Thẩm Nguyên cũng không ép cậu nói,từ từ mà thưởng thức ly rượu trên tay,đồng tử đen láy nhìn chất lỏng sánh màu cam bên trong ly,tùy tiện mà nói:"Có phải dạo gần đây con hay qua lại với tiểu thư và thiếu gia nhà họ Cao phải không?".
Vừa nhắc đến điều này,đôi mắt đen láy của Thẩm Dư híp lại,thẳng tắp mà nhìn Thẩm Nguyên,giọng điệu thẳng thắn mà nói:"Cậu,nếu con nói con thích Cao Thiển thì sao? Mọi người sẽ cấm cản chứ? Sẽ bảo em ấy tránh xa con sao?".
Thẩm Nguyên lúc này cũng không bất ngờ cho lắm vì anh từ lâu đã biết thằng cháu trai nhà mình thích con gái nhà họ Cao rồi,chỉ là chưa chắc chắn lắm nên mới hỏi như vậy nhưng khi nghe Thẩm Dư trả lời,anh liền cụp mắt,giọng điệu có phần tùy tiện.
"Nếu con thật sự thích thì cứ theo đuổi nhưng đừng làm cho cô bé ấy sợ,thích một người không phải xem khuôn mặt hay tính cách liền nói là thích mà là khi không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ vượt quá ngày mai, chỉ cần nhắm mắt và nghĩ hôm nay được nói chuyện với nhau, được cùng nhau đi chơi, quan tâm nhau đó mới chính là thích,hiểu rồi chứ?".
Thẩm Dư kinh ngạc trước cậu nhỏ của mình,tò mò mà hỏi:"Cậu từng thích ai chưa? Sao nói triết lý quá vậy".
Thẩm Nguyên cười nhạt mà trả lời:"Từng thích,nhưng người không giữ được".
Thẩm Nguyên định nói thêm vài câu nữa thì đột nhiên điện thoại vang lên,anh bắt máy.
Đầu dây vừa được kết nối trợ lý bên kia hấp tấp nói:"Thẩm tổng ơi cứu người,tiểu thư Hạ lại tới công ty quấy rối mọi người nữa rồi,giờ phải làm sao đây".
Thẩm Nguyên nheo mày,xoa huyệt thái dương,giọng điệu lạnh lùng đến đáng sợ:"Kêu cô ta rời khỏi đây,nếu không đi trực tiếp đuổi người,còn nếu vẫn không chịu đi kêu cô ta buổi tối nay đến khu biệt thự nhà họ Đình để gặp tôi,tôi sẽ tặng cô ta một món quà lớn và đặc biệt".
Trợ lý:"Vâng,Thẩm tổng".
Thẩm Dư ung dung nhìn Thẩm Nguyên,từ đầu đến cuối hắn đều nghe được cuộc nói chuyện của cả hai,liền nhíu mi,nói:"Lại là Hạ Thùy Nguyệt?".
"Ừ".
Thẩm Dư cười nhạt,ngửa đầu ra sô pha,nói như không nói:"Tối nay!.
".
"Ủa mà cậu ơi,tối nay ở biệt thự nhà họ Đình có gì sao?".
Thẩm Nguyên:"! !.
".
Thẩm Nguyên cười khổ,nhìn Thẩm Dư như muốn ăn tươi nuốt sống cậu,giọng điệu lười nhác:"Hôm nay là sinh thần của chú Đình Hi,cậu nhớ là hai ba ngày trước có đưa thiệp cho con nữa mà.
Đừng bảo là! ?".
"Lúc đang ăn mì,còn tưởng là giấy không dùng nữa nên lấy nó làm đồ đặt ly nước rồi".
Thẩm Nguyên:"! ?! ".
Thẩm Dư vừa dứt lời liền thấy tình hình không ổn,liền thuận thế chạy ra ngoài trốn thoát.
Chỉ còn lại Thẩm Nguyên,anh cười đến vai run rẩy,gương mặt có phần vui vẻ nhưng lại liền nhanh chóng nghĩ đến một người.
——————————————————Tiết học vừa kết thúc,Cao Hoằng Nhượng cùng Cao Thịnh Dữ đi ra khỏi lớp liền gặp nhau.
Hai người rất thân thiết,vừa đi vừa khoác vai nhau,tạo nên cảnh rất đẹp mắt của hai nam thần.
Chỉ là cả hai định đi tới đón Cao Thiển thì liền thấy một đám bu đông trước cửa lớp 11A1,không biết là có chuyện gì đang xảy ra nhưng cả hai biết lớp này chính là lớp của Cao Thiển!Cao Hoằng Nhượng cùng Cao Thịnh Dữ cảm thấy không ổn liền giải tán đám đông,đợi người tản ra bớt,Cao Hoằng Nhượng liền nhanh chóng vọt vào trong.
Trước mắt là ba nữ sinh tóc tai xanh đỏ tím vàng không giống ai,môi đỏ,quần áo hàng hiệu,đoán chừng chắc là con nhà giàu rồi.
Anh giương mắt nhìn qua bên phải liền thấy Cao Thiển khoanh tay trước ngực,dáng vẻ "muốn đánh thì nhào tới", đôi mắt đen lạnh lùng như sói xám,đồng phục có phần không nghiêm chỉnh.
Mà trên tay cô gái kia cầm một thỏi son màu hồng phấn,đôi mắt cô ta ướt lệ,dường như sắp khóc.
Chỉ cần nhìn một chút anh liền biết đã có chuyện gì vừa xảy ra nhưng lại không ngăn lại,chỉ đứng yên xem kịch hay.
Cô gái cầm thỏi son hồng phấn trên tay,đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cao Thiển,cười khinh bỉ:"À tao quên,mày chỉ là một đứa nghèo xác thôi làm gì có tiền mà đền cho tao đúng không? Hay là vậy đi,mỗi tháng mày tới làm người giúp việc cho nhà tao thì tao sẽ rộng lòng mà tha thứ, thấy thế nào".
Cao Thiển vẫn môt mạch im lặng,lười nhác mà ngáp dài,ung dung mà tự tại,nói:"Ồ,nói tiếp đi".
Nữ sinh kia tức đến đỏ mắt,giậm chân mà nói:"Mày!! Mày mau đền tiền thỏi son này cho tao""Mắc gì tôi phải đền? Chẳng phải người làm hư là cô gái bên cạnh cô sao?".
Cao Thiển vừa nói vừa lạnh lùng mà nhìn thủ phạm đứng kế bên chủ nhân y như chú chó theo người chủ kia.
Cô gái bị réo tên,sống lưng lạnh ngắt,mồ hôi chảy ướt đẫm trên trán,vẫn khăng khăng nói mình không làm, là do Cao Thiển đổ oan cho cô ấy.
Cao Thiển có nói cũng như không,định rời đi thì nữ sinh kia liền nắm lấy cổ tay cô,móng tay cô ta bấu mạnh vào da thịt khiến cô đau đớn mà đẩy nhẹ cô ta xuống đất.
Nữ sinh kia đau đớn ôm bụng mà ngã xuống đất,dưới váy của cô ta bỗng nhiên có một vệt máu xuất hiện,gương mặt cô ta trắng bệch liền ngất xỉu.
Cao Thiển nhíu mày mà đi tới người cô ta kiểm tra thì phát hiện cô ta bị sảy thai,cô liền sững sờ,đột nhiên đứng dậy nhìn đám đông nói:"Tụ tập ở đây làm gì? Mau gọi chủ nhiệm và y tế đến nhanh lên!".
Vài người không hiểu chuyện gì cho lắm nhưng liền nhanh chân chạy đi kêu người theo lời nói của Cao Thiển.
Khoảng năm phút sau,giáo viên chủ nhiệm và nhân viên y tế có mặt liền ngỡ ngàng trước cảnh trước mặt.
Nhân viên y tế liền đưa nữ sinh kia đi,Trương Hiểu Sinh liền nhìn Cao Thiển nói:"Đã có chuyện gì vậy?".
Cao Thiển ngập ngừng đinhp mở miệng thì nữ sinh làm hư thỏi son kia liền nhanh miệng nói:"Bạn học Cao đẩy rất mạnh làm bạn học Hạ làm bạn ấy ngã ạ".
"Vì sao?".
Nữ sinh kia liền liếc nhìn Cao Thiển,giọng điệu ngây thơ:"Chuyện là bạn học Cao làm hư thỏi son của bạn học Hạ,nhưng bạn ấy không chịu nhận còn đổ lỗi cho em,vì nóng giận mà bạn học Hạ chỉ nắm cổ tay bạn học Cao nhưng lại bị bạn Cao Thiển đẩy ngã".
Trương Hiểu Sinh rất muốn nữ sinh kia im lặng,chọc ai không chọc lại chọc vào Cao Thiển thì coi như xong đời!! Ông liền hắng giọng,giọng điệu bình thản nói:"Cao Thiển và Hạ Thùy Vi viết tờ kiểm điểm bản thân rồi nộp lại cho thầy,được rồi mọi người giải tán nào".
Nữ sinh kia nhíu mày,không phục nói:"Thầy,cậu ta là người làm sao tại sao thầy không phạt? Mà chỉ bảo viết kiểm điểm,đây là không công bằng cho Hạ Thùy Vi ạ!".
"Chứ em muốn làm sao?".
"Em muốn cô ta phải đọc bản kiểm điểm dưới cờ trước toàn trường,nếu không thì phải chuyển trường!".
Trương Hiểu Sinh nghe vậy liền tức giận,định mắng học sinh mình nhưng liền có một giọng nói trầm vang lên.
"Chuyển trường? Đọc kiểm điểm trước toàn trường? Từ khi nào bảo bối của gia tộc nhà họ Cao lại phải làm việc này vậy?".
Mọi người:"?".
Nữ sinh kia:"?".
《 Góc đố vui của tác giả 》:Người sắp xuất hiện là ai?A.
Ba của Cao Thiển( Cao Hải)B.
Cậu nhỏ của Cao ThiểnC.
Anh họ khác của Cao ThiểnD.
Không biết:) [Bình luận để trả lời nào!].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...