Enigma X Beta Không Thể Đánh Dấu Em FULL


Lão phu nhân rời khỏi phòng, sai người khóa chặt cửa.

Bà chắc mẩm lần này kiểu gì cũng thành công.

Không Alpha nào có thể cưỡng lại sức hút tin tức tố ngọt ngào do Omega tỏa ra, Omega đang phát tình lại càng dữ dội quyến rũ hơn.

Huống hồ mấy đợt phát tình Thiệu Trầm đều sắp phát điên vì cố tự chịu đựng, hắn sẽ sớm sụp đổ nếu không có ai an ủi.

Mặc dù là hành vi ép buộc nhưng đây cũng là do bà muốn tốt cho hắn thôi.

Omega ngoan ngoãn mềm mại không tốt hơn beta tầm thường xấu xí hay sao.

Thiệu phu nhân đi bên cạnh thổi gió vào tai:

"Omega kia vừa xinh đẹp lại có gia cảnh xứng tầm, dễ mang thai sinh sản tốt.

Nhìn kiểu gì cũng vừa ý.

Chỉ cần gạo nấu thành cơm, Thiệu Trầm đánh dấu được Omega đó thì có thể cưới ngay được rồi.

Như vậy là quá đúng ý mẹ."

Lão phu nhân không nhịn được mỉm cười, lại nghe nàng hỏi:

"Thế còn beta kia thì sao hả mẹ?"


"Còn sao nữa?" Bà trả lời, giọng điệu khinh thường "Ném cho chút tiền rồi đuổi đi.

Người như vậy cũng xứng đứng trong biệt thự này sao."

Thiệu phu nhân hùa theo:

"Vâng, mẹ nói rất đúng."

Lão phu nhân vừa ý, trong đầu tưởng tượng ra tình cảnh đó ở tương lai mà dễ chịu phần nào.

Ngay khi hai người vừa nói chuyện xong thì cánh cửa dát vàng nạm ngọc bị người ở trong phá tung, gãy thành hai nửa, nát vụn rơi xuống đất tạo thành âm thanh chấn động.

Thiệu Trầm bước ra ngoài, mái tóc rối tung, đôi mắt đỏ ngầu, trên trán nổi gân xanh, khí áp tỏa ra như bão tố, đè ép không khí xung quanh.

Cơ bắp cả người hắn nổi lên cuồn cuộn, tin tức tố hỗn loạn, sát khí tỏa ra, triệt để mất ý thức trở thành cuồng bạo.

27.

Sở Hi ngồi một mình tại một góc bàn tiệc, nhét miếng bánh ngọt vào miệng, hai má phồng lên, đôi mắt nhìn bức tượng điêu khắc ở đối diện.

Sau lưng, những tiếng rì rầm bàn tán vang lên không ngớt.

Y có thể cảm nhận được có nhiều ánh mắt soi mói đang nhìn chằm chằm mình.

Sở Hi vờ như không biết, tầm mắt lơ đễnh nhìn ngắm giá nến bằng vàng trước mặt.

Thiệu Trầm đi lâu thế nhỉ, nãy giờ vẫn chưa quay lại.

Sở Hi vừa uống hớp nước, tiếng nói chuyện của những người quý tộc kia chợt im bặt, sau đó là những tiếng đổ vỡ, la hét, rồi có người bỏ chạy khỏi buổi tiệc.

Khung cảnh buổi tiệc trở nên hỗn loạn.

Beta tò mò quay lại, đối mặt với một cặp mắt đỏ ngầu hung ác.

Bầu không khí trở nên nghiêm trọng.

Mọi người nháo nhào hết cả lên, có kẻ sợ đến mức ngã quỵ tại chỗ, trẻ con khóc ré inh tai, những Omega yếu đuối sắp ngất xỉu.

Lão phu nhân cuống cuồng chạy ra, thở hồng hộc, cây gậy trên tay đã gãy làm đôi khiến bà phải vịn vào Thiệu phu nhân, khuôn mặt già nua đầy hoảng sợ, giọng khản đặc hét lên không ra hơi:

"Nó...nó phát điên rồi!"

Enigma duy nhất của đế đô lâm vào cuồng loạn, trong đầu chỉ có bạo lực và g.iết chóc.

Cỗ máy chém người đập sắt này mất kiểm soát, không có kẻ nào có thể ngăn cản trước sự thịnh nộ của cá thể mạnh nhất.


E rằng bữa tiệc gặp mặt này sẽ nhuốm má.u tươi.

Mọi người rúng sợ, mặt ai cũng cắt không còn giọt m.áu.

Nhưng trước khí thế dữ dội chân đều nhũn không chạy nổi.

28.

Thiệu Trầm khủng bố đáng sợ là thế, nhưng hắn lại không tàn sát chém g.iết như mọi người tưởng mà điên cuồng đập phá đồ, miệng không ngừng gọi một cái tên.

"Sở Hi!"

Giọng Enigma khàn khàn, trầm đục.

Hắn mất đi sự tỉnh táo, thần chí mơ hồ mà lại không phát điên đại khai sát giới, chỉ như một đứa trẻ đang đi tìm món đồ mình cực kì yêu thích trân trọng, còn đè ép giọng xuống như sợ sẽ dọa đến người ta:

"Sở Hi đâu? Beta của ta đâu? Sở Hi...."

Hắn cứ lầm bầm như vậy.

Đi lung tung, vớ được cái gì là đập cái nó nát tan tành, kẻ nào ngáng đường là đạp người ta ngã sõng soài.

Tìm mãi không thấy, Thiệu Trầm mất hết kiên nhẫn, uy áp tỏa ra càng lớn, hắn rút đao, biểu tình như muốn chém người.

Các Omega ngày thường đều hận không thể bám vào người thiếu tướng bây giờ co người nấp trong góc, khóc thút thít.

Lão phu nhân sợ hãi nhìn Thiệu Trầm, các nếp nhăn trên khuôn mặt ép vào nhau rúm ró, đôi mắt đã vẩn đục không còn tinh anh quay ngoắt lại nhìn về phía Sở Hi, run rẩy bước từng bước đến gần, cầu xin cậu:

"Cháu trai, cháu là Sở Hi đúng không? Làm ơn, làm ơn ngăn nó lại với.

Chỉ cần cháu ngăn cản được nó, chức vị phu nhân thiếu tướng đều là của cháu."


Mọi người nghe lời lão phu nhân nói mà kinh sợ.

Bảo một beta bình thường đi xoa dịu một Enigma đang cuồng bạo? Lão phu nhân bị điên rồi sao!?

Sở Hi nhìn khuôn mặt già nua của bà, mỉm cười nhẹ nhàng.

Sau đó cậu chậm rãi bước đến gần Thiệu Trầm trước ánh mắt kinh ngạc của bao người, trước khi hắn kịp vung đao chém tứ phía đã gọi:

"Thiệu Trầm."

Bàn tay thiếu tướng khựng lại.

Cây đao sắt rơi xuống sàn, phát ra âm thanh nặng nề.

Sở Hi đến gần hắn hơn, dang tay ôm lấy cả người cao lớn của Enigma, vừa vỗ về vừa thủ thỉ:

"Không sao, ta đây rồi.

Hoa bé con của ngươi đây, đừng sợ."

Thiệu Trầm đơ ra trong chốc lát, chỉ giây sau, hắn ôm chặt beta vào lòng, nhấc bổng cả người y lên, thở hắt ra một hơi, thần trí dần tỉnh táo.

*****



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận