Tiết cuối cùng kết thúc, học sinh đứng lên chào giáo viên, trong lòng nôn nao muốn ra về nhanh chóng.
Giáo viên Toán nhìn những gương mặt đang muốn xông ra kia, không khỏi phì cười, cầm sách đi ra khỏi lớp.
Cả lớp ào ra ngoài, chen lấn nhau mà đi.
Tô Mộc và Cao Thiển là người ra sau, cả hai ung dung bỏ sách vào cặp.
Tô Mộc ấp úng nhìn Cao Thiển, không biết nên nói hay không,cô lấy hết can đảm, bước tới chỗ Cao Thiển, môi mấp máy nói:"Thiển Thiển, tối nay cậu có rảnh không?".
Cao Thiển giương mắt nhìn cô nàng, nói:"Tớ không biết nữa, sao thế?".
"Tớ định mời cậu đến tham dự tiệc sinh nhật của một người bạn của tớ, nếu cậu không rảnh cũng không sao đâu".
" Tiệc sinh nhật?"
Trong phòng học,Cao Thiển có chút mờ mịt nhìn Tô Mộc.
Không khí có phần ngại ngùng,Tô Mộc thở dài nói:"Vậy thôi để tớ tìm bạn khác".
"Được,tớ đi".
Bỗng nhiên Tô Mộc nghe được câu trả lời ánh mắt liền sáng lên, hôm vào má Cao Thiển vài cái, vui vẻ mà nói:"Ui, tớ yêu cậu quá đi, tối nay khoảng 7 giờ, địa chỉ ở nhà hàng Lăng Phong, không được tới trễ đấy,chừng nào tới nơi gọi điện để tớ ra đón".
Cao Thiển mỉm cười,nói:"Được rồi, vậy tớ về trước đây,bye".
——————————————————————
Cao Thiển bước đi ra khỏi cổng trường, liền nhìn thấy chiếc xe của bác Hà, tài xế riêng của cô và anh họ.
Cao Thiển đi tới chiếc xe, mở cửa vào trong.
Bắt gặp Cao Hoằng Nhượng đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
Cô đành không làm phiền anh, yên tĩnh nhìn cảnh vật bên ngoài cửa.
Cao Hoằng Nhượng lúc này cúp máy điện thoại, phát hiện Cao Thiển ngồi bên cạnh, anh giương mắt nhìn cô, ngữ khí có phần dịu đi, nói:" Ngày đầu tiên đi học thế nào rồi?".
"Bình thường ạ".
Cô mỉm cười nói.
Anh cũng không hỏi gì nhiều, chỉ thuận miệng nói:" Tối nay chắc anh sẽ không về nhà được rồi, nếu có việc gì thì gọi cho anh nhé".
"Anh đi đâu sao ạ?".
Cao Thiển liền tò mò quay đầu qua, nhìn Cao Hoằng Nhượng hỏi.
"Anh đi tiệc sinh nhật của bạn khác lớp nhưng cùng trường với chúng ta".
Cao Thiển giương mắt nhìn anh,ấp úng hỏi:"Vậy anh Thẩm Dư có đi không ạ?".
"Có, tối nay anh qua đón nó".
Cảm thấy câu hỏi không đúng lắm, Cao Hoằng Nhượng nhìn Cao Thiển,nói:"Em hỏi nó để làm gì?".
Cao Thiển cúi đầu, lí nhí mở miệng:"Không có gì đâu ạ".
——Khi Cao Thiển về tới nhà, liền thấy Chu Hạ Linh đang nấu cháo với điện thoại,Cao Hải thì ở thư phòng làm việc.
Cô bất giác đảo mắt nhìn xung quanh.
Trong đầu nghĩ đến một người.
Em trai cô đâu rồi?
Cao Thiển đi về phòng mình, lấy điện thoại từ trong cặp ra, bấm số gọi điện, một lát sau đối phương bắt máy.
Ngữ khí cô ôn hòa,nói:"Tiểu tử kia,em đâu rồi?".
Thiếu niên bên đầu dây kia, trầm mặc trả lời:"Em đang ở quán bar".
Bên đầu dây kia khá ồn,lúc đầu cô cũng đoán được là tiểu tử này ở đâu rồi.
"Lại quán bar——? Mấy giờ về?".
Giọng Cao Mạc nhẹ đi,ngoan ngoãn trả lời:"Khoảng 10h".
Nói xong cậu trực tiếp cúp máy,vì sợ chị mình lại giáo huấn lần nữa.
Cao Thiển nhìn điện thoại,vừa lắc đầu vừa thở dài.
Cô cầm bộ đồ mới lấy,vào phòng tắm, tắm rửa rồi thay đồ.
——————————————————
Ở một nơi nào đó,Cao Mạc nhìn điện thoại,da đầu tê dại,nhìn thiếu niên ngồi bên không khỏi cảm thán.
"Thẩm ca, anh là con một sao?".
Thẩm Dư giương mắt nhìn cậu,giọng điệu thờ ơ đáp:"Không".
Cao Mạc lại nhìn Thẩm Dư từ trên xuống,sườn mặt nam sinh như được tạo nét vậy,mũi cao,trán cong,mái tóc bạch kim pha đỏ trông rất cuốn hút.
Hôm nay Thẩm Dư mặc một bộ áo trắng đen,quần jean dài, đôi giày thể thao là mẫu hiệu mới ra mắt trong tháng này.
Người sở hữu đầu tiên không ai khác là thiếu gia Thẩm trước mặt Cao Mạc đây.
Cao Mạc thở dài,nhìn Khương Triết khóc không ra nước mắt:"Triết ca,cứu em".
Người được gọi là Triết ca giương mắt nhìn Cao Mạc,nói:"Sao vậy?".
"Chị em biết em lại đi bar rồi!".
"Thì bình thường mà,có gì đâu mà nhóc khổ sở dữ vậy?".
Cao Mạc cầm ly rượu Bourbon Whiskey lên,uống một hơi đầy,gương mặt cảm thương nói:"Không bình thường đâu,chị ấy biết được là luôn xử lý em à".
Khương Triết cười đến chảy nước mắt,tò mò nhìn Cao Mạc nói:"Chị nhóc tên gì? Trường nào? Lớp mấy? Sao hài hước quá vậy,giống như là truyện gì mà!.
Tấm gì gì đó".
Cao Mạc nghiêng đầu nhìn cậu,mở miệng nhắc:"Tấm Cám".
"Ừ ừ, nó đó".
Khương Triết nhớ ra,gật đầu cười nói.
Cả hai cười nói vui vẻ, riêng Thẩm Dư thấy khá ồn ào,liền đứng dậy đẩy cửa ra ngoài.
——Tới khi Thẩm Dư ra ngoài.
Cao Mạc liền trầm mặc,duỗi người ra sau, nhìn Khương Triết nói:"Chị em tên Cao Thiển,Cao trong cao thượng,Thiển trong Tiên,là học sinh trường Thường Nhất,lớp 11A1".
Khương Triết ngạc nhiên,nói:"Thường Nhất? Cùng trường với chúng ta sao? Vậy tại sao đó giờ không thấy ai tên như vậy ta——?".
Cao Mạc giải thích:"À,năm năm trước chị của em ra nước ngoài phẫu thuật nhưng đến bây giờ vẫn chưa thành công nên trở về.
Cũng vì vậy đó giờ anh chưa từng gặp là phải rồi".
—————————————————————
! ! !Bảy giờ,một chiếc xe taxi dừng lại trước một quán bar lớn nhất ở Trương Thành,cửa xe mở ra.
Cao Thiển từ trong xe bước xuống.
Ở đây chính là nơi mà Tô Mộc đã nói trong tin nhắn,cô mờ mịt nhìn nơi trước mặt,thầm nghĩ có nên vào trong hay có nhìn nhầm địa chỉ hay không?
Cao Thiển nhịn không được liền gọi Tô Mộc ra đón.
Tô Mộc nghe tin người tới liền nói vài câu với mọi người rồi mở cửa ra ngoài đón người.
Nhưng lúc đẩy cửa ra ngoài, định gọi Cao Thiển một tiếng,Tô Mộc sững người tại chỗ.
Tiên nữ giáng thế sao!.
?
Cao Thiển mặc một bộ váy màu xám,tay váy ngắn,thân váy ôm sát vòng eo tinh tế của cô gái nhỏ cùng với đôi chân dài nhỏ nhắn trắng nõn trông càng đáng yêu,mái tóc nâu xoăn nhẹ,cả người tỏa ra một mùi hương thơm ngát.
Mãi đến khi Cao Thiển đến trước mặt cô,Tô Mộc mới hoàn hồn,kinh ngạc nói:"Thiển Thiển,không ngờ cậu lại xinh đến vậy! Nhưng tại sao lại luôn đeo khẩu trang a,không ấy mở nó ra được không——! ?".
"Nằm mơ nhé".
Cao Thiển mỉm cười, chọc vào trán cô nàng,nói.
Cả hai vừa đi vừa cười nói đi vào trong sảnh,hoàn toàn không biết rằng đang có một ánh mắt nguy hiểm dọa người đang nhìn mình.
************
Bởi vì do khá ồn nên Thẩm Dư chỉ định ra ngoài hút điếu thuốc,ai ngờ lại gặp được Cao Thiển ở đây.
Người như cô chắc chắn sẽ không bao giờ tới chỗ này,càng sẽ không mặc đẹp như vậy để cho ai xem.
! ! !Trừ khi.
Nam sinh gạt bỏ suy nghĩ ra một bên,ảo não mà về phòng.
Cao Mạc và Khương Triết thấy người trở lại liền vui vẻ ra đón.
Thẩm Dư khó hiểu nhìn cả hai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...