Tống Tả nhìn thấy cô, nhiệt tình lôi kéo, hỏi: "Tiểu Ái, lễ giáng sinh năm nay cô có dự tính gì không? Có hẹn với ai chưa?"
Cô cười nhợt nhạt, nói: "Về nhà ngủ."
Bốn chữ đơn giản, khiến cho Tống Tả đã kết hôn, có đứa nhỏ đang học tiểu học, bừng bừng hứng thú: "Tiểu Ái, cô chưa có bạn trai sao? Có muốn tôi giới thiệu một ngườI cho cô không? Ở trong tiểu khu tôi, có tiểu tử kia, cũng không tồi, là lưu học sinh, hộ khẩu BJ, hiện tại đang làm ngành chính trị pháp luật.
.
.
.
.
."
"Được rồi, Tống Tả, anh mà nói thêm nữa, thì không cần làm việc nữa, mà đi làm bà mối là được rồi!" Trương bí thư nhìn ra được Tần Chỉ Ái có chút ngượng ngùng, lên tiếng đánh gãy lời.
"Không phải là tôi thấy Tiểu Ái xinh đẹp, muốn thừa dịp cô ấy còn trẻ tuổi tìm kiếm nơi đỗ tốt sao?" Tống Tả không phục trả lời.
".
.
.
.
.
."
Ở lúc mọi người đang bàn tán ồn ào, thì ở Hối thị có một nhân vật “hoàng thân quốc thích” đột nhiên lâu chưa xuất hiện đến đây.
"Hoàng thân quốc thích" này chính là Tiểu Vương, được Tống Tả đặt biệt danh, nói rằng hắn làm trong công ty này, chính là dưới một người trên vạn người.
Tiểu Vương chính là thư ký của Cố Dư Sinh, lúc mọi người thấy hắn đi tới, trong nháy mắt liền im lặng, đứng thẳng kính cẩn chào.
Tiểu Vương được Cố Dư Sinh phái tới đi họp, nghe mọi người chào hỏi, lễ độ ôn hoà chào lại từng người, sau đó liền gọi tên Tần Chỉ Ái, bảo cô đến phòng mình.
Tiểu Vương gọi Tần Chỉ Ái đi công tác, sau khi sắp xếp xong xuôi, cầm lấy di động, nhìn thoáng qua thời gian, thấy lập tức đến giờ đi họp, hắn thân thiết cười với Tần Chỉ Ái, bảo cô quay về chỗ mình, rồi đứng dậy, tìm văn kiện, vào phòng họp.
Trước đó, khi Tiểu Vương sắp xếp cho Tần Chỉ Ái công tác, lại nghe hắn thuận miệng đề cập qua một câu, nói là công ty đang được chỉnh lại.
Hôm nay đại khái cuộc họp nói đến nội dung như thế, cho nên thời gian hết sức lâu, đợi đến khi chấm dứt, đã đến gần hai giờ chiều.
Lúc giữa trưa Tần Chỉ Ái, cố ýchuẩn bị cơm trưa cho Tiểu Vương, nhìn hắn đi ra, lập tức đưa cơm trưa cho hắn.
Trước một giây Tiểu Vương mới vừa đi phòng trà nước trà ăn cơm trưa, sau một giây ở Hối thị lại có hai khách không mời mà tới.
Lần tới này, là người xưng với tên gọi "Hoàng thân quốc thích" .
Cố lão tiên sinh và Lương Đậu Khấu.
Tiểu Vương đang lúc ăn cơm, nhìn thấy Cố lão tiên sinh và Lương Đậu Khấu đến, lập tức buông đũa, rút khăn tay, một bên lau miệng, một bên đi đến nghênh đón: "Cố lão tiên sinh, Lương tiểu thư."
Cố lão tiên sinh "Ừ" một tiếng, không nói thêm gì, nghiêng đầu, nhìn nhìn xung quanh, hiển nhiên là đang đánh giá công ty Cố Dư Sinh mới thu mua.
Lương Đấu Khấu kéo cánh tay Cố lão tiên sinh, không để ý nhân viên chung quanh khe khẽ nói nhỏ và chụp ảnh trộm, tự nhiên hào phóng mỉm cười với Tiểu Vương, mở miệng nói: "Đang ăn cơm sao?"
"Vâng, do họp ra trễ." Tiểu Vương trả lời, ngừng một chút, vội vàng nói: "Cố lão tiên sinh, Lương tiểu thư, cố tổng không có ở công ty."
"Tôi biết, là ông nội hôm nay rảnh rỗi, muốn đến công ty đi dạo." Lương Đậu Khấu trả lời ôn hoà, theo sau, lại hỏi: "Văn phòng của Dư Sinh, là phòng kia sao?"
"Phải" Thấy Lương Đậu Khấu nhắc tới như vậy, Tiểu Vương vội vàng làm động tác mời: "Cố lão tiên sinh, Lương tiểu thư, trước mời hai người vào văn phòng nghỉ ngơi trong chốc lát."
"Được." Lương Đậu Khấu mỉm cười đáp ứng, trước khi cất bước, như nghĩ đến cái gì đó, lại ôn nhu mở miệng nói: "Vương tài xế, anh trước đi ăn cơm đi, để Tần bí thư theo tôi và ông nội là được rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...