Sáng hôm sau, cô thức dậy như mọi hôm để đi chợ mua đồ ăn về nấu bữa sáng cho mình và tiểu Vũ, nhìn sang chiếc nệm bên cạnh vẫn thấy tiểu Vũ ngủ rất ngon, hôm qua đi bán với cô về muộn như vậy không buồn ngủ mới lạ.
Thế rồi cô ra ngoài vệ sinh cá nhân và đi chợ.
- Dạ con chào gì, chúc gì buổi sáng tốt lành, gì lấy cho con những thứ này nha, con đưa giấy cho gì, gì cứ lấy như vậy, lát con quay lại lấy với thanh toán luôn nha gì.
- Được rồi Hi Hi à, con ngày nào chẳng ra chợ mua đồ về nấu cơm cho tiểu Vũ, chúng ta ở đây riết rồi cũng thuộc luôn những món con mua hằng ngày đó.
Cô cười, rồi chào gì ra kia mua một vài thứ khác, mọi người ở đây cô đã gặp và tiếp xúc với họ từ khi còn bé, ba mẹ cô sống hoà hợp với mọi người nơi đây, nên mọi người rất quý gia đình cô và cô cũng vậy.
Mua xong những thứ mình cần cho cả ngày thì cô cũng nhanh chóng đi về để nấu bữa sáng, vào đến nhà cô khá bất ngờ.
- Ây zaaa, Vũ Vũ hôm qua phụ chị mà nay dậy sớm vậy ta, sao em không ngủ thêm nữa đi, em được nghỉ hè rồi mà dậy sớm làm gì, đừng nói em không nhớ mình được nghỉ hè nha.
Tại mọi khi đi học tiểu Vũ hay dậy sau cô một chút thôi, nhưng bây giờ là đang nghỉ hè, với lại đêm qua thằng bé còn phụ cô bán hàng mà sáng nó vẫn thức được làm cô hơi bất ngờ.
- Hihi không phải em quên mình được nghỉ hè, hazz chắc dạo này già rồi nên hay dậy sớm đó mà, chị vô nấu bữa sáng đi rồi chuẩn bị đi học kìa, coi chừng muộn đó, e quét nhà tiếp đây.
- Hahaha thằng nhóc này, nay bày đặt chưng ra bộ mặt đáng ghét đó nói chuyện với chị ha, có tin chị nhéo má em không hả.
- Ha em bây giờ lớn rồi đó nha, chị nhéo má em hoài sau này làm sao em có vợ được chứ.
- Ây zaa thằng nhóc này, thôi quét nhà đi chị đi nấu bữa sáng cho ăn.
Truyện Lịch Sử
- Dạ.
Hai chị em cười nói vui vẻ suốt bữa ăn, ăn xong cô cũng rửa chén rồi thay đồ đến trường, khi đi cô dặn tiểu Vũ ở nhà rảnh có gì nhặt rau giúp cô, rồi ôn bài mới, chứ cô cũng không biết cho tiểu Vũ làm gì, cô thương nó còn không hết sao nỡ bắt Vũ Vũ làm, tại nhóc con cứ đòi nên cô mới nhờ nhặt giúp mấy rổ rau thôi.
Thằng bé rất thông minh, học và tiếp thu một kiến thức mới cực kì nhanh so với các bạn cùng trang lứa, nhưng cô vẫn phải dặn dò, vì thừa còn hơn thiếu.
- Ở nhà nhớ những gì chị dặn, trưa chị học về nấu cơm cho em ăn.
- Dạ chị cứ đi học đi, em lớn rồi, em cân tất luôn hahaha.
- Bye bye tiểu Vũ.
- Bye bye chị Hi.
Cô ra đường lớn bắt xe buýt rồi đến trường, trong trường cô được mệnh danh là hoa khôi, người có học lực đứng nhất trường và luôn đại diện trường tham gia các công tác gặp gỡ trường tổ chức, rất nhiều nam sinh thích cô và đã nhiều lần ngỏ lời nhưng đều bị cô thẳng thừng từ chối, các nữ sinh trong trường thì ghen tị với học lực và sự xinh đẹp của cô, gia đình cô nghèo nhưng không vì thế mà cô bị bắt nạt ở trường ngược lại không một nữ sinh nào dám kiếm chuyện với cô, vì khí chất toả ra từ cô khiến họ không dám sinh sự.
- Hi Hi à, nay bọn tớ có ghé nhà rủ cậu đi học nhưng mà nhóc nhà cậu kêu cậu vừa đi rồi, làm bọn tớ chạy theo muốn chết.
Hai người vừa nói chính là Ninh Mặc Nhi và Cố Diệc Phàm con gái út của Ninh gia và thiếu gia của Cố Thị, họ có xuất thân không tầm thường nhưng lại không ỷ vào gia thế của mình mà lộng hành, ngược lại họ rất giản dị và đặc biệt chơi rất thân với Nhược Hi.
- Hazz mấy cậu qua rủ tớ mà không nói trước chi, đáng lắm lêu lêu.
- Thôi chúng ta vào lớp thôi, trễ bây giờ, chiều nay còn có hội giảng của lớp nữa đó.
Cố Diệc Phàm nói.
- Lo gì chứ, chỉ mình Hi Hi nhà ta thôi cũng đủ cân hết môn rồi hahaha.
Cả ba cười nói vui vẻ rồi vào lớp, giờ học sáng nay cũng nhanh chóng kết thúc, cô thu xếp chuẩn bị về thì Phàm và Nhi chạy lại chỗ cô.
Nhi Nhi lên tiếng
- Nhược Hi à, nay chúng tớ về nhà cậu ăn cơm nha nha, cho bọn tớ ăn trực mấy bữa đi mà.
Phàm và Hi bật cười, Phàm chọc Nhi.
- Sao nay Nhi Nhi nhà ta bày đặt xin vậy kìa, mọi hôm bọn mình hay tự tiện qua lắm mà, sao nay cậu lạ thế.
- Cố Diệc Phàm cậu không nói không ai kêu cậu câm đâu nha, thì...thì...!lâu lâu mình cũng phải mở lời nói cho lịch sự chứ.
- Thôi hai cậu còn đứng đó cãi nhau nữa, không đi lẹ đi trễ xe buýt bây giờ, về nhà tớ rồi bọn mình nấu trưa ăn rồi lại đi học nhanh lên.
- Đúng rồi, về lẹ đi tôi nhớ tiểu Vũ rồi, nhóc con dễ thương của tui.
Diệc Phàm mặt hớn hở ra nói.
Cả ba ra bắt xe buýt rồi về, đến gần nhà Nhi Nhi ghé vô chợ mua một ít đồ cho tiểu Vũ, còn Hi Hi và Phàm Phàm về nhà chuẩn bị đồ để nấu bữa trưa.
- Aaaaa chị Hi anh Phàm mới về, ủa mà chị Nhi đâu ạ, sao em không thấy chị Nhi vậy anh Phàm.
- Chị Nhi ghé chợ mua ít đồ lát chị tới sau nha tiểu Vũ.
- Bây giờ để anh vô trong nấu ăn cho mấy chị của tiểu Vũ và tiểu Vũ nha.
Ngoan nè.
Nhi Nhi mua đồ cũng xong rồi ghé nhà Nhược Hi thì vừa hay mọi người đang dọn cơm lên.
Thấy Mặc Ninh, tiểu Vũ chạy lại ôm cô.
- Aaaa chị Mặc Nhi, may chị về kịp lúc không thôi em sẽ ăn hết phần của chị luôn, lúc đó chị sẽ không có gì để ăn đâu nha, tại chị tới trễ đó.
Nghe nhóc con nói thế thì cả đám cười phá lên, rồi cũng bắt đầu bữa trưa của mình, ăn xong nghỉ ngơi một chút rồi lại bắt đầu một buổi chiều đến lớp.
- Tạm biệt tiểu Vũ của anh chị, anh chị sẽ đến chơi sau nha..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...