Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Hai người nhìn hắn, một lúc sau liền bắt chuyện, sau đó liền đưa cho hắn một cây gậy, Lục Bán Thành hỏi: “Đánh một trận?”

Cố Dư Sinh đã lâu không chơi golf, cũng có chút ngứa tay, không từ chối nhận gậy, liền nhắm về phía trước vung gậy, đánh bóng.

Bóng được đánh đẹp đẽ xoay tròn, sau khi quay ba vòng thì bay xuống đất.

Ngô Hạo cắn ống hút đang uống nước trái cây cũng hô một tiếng, sau đó Lục Bán Thành liền giơ ngón cái, ngắm trái ngắm phải, mới vung ra đánh bóng.

Cố Dư Sinh chơi được nửa tiếng đồng hồ mới đến chỗ nhân viên lấy khăn lạnh và nước đá, đi tới dưới ô nhàn nhã dựa vào ghế nằm, nhìn Ngô Hạo và Lục Bán Thành trổ tài trên sân cỏ xanh mượt.

Có lẽ tối qua hắn kéo cô bé kia bận rộn quá lâu, vừa vận động một chút như vậy đã cảm thấy hơi mệt, Cố Dư Sinh giơ tay lên che nắng, nhắm mắt định thần.

Lúc hắn mở mắt ra lần nữa, Lục Bán Thành và Ngô Hạo cũng đã ngồi vào cạnh ghế hắn, hai người họ đang thảo luận lát nữa sẽ đi ăn trưa ở đâu.

Cố Dư Sinh không có ý kiến, lấy điện thoại ra nhìn giờ, đã hơn 11 giờ trưa, thật sự phải đi ăn cơm rồi, không biết Tiểu Phiền Toái xong việc chưa nữa.


Cố Dư Sinh chần chừ trong chốc lát, lại tìm số điện thoại của cô, gửi một tin nhắn: “Làm việc xong chưa?”

Rất nhanh, điện thoại của Cố Dư Sinh đã có tin nhắn báo tới từ “Lương Đậu Khấu”: “Vừa xong việc, bây giờ em chuẩn bị đi ăn cơm ạ.”

Đầu ngón tay Cố Dư Sinh lại nhanh chóng gõ màn hình: “Cùng Chu Tịnh sao?”

“Dạ.”

Cố Dư Sinh vốn định cất điện thoại nhưng nghĩ một chút, lại gửi qua một tin: “Hôm nay trời đẹp, ăn xong thì đi dạo đi.”

“Lương Đậu Khấu”: “Em nói với Chu Tịnh rồi, buổi chiều sẽ đi dạo.”

Cố Dư Sinh nhìn thấy câu nói này mới yên tâm, sau đó lại đổi tên Lương Đậu Khấu trong danh bạ của hắn thành Tiểu Phiền Toái.


Cuối cùng địa điểm ăn trưa là do Lục Bán Thành đặt.

Ở gần đó có một nhà hàngRussia, trong đó nhân viên phục vụ đều là những cô gái người Nga.

Cách sân golf không xa nhưng cũng phải đi mười phút, dừng xe xong, Cố Dư Sinh không đi đến bàn ăn ngồi ngay mà đi vào nhà vệ sinh.

Cố Dư Sinh rửa tay xong vừa lau tay vừa ngẩng đầu nhìn trong gương, sau đó liền thấy một thân ảnh khá quen thuộc trong gương.

Động tác lau tay của hắn hơi chậm lại một chút, nhìn chằm chằm khuôn mặt đó một chút mới nhớ ra đó là người quản lý của Lương Đậu Khấu.

Tiểu Phiền Toái nói trưa nay cùng cô ta đi ăn cơm mà, chẳng lẽ họ cũng ăn cơm ở đây trùng hợp như vậy?

Cố Dư Sinh vừa suy nghĩ, Chu Tịnh cũng đã nhìn thấy hắn, thân là quản lý của Lương Đậu Khấu, Chu Tịnh cũng đã gặp Cố Dư Sinh rất nhiều lần, lúc này nhìn hắn cũng đã thấy mình rồi, Chu Tịnh liền cười chào hỏi: “Cố tổng.”

Cố Dư Sinh khẽ gật đầu một cái: “Các người cũng ăn cơm ở đây sao?”

Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Cố Dư Sinh nói chuyện với Chu Tịnh, cô kinh ngạc một hồi, mới mỉm cười trả lời với Cố Dư Sinh: “Ừm, hôm nay là sinh nhật của cha tôi nên tổ chức sinh nhật ở đây.”

Cố Dư Sinh hỏi xong câu kia, vừa muốn hỏi bàn của họ ở đâu? Sau đó tìm Tiểu Phiền Toái để cô và Chu Tịnh ngồi chung bàn với hắn, nhưng còn chưa hỏi, Chu Tịnh đã nói như vậy rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận