Em Nợ Anh

---------Nhà họ Lâm, 7:00 pm-----------
Mọi người đã tập hợp đầy đủ.
Nó, Ely, Oanh, Anh, Duy, Khánh, Tuấn và cả Tường.
Nó ngồi im, không cử động, đôi mắt sắc lạnh vô hồn.
Anh, Duy cứ đi vòng vòng.
Ely, Oanh ngồi im hai cô bạn nhìn nhau, lắc đầu, cả hai người đều biết rằng, đã đi quá giới hạn kiểm soát của hai cô.
Khánh đôi mắt đăm chiêu suy nghĩ.
Tuấn hình như cũng mất bình tĩnh dù cậu là bạn mới nhưng cậu rất thích, tôn trọng những người bạn của mình.
Tường im lặng, như lúc nói với nó, cậu đã sớm biết sẽ có chuyện.
-Trời ơi, chuyện này là sao? Sao lại bị bắt chứ? Hai ngừơi đó gây thù chuốc oán với ai thế. – Duy như muốn hét lên.
Cả bọn lắc đầu, trừ nó.
-Di mau nghĩ cách cứu hai người họ đi, Di thi với số điểm ngất trời, IQ cao lắm mà, mau suy nghĩ cách cứu họ đi – N.Anh nhìn nó van lơn, tay thì đặt trên vai nó lay lay.
Ely, Oanh cùng bước đến, mỗi người đặt một tay lên hai tay của Anh, lắc đầu. N.Anh hiểu ý quay về chỗ ngồi.
Nó vẫn vô hồn, vì nó đang tập trung rất cao và lòng cũng rất đau. Nó như bị tình cảm chi phối li trí không suy nghĩ gì được. Nó nhớ lại lúc nói chuyện với Ely trên phòng. Hình như Ely đã đúng lí trí khó nắm bắt thật, tình cảm cũng vậy, đối với nó điều khiển cả lí trí – tình cảm cùng một lúc thật khó khăn.
-Đi cứu họ đi – Duy lên tiếng. cậu toan bước đi thì.
-Khoan đã……
Duy quay đầu nhìn lại, nó đã lên tiếng, giọng nói không như lúc nói chuyện với mọi người, một giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ. N.Anh, Oanh và cả Trần quản gia cùng mọi người ở nhà nó đều bất ngờ vì lần đầu tiên nó đáng sợ đến như thế.

Con ngươi đen lạnh lùng lia mắt một vòng nhìn hết những con người đang đưa đôi mắt ngạc nhiên, bất ngờ nhìn nó. Nó đứng phắt dậy:
-Trần quản gia, lập tức điều tra những loại ô tô hiệu XXX đến khu vui chơi nhà họ Lưu ngay lập tức cho tôi. Ely, mau đi tìm hiểu những tập đoàn đang cạnh tranh với Williams, còn nữa điều tra cả những người trong dòng họ muốn ta phải rời khỏi ngôi vị thừa kế này. 30 phút nữa phải có ngay trên bàn cho tôi.
Trần quản gia cùng Ely đều cúi đầu:
-Vâng, tiểu thư.
Những con người (trừ người hầu và bảo vệ) còn lại đều bất động, nó đang ra lệnh và Trần quản gia cả Ely đều cúi đầu cung kính.
N.Anh chạy đến nắm tay nó hỏi:
-Lâm Thái Di thật ra cậu là ai?
Nó toan bước vào thư phòng thì quay lại do tay bị N.Anh nắm chặt.
-Sau này cậu sẽ biết, sẽ mau thôi. Bây giờ các cậu vào thư phòng với mình, chờ đợi kết quả rồi bàn kế sách. – Nó nói và gạt tay N.Anh ra, bước vào thư phòng, nhưng rồi nó quay lại, nhìn về phía những hầu nữ. – Hoàng Ngọc, em cùng mọi người lấy cho tôi 7 tách trà mang đến thư phòng ngay.
Cô hầu nữ tên Hoàng Ngọc (Chap 1) cúi đầu:
-Vâng, tiểu thư.
----------5 phút sau--------
Sau khi tất cả đã yên vị trong thư phòng. Nó ngồi trên một cái ghế, trước mặt là một cái bàn dài, bằng gỗ. Trên bàn có một cái laptop loại siêu máy tính. Mọi người đang ngồi xung quanh căn phòng rộng, có một cái bàn rộng như phòng họp. Bốn bức từng được bao phủ sách và sách.
Sau khi Hoàng Ngọc đem trà vào, nó dặn dò với cô hầu nữ là sau khi Trần quản gia và Ely về lập tức thông báo cho nó. Cô hầu nữ dịu dàng lui bước sau khi cúi đầu.
Khi cánh cửa phòng đóng lại. Nó nhấn một nút trên bàn, lập tức một cái tivi cỡ siêu lớn hiện ra. Nó nhấn nút thứ hai, trước mặt mỗi người bạn của nó là một cái laptop đã khởi động.
N.Anh lên tiếng, cô bạn có vẻ đã không chịu nổi.

-Lâm Thái Di thật ra cậu là ai?
-Nó nhìn N.Anh rồi nhìn tất cả mọi người. Ai cũng đang thắc mắc một vấn đề. Nó sao có thể nói đến Williams.
Tường mỉm cười:
-Cô bạn, cô bạn phải tháo cái mặt nạ của mình sớm nhất rồi.
Nó nhìn Tường, mỉm cười gật đầu.
-Có lẽ cậu sẽ là người sau cùng.
-Không ở đây có người còn lợi hại hơn tôi. Nhưng không ngờ cậu là người phải tháo mặt nạ trước.
-Cái đó thì tùy thôi.
Nó và Tường cứ nói chuyện với nhau, làm mọi người còn lại tức nổ khói vì không hiểu họ nói cái gì.
Duy lên tiếng:
-Các cậu khoan hãy móc méo nhau đi, mau nói cho tôi biết Lâm Thái Di cậu là ai?
Nó đứng dậy, dõng dạc:
-Tôi là………..
-Nó là Lâm Thái Di, cháu gái của chủ tịch tập đoàn Willams, đại tiểu thư gia tộc họ Lâm, trưởng tộc kế tiếp. – Một giọng nam ấm vang lên.
Nó quay lại nhìn. Một con người nó kính trọng. Nó không khỏi xúc động nhưng nó lại cúi đầu thi lễ.

