Ẻm Sẽ Chọn Rời Đi
18.
Lâm Tự trông cũng ngon zai.
Mày kiếm mắt sáng, đôi lông mày thập phần tinh xảo còn có một loại khí chất kiên cường.
Thật đáng tiếc cho đôi chân đó.
"Từ tiểu thư không cần thương hại tôi, tôi quen rồi."
Lâm Tự dường như nhìn thấu suy nghĩ của tôi rồi bình tĩnh nói, trong lời nói không chút dao động.
Tôi gật đầu rồi tuỳ tiện nhìn đi chỗ khác.
Chúng ta đều biết rằng liên hôn là yêu cầu của gia tộc và chúng ta không có quyền lựa chọn.
Nên ngoan ngoãn nghe lời, thành một đôi vợ chồng tương kính như tân thì càng tốt.
Vì thế cuộc trò chuyện diễn ra tương đối hài hòa.
Tôi lại nhìn chiếc bánh ở cửa sổ đối diện.
Chiếc bánh hoa hồng vàng đã được thay bằng chiếc bánh hoa hồng đỏ mà tôi yêu thích nhất.
Tôi đặt dao nĩa trong tay xuống, xin lỗi Lâm Tự rồi đi vào nhà vệ sinh.
An ninh của nhà hàng này rất tốt.
Lối thoát duy nhất là cổng lớn.
Vì có vệ sĩ canh giữ ở cổng nên sẽ không lo tôi sẽ chạy mất.
Tôi vào nhà vệ sinh một lúc lâu, ngắm mình trong gương.
Vì buổi hẹn hò này mà tôi đặc biệt chuẩn bị rất lâu, trang điểm thật tinh tế, biểu hiện như tôi rất coi trọng buổi hẹn hò này.
Như vậy cha mới vui.
Tôi đưa tay lau đi vết son trên môi, nhìn vết son đỏ tràn ra khóe miệng, tôi bỗng nhiên rất muốn cười.
Từ Tiệp, thử một lần xem.
Hít một hơi thật sâu, tôi tát nước lạnh vào mặt, buộc mình phải bình tĩnh lại.
Chung quy thì những việc phải làm tiếp theo không được phép sai sót.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...