Em Là Người Của Anh Rồi

Tiếp tục......

Khi con nhỏ đó bỏ đi thì.....

Hải: tôi đã nói với cậu là để em ấy ở bên đó rồi mà. Sao lại kêu qua đây (mặt quạo)

Toàn: chẳng phải đã bù đắp rồi sao (zững còn ngồi trên đùi anh nha)

Hải: bù đắp gì chứ. (Sạo ke)

Toàn: bộ muốn hơn nữa à :)).

Hải: này là em nói đấy nhé.

Toàn: không hề.

Anh kêu trợ lý lấy xe anh mà về công ty, còn xe cậu anh lái về biệt thự riêng.

Hải: được, nếu em muốn (nham hiểm) *đang bồng cậu ra xe*

Toàn: không mà. Không chịu đâu.

Hải: không chịu cũng phải chịu bibi à.

Mặc cho cậu vùng vẫy anh vẫn cứ bồng cậu ra xe, sau đó hôn mạnh vào môi cậu 1 cái.

Toàn: đau em. (Lườm)

15p sau tới nhà và lên phòng :))).

Toàn: em muốn đi tắm và đi ngủ.

Hải: được thôi.

Toàn: thật á.


Hải: tất nhiên. Còn sớm mà, ăn đâu đã, để tối em thức, ăn luôn cho ngon. 🌝.

Toàn: thôi. Không để ý đến anh nữa. Em đi tắm đây.

Hải: em cứ đi đi.

Toàn: không được vào phòng đấy nhé.

Hải: phòng anh, anh có quyền.

Toàn: không cho 😛 (chạy lên phòng và khóa cửa lại luôn)

Chơi zậy ai chơi lại Cụ Toàn chời :)).

Thấy cậu chạy lên phòng thì anh cũng bật cười vì sự dễ thương ấy. Anh chuẩn bị quay ra ghế sofa ngồi thì chợt có suy nghĩ đến. Đó là...... Về gặp mặt ba anh chứ gì. Anh mãi mê trêu cậu nên đâu nhớ. Bây giờ mới nhớ :)) "ulatroi"

Suy nghĩ lúc này kiểu:

"Có nên cho em ấy đi về nhà với mình không ta. Về rồi liệu ba có chấp nhập không. Em ấy sẽ đối mặt như nào với gia đình mình. Còn ba mẹ em ấy đâu có ở đây đâu. Chời ơi là chời nhức đầu quá" ngồi suy nghĩ đâu 30p gì đó thì Toàn xuống tới....

Toàn: anh làm gì mà hét lên vậy.

Hải: gặp chuyện không hay nữa rồi bảo bối à.

Toàn: sao! Anh bị gì hả, bộ mệt trong người hả nói em nghe coi.

Hải: không!! Là anh phải về gặp ba.

Toàn: zời ơi, tưởng chuyện gì. Về gặp ba là chuyện bình thường mà.

Hải: nhưng về gặp ba chiến này sẽ có điều không may.

Toàn: sao anh lại nói vậy chứ.

Hải: anh cũng không biết nữa, nhưng anh có linh cảm xấu lắm.

Toàn: vậy em hỏi anh 1 câu nha.

Hải: em hỏi đi.

Toàn: anh có yêu em không!!

Hải: sao em lại hỏi như vậy.

Toàn: anh cứ trả lời đi.

Hải: tất nhiên là có rồi!!

Toàn: nếu ba mẹ không cho thì mình tự dành lấy tình yêu của mình thôi.

Hải: anh cũng hỏi em 1 câu luôn nha.

Toàn: dạ anh cứ hỏi.

Hải: nếu gđ cấm cản em thì sao..

Toàn: em sẽ đi theo anh luôn.

Hải: em không thương gđ à.


Toàn: dạ có chứ.

Hải: có nhưng sao lại bỏ gia đình mà theo anh.

Toàn: vì gđ em dễ lắm. Còn hơn nữa là "BÉ RẤT YÊU ANH"

Hải: "ANH CŨNG RẤT RẤT YÊU BÉ"

Nói xong thì anh áp môi mình vào môi cậu, nhẹ nhàng và tình cảm.

Hôn xong thì 2 con người ấy lên lầu và ngủ......

Tua thức dậy.

5h chìu.

Hải: em có muốn đi với anh không.

Toàn: anh muốn thì bé đi

Hải: mà thôi. Bé qua nhóm chơi đi. Anh đình 1 mình được rồi.

Toàn: ủa anh!!! Bé tưởng anh cho bé đi chứ.

Hải: thôi! Bé cứ ở nhà chờ anh được rồi. Bé đi theo anh không yên tâm.

Toàn: nhưng bé muốn đi. (Nũng nịu)

Hải: thôi mà. Bé nghe lời anh đi.

Toàn: nhưng bé muốn.....

Hải: bé không ngoan.

Toàn: bé..................(rưng rưng)

Hải: anh xin lỗi.

Toàn: ......

Hải: anh không muốn bé bị ba anh làm tổn thương mới như thế.

Toàn: ....


Hải: bé giận anh hả...

Toàn: ....

Hải: sao bé không nói chuyện với anh.

Toàn: .... (Vẫn im re)

Hải: bé yêu, em..em sao vậy. (Lấy tay đỡ mặt Toàn lên, thì Toàn đang khóc)

Hải: sao bé khóc. Bé đừng khóc mà.

Toàn: em...hức...em....xin....lỗi....anh....

Hải: anh mới là người xin lỗi em mới phải. Anh không muốn em bị tổn thương mới làm vậy.

Toàn: thôi. Anh cứ đi đi, bé đi qua nhóm chơi. Anh không cần phải đưa bé đi đâu.

Hải: bé giận anh...

Toàn: không. Bé bình thường.

Hải: không phải. Bé đang rất giận anh....

Toàn: EM ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG MÀ..

Nói xong thì bật khóc nức nở :))

(•‿•)(•‿•)(•‿•)(•‿•)(•‿•)(•‿•)(•‿•)

Tới đó bí rồi. Chừng nào nghĩ ra viết tiếp ◉‿◉

Chap này vô cùng xàm 😃


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận