Em Là Người Của Anh Rồi

Sáng hôm sau cũng như bình thường cậu thức dậy chuẩn bị đi làm. Nhưng hôm nay tâm trạng không còn vui vẻ như ngày đầu nữa mà bây giờ cậu chỉ đi làm với vẻ mặt không cảm xúc.

Khi đến công ty thì cậu đã thấy anh ngồi trên bàn làm việc mà gục đầu xuống bàn ngủ :))))

*ở nhà hổng ngủ dô công ty ngủ chi vậy :))*

Cậu liền đi lại hỏi

Toàn: này anh Hải (vừa nói vừa khều anh)

Hải không nói gì hết mà gục đầu vào bàn. Cậu cứ đứng đấy mà kêu. Nhưng không trả lời. Cậu liền đỡ cậu lên cho dựa vào ghế thì ô hay anh đã bị sốt.

#Ad: biết sao bị sốt hông, tua lại hồi tối hôm qua khi tất cả mn bỏ về nha#

Sau khi tất cả bỏ về và họ để lại cho anh 1 mớ suy nghĩ trong đầu.

Hải nghĩ:

Mình có làm gì cậu ta đâu trời. Mình chỉ có quát cậu ta, không cho cậu ta lại gần em gái mình thôi, muốn đuổi việc cậu ta, chỉ có vậy thôi sao mn lại bỏ về, còn nói mình quá đáng nữa chứ. Haizzzzzz mệt quá, không suy nghĩ gì nữa.

#Ad: làm vậy với người thích mình hỏi sao hổng quạo rồi anh em bạn bè bỏ về :)))#

Sau đó 1 mình anh uống hết 3 chai rượu với những cái suy nghĩ nó không thể nào thoát khỏi cái đầu của anh được :))

Anh uống xong thì cũng 11h đêm, sau đó cũng lên phòng ngủ. Như thường ngày 6h anh lên công ty (vẫn còn mùi rượu nồng nặc).

#Ad: nãy giờ là chưa liên quan đến bị sốt đúng hông, bây giờ dô nè# (Mình thấy mình cũng rảnh ghê :))) )

Như thường ngày anh vẫn lên công ty bằng xe riêng nhưng hôm nay lại bắt xe Grab đi nó mới trúng gió ròi sốt đó :))

*Ngựa ngựa có xe riêng hông đi mà đi xe Grab :)))*

×Quay về hiện tại×

Cậu thấy vậy liền đỡ anh dựa ò ghế rồi thấy hông ổn liền để tay lên trán của anh thì ôi thôi nó nóng hơn lửa. Cậu la lên

Toàn: này này có sao không đấy.

Hải: tôi không sao (giọng rất yếu)

Toàn: như vậy mà nói không sao à.

Hải: tôi ra sao không cần cậu lo (bị vậy mà vẫn còn đanh đá)

Toàn: anh cố chấp vừa thôi.


Nói rồi cậu đưa anh vào bệnh viện. Và gọi điện cho Phượng.

*Trong cuộc gọi*

Toàn: alo

Phượng: alo, gì đấy

Toàn: mày đang ở đâu vậy, vào bệnh viện phụ tao coi.

Phượng: mày bị gì à, mày có sao không, bị thương ở đâu hả,.....

Toàn: gì mà hỏi lắm thế, tao không bị gì hết á.

Phượng: không bị gì mà vào bệnh viện làm gì.

Toàn: tao không bị, nhưng thằng anh mày bị

Phượng: thằng anh tao là ai

Toàn: ông Hải á

Phượng: ổng bị gì vậy

Toàn: biết chet liền. Mà sao hỏi lắm vậy. Vào đi rồi tao nói cho nghe.

Phượng: ok tao vào liền.

Sau khi tắt điện thoại thì bác sĩ cũng ra, cậu hỏi:

Toàn: anh ta có sao không bác sĩ

Bác sĩ = Bs

Bs: cậu ta chỉ bị trúng gió thôi. Không có gì nghiêm trọng đâu, cậu khỏi lo.

Toàn: vậy ạ. Cám ơn bs, vậy tôi có thể vào thăm chưa ạ.

Bs: cậu có thể vào thăm và chìu nay cậu ta có thể xuất viện

Toàn: dạ, cám ơn bs nhìu ạ

Bs: không có gì đâu, công việc của tôi mà.

Toàn: vậy tôi vào thăm anh ta.

Bs: vậy tôi đi làm đây

Toàn: vâng, bs đi thông thả.

Sau khi bs đi thì Phượng cũng vào tới.

Phượng: ê Toàn

Toàn: vào rồi đấy à

Phượng: ổng bị gì vậy.

Toàn: trúng gió thôi. Chìu nay có thể về nhà rồi.

Phượng: sao mà bị trúng gió vậy trời.

Toàn: ai biết, mà lúc sáng tao bước vào phòng làm việc của anh ta thì có mùa rượu kinh lắm

Phượng: không lẽ hôm qua tụi tao về rồi ổng uống rượu.

Toàn: chắc vậy rồi. Thôi có mày ở đây rồi, tao về công ty dọn dẹp đồ đạt cái.

Phượng: mày tính nghỉ việc thật á.

Toàn: đúng vậy. Tao sẽ đi Mĩ định cư với cậu tao, sẵn tao học kinh doanh ở bên đấy luôn để về quản lí nhà tao nữa.

Phượng: oh, vậy mày đi đi, tao ở đây chăm ổng cho.

Toàn: vậy tao đi. Mà nhớ này đừng nói với tụi kia tao đi Mĩ nhá, ông Hải tỉnh rồi nếu có hỏi ai đưa vào thì mày cứ nói là mày đừng nói là tao nha.

Phượng: sao vậy

Toàn: tối nay đi cafe tao nói cho nghe.


Phượng: oh, ok

Toàn: vậy tao về trước nha.

Phượng: Ok, bai

∆Tua tới lúc Hải tỉnh lại∆

Hải: tôi đang ở đâu vậy

Phượng: tỉnh rồi à

Hải: ủa, anh đang ở đâu vậy, mà sao em lại ở đây??

Phượng: anh bị trúng gió nằm gục trên bàn làm việc rồi em đưa anh đi bệnh viện.

Hải: sao em biết anh nằm gục trên bàn.

Phượng: anh nói chuyện mắc cười, em tính đi gặp Toàn nhưng lúc đó Toàn chưa dô, nhưng em thấy anh nằm trên bàn, mà người anh nóng hỏi à, em sợ bị gì nên đưa anh đi bệnh viện nè.

Hải: anh cám ơn em nha.

Phượng: cám ơn thằng Toàn kìa, không nhờ nó là anh chet quắt trên bàn rồi (nói lí nhí trong miệng)

Hải: em nói gì mà nhỏ vậy.

Phượng: à không không có gì. Anh khỏe lại là tốt rồi.

Hải: vậy chừng nào anh về được vậy.

Phượng: anh muốn về bây giờ hay để chìu rồi về luôn.

Hải: thôi về bây giờ đi. Ở đây ngột ngạt quá.

Phượng: vậy em xuống làm giấy giúp anh.

Hải: vậy cám ơn em

Phượng: anh em không, cám ơn làm gì.

*Tua tới tối đi cafe*

Phượng: Toàn

Toàn: thấy rồi.

Phượng: sao mày không cho tao nói mày đưa ông Hải vào viện.

Toàn: tao không muốn tao liên quan gì đến anh ta nữa. Tao sẽ buôn anh ta, không thích, không nghĩ đến anh ta nữa

Phượng: mày chắc làm được không

Toàn: tao chắc. Khi đi Mĩ rồi, tao sẽ tìm hạnh phúc mới.

Phượng: tao ủng hộ mày.

Toàn: à mà này, chuyện tao thích ông Hải lúc lớp 10 ấy. Mày có nói cho ổng nghe chưa vậy.


Phượng: tất nhiên là chưa.

Toàn: ơi zời mừng quá.

Phượng: khi nào mày đi.

Toàn: chủ nhật.

Phượng: gì! Nhanh thế á.

Toàn: yên tâm, có tiệt đưa tao đi mà.

Phượng: nhưng mày đi bao lâu

Toàn: tao cũng không biết nữa. Khi nào tao thấy thích hợp thì tao về.

Phượng: sức khỏe của mày, tao lo.

Toàn: không phải lo, tao biết tao nên làm gì mà.

Phượng: vậy thì tốt rồi. Đi nhớ điện về cho tao thường xuyên đấy nhé.

Toàn: tui biết rồi ông ơi.

Sau đó 2 người nói bla...bla....bla.......tới 10h

Toàn: thôi tối rồi về đi

Phượng: ok về nha pai

Toàn: bái bai, đi cẩn thận đấy.

__________________________________

Hôm nay nó hơi lãn nhách phải hông mn ???
Thôi bái bai mn nha
Mai gặp lại 😗

"Giải thích chút xíu nữa nè: từ lúc Hải quát Toàn tại nhà Hải thì Toàn không còn 1 miếng tình cảm gì cho Hải hết nha"

👉Tui có đăng truyện trên tiktok á truyện tên "Từ ghét thành thương" id: iamsocnauu👈 nếu có qua thì cho mình xin 1 cái fl với 1 tim nhoa 🥺 tim từ từ thôi đừng tim 5 video liên tiếp là mình cám ơn rồi 😍❤




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận