Diệp Phù Dư ngồi trong xe, vừa định nói chuyện đã bị tay thỏ của Vu Lam che miệng lại.
Nếu không phải lo lắng làm tài xế sợ hãi, cô thực sự muốn biến về nguyên hình để ăn thịt con thỏ này.
Vì vậy, Diệp Phù Dư chỉ có thể im lặng suốt đường đi, nghe tài xế điên cuồng tâng bốc.
Lúc xuống xe, Vu Lam còn chưa thỏa mãn, bị Diệp Phù Cho hung hăng liếc một cái.
"Aaaa, chị nghe thấy không, con gái của bác tài này gần đây đang hâm mộ một diễn viên tên Diệp Phù Dư ahaha, đáng lẽ em phải mặt dày một xíu nói cho ông ấy biết Diệp Phù Dư đang ở trong xe, hỏi xem ông ấy có muốn xin chữ ký giùm con gái mình không hihihi."
Diệp Phù Dư: "..."
"Được rồi, tới nơi rồi, em đi trước đây.
Nghe nói ảnh đế Lận vài ngày nữa cũng trở lại, hai người ráng bồi dưỡng tình cảm nha, tranh thủ sinh một con tiểu hồ ly chơi với em."
Dứt lời, như sợ sẽ tới công chuyện với Diệp Phù Dư, Vu Lam lập tức quay lưng vụt chạy đi, dưới chân như gắn thêm bốn bánh xe.
*
Diệp Phù Dư cảm thấy thật xấu hổ.
Lúc trước cô và Lận Châu sống chung là vì muốn bồi dưỡng tình cảm, nhưng mà...!hiện tại người còn không có ở đây, bồi dưỡng cái cọng lông gà.
Rốt cuộc cô làm gì ở đây?
Tiểu hồ ly bĩu môi, kéo vali định đi ra ngoài.
Vu Lam đưa cô tới đây, chẳng lẽ cô còn không tự mình trở về sao?
Nhưng bước chân vừa chuyển, phía sau bỗng nhiên có tiếng nói vang lên.
"Diệp Phù Dư?"
Cô theo bản năng quay đầu nhìn lại nhưng đập vào mắt là một mảnh đất trống, không có nửa bóng người.
Trên trán cô lập tức hiện lên mấy dấu chấm hỏi.
"Ở chỗ này, ở chỗ này!"
Diệp Phù Dư chậm rãi cúi đầu, khi nhìn thấy con hamster nhỏ đến mức cô không nhận thấy đang đứng trên giày của mình, trong lúc nhất thời cô giật mình.
Đây là...
Nếu đổi lại là người bình thường, nhất định sẽ bị hù đến mức thăng thiên tại chỗ rồi?
Con hamster thấy Diệp Phù Dư đã nhìn thấy mình, lập tức run nhẹ thân hình tròn trịa nhỏ nhắn, hai chân trước hướng về phía cô vẫy tay.
Một giây sau lại nắm nắm ống quần jeans của Diệp Phù Dư một đường bò thẳng lên vai cô.
Đặt mông ngồi lên vai Diệp Phù Dư, con hamster thở hổn hển một hồi lâu, "Tiểu Phù, chào cô, tôi là Kim Mân.
Lận Châu sợ cô không biết đường nên đặc biệt kêu tôi tới đón cô."
Kim Mân?
Kim Mân không phải là đạo diễn gì đó sao?
Diệp Phù Dư thoáng lùi một chút, nghiêng đầu, nắm lấy thân mình tròn nhỏ trên vai đặt vào lòng bàn tay mình, nhìn thẳng vào đôi mắt như hai hạt châu đen của con hamster, "Đạo diễn Kim? "
"Là tôi nè."
Diệp Phù Dư: "Anh là một con hamster?!"
"Đúng vậy! Thế nào, đáng yêu ha." Nói xong, anh ta lắc lắc mông, lăn một vòng trong lòng bàn tay của Diệp Phù Dư.
Diệp Phù Dư: "..." Đáng yêu thì đáng yêu, nhưng nghe trong người giới đồn tính tình Kim Mân giống như rồng phun lửa, đây là nói đùa sao?
"Ai nha, Lận Châu nói cô vừa mới chuyển đến ở cùng anh ta, sợ cô đi quay phim đến quên luôn đường đi, vừa hay tôi đang rảnh, đi thôi.
Tôi đưa cô qua đó"
Diệp Phù Dư: "..." Thật ra là sợ cô chạy trốn thì có.
Cô thừa dịp Kim Mân không để ý, trợn trắng mắt.
Con hamster ngồi xổm trên bả vai Diệp Phù Dư, vừa lấy ra một quả hạch gặm vừa lải nhải, "Ai nha, tôi cùng Lận Châu làm hàng xóm đã nhiều năm, cũng hợp tác rất nhiều lần, tôi còn tưởng rằng anh ta trời sinh lãnh đạm, không nghĩ tới vẫn thích con gái.
Ai, nhưng anh ta xấu tính như vậy, cô thích anh ta chỗ nào vậy? Chẳng lẽ thích anh ta đã lớn tuổi, tính tình lại xấu?"
(huhu vợ còn chưa tới tay, anh làm vậy là chết anh Châu nhà em rồi Mân ơi :~ )
Diệp Phù Dư: "..."
---
Editor có lời muốn nói:
Dạo này tình hình dịch có vẻ căng thẳng lại rồi, xung quanh tui toàn F0 F1 thôi mọi người ơi :( Ở chỗ mọi người sao rồi? Gia đình, bạn bè vẫn ổn chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...