Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Trời dần tối, Lục Bán Thành gọi điện thoại cho Hứa Ôn Noãn muốn cháy máy những không phải có người trả lời mà lại là câu nói: “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy.”

Lục Bán Thành không biết cuối cùng mình bị cái gì, luôn cảm thấy sợ hãi, hắn để điện thoại xuống, ngồi trong xe suy nghĩ.

Nhân viên làm theo giờ vì chuyện cô mang thai mà chúc mừng hắn, nhất định ngày hôm qua Hứa Ôn Noãn đã dùng nó, nói cách khác, từ hôm qua cô đã biết mình mang thai rồi.

Cô ghét hắn như vậy, bỗng nhiên lại có con trai của hắn, có thể vì vậy chuyện duy nhất hắn có thể làm lúc này là chờ cô trở về nhà.

Nghĩ tới đây, Lục Bán Thành lập tức đạp chân ga, cầm tay lái về nhà.

Lúc qua cửa hàng bán thực phẩm dinh dưỡng, Lục Bán Thành lại nghĩ đến Hứa Ôn Noãn đang mang thai, nên chú ý dinh dưỡng nên hắn liền đậu xe ven đường, mua thật nhiều thực phẩm chức năng tốt cho phụ nữ có thai đặt sau cốp xe.

Trên đường về nhà, Lục Bán Thành còn ghé qua nhà sách Tân Hoa mua tất cả các loại sách cho phụ nữ mang thai.

Về đến nhà, Hứa Ôn Noãn còn chưa trở lại, Lục Bán Thành phân loại thực phẩm chức năng đặt trong tủ đồ, sau đó liền mở điện thoại di động ra tìm một vài món ăn tốt cho thai phụ, liền bắt đầu chuẩn bị bữa tối.


Lúc ở nước ngoài du học, hắn không quen ăn đồ Tây nên tự học nấu ăn, vì thế nên những năm gần đây chuyện bếp núc đối với hắn chí là chuyện nhỏ, cũng có thể sánh ngang với đầu bếp nhà hàng.

Rất nhanh, ba món ăn đã được bày ra trên bàn ăn, bọc giấy để bảo vệ.

Cởi tạp dề trên người ra, Lục Bán Thành vừa ngồi trong phòng khách xem kênh thiếu như, lâu lâu lại nhìn ra cửa xem Hứa Ôn Noãn về chưa, qua mấy phút, hắn lại nhớ ra chuyện gì, sau đó liền ném điều khiển tivi đứng dậy, kéo tủ đầu giường, lấy ra một hộp gấm từ bên trong.

Đây là nhẫn sau ngày hắn cưỡng bức cô đã mua.

Cho dù cô không cần hắn chịu trách nhiệm nhưng trong đáy lòng hắn từ lâu đã xem cô như vợ của mình. 

Bây giờ trong bụng của cô lại có đứa con của hắn, hắn càng phải chịu trách nhiệm cho tốt.

Chờ lát nữa khi cô trở về, hắn sẽ đưa chiếc nhẫn này cho cô, sẽ nói hết tâm ý của mình cho cô biết.


À, đúng là cô mang thai, lại không thể đi làm, còn nữa, hắn phải ở bên cạnh 24/24 để chăm sóc cho cô… Nghĩ đến đây, Lục Bán Thành liền sờ điện thoại trong túi, gọi cho thư ký, nói cô ta có chuyện gì quan trọng thì hẵn tìm hắn.

Sau khi cúp máy, Lục Bán Thành liền lấy que thử thai của kia nhìn chằm chằm hai vạch đỏ trên đó, trong mắt hắn lại có chút ý cười.

Cô có thai con của hắn.

Khoảng thời gian sắp tới, hắn vẫn luôn nghĩ đến làm cách nào để mối quan hệ của hai người trở nên tốt hơn.

Không ngờ, trời cao lại cho hắn một niềm vui lớn bất ngờ như vậy.

Cô sẽ vì con mà từ từ chấp nhận chứ…

Không cần cô phải yêu hắn, không mong cô thích hắn, chỉ cần cô không còn chán ghét hắn nữa, đồng ý cùng hắn sống chung hòa thuận là được rồi, chỉ cần cô đồng ý, hắn đều có thể cho cô tất cả…

Lục Bán Thành nghĩ, lại không nhịn được mà cười nhẹ một tiếng, sau đó hắn liền nghe thấy ngoài cửa có tiếng động.

Lục Bán Thành nhanh chóng mở cửa phòng ra, nhìn về phía trước cửa nhà.

Cửa vừa được mở ra, Hứa Ôn Noãn mặc đồ đen, cất bước đi vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận