Em Thật Là Tốt H


Hạ Vũ Châu hôn từ dưới lên đến rốn, tay anh chống ở hai bên sườn của cô: "Mông Mông, phía dưới của em vừa cho anh ăn đấy.

"

"! " Trâu Mông cắn môi, còn chưa thể tiêu hóa hết mọi chuyện vừa xảy ra.


Cô quay đầu đi, nghe thấy Hạ Vũ Châu mở ngăn kéo tủ, sau đó là tiếng gói gì đó bị xé ra.


"Mông Mông! " Hạ Vũ Châu tách hai chân cô ra rồi để lên đùi mình: "Để anh cọ một chút.

"

Trâu Mông nắm chặt khăn trải giường, đột nhiên ngẩng đầu, lắc lắc đầu: "Không cần! "

Hạ Vũ Châu biết cô sợ, nắm chặt lấy tay cô rồi an ủi: "Mông Mông, tin anh đi, anh không đi vào đâu, anh bảo đảm đấy.

"

Cùng anh mười ngón đan xen khiến cô an tâm hơn một chút, nhưng cảm giác thẹn thùng sợ hãi vẫn quanh quẩn trong lòng.


Quy đầu để ở âm đế sung huyết, Hạ Vũ Châu đỡ cán rồi khẽ khàng cọ xát, Trâu Mông khẩn trương đến nỗi cả người cứng đờ.


Anh cúi người xuống, ghé sát vào miệng cô: "Mông Mông đừng sợ, tin anh nhé, anh sẽ làm em thoải mái.

"

Nói xong rồi hôn lên môi cô để cô giảm bớt sự khẩn trương.

Quy đầu dọc theo huyệt khẩu cọ đến âm đế, càng lúc càng dùng sức mà cọ.


Rốt cuộc hôn đến khi cả người cô mềm ra, hơi thở cũng trở nên dồn dập, Hạ Vũ Châu buông môi cô ra, cánh môi mang theo nước bọt sáng lấp lánh dưới ánh đèn.



"Muốn anh xoa ngực không?" Hạ Vũ Châu thấp giọng hỏi.


Trâu Mông nghe vậy thì mặt đỏ bừng lan ra tận lỗ tai.


Muốn sao? Cô muốn chứ.


"Mông Mông, em muốn thì phải nói ra nhé.

" Ngón tay Hạ Vũ Châu du tẩu trên ngực cô, nhẹ nhàng nhưng rất ngứa.


"! Muốn! ưm! muốn! " Một chữ thôi mà nói ba lần mới xong.


"Nói đi Mông Mông.

" Hạ Vũ Châu khẽ khảy khảy đầu v* sưng đỏ: "Nói là anh hãy xoa ngực em đi.

"

Trâu Mông muốn điên mất, d*m thủy ở phía dưới không ngừng tràn ra, quy đầu cọ xát càng thêm dùng sức, cô lại càng muốn.


"Nói ra đi Mông Mông! "

"Ưm! xoa! xoa! "

"Xoa cái gì?"

"Ngực! " Trâu Mông bất chấp tất cả, nhắm chặt hai mắt: "Xoa ngực! "

Hạ Vũ Châu bật cười, nắm lấy ngực cô: "Được, tuân lệnh!"

Trâu Mông thoải mái, than nhẹ một tiếng.


"Mông Mông nhiều nước quá.

" Hạ Vũ Châu nhìn thân dưới của cô, nơi nào cũng đều là chất lỏng trong suốt, quy đầu miệt mài cọ xát khiến chất lỏng đó cũng thành bọt trắng.


Mỗi câu Hạ Vũ Châu nói đều làm Trâu Mông mặt đỏ tim đập, anh tăng tốc độ, dùng sức cọ mạnh với âm đế, cô cảm thấy bản thân như sắp không thể hít thở nổi, tay cô nắm chặt lấy khăn trải giường, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rên "ưm a" đầy dâm đãng.


Càng ngày anh càng dùng sức, âm đế bị hung hăng mà chọc mà cọ, từ đầu sợi tóc đến ngón chân Trâu Mông đều căng thẳng, không tự giác mà nhắm chặt mắt, cả người run rẩy, đầu óc trống rỗng, cuối cùng như có một luồng ánh sáng trắng xẹt qua trong đầu khiến cả người cô co rút mười mấy giây.


Khi mở mắt ra, cả người cô mềm nhũn, ánh mắt tan rã, hé miệng thở phì phò.


"Mông Mông! " Hạ Vũ Châu nhẹ nhàng kêu tên cô: "Em cao trào! "

Trâu mông biết nhưng lại chưa từng được thể nghiệm, cô mất hết sức lực nằm trên giường, cổ họng cũng khô khốc.


Hạ Vũ Châu nhoài người về phía trước, kéo lấy bàn tay không còn sức lực của cô, mang theo cô cùng nắm lấy côn th*t vẫn còn cứng ngắc của mình.


Trâu Mông quay đầu đi, không còn mặt mũi đâu mà nhìn, nhưng cũng chẳng còn sức mà tránh thoát, tùy ý để anh nắm lấy tay mình làm bậy.


Cho dù không cần cô dùng lực, nhưng bởi vì giữ nguyên một tư thế quá lâu khiến tay cô vừa hồng vừa mỏi.



Hạ Vũ Châu bắn thật sự tận hứng, cuối cùng kéo áo mưa ra, bắn hết lên đùi cô.


Sau khi bắn xong lại lau khô sạch sẽ cho cô, Hạ Vũ Châu trần trụi nằm xuống bên người cô, ôm bạn gái vào trong lòng mình.


Trâu Mông dùng hết sức lực cắn vào bả vai của anh, tới khi nhả ra còn để lại dấu răng vô cùng rõ ràng.


"Lần này em sẽ không thèm để ý anh nữa.

" Lúc cô nói lời này, trong giọng nói còn mang theo nức nở.


Hạ Vũ Châu cũng không giận, anh biết tính cách của cô, căn bản là không giận anh được bao lâu.


"Ngoan, dù sao cũng phải trải qua mà.

" Hạ Vũ Châu xoa đầu cô: "Sau này còn phải làm em nữa mà.

"

"! " Trâu Mông lại cắn anh một cái.


Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, Trâu Mông hỏi anh: "Anh mua cái kia! từ bao giờ thế?"

"Cái gì?" Hạ Vũ Châu nhận ra: "À, hôm đấy đưa em đi gặp Nhậm Giáng Nhã xong thì anh mua ở cửa hàng tiện lợi.

"

"À! " Trâu Mông kêu lên: "Hóa ra là anh ủ mưu đã lâu.

"

"Mông Mông, trước khi chúng ta có năng lực sinh ra một đứa trẻ, khi làm tình anh sẽ luôn đeo bao.

"

"Làm! làm! cái gì chứ! " Trâu Mông nói năng lộn xộn: "Không làm! "

"Vừa nãy có phải em cũng rất sướng không?" Hạ Vũ Châu hỏi cô.


Trâu Mông không muốn thừa nhận chút nào, không muốn thừa nhận rằng ban nãy cô đã sướng đến nỗi không biết phải diễn tả thế nào.



Hạ Vũ Châu một hai ép cô phải nói ra, anh nâng mặt cô lên, hôn lấy môi cô, hôn đến nỗi đầu lưỡi cô cũng bắt đầu tê dại.


"Chúc mừng một chút cho lần đầu cao trào của Mông Mông nào.

"

"! "

Phiền gần chết.


Hạ Vũ Châu ôm cô nằm trong chốc lát: "Lát nữa em tự tắm được không?"

"Ừm.

" Trâu Mông gật đầu.


"Anh sang phòng khác tắm, tắm với em thì anh không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.

" Hạ Vũ Châu hôn lên trán cô: "Anh đi trước.

"

Sau khi Hạ Vũ Châu đứng dậy, Trâu Mông còn nằm thêm một lúc.


Theo như những gì Nhậm Giáng Nhã nói thì hai người điên thật rồi.


Phải nói là Trâu Mông cảm thấy mình điên hoàn toàn, bởi vì trong giây phút kề cận với anh, giống như cô đã hy vọng Hạ Vũ Châu tiến vào.


-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui