Kết thúc hai tiếng đồng hồ làm việc đầy hứng thú, cô chạy qua quầy hàng của chị Thảo ngồi chơi tán gẫu.
Lấy điện thoại ra nghịch, cô mới nhớ ra anh chàng lúc nãy, liền vào zalo xem." Ôi má ơi, đúng là rất đẹp trai" -Cô thốt lên cảm thán, tên đẹp người cũng đẹp nữa, đúng hoàng tử của cô đến rồi.Chị Thảo bên cạnh thấy cô vừa nhìn điện thoại vừa cười, bất lực hỏi:" Bộ bắt được vàng hả Lan Kim?"" Còn hơn vàng nữa, là trai đẹp đó Thảo ơi!"" Đâu,xem nào??", vừa nói chị Thảo vừa nghi hoặc nghía mắt vào điện thoại cô, thầm nghĩ có khi nào con bé ế lâu quá rồi gu thẩm mĩ cũng xuống luôn không thì..." Uiiii, ngon nha, được nè được nè",chị Thảo giật luôn điện thoại của Lan Kim, lướt hình của Duy Khương.
"Chà, đúng là đẹp trai thiệt nha, con bé Lan Kim này đúng là may mắn ghê đó."Luôn miệng khen Duy Khương đẹp trai, Lan Kim mừng như nông dân gặp lúa được mùa, cảm thấy kết bạn với anh cũng khiến cô tự hào về năng lực bản thân thêm một chút.
Nhưng mà anh cũng đâu có nhắn tin tới, chắc người ta chỉ xin cho vui thôi, hoặc đùa đùa chứ làm gì để ý nhanh vậy được, cô không tin vào tiếng sét ái tình, càng không tin một chàng trai như thế lại để để cô vào trong mắt, thế là vui được một lúc, Lan Kim gạt qua xem như không có chuyện gì, lòng tự nhủ không được ảo tưởng xen chút hơi hụt hẫng.Ca làm của chị Thảo phải 10h rưỡi tối mới xong, hai chị em rủ nhau đến quán trà sữa quen thuộc ven vỉa hè gần trường.
Vì kí túc xá 11h sẽ đóng cửa nên chị Thảo rủ Lan Kim ngủ cùng với chị ở trọ cho vui,, hai chị em lại có thời gian tâm sự."Thế chị có tính tiến triển với Doanh không?""Tao cũng chả biết nữa, hai đứa tao cứ mập mờ, mà nó chưa quên được con người yêu cũ.""Người yêu cũ là một cái gì đó rất hãm, không quên được thì thôi đừng có đến với ổng, không là chị lại trở thành người thay thế cho xem.""Thì thế nên chị mày còn xem xét nè, cứ từ từ không vội, mập mờ vậy có khi lại hay.
Thế anh Khương Siêu thị của mày đâu rồi, có nhắn được câu nào chưa? "" Chưa chị ơi! chắc người ta xin chơi thôi, bận tâm làm gì".Miệng thì nói thế thôi chứ ai mà không mong anh đẹp trai ấy để ý đến mình, nhưng mà đúng là không nên ảo tưởng, sợ bị hụt hẫng lắm.Đang tám chuyện xàm xàm mấy chuyện con gái thì thoáng chốc cũng gần 12h đêm, bỗng điện thoại Lan Kim có tin nhắn đến:"Hello nhớ anh không?"Là Duy Khương, không ngờ anh nhắn đến thiệt, mặc dù lòng vui như mở cờ, nhưng cô tự nhủ phải kìm chế không để mất giá, bình tĩnh nhắn lại:" Dạ nhớ chứ anh"" Haha, em nhiêu tuổi? "" Em 8 tuổi", cô nhắn chọc anh." Oki, 8 tuổi, thế anh ở tù chung thân", cách nói chuyện của anh gây ám muội thực sự." Làm gì ở tù, cơm đâu nuôi ?"" Vậy có người nuôi hả? Cho anh xin link Fb đi em bé".
ui, nói chuyện ngọt chết người, vừa đẹp trai vừa biết nói chuyện, chắc nhiều người theo anh lắm.Chuẩn bị gửi link qua cho anh thì điện thoại Lan Kim hết pin, thế là đành phải chờ về trọ mới trả lời tin nhắn được, lòng cô có chút hồi hộp lo lắng, không biết đang nhắn mà tự nhiên mất tiêu anh có giận không ta, thế là cô giục chị Thảo về lẹ, chị cũng không nghi ngờ gì, dù sao cũng khuya rồi, nên về thôi.Về đến trọ, hai chị em tắm rửa sạch sẽ, lên giường nằm.
Khi đã yên vị trên giường sau một ngày làm việc lăn lộn, chị Thảo ngủ ngay một giấc ngon lành.
Còn Lan Kim nôn nóng sạc pin điện thoại để nhanh chóng trả lời tin nhắn của Duy Khương.Nằm trong phòng máy lạnh mát mẻ, Duy Khương khó chịu băn khoăn sao cô Lan Kim chưa trả lời tin nhắn, hay không thích cho Fb sao? hay ngủ quên rồi? bình thường con gái trả lời tin nhắn của anh còn nhiệt tình hơn đi concert idol, thế mà giờ anh phải ngồi chờ tin nhắn.
Anh mất kiên nhẫn nhắn:"Ụa không cho luôn? "30 phút sau Lan Kim mới trả lời:" Không phải, điện thoại em hết pin", kèm theo dòng rin nhắn là đường link Fb của cô."Nice! accept anh đi em, zalo anh ít dùng lắm bé"Thế là anh và cô kết bạn Fb, lướt Fb của cô, anh thấy cô khá xinh xắn, đáng yêu, vòng bạn bè của cô vào bình luận cũng toàn những lời trêu đùa tế nhị, có vẻ là một cô gái nhiều người yêu quý.
Ở bên này, cô cũng lướt trang cá nhân của anh, đúng là hotboy đó, lượt like và bình luận nhiều vô kể, còn có những video của một số cô gái, thấy thế, trong lòng Lan Kim có chút khó chịu, thoát ra không xem nữa.Những ngày sau đó anh vẫn chủ động nhắn tin với cô.
Những câu chuyện phiếm hay những câu hỏi tò mò về đối phương.
Anh biết Lan Kim là sinh viên năm nhất tại trường TM, hiện đang ở kí túc trong trường để đi học.
Còn anh là sinh viên năm cuối của trường NH, tháng tám sắp tới đây anh sẽ tốt nghiệp.
Chỗ ở của Duy Khương hiện tại khá gần với trường của Lan Kim, đi xe máy 3 phút là tới.
Vì thế nên Duy Khương ngỏ ý nhắn:"Tối mai em rảnh không?""Em rảnh, nhưng sau 8h, vì lúc đó em mới tan ca, sao thế anh?"" Muốn rủ em đi chơi, tại bình thường anh đi làm, không có thời gian nói chuyện với em nhiều."" À..ừmm"Đi chơi sao? Ôi trời, trước giờ cô chưa đi chơi riêng với con trai lạ kiểu này bao giờ, nghĩ đến là thấy ngại rồi, tự nhiên đọc tin hắn mà cô chín hết cả mặt mũi."Mai đi chơi nhé, anh đến đón em!"" Dạ, cũng được", dù lí trí thấy hơi ngại nhưng Lan Kim vẫn tay nhắn đồng ý."Đi đâu chơi nhỉ, bây giờ dịch bệnh cũng không nên đi ra quán nhiều, hay đến nhà anh?"" Nhà anh sao? Nhà anh có gì?"" Nhà anh có đồ ăn, có Sam nè"Nói rồi anh chụp con Sam qua cho cô, là một chú mèo lông xám nhìn rất dễ thương, khuôn mặt nhìn hơi khó ở nhưng cũng tấu hài, thế là Lan Kim bị lung lay ngay."Dễ thương quá, em cũng muốn chơi với nó ghê"" Vậy qua nhà anh ha, cho em chơi tùy thích"" Thế chốt , qua nhà anh"" Tối mai em đi làm về rồi nhắn anh qua rước nhá, đừng quên hẹn của chúng ta.""Dạ!"Thế là chốt xong kèo gặp gỡ, Duy Khương vui vẻ vứt điện thoại qua một bên đi ngủ, vì mai anh còn đi làm sớm.
Bên này Lan Kim hồi hộp, có chút mong chờ, ngày mai sao? mai mình sẽ mặc đồ gì ta? phải nói những gì, bộ dạng khẩn trương của cô lo cho cuộc hẹn ngày mai cứ như con dâu sắp ra mắt nhà chồng vậy, nhìn cứ gượng gạo, lúng túng mà thấy khá dễ thương.Lan Kim đã 19 tuổi nhưng cô mới chỉ trải qua một mối tình đầu năm lớp 6 trẻ con.
Vốn rung động đầu đời khó quên, cộng thêm ý thức cho việc học tập, nên cô cũng không nghĩ nhiều đến yêu đương.
Cô làm quân sư tình yêu cho đám bạn, lúc nào cũng thấy tụi nó hết giận hờn rồi than vãn, chia tay rồi quay lại mà nản, thế là cô cũng hơi sợ tình yêu.
Duy Khương lại khác, anh có rất nhiều người theo đuổi, cũng đã yêu qua nhiều mối tình, với anh, việc cô dành tình cảm cho anh nhanh cũng không còn gì xa lạ, chưa một ai mà anh chưa đốn gục cả.
Nhắm mắt nghĩ về ngày mai, cả hai ở hai bên đều không những tưởng tượng ngày gặp đối phương sẽ ra sao.
Trời đêm hôm nay nhiều sao khác lạ, giữa thành phố bỗng nhiên lại thấy được mặt trăng, hôm nay đúng là ngày đẹp trời..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...