Em Là Người Của Anh Rồi

Tiếp nha

Sau khi cậu xuống nhà ngồi trên sofa xem tivi tới 6h thì các bạn của cậu và anh cũng xuống.

Phượng: heyy

Toàn: gì um sùm vậy mới sáng sớm à.

Vương: thức sớm thế bạn.

Toàn: có gì đâu, lạ chỗ nên ngủ không được thì thức sớm thôi. Bình thường mà. 

Trọng: ừ thì thấy xuống nhà sớm thì hỏi vậy thôi. Cứ tưởng....

Toàn: tưởng gì. Nói nhanh.

Dũng: thì Trọng tưởng em với thằng Hải ôm nhau ngủ cơ.

Toàn: tào lao gì không à (mặt đỏ đỏ)

Thanh: không phải thì thôi, sao mặt biến sắt thế kia.

Hải: dụ gì hot à. (Trên lầu đi xuống)

Trường: sao mày để cho Toàn thức sớm thế.

Hải: thì cậu ta thức sớm hay thức trễ thì kệ cậu ta chứ liên quan gì đến tao.

Toàn được một phen hú vía hên là anh nhanh chân xuống giải vây.

Toàn: thôi. Mọi người xuống hết rồi. Em đi về nha. Không biết thằng Linh hôm qua nó có lo cho em không. Em về trước nha.

Phượng: sao không ở ăn sáng cái rồi về.

Toàn: để bữa khác đi ăn sau. Tao về để Linh nó lo.

Vương: vậy về cẩn thận nha.

Toàn: tao biết ời. Về đây bai.

All: bai

Cậu vừa ra tới cửa thì....


"Ở trong nhà kiểu"

Phượng: anh đưa Toàn về đi.

Hải: em ấy cho hông.

All: em ấy (hốt hoảng)

Phượng: để em giải thích sau cho. Anh Hải đưa nó về đi.

Hải: vậy anh đi nha.

Phượng: ok.

Quay ra bên ngoài.

Hải: Toàn

Toàn: sao anh kêu tôi à.

(Mọi người vẫn nhìn ra, làm bộ nói vậy cho mn khỏi nghi ngờ ấy mà)

Hải: để anh đưa em về cho.

Toàn: thôi không cần, tôi bắt xe về được rồi.

Hải: thôi. Lên tôi chở cho cũng tiện đường thôi mà.

Toàn: vậy tôi phiền anh.

Hải: không sao. Em lên xe đi.

Toàn: cám ơn anh.

×trên xe kiểu×

Toàn: haizzz

Hải: sao vậy cục cưng.

Toàn: diễn em mệt muốn xỉu.

Hải: vậy đừng diễn nữa.

Toàn: chưa được đâu.

Hải: tại sao.

Toàn: chuyện này chưa thể nói với anh được.

Hải: truyện quan trọng lắm à.

Toàn: cũng không quan trọng cho mấy.

Hải: vậy em nói anh nghe với.

Toàn: không được rồi.

Hải: vậy anh không hỏi nữa.

Toàn: vâng.

Hải: bây giờ mình đi ăn em nhé.

Toàn: vâng. Bây giờ em cũng thấy đói đói rồi.

Hải: vậy đi ăn phở nhá.

Toàn: vâng.

Sao đó anh chở cậu đến quán phở ngon nhất cái đất Hà Nội. Anh vừa chạy vừa nắm tay cậu xoa xoa bàn tay dễ thương ấy.

∆Quay về phía bạn anh và cậu∆


Phượng: không biết đi trên xe có cãi nhau hay đá xéo nhau không nữa.

Vương: chắc có rồi.

Thanh: à mà Phượng

Phượng: sao!! anh Thanh.

Thanh: hồi nảy thằng Hải nói "em ấy" là sao?????

Trường: Thanh hỏi đúng rồi đó.

Phượng: à. Chuyện là vậy nè (Phượng kể lại tất cả mọi chuyện 'chuyện nó ở chap 15 16 gì á')

Vương: ra là vậy.

Trọng: mà thằng Toàn còn thương anh Hải không ta.

Phượng: cái đó thì........

Dũng: thì sao????

Trường: bộ nó!!!!

Phượng: anh Trường nói đúng rồi đó. Nó hết thương anh Hải rồi.

Thanh: sao. Nó hết thương rồi á.

Dũng: vậy thằng Hải nó lại đơn phương nữa rồi.

Trọng: tội anh Hải quá à.

Phượng: thôi, chuyện của bọn nó để nó tự giải quyết đi. Bây giờ đi ăn. Đói rồi.

Trọng: đi ăn cơm sườn đi.

All: ý kiến hay đó. Đi thôi.......

👉Tòn và Hải đi chỗ khác còn đám bạn của họ đi chỗ khác luôn nha. Nên chưa có bị phát hiện sớm👈

☂Hải và Toàn ăn xong thì về nhà tắm rửa thay đồ và lên công ty☂

*Nhà Toàn*

Toàn: Linh ơiii. Mở cửa cho anh.

Linh: vâng em biết rồi (trong nhà nói vọng ra)

Linh chạy ra mở cửa cho Toàn rồi hỏi:

Linh: sao hôm qua anh không về nhà vậy. Em chờ cửa lâu lắm luôn á.


Toàn: anh xin lỗi. Hôm qua anh đi chơi muộn quá ngủ ở nhà bạn nên quên báo lại với em.

Linh: anh không sao là được rồi. Thôi anh vào nhà ăn sáng đy, rồi lên công ty nữa á.

Toàn: em ăn đi. Anh ăn rồi.

Linh: vậy ạ. Vậy anh lên thay đồ đi rồi em chở anh lên công ty.

Toàn: vậy phiền em rồi.

Linh: zời ơi. Anh em mình mà.

Toàn: vậy anh lên nha.

Linh: vâng.

|15p sau thì Toàn cũng xuống và 2 anh em lên công ty|

*Nhà Hải*

Anh vừa chạy đến cửa nhà thì xuống xe để cho tài xế chạy vào hầm giữ xe. (Nhà giàu có khác)

Quản gia = Qg

Qg: thưa cậu chủ mới về ạ.

Hải: ừa. (Lạnh lùng)

Qg: dạ mời cậu chủ vào ăn sáng ạ.

Hải: thôi. Các người ăn đi. Tôi ăn rồi.

Qg: dạ vâng.
- tôi đã chuẩn bị nước ở trên phòng cho cậu tắm rồi ạ.

Hải: tốt.

Sau đó Hải lên phòng vẫn chưa tắm mà nằm ườn trên giường và nghĩ về cậu. Tầm 15p sau thì anh cũng đi tắm và lên công ty.

♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧
Hôm nay nó vô cùng nhạt luôn á mn. Cái fc này mn chịu khó đọc nhó nhạt nhẽo dùm mình nha. Tại fic này không có kịch bản với sự chuẩn bị trước á. Nên nó nhạt với nó xàm. Xong fic này, fic sau có sự chuẩn bị thì chắc có sẽ hay hơn á 😅. Thôi tới đây thôi nha, pái pai mn 😙😙😙


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận