Fires Of Winter
Trans & edit: kogetsu
“Selig ngủ rồi hả?”
“Vâng, anh yêu,” Brenna đáp, trườn vào giường để rúc vào Garrick. “ Con giật mình dậy vì bị đau bụng, không nghi ngờ gì là do những bánh kẹo ngọt mà cha anh cho nó trước đó.”
“ Cha cưng chiều nó quá.”
“Em không tranh cãi việc đó đâu,” cô nhe răng cười.
“ Và tại sao, cô gái, em cứ muốn tranh cãi với ta về mọi vấn đề vậy?” anh giả vờ ngạc nhiên.
Cô lùi lại, giả vờ ngạc nhiên. “ Anh đừng nghĩ là vì chúng ta đã kết hôn, ý muốn của ngài là mệnh lệnh của tôi, Viking”
Anh cười khoái trá và kéo cô lại gần. “ Cô gái mạnh mẽ và bướng bỉnh. Chuyện đó ta biết rõ mà. Chẳng phải em đã kiên quyết vào ngày chúng ta kết hôn là ta trả tự do cho Janie để Perrin có thể có cô ta như ta có em sao? Em bắt ta làm theo ý muốn của mình một cách dễ dàng mà.”
“Anh cũng vui vẻ khi thấy hạnh phúc của họ như em mà,” cô cười cợt.
“Chắc vậy,” anh cười. “ Ta vẫn còn tự hỏi là làm sao mà ta đã không nhận thấy hoàn cảnh yêu nhau của họ. Tại sao Perrin không nói với ta về cô ấy? Chúng ta có bất hòa một thời gian, nhưng không hề tồn tại sau khi Selig ra đời mà.”
“Anh ấy muốn mua Janie, nhưng lại ngập ngừng khi hỏi anh, sợ là anh sẽ từ chối. Đã rất lâu rồi anh có ở trong tâm trạng dễ chịu đâu.”
“Đúng. Thậm chí sau khi Selig ra đời và ta hết sức tự hào và hạnh phúc vì con, ta vẫn tuyệt vọng vì em, khao khát được đến với em trong suốt những tháng đó, nhưng lại sợ hãi em sẽ từ chối ta. Ta có thể thấy tại sao Perrin đã không hề muốn đề cập với ta về vấn đề đó.”
“Vậy là anh đặt lỗi lầm lên em hử?”
“ Em đã quá sức bướng bỉnh, cô gái!”
Brenna mỉm cười và khẽ hôn anh, trêu chọc. “ Em cho là em sẽ luôn như thế. Nhưng sao thì anh cũng yêu em mà.”
“Ta có sao?”
"Garrick!"
Anh cười phá lên và lăn lên người nàng. “ Đừng bao giờ nghi ngờ điều đó, Brenna. Đừng bao giờ. Lúc này em là của ta, dù em có thừa nhận hay không.”
“Oh, em thừa nhận – rất vui sướng.”
Những cánh cửa ở ban công được mở để đón ánh mặt trời lúc nửa đêm. Những tia sáng vàng cam trải ánh sáng dịu dàng lên cặp đôi đang ôm quấn lấy nhau trên giường. Họ đã kết hôn được bốn tuần. Nghi lễ ngoại đạo thật tuyệt, nhưng Brenna vẫn muốn sự chúc phúc của Chúa và nhất định phải có nghi thức hôn lễ của Công Giáo một ngày nào đó.
Brenna không còn những suy nghĩ trở về vùng đất tuổi thơ của mình nữa. Giờ thì đây là quê hương của cô, ở đây với chồng và con trai. Cậu bé mà cô từng luôn cố gắng để trở thành đã biến mất. Lúc này đây, cô là một phụ nữ, trọn vẹn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...