“Ừ, thiếu gia có hỏi, tôi đã nói theo lời cô dặn, cậu ấy tin…”
“Tiểu thư, tôi thấy cô nên nói cho thiếu gia biết là tối qua cô đưa cậu ấy về, chăm sóc cậu ấy suốt đêm… sao cô biết thiếu gia biết được sẽ không vui chứ?”
.......
Đầu dây bên kia sau khi nghe đến câu hỏi này của quản gia liền dừng lại, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ sáng loáng, trầm tư một lát, mới mở miệng nói: “Anh ấy vốn đã không vui, không cần phải nói cho anh ấy biết, nhất định sẽ lại khiến anh ấy không vui.”
.........
Lời nói của Tần Chỉ Ái rất bằng phẳng, không có sự bi thương nào, nhưng quản gia nghe lại cảm thấy khó chịu trong lòng.
Trước kia, tiểu thư đều cố tình quấn lấy thiếu gia.
Bà cảm thấy tiểu thư rất không hiểu chuyện, cũng không thật sự thích thiếu gia, chỉ là muốn danh phận và địa vị này nên mới quấn lấy thiếu gia thôi.
Cho đến giờ bà mới biết, thì ra bà nhìn nhầm tiểu thư rồi, tiểu thư là thật lòng đối xử tốt với thiếu gia.
Quản gia cầm điện thoại, thất thần, sau đó liền cười khanh khách, thay đổi đề tài: “Tiểu thư, cô không biết đâu, thiếu gia rất thích ăn cơm cô nấu, mỗi lần cô nấu đểu ăn rất nhiều!”
-
Nghe được câu này, ánh mắt của Tần Chỉ Ái đã có chút vui vẻ, cô nói với quản gia thêm hai câu mới cúp máy.
Lúc sáng sớm Tần Chỉ Ái đã quên sạc pin điện thoại di động, Tần Chỉ Ái tìm đồ sạc, vừa mới cắm điện, cửa phòng đã được đẩy ra.
Chu Tịnh đi vào, hầm hầm tức giận: “Đúng lúc lắm, tôi vừa mới gọi điện thoại cho cô, hôm nay cô đã đến công ty!
So với tức giận của Chu Tịnh, Tần Chỉ Ái bình tĩnh hơn rất nhiều, cô đặt điện thoại di động lên bàn, hỏi Chu Tịnh: “Sao vậy?”
“Máy ngày trước đúng là tức chết đi được!” Chu Tịnh nặng nề quăng túi xuống ghế salon, liền tỉnh táo mở miệng: “Cô cũng biết tháng sau chúng ta sẽ đóng một bộ phim cổ trang đúng không? Là bộ Thịnh Đường Duy Phong đó”
Tần Chỉ Ái khẽ gật đầu một cái, không nói gì.
“Đây là bộ cổ trang có hai nữ chính, một là cô, một là Lâm Ức, lúc ký hợp đồng rõ ràng đã bàn luận xong hết rồi, kết quả không biết Lâm Ức kia lấy đâu ra mấy chục triệu ra đầu tư, sau đó kịch bản lại bị cắt đi khá nhiều phân đoạn của cô. Bản thân bộ phim này là nhờ cô và nam chính chống đỡ, nhưng phân đoạn của cô bị cắt nhiều như vậy, đến khi phim hoàn thành không phải cô giống như làm bàn đạp cho người khác tiến thân sao?” Chu Tịnh thở phì phò giơ tay lên vuốt tóc, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ một lúc, sau đó quyết định: “Như vậy đi, cô đi tìm Cố tổng!”
Tần Chỉ Ái nhíu mày: “Cố Dư Sinh?”
“Đúng, Cố Dư Sinh!” Chu Tịnh gật gật đầu khẳng định, sau đó lại lắc lắc đầu: “Không, chưa chắc gì hắn sẽ đứng ra giúp cô giải quyết. Trước đây, Tiểu Khấu ở làng giải trí gặp phải chuyện gì đều đi tìm Cố lão gia, vì vậy cô cũng đi tìm Cố lão gia, nhất định Cố lão gia sẽ giúp Tiểu Khấu, đến lúc Cố lão gia lên tiếng, Cố Dư Sinh chắc chắn sẽ xử lý chuyện này.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...