Em Muốn Trái Tim Anh Một Lần Nữa Vì Em Mà Rỉ Máu Đúng Không?

Từ hôm đó ở trường, nó luôn luôn tìm cách tránh gắp hắn, đi đâu cùng quan sát như ăn trộm, nó nghĩ: “Muốn bình an hạnh phúc tốt nhất đừng gặp tên chết bầm đó, đồ sao chổi….”
-Nè mày kiếm cái gì vậy? Hân hỏi
-Sao chổi..??? nó lấy tay che miệng. “Không có gì….hihi đi nhanh đi” Nó không muốn cho Hân biết chuyện ngày hôm đó nên đánh trống lãng
-Sao chổi? Là…là sao?
-Không có gì đâu mà đi nhanh đi…kéo tay Hân đi thật nhanh
Mấy ngày nay không thấy nó và hắn đi chung nữa nên tiếng bàn tán cũng dần lắng đi, Phi Nhân càng ngày càng nhìn nó với ánh mắt khác hơn, quan tâm nó nhiều hơn…Hân, và cả nhóm ai cũng nhận ra trừ nó
-Bảo Anh tối nay mình đi xem phim nha, mình nghe nói phim này hay lắm. Phi Nhân chìa hai vé trước mặt nó
-Có hai vé thôi hả? Còn mọi người???? Nó nai tơ ghê
-Bọn này có hẹn đi công viên rồi, mày cứ đi đi hihi. Hân nói
-Sao? Đi mà không rủ tao hả con kia? Vậy…mình đi công viên chung đi Phi Nhân. Nó quay sang Phi Nhân

-Ơ…thôi được rồi….tại tiếc hai cái vé….
-Hihi dịp khác mình cùng đi mà…Nó nở một nụ cười làm con người ta không thể từ chối
Phi Nhân đi xe đến rước nó và Hân trước rồi sang rước Cao Kỳ, Vân Kỳ và Thiên Ân…Hôm nay nó diện trên người một chiếc đầm hồng xoè, tóc vén sang một bên, một ít phấn nhẹ làm làm cho Phi Nhân một phút đứng hình khi thấy nó.
-Nhìn mình gì ghê thế?
-Hihi….Phi Nhân ngượng ngùng gãi đầu. “Thôi hai người lên xe đi”
-Woaaaa….mạnh dữ…xe đẹp quá chừng….Hân típ mắt khen
Rước 3 người còn lại xong, cả bọn đi đến công viên cách nhà nó khoảng 30p chạy xe. Mọi người xuống xe, nó liền kéo Hân, Cao Kỳ, Vân Kỳ chạy tới hàng ăn uống
-Ăn cái này đi Hân, cái này cũng ngon…nè Cao Kỳ, Vân Kỳ ăn đi chứ, cái này ngon nè…cái này cũng ngon…nó làm cho cả bọn trố mắt nhìn cười
-Ăn đi cười cái gì chứ? Nó dỗi
-Ừ…mọi người lại đây ăn đi đừng làm Bảo Anh không vui. Phi Nhân lên tiếng
-Bọn này biết rồi bọn này đâu dám…Bảo Anh không vui là bọn này đi bộ về nhà…đau chân lắm. Thiên Ân tiếp lời
Nó ngước lên nhìn Thiên Ân, cho nguyên cây xúc xích vào miệng Ân làm cả bọn cười ầm lên
-Phải đó anh Ân nói đúng đó? Vân Kỳ nói
-HẢ? Anh Ân luôn hồi nào vậy? Nó trêu
-Ơ…Mặt Vân Kỳ đỏ lên
-Thôi cho Ân xin đừng trêu Vân Kỳ nữa….Thiên Ân nhìn Vân Kỳ miễm cười

Hân thấy thế bỏ ra ngoài, hiểu ý nó đi theo, mấy người còn lại chỉ nhìn không hiểu gì cả
-Mày buồn sao? Khóc đi có tao nè!
-Không….chỉ là hơi ghen tị chút chút thôi
-Tao hiểu mà….thôi vui lên đi mày cũng không muốn hai người họ buồn đúng không?
-Ừ…từ từ tao cũng tìm được một người hơn Thiên Ân hihi. Lấy lại cụ cười nó và Hân đi vào
Ăn uống rồi sang chơi đủ thứ trò chơi, Vân Kỳ đi cùng với Thiên Ân chỉ còn lại bốn người. Nó thì thích chơi trò ném banh vào chồng lon, còn Cao Kỳ và Hân thích chơi gắp thú vậy là lại tản ra. Nó và Phi Nhân đi riêng, vào gian hàng ném lon nó mua ngay một rổ banh ném. Trái đầu tiên sang phải hụt, trái thứ hai sang trái hụt…..trái thứ mười chín chưa kịp quăng đã rơi ra vậy là bị loại chỉ còn một trái…nó bực mình. Phi Nhân nhìn nó chỉ cười và cười, trông nó đáng yêu đến thế…
-Còn một em không lẽ trật nữa ta????? Quay sang Phi Nhân. “Phi Nhân cho cậu…phải lấy được con gấu hồng cho tớ…”
Không ném được nó ép Phi Nhân, nghĩ là lời nói đùa nó chỉ muốn trêu Phi Nhân tí nhưng
Bon…bum…Mấy cái lon ngã, vậy là được con gấu hồng, vui mừng nó nhảy ôm Phi Nhân
-Haha được rồi cậu giỏi thật đấy Phi Nhân haha. Cảm giác được nó ôm làm cho Phi Nhân nóng cả mặt, tim lại đập thình thịch. Nó sực nhớ ra…vội buông Phi Nhân ra…ngượng ngùng
-Tớ…
-Nè…cầm lấy đi…của cậu đó…Phi Nhân đưa con gấu vừa nhận được cho nó

-Hihi cám ơn cậu nhiều…vậy là hết ngượng, lại vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra…Lúc này đã khá khuya nên nó và Phi Nhân đi tìm bọn còn lại…
-Hân, nè đẹp chưa hihi. Nó khoe con gấu
-Cho tao đi….tao với Cao Kỳ câu nãy giờ không được con nào. Hân mặt mài bí xị
-Không! Của Phi Nhân cho tao chứ tao cũng có ném trúng lon nào đâu hihi
-Của người ấy tặng đó Hân…Cao Kỳ lên tiếng
-Thôi nha….đầu óc mấy người cứ suy nghĩ lung tung, đen tối…nó bĩu môi
-Thôi thôi cho Phi Nhân can mình gọi cho Vân Kỳ với Thiên Ân rồi về, trễ rồi
Nó, Hân và Cao Kỳ không tranh cãi nữa, Cao Kỳ gọi cho Vân Kỳ. Sau khi tập trung đông đủ cả bọn kéo nhau lên xe. Về đến nhà nó lại đắm đuối với cái nệm yêu quý, ôm con búp bê hồng miễm cười rồi say giấc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui