Em Thật Là Tốt H


Bảy ngày nghỉ rất nhanh đã kết thúc, vừa hết ngày lễ Quốc Khánh, đồng nghĩa với việc trong năm nay sẽ không còn kỳ nghỉ nào nữa.

Hạ Vũ Châu tiếc hận không thôi, sau khi Trâu Mông về nhà rồi, muốn lừa cô đến đây ở càng thêm khó khăn.

Tiết tự học từ thứ 2 đến thứ 6 phải học đến 9 giờ, thứ 7 còn phải học bổ túc, dư lại ngày chủ nhật thì Trâu Mông cũng phải ôn tập.

Non nửa năm này anh chỉ có thể dựa vào chính tay của mình mà thôi.

"Ngày mai là khai giảng rồi." Buổi tối làm đề xong, Trâu Mông vừa cất sách vở thì đã bị Hạ Vũ Châu kéo lên ngồi ở trên đùi anh.

"Ưm" Vốn dĩ hôm nay Trâu Mông muốn về nhà, sáng nay nhà cô của cô đã đi du lịch về, cô quang minh chính đại không về nhà mà qua đêm ở bên ngoài, không biết bà cụ sẽ móc mỉa thế nào.

Nhưng cũng may Trâu Khiết nói bà cụ vừa về thì đã đến nhà em gái mình để tặng quà, thuận tiện ngủ lại 1 đêm ở đó.

Nhân cơ hội này, Trâu Mông nói với cô mình việc đêm nay sẽ không về.

Trâu Khiết cũng chỉ dặn cô chú ý an toàn rồi không nói gì nữa.

"Có phải từ bây giờ em sẽ không có thời gian đến chỗ anh không?"

"Có cơ hội em sẽ đến."


"Nhìn chẳng có tí cơ hội nào." Hạ Vũ Châu ấm ức cực kì.

"..."

"Vậy anh có thể xin chút chỗ tốt không? Nốt đêm nay thôi?"

Từ giây phút Trâu Mông ngồi lên đùi anh thì cô đã biết, người này lại muốn động dục.

"Sao anh...lại..."

"Lại cái gì?" Hạ Vũ Châu duỗi tay cởi cúc áo của cô, hôm nay cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng.

Hai cúc áo vừa cởi, vạt áo đã trượt khỏi vai, bộ ngực được áo lót màu trắng bao lấy chói lọi hiện ra trước mắt.

"Muốn ăn quá." Nói xong anh liền cúi đầu hôn lên.

Đôi tay vòng ra sau lưng cô, vói vào trong áo, thoải mái mà cởi móc áo lót.

Dáng vẻ hiện tại của Trâu Mông miễn bàn có bao nhiêu kiều mị, áo lót đắp ở trên ngực, vạt áo mỏng manh lả lơi khó khăn lắm mới treo ở trên khuỷu tay.

Hạ Vũ Châu dùng lưỡi liếm một vòng trên ngực cô, nước miếng khiến cô hơi lạnh lẽo, kích thích đến nỗi đầu v* đã bắt đầu đứng thẳng lên.

"Mông Mông." Hạ Vũ Châu ngẩng đầu nhìn cô: "Em thích anh làm như vậy."

"Nào có." Cô không thừa nhận, nghiêng đầu chẳng thèm nhìn anh nữa, lại không ngờ rằng động tác này giống như đang ưỡn ngực đến gần mặt anh.

Hạ Vũ Châu cười khẽ: "Mông Mông chủ động quá."

Trâu Mông xấu hổ đến mức vùi mặt vào cổ anh, sau đó hé miệng cắn anh một cái.

"A..." Thật ra Hạ Vũ Châu bị cắn nhưng không đau, nhưng lại quá bất ngờ, anh thuận tay tét một cái lên mông cô.

"Ưm..." Cô kêu rên một tiếng.

"Mông Mông..." Một tay Hạ Vũ Châu ôm eo cô, một tay luồn vào giữa hai chân bạn gái: "Chúng ta lên giường."