-Cháu chào ông, sao ông không thông báo để cháu đón tiếp ông. Thưa ông.
-Cháu còn phải làm việc của mình mà, ta không cần cháu đón tiếp. – Ông của nó nói một cách hiền từ. Rồi quay qua nhìn bạn của nó. Nụ cười hiền hậu hiện trên khuôn mặt – Chào các cháu.
Cả bọn té ngửa, sững sờ khi thân thế của nó quá cao sang. Thiên kim đại tiểu tư gia tộc, tập đoàn lớn mạnh đứng đầu thế giới. Nhà họ Lưu của Tuấn tuy giàu nhưng chả là gì đối với gia tộc họ Lâm.
Cả bọn quá sock trước thân thế của nó. Nó thì đưa ông của nó đến cái ghế nó ngồi hồi nãy, chiếc ghế của chủ nhân. Xong nó đến chiếc ghế, ngồi cạnh bên Oanh, Anh. Nó bật siêu máy tính lên.
-Các cháu đã giải quyết đến đâu rồi? – Ông nó lên tiếng, nghiêm nghị.
-Thưa ông, sao ông lại biết ạ? – Khánh lên tiếng.
Ông nó cười xòa.
-Cháu nghĩ ta không biết chuyện gia tộc mà ta làm chủ à?
-Ơ, không. – Khánh lên tiếng.
-Thưa ông, “chuyện gia tộc” chẳng lẽ…….-Oanh lên tiếng, cô bạn có vẻ hiểu.
-Cháu hiểu đúng rồi đó tiểu thư Trịnh gia. Nói ra thì xấu hổ nhưng trong gia tộc có kẻ làm loạn, muốn hạ bệ Di nhi. – Ông nó lắc đầu ngán ngẩm.
Bỗng cánh cửa mở ra. Trần quản gia và Ely bước vào. Khi thấy ông nó ngồi đó cả hai lập tức thi lễ. Ông nó cho cả hai đứng dậy.
-Di cháu hãy giải quyết chuyện này, hãy răn đe người trong tộc. – Ông nó lên tiếng – Ta giao toàn quyền cho cháu, nên nhớ cháu thuộc chi thứ nhất nên không sợ bất kính trưởng bối.
-Vâng thưa ông – Nó cúi đầu.
-uhm, tốt, ta phải về Anh quốc. – Ông nó bước đi thì bỗng dưng đứg lại, quay đầu – Các cháu hãy giúp đỡ Di, nó không có bạn, lần đầu nó có đó, đó là các cháu. Khi nào rảnh qua Anh thăm ta – Ông nó cười hiền rồi bước đi.
-Ông lão thật tốt – Duy lên tiếng.
-Uhm, một trưởng tộc tài đức đều có – Tường lên tiếng.
-Được rồi các cậu giờ là lúc quan trọng đây. Ely, Trần quản gia, báo cáo. – Nó ngồi xuống ghế.
Cả bọn im lặng nghe kết quả.

-Thưa tiểu thư, từ chiều đến giờ, loại xe mà tiểu thư nói chỉ có một chiếc được đỗ trong khu vui chơi nhà họ Lưu là của nhà họ Lâm. – Trần quản gia lên tiếng.
-Thưa tiểu thư, người trong gia tộc muốn chống đối có rất ít, nhưng ngừoi đã qua Việt Nam chỉ có Lâm Phong ở chi thứ 3, trưởng chi ạ! – Ely lên tiếng.
Cả bọn bạn đang rất ngạc nhiên vì sao trong 30 phút mà Ely và Trần quản gia có thể điều tra được nhiều đến thế.
-Thưa tiểu thư, Ely và Trần quản gia cũng đã điều tra chiếc xe ấy đi đâu và đã tìm ra kết quả, đây là địa chỉ. Nó nhấn nút trên máy tính. Lập tức hiện kết quả trên chiếc Tivi, tất cả máy tính trong phòng.
-Tốt, làm tốt lắm. Trần quản gia có thể ra ngoài. Ely mau vào vị trí, nghe lệnh.
-Vâng.
Ely nhanh chóng vào chỗ ngồi, ngồi cạnh Anh, Oanh.
-Được rồi mọi người đã có kết quả. Thế này nhé: Oanh, Anh ở đây khi có yêu cầu tiếp viện sẽ mau chóng thông báo đến hệ thống máy tính toàn khu vực bảo an nhà họ Lâm tại Việt Nam. Khánh, Duy, Ely, các cậu theo tôi được chứ?
Khánh, Duy, Ely, gật đầu.N. Anh cũng vậy nhưng Oanh lên tiếng:
-Tôi muốn đi, An là chị họ tôi mà.
-Không được, cậu sẽ ở đây, đầu óc tinh tế, nhạy bén của cậu đủ hiểu tại sao Di lại muốn cậu ở đây. – Tường lên tiếng.
Oanh đành im lặng. Nhưng Duy hỏi:
-Vậy Tường làm gì?
-Tường sẽ làm một chuyện quan trọng.
-Chuyện gì?
-Cậu đặt phòng bệnh viện trước giùm tôi, thế nhé!!!! Lần này sẽ có trọng thuơng đây. – Di lên tiếng.
Tường gật đầu, cả bọn dù sợ nhưng với lòng yêu bạn nên cũng quyết định sẽ đi.
“Tên bạn ngốc, lần này để tôi cứu cậu!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui