Ngô Hạo nhìn hai tấm hình một lúc, trượt lên trượt xuống màn hình mấy lần, nhíu mi lại.
Tưởng Tiêm Tiêm chống cằm, nháy mắt nhìn Ngô Hạo, lại nói: “Ngày em gửi lời mời kết bạn với anh trên WeChat, em ở trung tâm thương mại nhìn thấy hai người họ trong vòng năm phút đồng hồ, nên em mới nghi ngờ.”
“Anh xem, nhìn từ hai tấm ảnh này có thể biết được hai người họ đang ở hai nơi khác nhau rồi, một là ở biệt thự của anh Sinh, một là ở khu nhà trọ, em đã điều tra địa điểm nhà trọ, là ở khu Đông Tứ Hoàn, cách biệt thự của anh Sinh hai mươi cây số, thời gian chụp được ghi lại rất rõ trong hình, chỉ cách nhau ba phút, điều này đã quá rõ ràng không còn gì để nói nữa rồi…
Ngô Hạo cũng giống như năm đó, cao lớn hấp dẫn như vậy… Mặt Tưởng Tiêm có chút dịu dàng, cô hoảng hốt một chút, mới định thần lại được, tiếp tục mở miệng nói: “Trong tấm hình này, người ngồi bên cạnh chị Khấu chính là người quản lý của chị ấy, cho nên Lương Đậu Khấu này mới chính là chị Khấu thật sự, còn Lương Đậu Khấu trong nhà của anh Sinh là giả mạo, người này giả mạo để làm gì thì đến lúc này em vẫn chưa điều tra ra được, nhưng có thể khẳng định rõ một điều rằng người đóng giả kia chính là người do chị Khấu và quản lý của chị ấy sắp xếp… Vì vậy người ở bên cạnh anh Sinh lúc này cũng không phải là Cố phu nhân thật sự.”
Những câu nói này của Tưởng Tiêm Tiêm khá loạn nhưng Ngô Hạo nghe cũng có thể hiểu được: “Làm sao cô biết được người trong nhà anh Sinh là người giả mạo?”
“Sáng sớm nay em có ghé qua nhà anh Sinh rồi, thật ra chị Khấu thật ở sau tai trái có một vết sẹo nhỏ, nhưng người phụ nữ ở trong nhà của anh Sinh lại không có.” Tưởng Tiêm Tiêm chỉ sợ sau khi nói hết toàn bộ mọi chuyện cho Ngô Hạo biết xong thì không còn cơ hội để bắt chuyện với hắn nữa nên hơi dừng lại, sau đó lại tiếp tục nói: “Đoạn video em gửi cho anh, anh đã xem chưa? Chị Khấu nói với quản lý của chị ấy rằng chị ấy không thích anh Sinh, chỉ vì vị trí Cố phu nhân mà phấn đấu, vì vậy anh nói xem, có phải chị Khấu vì không thích anh Sinh nên mới làm như vậy không?”
Nói tới đây, Tưởng Tiêm Tiêm cũng trở nên mơ hồ: “Không đúng rồi, hình như không thể giải thích được, anh nghĩ xem, chị Khấu sắp xếp người giả mạo ở cùng anh Sinh sớm chiều, vậy tại sao chị Khấu thật lại phải uống thuốc tránh thai? Lẽ nào người trong video là chị Khấu giả?”
“Cũng không đúng a, nếu như là người giả mạo thì cô chỉ là một người đóng thế, làm sao lại dùng ngữ khí của chị Khấu để nói những câu kia?”
Tưởng Tiêm Tiêm càng nghĩ càng không hiểu, cô dùng sức lắc lắc đầu: “Ai da, em cũng không hiểu gì hết luôn, cũng không biết cuối cùng người trong video là người thật hay người giả nữa, nhưng em có thể khẳng định, người trong nhà anh Sinh là giả…”
Tưởng Tiêm Tiêm còn chưa nói hết, Ngô Hạo đã cầm điện thoại di động của cô, gửi hai tấm hình kia đến điện thoại của mình, sau đó mở miệng cắt ngang Tưởng Tiêm Tiêm: “Tưởng tiểu thư, trước tiên cứ như vậy đã, tôi đi tìm anh Sinh, chắc còn kịp, cảm ơn cô.”
Ngô Hạo không chờ Tưởng Tiêm Tiêm mở miệng đã đi đến quầy phục vụ tính tiền, Tưởng Tiêm Tiêm chỉ có thể tức giận nhìn Ngô Hạo rời đi.
.
.
.
.
.
Ăn trưa xong, Tần Chỉ Ái trở lại phòng ngủ, lúc nằm trên giường nghỉ trưa, đầu óc cô lại hoàn toàn tỉnh táo.
Cô lặng lẽ bấm cánh tay của chính mình, cảm thấy có chút đau dơn mới khiến cô tin tưởng rằng chiếc hộp có nhẫn kim cương kia là thật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...