"Vâng..." Trâu Mông vẫn vùi mặt vào cổ anh, nhỏ giọng đáp lời.

Hạ Vũ Châu bế cô đi về phòng rồi đặt cô lên giường.


Quần áo cô lộn xộn, sau khi bị buông ra, theo bản năng dùng tay che ngực lại, quay đầu đi không nhìn anh.

Anh nhanh chóng cởi quần áo trên người mình ra, trèo lên giường, hai chân quỳ gối bên cạnh sườn cô, nửa người trên nhổm dậy, từ trên cao nhìn xuống Trâu Mông.

"Cái kia...của em hết chưa?" Đột nhiên Hạ Vũ Châu hỏi.

"Vâng." Thời gian hành kinh của Trâu Mông không lâu lắm, sang ngày thứ 5 đã hoàn toàn sạch sẽ, cô theo bản năng gật đầu, một giây sau mới kịp nhận ra, nhìn anh: "Anh...anh muốn làm gì?"

Vào lúc Trâu Mông gật đầu, tay Hạ Vũ Châu đã đặt lên lưng quần jean của cô.

Trâu Mông nắm lấy cổ tay anh, ánh mắt ướt dầm dề, vẻ mặt mang theo thẹn thùng khẽ lắc đầu với anh.

Hạ Vũ Châu nắm ngược lấy tay cô, cúi xuống hôn lên mu bàn tay bạn gái: "Anh sẽ không thương tổn em, Mông Mông, em tin anh nhé?"

Cuối cùng quần jean vẫn bị cởi ra, ngay cả quần lót cũng không tránh khỏi số phận.

Trâu Mông khẩn trương đến nỗi cả người đổ mồ hôi, cô muốn che lại nhưng lại bị Hạ Vũ Châu đẩy ra.

Phía dưới của cô không có nhiều lông, mảnh đất tam giác mập mờ che đậy, nửa kín nửa hở khiến Hạ Vũ Châu không tự giác mà nuốt nước bọt.

"Đẹp quá đi mất." Hạ Vũ Châu tách hai chân đang kẹp chặt của cô ra, âm phụ hồng hào khiến anh có xúc động muốn nếm thử.

"..." Bộ phận sinh dục mà đẹp sao? Trâu Mông không thể hiểu nổi.

"Mông Mông..." Hạ Vũ Châu ách giọng gọi tên cô.

"Vâng."


"Anh muốn ăn."

"Hả?" Trâu Mông khó hiểu, đến lúc nhận ra thì vội kêu lên: "Anh điên rồi...không được..."

Nhưng khi đó thì đã muộn...

Hạ Vũ Châu gập hai chân cô lên, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi âm hộ.

"A..." Trâu Mông nhịn không được mà kêu thành tiếng: "Đừng như vậy mà...a...ưm..."

Tiếng kêu của cô dâm mĩ, Hạ Vũ Châu rất hưởng thụ nên càng ra sức liếm mút, ngẫu nhiên ngậm lấy âm đế rồi dùng răng khẽ cắn, kích thích đến nỗi cả người Trâu Mông phát run.

"Không cần...ưm..." Cô điên cuồng lắc đầu, nước mắt trào ra, hai chân cựa quậy điên cuồng muốn thoát khỏi nhưng lại bị anh ấn chặt xuống.

"Mông Mông, em ướt quá đi mất." Hơi thở của Hạ Vũ Châu phả lên tiểu huyệt, vừa nóng vừa ngứa, chóp mũi cao thẳng của anh như có như không mà cọ qua chỗ đó.

Bụng nhỏ căng thẳng, Trâu Mông thầm nghĩ, xong đời rồi.

"Ùng ục" một chút, lượng lớn d*m thủy tràn ra khỏi huyệt khẩu, Hạ Vũ Châu thấy vậy thì vui sướng không thôi, há mồm nuốt trọn.

Trâu Mông trừng lớn hai mắt, ánh sáng từ đèn chùm trên sàn nhà đâm vào mắt khiến nước mắt cô tràn lan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui