Em Là Người Của Anh Rồi

Tiếp nhe bè con :))

Thì các chap trước mọi người cũng đã biết, bà mẹ ghẻ của anh bắt anh phải cưới con Chi làm dợ mà anh không chịu. Xong cái bà về nhà nói ngon ngọt gì với ba của anh nên ông bắt anh đi về nhà bàn về vụ của con Chi :)) "ngu muội"

Dô triện lại nè =))

Nói xong thì bật khóc nức nở

Hải: thôi mà bé, bé đừng khóc.

Toàn: anh không thương bé.

Hải: anh rất thương bé, anh không muốn bé bị ba anh làm tổn thương.

Toàn: vậy anh tự chịu tổn thương ba anh gây ra chắc bé vui đúng không (vừa nói vừa khóc)

Hải: không phải. Bé đừng nghĩ vậy.

Toàn: không nghĩ vậy sao được. Anh thương bé, bé cũng thương anh mà. Sao anh không cho bé chịu 1 phần tổn thương nhỏ xíu của anh từng trả qua từ đó đến giờ là sao HẢ ??

(Vì tình yêu mà con người khi yêu cũng có thể làm tất cả sao ta)

Hải: thôi mà bé, anh chỉ đi lần này 1 mình thôi. Nếu có lần sao anh sẽ đi cùng bé có được không.

Toàn: KHÔNG !!!

Hải: Bé........ (Lay lay tay)

Toàn: anh đi đâu đi đi (hất tay anh ra bỏ đi xuống phòng khách)

Anh thì cũng biết em bé của mình giận dỗi rồi đó. Nên không nói gì mà đi chuẩn bị đồ đạc về nhà 1 chuyến.

- Các bạn nghĩ: Toàn chúng ta có trình mò đi theo không ???

Chuẩn bị xong thì anh xuống nhà và lấy xe đi. Không nói chuyện với cậu 1 câu. Vì nói ra Toàn sẽ khóc nữa.


Anh ra khỏi nhà tầm 5p thì cậu cũng lấy xe mà chạy theo :))

Trên xe Hải kiểu :))

- Đã nói là ở nhà đi không nghe, đi theo rồi một hồi khóc cho mà coi, sao em bé của mình bướng quá vậy tar.

Xe Toàn :))

- Anh nghĩ anh là ai mà có thể cản em, em không dễ bị lừa đâu. Nghe thì sao chứ, chẳng phải 2 đứa mình yêu nhau thật lòng thì mọi chuyện cũng qua sao. Anh tưởng bộ anh buồn chắc em sướng à. Anh ngốc thật.

Sao tầm 20p thì cũng đến nhà của anh. 2 người không đậu xe trong nhà mà để trước cửa á :)) Vì anh đã biết cậu chạy theo nên chờ cậu cùng dô nhà luôn.

Anh thì chạy chiếc màu đen, còn cậu thì chạy chiếc màu trắng. Cậu thì chưa biết anh đã thấy mình chạy theo sao đâu. Nên đậu cách xa xe anh một chút. Nhưng đầu ngờ, anh nhắn tin cho cậu

*Tin nhắn*

Anh: bé ơi!!

Bé: dạ, bé nghe.

Anh: em đang làm gì đấy.

Bé: em đang rảnh rỗi nè.

Anh: bé chạy xe xích tới chút nữa đi rồi vào nhà với anh.

Bé: bé......

Anh: nhanh lên anh đợi :))

Bé: dạ qua liền.

Anh: ngoan

Kết thúc đoạn chat.

Sau 2p thì Toàn cũng đến chỗ của Hải.

Hải: em không nghe lời.

Toàn: em có nghe nha.

Hải: nghe mà tại sao lại đi theo anh. Anh đâu có cho bé đi đâu.

Toàn: anh ích kỷ vừa thôi chớ.

Hải: ích kỷ ???

Toàn: anh không chia sẽ việc gì của anh cho bé nghe cả. Chuyện vui cũng như chuyện buồn. Anh có coi bé là người yêu của anh không.

Hải: tất nhiên là có rồi.

Toàn: mà mà tự gánh chịu một mình à. Vậy là đâu có thương bé đâu, anh chỉ coi bé như người dưng thôi.

Hải: thôi. Không nói nữa vào nhà nha!

Toàn: vâng.

Sau đó cả 2 người đều đi vào nhà thì thấy con Chi, mụ dì ghẻ ngồi nói chuyện với ba anh. Anh bước vào nhà với một trạng thái lạnh tanh và không sắc thái trên khuôn mặt điển trai đó. Còn cậu vợi 1 khuôn mặt sợ sệt và chắc không có 1 miếng máu :)). *thật trân nha :))*

Anh thấy cậu sợ vậy liền lắm chặt bàn tay nhỏ bé của cậu cho cậu đỡ sợ. Nắm xong sợ hơn :)) "con tác giả thích vậy" *giả trân đấy*


Hải: ba con về rồi. Đây là người yêu con, không cần phải coi mắt nữa.

Toàn: dạ con chào 2 bác. (Ngồi cạnh anh)

Ba: mày bớt cái suy nghĩ đó cho tao. Mày phải bỏ nó lấy cái Chi mới được.

Hải: ba nghĩ ba là ai mà có quyền bắt con ròi xa người con yêu chứ.

Ba: tao là ba mày, tao có quyền.

Bà ghẻ: ba con nói đúng đấy Hải à.

Hải: bà câm mồm cho tôi. Trong cái nhà này bà không có quyền nói.

Bà ghẻ: mày....mày....tao cũng là mẹ mày đó.

Hải: mẹ ghẻ làm làm như mẹ ruột.

Ba: mày im đi.

Hải: tôi nói cho ông bà biết. Không có cha mẹ bào mà không thương con cả, chỉ có ông bà là không thương tôi. Bắt ép tôi phải lấy cái con ngựa bà chảnh chọe đó đó (chỉ vào con Chi)

Chi: anh Hải~~ sao anh lại nói vậy với em.

Hải: cô im ngay cho tôi.

Chi: tại sao phải im chứ.

Toàn: mày không im là tao tát mày liền đó. (Nảy giờ ẩn dật giờ này ngoi lên :)))

Hải: bé à, bé bình tĩnh. Để anh.

Toàn: bình tĩnh gì chứ. Họ không chịu thì thôi, ngồi đây có ích gì chứ.

Hải: sao bé nói vậy. Anh không hiểu.

Toàn: Từ lúc bên Mĩ về là cậu đã điều tra rất kĩ về gia đình nhà anh và có cả những con lãng quãng quanh anh rồi. Hiện nay là nhà con Chi sắp bên bờ phá sản, chắc do không trụ được rồi về đây làm phu nhân nhà họ Quế để khôi phục lại công ty cô ấy mà. Cậu cũng có những tài liệu liên quan đến những việc đấy. Còn mụ dì ghẻ cũng hợp tác với con Chi mà phá hoại gia đình của anh cho từ giàu sang đến nghèo hèn. Nhưng không ngờ em đã phát hiện sớm để mụ và ả ta không có cách nào mà làm liều. Còn ba anh ta bị bỏ bùa mê thuốc lú gì mà nghe theo bả chầm chầm. Lúc trước ông là người có chính kiến rất vững chắc, không dễ lay động bởi ai ngoài mẹ ruột anh"

Bởi vậy mới đòi đi theo anh đấy. Chứ cậu có muốn đi theo làm gì đâu. Ở biệt thự nhóm chơi nói chuyện cho vui. Rồi cậu đưa các bằng chứng ra thì chưa kịp nói câu nào thì anh đã lôi cậu ra khỏi nhà rồi 😀 "ủa anh, lôi vậy chồng của em đau thì sao"

Lôi ra tới xe thì:

Toàn: anh, buông em ra. Đau quá.


Hải: sao bé giấu anh.

Toàn: bé giấu gì đâu.

Hải: những gì bé nói lúc nảy là sao.

Toàn: thì bé nói vậy đó. Ai nhột thì nhột.

Hải: em nói vậy có thật không.

Toàn: anh không tin bé à.

Hải: tất nhiên là tin bé rồi.

Toàn: sao anh lại nói vậy.

Hải: anh khá bất ngờ về bé đấy nhé.

Toàn: thôi. Về nha đi anh. Em mệt rồi. Nghe nảy giờ nhứt cả óc.

Hải: anh chở bé về.

Toàn: còn xe em thì sao.

Hải: sẽ có người đem về sớm thôi. Giờ thì lên xe của anh nha <3

Toàn: vâng ạ 🥰.

|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|•|

Hết rồi. Bái bai mọi người nha 😗

Nhớ vote cho "Vợ Tứn Hí, em gái Ngọc Hải, người yêu Văn Toàn, bồ Văn Thanh, ghệ Minh Vương" nhoa 😙❤🌻



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận