Em Là Nam, Anh Cũng Yêu 3

Trong phòng trăng mật của khách sạn, Mạch Đinh chắp tay sau lung, đi tới đi lui trước mặt An Tử Yến.

"Không ra gì, quá không ra gì rồi, trở về nhà mình làm không được sao, cứ khăng khăng đến nơi này, nhìn thấy anh, tôi liền phiền lòng, anh có mặt mũi gì mà kêu tôi đến, đồ biến thái chỉ biết phát tình! Tôi hi vọng anh liệt dương một ngày, không, một ngày thì hời cho anh lắm, liệt dương nửa năm!" Mạch Đinh mắng đến khó nghe như vậy, nguyên nhân An Tử Yến vẫn không nhúc nhích là gì, bởi vì người Mạch Đinh mắng không phải An Tử Yến, mà là Chu Cách ngồi trên giường sau lưng An Tử Yến. Chu Cách và Ellen đắp chăn, hai người ai cũng quên mang ví tiền, đến khách sạn rồi, tiêu sạch tiền trên người cũng chỉ đủ trả tiền phòng, hai người cũng không thèm để ý, ai ngờ do quá kích tình, dùng hết rất nhiều dụng cụ tình thú trong phòng tình nhân, thế là đành phải gọi điện kêu Mạch Đinh đến.

"Cậu tức giận như vậy làm gì, tôi và vợ tôi thuê phòng, lại không phải là cùng Tử Yến..." Chu Cách phát hiện An Tử Yến hướng ra sau liếc mình, không dám nói hết ra.

"Tôi có thể không tức giận sao, không có tiền thì đừng thuê phòng, hai người không có chỗ ở sao, còn thuê phòng tình nhân, còn..." Mạch Đinh nhìn dụng cụ tình thú rơi trên đất, không nói tiếp được.

"Tiền cậu trả tôi sẽ trả lại."

"Đó không phải vấn đề trả hay không trả, An Tử Yến, anh cũng nói bọn họ mấy câu đi, cũng không phải con nít nữa, mất mặt." An Tử Yến tay chống giường ngửa đầu lên, nhìn gương trần nhà: "Nơi này cũng không tồi, hôm nào đó chúng ta cũng đến thử đi."

"Kêu anh nói bọn họ, không phải kêu anh khen bọn họ, tốn tiền đó làm gì, nhà mình không có giường sao." Mạch Đinh ngay cả An Tử Yến cũng chỉ trích, Chu Cách ngáp: "Thật mệt mà, mau mau trả tiền rồi đi đi."

"Anh thái độ gì hả, không chịu hối cải, tôi một phân tiền cũng không bỏ ra."

"Tôi cảm thấy cậu đang phân biệt đối xử với tôi, nếu đổi lại là Phó Thúc hoặc là Lí Minh bọn họ, cậu vẫn sẽ như vậy sao?"

"Phó Thúc nào sẽ làm loại chuyện này, hơn nữa, coi như là có làm đi, người ta nuôi con nhỏ nhiều cực khổ, đến thue phòng thả lỏng chút thì sao, Lí Minh thì càng không cần nói, cậu ta có dũng khí đến thuê phòng tôi cũng cảm ơn trời đất."

"Xem đi, đây chính là phân biệt đối xử, tại sao cứ đối với bọn tôi..." Chu Cách ủy khuất ôm lấy Ellen, tay lại hướng sang nơi không nên vào, Mạch Đinh nếu như đem dao đến thì hay rồi, cậu đem đồ bên tay ném qua: "Tôi và An Tử Yến đều ở đây, anh lại muốn làm gì, mau mặc quần áo vào, Ellen cũng vậy, cô là con gái, lời của tôi vẫn chưa nói xong, cô đem chăn mở ra làm cái gì!" Mạch Đinh quay người đi, Ellen cảm thấy mạc danh kì diệu: "Không phải câu kêu tôi mặc quần áo vào sao?"

"Vậy cũng không thể trực tiếp vậy...được rồi, mặc nhanh đi, An Tử Yến, anh ngàn vạn lần không thể nhìn lén." Lời Mạch Đinh vừa dứt, trên mông bị đạp một cước. Trận náo loạn này Mạch Đinh cho rằng giống như sấm sét mưa xuống thì qua đi, kết quả, cậu lại nghĩ sai rồi.

Giẫm lên năm bậc thang, đi qua một nơi không lẫn một hạt bụi, đi vào thang máy, số đổi thành 7, đi khỏi thang máy, đẩy cửa thủy tinh ra, bầu không khí bên trong nào chỉ có thể dùng từ hoan lạc đến hình dung, bọn họ sau khi nhìn thấy Mạch Đinh thì cười càng vui vẻ hơn, mí mắt Mạch Đinh giật mãi, lẽ nào bọn họ biết mình bị chơi ác, không thể nào, vậy bọn họ đang cười cái gì, Mạch Đinh vô thức sờ sờ mặt mình: "Mặt tôi có dính gì sao?"

Phạm Thiếu Quân cười đến không thở nổi, lắc tay: "Vừa đến công ty thì nghe thấy một chuyện cười, cười đến bụng tôi đau hết luôn."

"Quá thái quá rồi, tin đồn là từ đâu truyền ra vậy, tôi thật muốn đi hỏi bọn họ nghĩ thế nào."

"Tin đồn gì?" Mạch Đinh không cách nào nhập vào trong bầu không khí vui vẻ, mí mắt cậu vẫn luôn giật, tháng này rốt cuộc là mình xui thế nào chứ, vừa mới bị An Tử Yến chơi ác, bây giờ lại nữa, đại khái lại là mình chơi đùa phụ nữ, làm phụ nữ to bụng các loại, tiếng xấu của cậu ở công ty cũng không phải là ngày một ngày hai.

"Cậu hỏi Phi Mông, tôi nói không được, vừa nói ra liền cười, tôi là nghe từ cô ấy."

Mạch Đinh đem ánh mắt chuyển sang Phùng Phi Mông, Phùng Phi Mông mang theo nụ cười: "Hôm qua có người nhìn thấy cậu và Yến vào khách sạn, khách sạn đó nổi tiếng nhất là phòng tình nhân, thế là có người liền bắt đầu truyền tin đồn, ai biết càng truyền càng lợi hại, nói cậu và An Tử Yến có quan hệ không bình thường." Kết bạn không thận trọng, tuyệt đối là kết bạn không thận trọng! Sớm biết vậy cứ để Chu Cách và Ellen chết trong khách sạn đó luôn, ở nơi khác bị nhìn thấy còn dễ dàng giải thích, vậy mà lại cứ ở trong khách sạn, Mạch Đinh muốn đập đầu vào tường. Yên lặng chút, nhìn dáng vẻ mọi người,cũng không xem là thật, nói lại cũng phải, mỗi lần An Tử Yến cùng cô gái nào đó ở bên nhau thì sẽ có scandal, An Tử Yến cùng giám đốc Quý, An Tử Yến cùng ai đó, An Tử Yến cùng ai kia, không chỉ An Tử Yến, người khác cũng vậy, đi làm tán chuyện để tăng thêm chút lạc thú, bọn họ túm lấy cơ hội liền ghép loạn, Phạm Thiếu Quân cung Tào Thành Nghị cũng từng bị dính.

"Yến cùng một nửa mỹ nữ trong công ty đều náo qua scandal, tôi còn đang nghĩ là ai, kết quả là cậu." Liễu Vĩ ngoác miệng, cười đến vô cùng thích thú, Mạch Đinh che mặt, suy nghĩ truyền đến bay nhanh, bây giờ quan trọng nhất là bình ổn scandal này, nhưng rốt cuộc phải làm sao mới tốt, đầu cậu bởi vì trò đùa ác vẫn còn đang chậm chạp ngu ngốc, trước tiên đi một bước tính một bước vậy. Mạch Đinh tức giận oán hận: "Mấy người cười cái gì, có nghĩ tới cảm nhận của tôi không hả, tại sa lại đồn tôi và An Tử Yến chứ, quan hệ của tôi và An Tử Yến ở công ty đã không tốt, càng đừng nói là riêng tư, nếu như bị bạn gái ương bướng của tôi biết được, tôi sẽ rất rắc rối."

"Rắc rối là Yến đi, mặt cậu dát vàng sao, cậu nên cười haha chấp nhận, nếu như Yến và tôi dính scandal, tôi sẽ cảm thấy rất có mặt mũi." Phạm Thiếu Quân không giới hạn nói, người khác còn gật đầu đồng ý.

"Ai thèm cười haha chấp nhận, đừng đem tôi và anh ra bình luận, chỉ có thành tựu siêu việc trong công việc, được lãnh đạo khen thưởng, tôi mới cảm thấy có mặt mũi, hơn, hơn nữa, tôi là đàn ông, cùng đàn ông dính scandal gì chứ."

"Cậu tích cực gì chứ, rất để ý giới tính?"

"Lẽ nào mọi người không để ý giới tính?" câu hỏi của Mạch Đinh có chút mong đợi trong đó, Cao Sảng đánh giá vẻ mặt Mạch Đinh: "Cậu rốt cuộc hi vọng bọn tôi để ý hay không để ý hả."

"Tôi nà iết suy nghĩ của mọi người, dù sao đừng đem tên tôi và tên An Tử Yến đặt chung với nhau, tôi ngại tên anh ta dơ, loại người đó, loại tính tình xem thường đó, hành vi ấu trĩ gian ác, người suy nghĩ xấu đầy đầu, thì nên ngàn đao vạn chém, xuống chảo dầu..." Mạch Đinh nhanh chóng đem lời độc ác nói hết, xem như là đã qua vài ngày rồi, nhưng vừa nghĩ đến trò đùa ác đó, nghĩ đến lúc đó mình vì đau khổ và bi thương mất đi An Tử Yến, cậu liền tức đến điên, cậu đối với An Tử Yến là yêu thật sự, hận cũng là thật sự!!

Mọi người không biết chuyện chơi ác, nhìn dáng vẻ Mạch Đinh, cho rằng cậu thật sự rất ghét tin đồn này, liền an ủi cậu: "Tôi thật không hiểu, cậu vào công ty cũng đã lâu rồi, tại sao vẫn ôm thành kiến với Yến, Yến nói thế nào cũng là cấp trên của cậu."

"Tôi và anh ta thủy hỏa bất dung, không đội trời chung!!" mấy người nếu biết cảnh ngộ tôi gặp phải, thì sẽ đồng tình tôi có bao đáng thương!

"Nói gì mà như lời thoại võ thuật vậy, tôi nếu là cấp trên, có một ngày đụng phải cấp dưới như cậu, mấy phút thôi liền đuổi việc cậu."

"Anh dựa vào cái gì đuổi việc tôi, tôi làm việc nỗ lực nghiêm túc, bộ phận quan hệ xã hội thiếu nhất là loại nhân tài như tôi!" câu này của Mạch Đinh đắc tội rất nhiều người, Quách Bình ném giấy vệ sinh qua cậu: "Cậu còn có đem sư phự tôi đây để vào mắt không hả."

An Tử Yến đến trễ đi vào bộ phận quan hệ xã hội ồn ào, Phạm Thiếu Quân ngậm miệng lại, lập tức báo cáo An Tử Yến chuyện về tin đồn, An Tử Yến nhìn Mạch Đinh: "Tôi và cậu ta?"

"Cảm thấy rắc rối là tôi mới đúng, cùng anh dính tin đồn, tôi phi." Vì để bình ổn tin đồn, Mạch Đinh biểu hiện ra bất mãn với An Tử Yến, hai người ở trước mặt các đồng nghiệp lớn tiếng tranh cãi, tin đồn tự nhiên sẽ bình ổn, cậu gấp gáp không thôi, biểu hiện quá khoa trương, ở trước mặt An Tử Yến nhảy tới nhảy lui, nhe nanh múa vuốt: "Tôi thấy anh không thuận mắt đã lâu rồi, hôm nay không phải anh chết thì là tôi sống, vẫn luôn khom lưng khụy gối với anh, tôi đã nhịn khong được nữa, nhìn tôi đánh anh không!" An Tử Yến nghiêng đầu: "Cậu rốt cuộc là đang làm gì." Mạch Đinh làm khẩu hình miệng với An Tử Yến: chúng, ta, giả, vờ, cãi, nhau.

"Miệng cậu sao vậy."

Quách Bình và Liễu Vĩ mỗi người ôm một cánh tay của Mạch Đinh: "Cậu sáng sớm ăn phải thuốc súng rồi hả, Yến, cậu tha thứ cho Mạch Đinh, gần đây cậu ta xem quá nhiều phim võ thuật rồi, lại cộng thêm lúc nãy lại nghe thấy trong công ty truyền cậu và cậu ta có mối quan hệ không bình thường, cậu ta có lẽ không ngờ tới mình có thể trở thành một trong những hậu cũng tin đồn của cậu, nhất thời quá hưng phấn, quá vui, không biết phải làm sao để biểu đạt mới làm ra loại hành vi này."

"Sư phụ, anh đừng giúp tôi giải thích lung tung!!" Mạch Đinh gào, An Tử Yến dùng văn kiện gõ ngực Mạch Đinh: "Cậu nếu đã vui vẻ như vậy, vậy hãy hảo hảo hưởng thụ thích thú này."

"Tôi nói rồi, đó là sư phụ giải thích lung tung, tôi trong lòng thật ra rất mâu thuẫn, tôi căn bản nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ cùng loại người như anh dính tin đồn!"


"Cũng phải." An Tử Yến không đau không ngứa: "Cậu xem như nằm mơ cũng không cách nào tìm được loại bạn trai như tôi." Em phi, em lại phi, cho dù không nằm mơ, em cũng không phải đã tìm thấy loại bạn trai như anh rồi sao!

"Tôi mới không thèm mơ ác mộng này!"

"Họ Mạch, tôi có lúc đang nghĩ, cậu bình thường trên mặt giả vờ chán ghét bộ dạng tôi, chắc không phải trong đời tư đều muốn ý dâm tôi chứ." An Tử Yến lời này vừa ra, Mạch Đinh thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, người khác càng là nhịn cười, anh ở dưới mắt mọi người mà nói gì vậy hả, Mạch Đinh muốn phản bác, An Tử Yến lại không cho cậu cơ hội đáp lại: "Thời gian làm việc, không có sức lực bồi cậu chơi, đi làm việc."

Ông trời ơi, tôi trong lòng có suy nghĩ muốn đâm chết chồng mình, là một loại tội ác sao?

Tốc độ truyền tin đồn vẫn không hề giảm lại, Mạch Đinh đi đến đâu đều có thể nghe thấy tiếng cười trộm sau lưng mình, chuyện này nếu như là giả, quả thật rất đáng cười, nhưng nó cứ là thật, Mạch Đinh lại thấy may mắn lại thấy cay đắng. Ai cũng không cho rằng An Tử Yến sẽ cùng mình bên nhau, nhưng cũng không thể trách người khác, với điều kiện của An Tử Yến, phạm vi lựa chọn của anh rất nhiều, nếu như Mạch Đinh là trở thành người quan sát, cậu cũng nhất định không tin. Trong giờ dùng cơm, Mạch Đinh giả vờ không nghe thấy tiếng cười cùng tiếng bàn luận của mấy bộ phận khác ở sau lưng.

"Là cậu ta sao, Mạch Đinh của bộ phận quan hệ xã hội."

"Rất bình thường, là ai truyền loại tin đồn không đáng tin này vậy, nếu là một đại mỹ nữ thì là vấn đề khác, không chỉ không phải mỹ nữ, mà còn là nam."

"Như vậy mới thú vị nha."

Đồng nghiệp ngồi bên cạnh Mạch Đinh cũng nghe thấy, vỗ vỗ Mạch Đinh: "Cứ xem như gia tăng độ biết tên cậu, nháy mắt trở thành người nổi tiếng, là chuyện bao nhiêu người mơ ước." Mạch Đinh đẩy tay đồng nghiệp: "Mọi người ít an ủi tôi, từng người một cười tôi cũng không khác bọn họ, làm đồng nghiệp ở chung với nhau, mọi người nên cùng tôi đứng cùng một trận chiến tuyến, giúp tôi giải quyết mới đúng."

"Không phải là chúng tôi giải quyết, là không cần chúng tôi giải quyết nha."

Mạch Đinh không cho bọn họ sắc mặt dễ nhìn, quay đầu nói với hai cô gái lúc nãy đang bàn luận về cậu: "Đừng có đồn tôi với An Tử Yến, tôi căn bản không thích anh ta!" nói ra lời nói dối như vậy, Mạch Đinh thật muốn bóp nát lon nước, đem chân tướng nói cho mọi người biết, nhưng cái giá phải trả cho nhất thời thống khoái khiến Mạch Đinh lưỡng lự, nếu như toàn công ty đều biết chân tướng, tiếng bàn tán sau lưng không chỉ trình độ này, chịu liên lụy là mình còn đỡ, cậu không muốn liên lụy đến An Tử Yến.

"Cậu không thích giám đốc An, cũng phải muốn giám đốc An thích mình, cũng không nhìn mình mấy cân mấy lạng."

Phùng Phi Mông vội vàng hòa giải: "Lời nói đùa của mấy cố quá đáng rồi đó, không nhất thiết phải tranh cãi chuyện này, không cùng một bộ phận cũng là cùng một công ty."

"Ai cùng cậu ta cãi, chúng tôi nói chuyện chúng tôi, liên quan gì chuyện cậu ta, lại không phải giám đốc lão tổng, cấm đoán chúng tôi tự do nói chuyện sao."

"Tôi không có ý đó." Mạch Đinh không ngờ tới sẽ khiến đối phương tức giận, cậu suy nghĩ cũng đơn thuần, trong công ty nào sẽ có toàn người thiện chí.

"Vậy cậu có ý gì, lại không quen biết với cậu, chủ động nói qua làm gì, thật đáng ghét, không thích nghe thì đừng làm ra chuyện gây hiểu lầm, nhất định là ở sau lưng lén lút cùng giám đốc An vào khách sạn, cho rằng bán chút thân thể thì có thể nhận được đối xử đặc biệt trong công ty, cậu thật muốn làm loại chuyện này cũng nên cân nhắc chút mình có thích hợp hay không, một người đàn, không biết ngại, đồng tính." Người phụ nữ hướng sang Mạch Đinh liếc liếc mắt, mặt Mạch Đinh biến sắc, nắm chặt tay.

"Này, nói như vậy khó nghe quá, giám đốc chúng tôi cũng không ý kiến, mấy người dựa vào gì có ý kiến." Quách Bình thay Mạch Đinh nói.

"Đừng cho rằng mấy người là phụ nữ thì bỏ qua cho mấy người." Phạm Thiếu Quân cũng nói, lập tức vẻ mặt mang theo ngạc nhiên. An Tử Yến đứng ở giữa Mạch Đinh và hai người phụ nữ, cúi đầu nhìn hai người: "Mấy người ở bộ phận nào?"

"Khai, bộ phận khai phát."

"Quản cho tốt miệng mình đi, đối với cấp dưới của tôi có ý kiến thì đi tìm giám đốc mấy người đến nói tôi biết." Hai người cúi đầu không lên tiếng, vội vàng thu dọn đồ ăn rồi đi.

"Yến, cậu thời gian này sao lại đi xuống?"

"Buồn chán." Sẽ vừa lúc vào thời gian này xuất hiện, không phải trùng hợp, sau khi biết trong công ty đồn mình và Mạch Đinh, anh đoán có nhiều người sẽ lắm lời, thế là kêu Quan Châu vừa có chuyện gì xảy ra thì thông báo cho mình. An Tử Yến ở vị trí cách Mạch Đinh gần nhất ngồi xuống, cũng không nhìn Mạch Đinh: "Bị nói hai câu thì sa sút, tôi thấy cậu đừng nên ở bộ phận quan hệ xã hội nữa."

"Tôi mới không có sa sút!" Mạch Đinh cũng ngồi xuống, cầm đũa lên: "Tôi ở bộ phận quan hệ xã hội là dựa vào thực lực, dù anh là giám đốc cũng không thể tùy tùy tiện tiện đuổi tôi đi." So với an ủi, loại lời kích thích này càng có thể kích lên lòng tự tin của Mạch Đinh.

"Cậu nói lời này không đúng, Yến là giám đốc, có thể tùy tùy tiện tiện đuổi cậu đi, nếu không phải cậu hôm qua mới hiến thân cho Yến, hôm nay nói không chừng chức vụ cũng khó giữ."

"Tôi mới bị người ta mắng, mấy người còn có tâm tình đùa giỡn tôi!!"

"Chúng tôi là giỡn thiện chí."

"Không có khác biệt gì!"

Ăn xong cơm, đang chuẩn bị về bộ phận quan hệ xã hội, thì lại gặp được Tào Thành Nghị và Chu Cường trong thang máy, nhìn ánh mắt thì biết bọn họ cũng nghe tin đồn, Tào Thành Nghị cười hi hi nói: "Yo, thần tượng, mấy người ở trên đầu gió này không phải càng nên chán ghét sao, còn quang minh chính đại đứng ở đây cùng nhau, lẽ nào hai mấy người thật sự có một chân." Anh ta dùng tay đụng đụng cánh tay An Tử Yến "Anh cứ nói tôi biết, tôi nhất định bảo mật, sẽ không nói ra, giữa chúng ta còn có gì mà bí mật." rõ rang cái gì cũng biết, Tào Thành Nghị giả vờ ra dáng vẻ không biết thật khiến người ta chán ghét.

"Cũng phải, vậy tôi đem toàn bộ điều đã biết nói ra hết." đe dọa của An Tử Yến khiến Tào Thành Nghị trở nên nghiêm túc: "Lời lúc nãy xem như tôi chưa nói, tôi chỉ nói giỡn không tổn hại gì ai mà thôi." Chu Cường một lúc thì nhìn An Tử Yến, một lúc thì nhìn Mạch Đinh, dường như đang lo lắng gì đó, cố ý đứng bên cạnh An Tử Yến, sau khi che Mạch Đinh mới tức giận nói: "LÀ tên gia hỏa nào truyền loại chuyện này, thật là nhàm chán mà!" nhìn thái độ của Chu Cường, Mạch Đinh kinh ngạc há hốc miệng, giám đốc Chu quan tâm mình như vậy, lẽ nào thật sự có ý với mình, bởi vì nghe thấy tin đồn giữa mình và An Tử Yến nên ghen.

"An Tử Yến, có phải là bí mật của cậu bị phát hiện rồi." Chu Cường nhỏ tiếng hỏi, Mạch Đinh ở một bên càng há miệng to, giám đốc Chu biết chuyện mình và An Tử Yến? An Tử Yến vốn dĩ không muốn để ý Chu Cường, nhưng lần trước Chu Cường chịu giúp chuyện Đường Cảnh Mỹ đã trao đổi điều kiện chính là sau này không được bỏ lơ lời anh ta.

"Bí mật gì."

"Chính là cái đó." Chu Cường nhìn người xung quanh trong thang máy, người khác lập tức chuyển ánh mắt sang bên ngoài, Chu Cường nhỏ tiếng nói tiếp: "Quên rồi sao, cậu có bí mật kì thị giới tính, tôi thấy là cậu đắc tội ai đó rồi, cố ý truyền ra chuyện này để cậu không thoải mái, làm loại chuyện này quả thật rất thiếu đạo đức, nhưng tôi đã sớm nói với cậu rồi, cậu phải khắc phục tâm lý kì thị giới tính." Miệng Mạch Đinh ngậm lại, hóa ra đây là nguyên nhân Chu Cường tức giận, mình lại tự mình đa tình rồi.

"Đã tới lầu bốn rồi, anh còn không đi ra?" An Tử Yến đã nói như vậy, Chu Cường quay đầu qua, phát hiện đã sớm tới lầu bốn, Quách Bình vẫn luôn ấn nút giữ cửa, đợi hai người nói xong.


"Không cần quản thang máy, tôi còn có chút chuyện nói với giám đốc An mấy người."

"Tôi không có, còn nữa, đứng xa chút." An Tử Yến để ý chỉ có một chuyện, chính là vị trí đứng của Chu Cường.

"Tiểu tử cậu, tôi..." lời anh chưa nói xong đã bị An Tử Yến đẩy ra khỏi thang máy.

"Người ta cũng là tốt bụng." Mạch Đinh thấp giọng, An Tử Yến liếc cậu một cái: "Em muốn nói giúp anh ta?"

"Em không có."

Trải qua thời gian làm việc cực khổ, sau khi tan ca Mạch Đinh trực tiếp xuống lầu đợi An Tử Yến trở về, cậu hôm nay tận sức né tránh cơ hội đơn độc cùng An Tử Yến ở chung, ngay cả tin nhắn cũng không gửi, hôm nay không như bình thường, mọi người đối với chuyện mình và An Tử Yến đặc biệt nhạy cảm, ngay cả cậu vào phòng làm việc đưa văn kiện cũng bị lấy làm trò cười.

Nghe thấy tiếng xe của An Tử Yến, Mạch Đinh chạy qua, cậu cũng đủ nóng lòng rồi, An Tử Yến thả chậm tốc độ ngừng xe, cầu liền nhào về phía có An Tử Yến ngồi bên trong nói: "Lúc anh chơi ác, không phải rất có thể nhịn sao, đem mấy chiêu đó của anh dùng lên chính sự đi, bình ổn scandal đối với anh mà nói là chuyện rất đơn giản đúng không, An Tử Yến, không thể để cho chuyện náo to lên, truyền đến bên lão tổng, lỡ như bọn họ tin tưởng, này, anh có nghe em nói chuyện không." Mạch Đinh gõ cửa sổ xe, An Tử Yến ngừng xe xong mở cửa xe ra: "Không nghe thấy."

"Không nghe thấy em có thể nói lại một lần, chúng ta suy nghĩ cách đối phó."

"Loại tin đồn này càng che giấu sẽ càng thu hút mọi người nghi ngờ, cái gì cũng không làm qua mấy ngày thì sẽ qua đi thôi."

"Anh nói như vậy cũng có đạo lý." Hai người cùng nhau lên lầu, Mạch Đinh chạy bước nhỏ mới có thể đuổi kịp tốc độ của An Tử Yến, cậu oán giận với An Tử Yến "Anh nói qua mấy ngày cụ thể là mấy ngày, bị bọn Phạm Thiếu Quân nói em bán thân thể cho anh, thật khó nghe, em còn phải chịu đựng bao lâu."

"Bọn họ nói khó nghe không phải là sự thật?"

"An Tử Yến, anh..." An Tử Yến túm vai Mạch Đinh, đem Mạch đinh ấn vào trong lòng: "Được rồi, anh sẽ bảo vệ em tốt."

"Em, em mới không cần anh bảo vệ, xem như đối phương là lưu manh, em cũng có thể tự mình bảo vệ bản thân."

"Không thể không thừa nhận, em có lúc kể chuyện cười rất buồn cười."

Cậu nhẹ đẩy An Tử Yến "Em nói thật."

Mạch Đinh thật sự muốn hỏi rõ, An Tử Yến nói mấy ngày rốt cuộc là mấy ngày, đây đã qua ba ngày rồi, nhiệt tình của mọi người cũng không thấy giảm bớt, gặp người không quen biết còn đỡ, chỉ là ở sau lưng cậu bàn tán, gặp phải người quen biết thì thảm rồi, không tránh khỏi bị trêu chọc chẳng kiêng nể gì. Lại tiếp tục như vậy, có thể làm việc đàng hoàng hay không cũng là vấn đề, đầu Mạch Đinh vẫn chưa hết choáng váng, Chu Cách lại đến làm loạn.

"Tử Yến không ở văn phòng sao, vừa nãy đi qua gần đây, tôi đến trả cậu ấy tiền, tránh cho có ai đó nói mãi không nghỉ." Chu Cách tháo kiếng đen xuống, anh ta muốn trả tiền chính là tiền mà mấy ngày trước anh ta và Ellen thuê phòng để An Tử Yến trả, cái tên thủ phạm này vậy mà còn dám xuất hiện trước mặt mình, mình bị anh ta hại thảm biết bao nhiêu. Mạch Đinh hạ thấp âm lượng: "Khoa học kỹ thuật hiện nay phát triển như vậy, anh có thể dùng điện thoại chuyển tiền là được rồi, không nhất thiết phải đến đây đâu."

"Không còn cách nào nha, hôm nay trên người tiền mặt quá nhiều, không giảm bớt chút, mang trên người quá nặng." Người thiếu đánh!! Phạm Thiếu Quân một tên thiếu đánh khác nói: "Yến ở chỗ Vương tổng, hay là anh trả cho Mạch Đinh, cậu ấy gần đây không như trước nữa, quan hệ cùng An Tử Yến vô cùng khác thường." Chu Cách quay đầu lại nhìn Mạch Đinh: "Thế nào, quan hệ hai người đã..." Mạch Đinh phi thân qua dùng sức đụng, đem Chu Cách đụng ngã trên đất, Chu Cách sờ hông la to: "Cậu đột nhiên làm gì vậy!" Mạch Đinh một mặt vô tội: "Xin lỗi, không cẩn thận bị trượt, đụng đau anh rồi hả?"

"Phí lời, tôi thấy cậu là cố ý, đừng cho rằng cùng An..."

Mạch Đinh lại không cẩn thận trượt chân, cánh tay đè lên lưng Chu Cách, lần đầu tiên còn có thể nói cho qua, lần thứ hai ai cũng có thể nhìn ra cậu là cố ý, Mạch Đinh động thủ với khách hàng công ty, người khác nào có thể khoanh tay đứng nhìn, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, ông chủ Chu, gần đây Mạch Đinh đang cùng An Tử Yến cs scandal quan hệ, tâm tình rất nóng nảy, chúng tôi nhất định sẽ hảo hảo phê bình cậu ta, xin đừng tức giận, vì để bồi tội, nhất định sẽ đến quán của anh nhiều."

"Scandal?" Chu Cách sờ hông, dường như hiểu rõ là chuyện gì, nhưng không ngờ tới Mạch Đinh xuống tay hung như vậy, còn ở trước mặt nhiều người như vậy, nếu không phải là do có An Tử Yến ở đây, Chu Cách nào có thể chịu đựng ủy khuất này. ế, không đúng, bây giờ An Tử Yến cũng không ở đây, chỉ cần ra tay rồi chạy, lại trốn ở nơi nào đó một thời gian đợi sự việc nhạt đi là được. Chu Cách trưng ra khuôn mặt tức giận: "Cậu chỉ là một viên chức nhỏ, tâm tình không tốt thì động thủ với tôi, tôi muốn giải trừ hợp đồng với công ty các người!" nhìn thấy Chu Cách tức giận, còn muốn giải trừ hợp đồng, bầu không khí bộ phận quan hệ thay đổi, Phạm Thiếu Quân chân thành và thành ý: "Chuyện này không có viện cớ, quả thật là lỗi của bộ phận quan hệ xã hội chúng tôi, nhưng chúng tôi vô cùng coi trọng quan hệ hợp tác với ngài, cũng chưa từng để ngài thất vọng, hi vọng ngài nhìn thấy chúng tôi và giám đốc An rất tôn trọng ngài, suy nghĩ lại chút." Chỉ có Mạch Đinh không bị mắc lừa, vì tên gia hỏa này căn bản không cần dùng thái độ chuyên nghiệp của bộ phận quan hệ xã hội.

"Suy nghĩ có thể, nhưng người này nhất thiết phải bồi tội tôi."

"Đương nhiên." Quách Bình nhìn sang Mạch Đinh, Mạch Đinh gật gật đầu, tuy rằng biết Chu Cách là đang diễn kịch, nhưng cậu cũng không muốn đồng nghiệp thay mình xin lỗi, Mạch Đinh cảm thấy ngại.

"Tôi nhất thời hồ đồ, xin hỏi tôi phải bồi tội làm sao, ngày mới có thể không tức giận."

"Cậu lúc nãy đối với tôi thế nào, thì tôi cũng đối với cậu như vậy." Chu Cách đắc ý nói, Mạch Đinh cắn răng: "Được thôi, đem ngài làm đau là tôi không đúng." Tôi nên đem anh đánh chết mới đúng!! Chu Cách xoa xoa tay, đi lại gần Mạch Đinh: "Cuối cùng có thể động thủ rồi, cho cậu mắng tôi, cho cậu phân biệt đối xử." Anh ta vừa giơ tay lên, âm thanh của An Tử Yến xuất hiện: "Làm cái gì." Động tác của Chu Cách ngừng lại giữa không trung, Quan Châu đứng bên cạnh An Tử Yến hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?" Liễu Vĩ ngắn gọn nói sự việc đã xảy ra, mặt An Tử Yến đột nhiên lộ ra nụ cười chuyên nghiệp của giám đốc bộ phận quan hệ xã hội: "Như vậy sao, chỉ là một viên chức nhỏ nào có thể bình ổn oán khí của cậu, vì hợp đồng, vẫn là do đích thân giám đốc tôi đây bồi tội với cậu." An Tử Yến túm asoa Chu Cách đem cậu kéo vào phòng làm việc.

"Nhớ lại thì, tôi có chút chuyện gấp, chuyện giải trừ hợp đồng xem như chưa xảy ra." Giọng của anh ta bị cách cánh cửa phòng tiếp khách ngăn lại.

Sau 10 phút Chu Cách mới từ phòng tiếp khách ra, anh ta trừng Mạch Đinh một cái, đeo kính đen lên rời đi, Phạm Thiếu Quân nhìn tư thế đi đường của Chu Cách: "Mạch Đinh, cậu rốt cuộc dùng bao nhiêu khí lực đánh ông chủ Chu vậy."

"Cậu cũng vậy, một lúc thì khiêu khích An Tử Yến, một lúc thì lại ông chủ Chu, mấy ngày nay uống chất kích thích hả, phải đem mọi người đắc tội bị đá ra khỏi công ty mới hài lòng?"

"Tôi sẽ như vậy, nói đi nói lại cũng không thoát khỏi liên quan đến mọi người, vừa nãy nếu như Phạm Thiếu Quân không nói lời đó, tôi nào sẽ...Thiếu Quân, anh lẽ nào quên lúc đó bọn họ lấy anh và giám đốc Tào ra đùa giỡn, tôi là giúp anh thế nào."

"Cậu giúp tôi thế nào? Tôi chẳng qua là cùng giám đốc Tào đi uống rượu, là ai chạy đi lớn tiếng đi nói với Yến tôi bị cưỡng gian, là cậu, nói đến cùng tin đồn là từ cậu mà truyền ra, cậu quả thật là giúp tôi một chuyện lớn mà!!" Mạch Đinh bị Thiếu Quân nói không cách nào phản bác, đành phải cười gượng: "Chuyện lúc trước đã qua rồi thì cho qua đi, nói nó làm gì."

"Là ai nhắc trước."

"Được rồi, được rồi, mọi người đừng cãi nữa." Cao Sảng khuyên nhủ: "Đây là chuyện tốt, đàn ông bộ phận quan hệ xã hội chúng ta so với phụ nữ có mê lực, đối tượng đều là giám đốc."


"Nhìn đi, ai kêu cậu nhắc chuyện này, bọn họ lại lấy ra làm chuyện cười!"

Mạch Đinh hai tay ôm đầu, xem ra, Phạm Thiếu Quân trong thời gian ngắn sẽ không bỏ qua cho mình.

"Họ Mạch, chuyện lần trước kêu cậu làm đã làm xong chưa?"

"Lúc nãy đã chuyển cho anh rồi, bây giờ muốn xem sao." Mạch Đinh đứng dậy, nếu An Tử Yến muốn xem mình còn phải đến văn phòng anh nghe ý kiến anh mới được, hết cách, vào văn phòng, Mạch Đinh ý thức đem cửa để mở, ngay cả rèm cửa cũng kéo lên, đem toàn bộ nơi trong văn phòng đều lộ ra trong tầm mắt mọi người, An Tử Yến không quản mấy động tác này của Mạch Đinh, cầm chuột: "Ở đây..." anh quay đầu lạnh lùng nhìn Mạch Đinh: "Cậu có thể đứng xa một chút, đứng ra bên ngoài công ty thế nào." Mạch Đinh ở cửa cười hắc hắc: "Đây không phải là vì né tránh, cũng là vì danh tiếng của giám đốc An."

"Vậy cậu cuốn gói về nhà đi."

Mạch Đinh đành phải đứng trước bàn làm việc, An Tử Yến túm lấy bút trên bàn ném qua: "Cậu đứng ở đó có thể nhìn thấy máy tính?"

"Anh nói đi, là phương án tôi làm, anh nói đến chỗ nào, tôi có thể tưởng tượng đến đó."

"Màu sắc trang này quá tươi, dùng màu lạnh điều chỉnh lại tốt hơn."

"Trang nào?"

"Cậu tự mình tưởng tượng."

An Tử Yến nói có chính sự liên quan công việc, Mạch Đinh bất đắc dĩ, đành phải đi qua, đứng bên cạnh An Tử Yến, An Tử Yến tiếp tục nói: "Còn có cái này là dư thừa, bỏ đi, cái này cũng vậy, không phải để càng nhiều là càng tốt, có lúc đơn giản càng có thể nhấn mạnh chủ đề." Mạch Đinh liên tục gật gật đầu, một trong những chuyện cậu thích nhất chính là ở cự ly gần nhìn dáng vẻ của An Tử Yến vừa nghiêm túc vừa chân chính. Lấy về, toàn bộ lấy về, tuyệt đối đừng lại quá gần, không ngờ tới như vậy cũng không đề phòng được An Tử Yến, một tay kia của anh dưới bàn làm việc sờ Mạch Đinh. Các đồng nghiệp thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía bọn họ một cái, Mạch Đinh cũng không tiện phát tác, cậu rất muốn tham khảo luật sư, đối mặt với cấp trên không ngừng quấy rối tình dục mình phải làm sao.

"Giám đốc Quý." Âm thanh này giống như học sinh tiểu học nhìn thấy giáo viên rồi chào một tiếng vậy, Mạch Đinh nương theo âm thanh, Quý Mộng kẹp nách văn kiện, đối với lễ phép của người khác chỉ là gật gật đầu, trực tiếp đi sang bên này, Mạch Đinh cũng bất giác mà thẳng lưng lên: "Giám đốc Quý."

"Ừm." lúc Quý Mộng lại gần, nhìn thấy tay An Tử Yến ở dưới thân Mạch Đinh, ánh mắt cô khiến Mạch Đinh xấu hổ muốn chết, cậu vội vàng giải thích: "Là anh ấy tự..."

"Tôi cũng không quan tâm." Quý Mộng đem văn kiện kẹp dưới nách rút ra ném lên bàn: "Da mặt của bộ phận quan hệ xã hội mấy người cũng quá dày rồi, đã nói đừng vượt quá dự toán, số vốn này là chuyện gì đây."

"Là mấy người mỗi lần quy định dự toán quá thấp, lại muốn có thành quả tốt, lại không muốn ỏ tiền, như vậy chúng tôi rất khó làm."

"Khó làm cũng phải làm."

"Khó làm thì làm không được."

"Cái đó, tôi, tôi có thể đi được chưa?" Mạch Đinh thật không muốn đứng ở đây, người khác đang tranh cãi, lung túng nhất chính là người bên cạnh. Không ai nghe thấy lời cậu, Quý Mộng túm văn kiện xé thành làm hai: "Muốn tôi nói bao nhiêu mới rõ, tiền vốn này là không thể nào, nhất định phải nằm trong phạm vị dự toán."

"Tôi cũng nói rất rõ rồi, cái quy định trong phạm vi dự toán cầm thú đó cũng là không thể nào."

"Cái đó, tôi, tôi có thể đi được chưa?"

"Bàn chính sự, đừng chen miệng." muốn em đừng chen miệng cũng được, anh có thể trước tiên đem tay lấy khỏi người em không!!

Quý Mộng khoanh tay: "Thế nào, với đối tượng scandal của cậu thì chịu tốn sức lực, trên dự toán thì không muốn đổi cách?" giám đốc Quý quả nhiên cũng nghe nói rồi, nhưng có thể đem vấn đề đặt lên người tôi không!

"Hai chuyện."

"Tôi có thể đem nó gộp thành một chuyện."

An Tử Yến không xem là thật: "Giám đốc Quý, cô cũng đem tiền công ty quản quá chặt rồi, vậy mà lại dùng em ấy đe dọa tôi, pchút bí mật của cô tôi lại biết rất rõ rang." Mạch Đinh phát hiện chủ đề càng lúc càng chệch khỏi nề nếp, vội vàng nhào qua đóng cửa, hạ rèm cửa sổ xuống, ôn tồn hòa nhã nói: "Trên công việc có xung đột gì, mọi người từ từ nói, đều là người một nhà, hà tất tự giết lẫn nhau." Lời của cậu lại lần nữa bị xem như không khí.

"Bây giờ là ai đe dọa ai hả? Trong công ty đã truyền ra rồi, quan hệ của cậu và Mạch Đinh bị phát hiện là chuyện sớm muộn, nhưng tôi thấy Mạch Đinh hình như không muốn bị người ta biết, tôi lo lắng tôi bởi vì áp lực dự toán quá cao, quản không được miệng mình, đem toàn bọ lời không nên nói nói hết cho mấy lão tổng nghe."

"Vậy thì không còn cách." An Tử Yến nhẹ xoay ghế làm việc: "Cô định dự toán đó chỉ có thể làm lại phương án, toàn bộ lại bắt đầu lần nữa, tâm tình tôi chắc rất phiền muộn, tâm tình một khi phiền muộn tôi sẽ hướng Tiểu Kiệt truyền thụ người phụ nữ sẽ trở thành mẹ kế của nó có bao nhiêu đáng sợ, cô cũng biết danh tiếng rất nhiều mẹ kế đều không tốt, Tiểu Kiệt nếu như phản đối chuyện hai người, thì sẽ khiến người ta đau đầu." Quý Mộng nhìn trong mắt An Tử Yến có hàn ý.

"Xem như tôi van xin hai người, nói công việc thì nói công việc, đừng lấy chuyện tư làm thẻ đánh bạc! Sau này lúc họp gia đình sẽ rất lúng túng, mỗi người lùi một bước, hòa bình mới là lý tưởng của cộng đồng nhân loại." Đem đóng cửa là lựa chọn vô cùng minh trí, Mạch Đinh nào biết, vừa đóng cửa lại, bên ngoài nhao nhao bàn luận, suy cho cùng tin đồn giữa Quý Mộng và An Tử Yến trong công ty là nhiều nhất, mỗi khoảng thời gian, thì sẽ có tin đồn mới, quan hệ hai người vẫn luôn khó bề phân biệt, bây giờ đối tượng tin đồn mới xuất hiện, giám đốc Quý chắc là đến nói chuyện, nói không chừng sẽ nhìn tiểu tam này không thuận mắt, lên diễn các loại phim tình cảm máu chó.

ở bên ngoài liên tưởng càng lúc càng khoa trương, trên trong thật không dễ gì bàn đến kết quả hai bên hài lòng, Mạch Đinh thả lỏng, bắt đầu nói chyện riêng của mình, Quý Mộng đối với Mạch Đinh mà nói là đối tượng thỉnh giáo vô cùng tốt, cô khách quan lại nghiêm chỉnh, không giống An Tử Yến, bất luận hỏi anh loại chuyện nào, anh đều có thể bẻ tới phương diện hạ lưu, có lúc, mình chỉ là hỏi vấn đề liên quan thời tiết, nói tới nói lui An Tử Yến lại thú tính, tiếp theo thì mình khỏa thân nằm trên giường.

"Giám đốc Quý, cô nói chuyện của tôi và An Tử Yến sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện là thật sao, hiện tại mọi người đều cho rằng là chuyện cười, rất nhanh sẽ qua mà thôi."

Quý Mộng dựa lên bàn làm việc: "An Tử Yến chính là nói như vậy để khiến cậu yên tâm?" cô nói xong liền cảm nhận được ánh mắt của An Tử Yến ở phía sau, đứng dậy: "Đây là chuyện hai người, tôi nói cũng vô dụng."

"Giám đốc Quý, cô nói tôi biết, có tôi ở đây, An Tử Yến sẽ không tìm cô gây phiền phức, nếu như anh ấy tìm cô gây phiền phức, tôi, tôi sẽ đi hẹn giám đốc Chu uống trà!" yo, Mạch Đinh cũng biết dùng chuyện để đe dọa An Tử Yến. Cậu bình thường rất ít nói loại đe dọa này, chỉ có điều chuyện lần này rất quan trọng, An Tử Yến tuy rằng trong rất nhiều chuyện đều giấu mình, nhưng có nhiều lúc, vì bản thân mình, vì để mình không phải tâm phiền ý loạn, anh vẫn cho vài lời dễ nghe.

An Tử Yến quả nhiên có phản ứng đối với đe dọa của Mạch Đinh, anh cắn cắn răng: "Em dám."

"Anh tìm giám đốc Quý gây phiền phức thì em dám." Mạch Đinh giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt của An Tử Yến lại quay sang giám đốc Quý: "Thế nào, giám đốc Quý, như vậy thì cô chịu nói với tôi rồi chứ." Quý Mộng sau khi liếc An Tử Yến mới nói: "Quan hệ giữa hai người muốn phát hiện cũng không khó, hai người ở cùng nhau, lại cùng một bộ phận, lại cộng thêm vị kia căn bản lại không quá để ý, nếu tỉ mỉ quan sát thật ra rất là tự nhiên, lúc trước không bị phát hiện chỉ là không có người nghĩ phương diện đó, bây giờ giữa hai người có loại tin đồn này, mỗi lần nhìn thấy hai người tự nhiên sẽ để ý phương diện đó, thậm chí tôi thấy chuyện bị vạch trần là sớm muộn thôi." Quý Mộng nói hết ra thì đại khái An Tử Yến cũng nghĩ đến, chẳng qua anh không nói mà thôi.

"Vậy phải làm sao?"

"Cậu vẫn không hiểu? Chuyện hai người che giấu đã đến bờ vực rồi." Quý Mộng đi về phía cửa, cô mở cửa phòng làm việc: "Giấu không được thì chuẩn bị tốt để nghênh đón chiến tranh đi."

"Giám đốc Quý là đang dọa tôi sao, An Tử Yến, anh nhất định có cách." Mạch Đinh nhìn sang An Tử Yến, An Tử Yến giống như lúc nãy, vẫn là nhẹ xoay ghế làm việc: "Em muốn nghe lời thật hay nói dối?" Mạch Đinh cúi đầu, khó trách An Tử Yến lần này cái gì cũng không làm, từ tin đồn của mình và An Tử Yến thành chủ đề bắt đầu, rồi thông thành một chuỗi, không quản làm cái gì cũng dẫn đến sự chú ý của người khác, chuyện này cũng sẽ không chống được. Nhìn thấy mình trong lúc vô ý lộ ra biểu cảm với An Tử Yến, nhìn thấy hành động của An Tử Yến,bọn họ sẽ lại nghĩ, vốn dĩ là trò đùa, đến cuối cùng sẽ trở thành càng lúc càng nghi ngờ. Mình không nên miễn cưỡng An Tử Yến như vậy, An Tử Yến cũng có chuyện không làm được, anh ấy không thể nào đi khống chế suy nghĩ của người khác và nội tâm người khác, nếu như anh ấy có thể làm được, đoạn tình cảm này cũng sẽ không đi đến gập ghềnh mấy lần như vậy.

"Em hiểu rồi."


"Đi một bước tính một bước."

"Cũng chỉ có thể như vậy."

An Tử Yến hai tay đặt lên bàn: "Đi đến bước nào anh đều sẽ đứng bên cạnh em."

"Loại, loại chuyện này, không cần anh nói em cũng biết!" Mạch Đinh đột nhiên chơi trò kiêu ngạo, đạp cửa mà đi.

Buổi trưa hôm sau, ba mẹ Quách Bình từ quê gửi cho anh ta không ít đồ ăn, muốn chia cho mọi người trong bộ phận quan hệ xã hội thì lại quá ít, mình ăn thì lại quá nhiều, anh ta chỉ có thể lén nói cho mấy vị có quan hệ tốt nhất với anh ta. Mấy người nhân lúc nghỉ trưa, người khác đều đi xuống, thần thần bí bí đi đến phòng khách, Mạch Đinh từ khe cửa nhìn ra bên ngoài: "Làm chuyện như vậy không tốt lắm đi, lỡ như bị bọn họ phát hiện, sẽ bị phỉ nhổ đến chết."

Phạm Thiếu Quân chỉnh lý tây trang, đem đồ bù nước vỗ lên mặt: "Sợ bị phát hiện thì đóng cửa kĩ, cậu ngại không đúng, thì tự mình bỏ tiền mua phần cho mọi người đi." Mạch Đinh lời gì cũng không nói. Phòng khách có hai cửa, một cửa thông ra bên ngoài, một cửa thông qua phòng làm việc của An Tử Yến. Phùng Phi Mông không đợi đồ bày xong đã dùng tay bốc ăn, vừa ăn vừa sai bảo Quan Châu, cô là người ban đầu dẫn dắt Quan Châu, nói ra cũng xem như là nửa sư phụ.

"Quan Châu, cậu kêu Yên đi." Quan Châu bảo kêu là kêu, nhưng An Tử Yến hình như không định qua, thế là Liễu Vĩ và Phạm Thiếu Quân lên trận.

"Yến, đã lâu không cùng mọi người cùng nhau tâm sự, quan tâm cấp dưới rồi, lạnh nhạt của cậu khiến tâm trạng chúng tôi như phi tần bị đưa vào lãnh cũng vậy."

"Tôi lại quan tâm mọi người, mọi người sắp túm lên đầu tôi rồi."

"Lời này sao lại nói vậy."

"Chiếm dụng phòng khách, đây là nơi để mọi người ăn hả?" ở cách vách nghe thấy lời của An Tử Yến, Mạch Đinh rất hổ thẹn, An Tử Yến tiếp tục nói: "Đó là nơi để tôi ngủ." Đầu mình lúc nãy lại có bệnh rồi, làm gì phải hổ thẹn! Mỗi lần nghe thấy An Tử Yến dùng ngữ khí nghiêm chỉnh nói chuyện không đứng đắn, Mạch Đinh liền muốn phun nước bọt vào anh. Liễu Vĩ kết hợp chân chó và mặt dày, anh ta quay lại nói với người trong phòng khách: "Mọi người đem đồ thu dọn một chút chuyển đến phòng làm việc bên kia, đó là nơi Yến ngủ, sẽ làm bám mùi thức ăn, ngủ sẽ không được thoải mái." Vậy phòng làm việc có mùi đồ ăn thì rất thoải mái?

"Mạch Đinh, cậu cũng nhanh chút, đừng có xấu hổ, ôm tình cảm đặc thù với giám đốc cũng không thể trốn tránh giám đốc."

"Mấy người có mệt không, muốn giỡn tôi bao lâu." Mạch Đinh không tốt đổi địa điểm, Phùng Phi Mông tìm vị trí tốt ngồi xuống: "Hai ngày nay có hơi mệt, nhưng lại không ngừng có chuyện mới xảy ra, chúng tôi ngoại trừ dùng bát quái kiếm niềm vui ra còn có thể làm gì chứ."

"Còn có thể làm tốt công việc!!"

"Nói lại thì, cậu rốt cuộc tại sao cùng Yến đi khách sạn?" bây giờ mới hỏi chuyện này có phải là quá muộn không, Mạch Đinh đã sơm chuẩn bị nhiều đáp án hoàn mỹ, nhưng mọi người lại cứ nói đùa, giống như căn bản không quan tâm sự thật, đáp án của Mạch Đinh cũng không biết phải nói cho ai biết. Không đợi Mạch Đinh trả lời, Phạm Thiếu Quân đã thay cậu nói: "Còn có thể là nguyên nhân gì, Yến nhất định là cùng bạn gái thuê phòng, kêu Mạch Đinh chạy đến mua ba con sói." An Tử Yến anh ấy nếu thật sự dám kêu mình làm loại chuyện này, mình nhất định sẽ cùng anh ấy đồng quy vu tận.

"Có lẽ là lão tổng công ty nào đó mê nam sắc, cho nên mang theo Mạch Đinh bồi rượu."

"Tôi nghĩ khả năng lớn nhất vẫn là Mạch Đinh đắc tội khách hàng, Yến đích thân đem Mạch Đinh đi bồi tội."

"......"

Mạch Đinh đứng trước bàn làm việc nghe đủ loại khả năng bọn họ nói, lại không có nhắc đến đáp án chính xác nào, Quan Châu trầm mặc không lên tiếng, cậu rất hiểu loại thời điểm này không nên do cậu nói ra, muốn nói làm sao, là Mạch Đinh hoặc là giám đốc An đến quyết định.

Gì chứ, mình làm gì tốn tâm tư đi viện cớ lí do, mình rõ ràng có thể cái gì cũng không làm, người khác sẽ thay mình nghĩ xong lý do, dù sao không ai cho rằng An Tử Yến sẽ thích mình, càng không có ai sẽ cho rằng mình có thể kết đôi với An Tử Yến, giống như một loại phản ứng trực giác gần với bản năng, lúc trên đường nhìn thấy trai đẹp, thì sẽ cho rằng bạn gái anh ta cũng là mỹ nữ. Mình quá bình thường, làm sao sẽ bình thường như vậy, An Tử Yến quá hoàn mỹ, làm sao lại hoàn mỹ như vậy, khoảng cách xa như vậy, có thể nhét vào rất nhiều thứ giữa bọn họ.

Cậu muốn cười theo bọn họ, lồng ngực càng lúc càng đắng, tiếp đó một trận đắng dâng lên cổ họng, từ đầu lưỡi lại truyền lên khoang mũi, không được rồi, phải làm sao để xử lý kích động muốn khóc như vậy, phải làm sao đè nén tự ti đang hưng phấn dâng lên như vậy. Khó xử, Mạch Đinh đã vô cùng hài lòng sự bình thường của mình, bây giờ lại sự bình thường của mình mà cảm thấy khó xử.

"Chúng tôi sở dĩ đi khách sạn chính là vì làm loại chuyện đó." An Tử Yến vươn tay ra túm cà vạt Mạch Đinh, kéo một cái, nửa người trên Mạch Đinh cong về trước, cậu không kịp giẫm thắng xe, đã cùng môi An Tử Yến chạm lên, dưới thân hai người là khoảng cách bàn làm việc, khoảng cách môi là số 0. Mắt Mạch Đinh trợn to, chớp cũng không hề chớp, tiếng cười phía sau đột ngột ngừng khiến tim cậu càng thêm đập nhanh, tại sao anh ấy lại làm loại chuyện tùy hứng xằng bậy này, tại sao anh ấy không hỏi ý kiến của mình, tại sao, tại sao anh ấy lại lần nữa đem mình từ trong đau khổ khó chịu cứu ra.

Ngón tay của An Tử Yến buông lỏng cà vạt của Mạch Đinh, nhìn người khác đang trợn mắt há mồm: "Đủ rõ rồi chưa?" người khác bây giờ căn bản không cách nào nghe thấy bất cứ âm thanh nào, bọn họ đang kinh hoảng như thấy quỷ, xem nhưu có hồi phục ý thức thì cũng không đoán được chuyện cười khác có phải là An Tử Yến hay không.

"Thật, thật buồn cười, hahaha." Quách Bình phát ra âm thanh, ngay cả như vậy mọi người cũng không tin!! Tâm trạng Mạch Đinh cực phức tạp, vừa là lo lắng bị bọn họ phát hiện phải làm sao, vừa là muốn cùng bọn họ giả ngốc. Tay An Tử Yến lại vươn sang Mạch Đinh, trực tiếp từ cổ áo vươn tay vào, Mạch Đinh la to: "Anh làm gì, muốn trước mặt bọn họ làm toàn bộ sao, có giới hạn không hả, lưu manh, vô lại!" An Tử Yến không để ý cậu, từ trong áo Mạch Đinh móc ra dây chuyền treo nhẫn kết hôn, tháo xuống rồi cưỡng ép đeo lên ngón vô danh của Mạch Đinh, trong phòng làm việc một lần nữa lại yên tĩnh.

Lùi một vạn bước, An Tử Yến và Mạch Đinh quả thật đang yêu đương, nhưng sự thật là bọn họ không chỉ yêu đương mà đã kết hôn rồi, người khác đang thử tiếp nhận tin tức khiến người ta kinh ngạc này, Mạch Đinh đã từng nghĩ bọn họ sau khi biết chuyện thì vẻ mặt ngốc thế nào, nhưng vẻ mặt bọn họ bây giờ so với Mạch Đinh nghĩ còn ngốc hơn.

Quách Bình bọn họ dường như trong đầu đang nhớ lại chuyện lúc trước, Mạch Đinh cùng Yến là cùng trường, lần đầu tiên Mạch Đinh vẫn luôn gọi đủ tên An Tử Yến, luôn là cùng Yến đối đầu nhưng không có bị đuổi việc, lúc có người ăn hiếp Mạch Đinh, Yến sẽ luôn đứng ra nói...chuyện sau khi nhớ lại, chuyện rõ ràng như vậy tại sao vẫn luôn không phát hiện!!

"Đây...haha. thật ra chúng tôi sớm đã đoán được, cho nên vẫn luôn đối với Mạch Đinh quan tâm." Phạm Thiếu Quân nói, Mạch Đinh chỉ anh ta: "Biết quan hệ tôi và An Tử Yến thì ở đây giả tình giả ý."

"Cậu không ngại nói bọn tôi giả tình giả ý sao? Giả nhất chính là cậu mới đúng, cậu tính xem, lừa chúng tôi biết bao lâu rồi!"

"Tôi, tôi cũng là có nỗi khổ của tôi."

"Nỗi khổ của cậu đợi nói sau, Yến, mấy người chúng tôi muốn đơn độc qua phòng tiếp khách suy nghĩ chút." Ngoại trừ Quan Châu ra, người khác đều nhanh chân đi sang phòng tiếp khách, nhân lúc trước khi đóng cửa, Mạch Đinh không quên căn dặn: "Mọi người đừng nói cho người khác." Sau khi cửa đóng, thì ngay cả bên đây cũng có thể nghe thấy tiếng bọn họ thảo luận.

Sự việc đã xảy ra, Mạch Đinh không có sức lực chỉ trích An Tử Yến nữa, phản ứng mấy người bọn họ khiến Mạch Đinh tạm thời yên tâm, ít nhất bọn họ không lộ ra vẻ mặt chán ghét, thậm chí bọn họ không hỏi An Tử Yến tại sao lại cung mình ở bên nhau, nhưng có thể yên tâm bao lâu, Mạch Đinh lại không biết được, trong bọn họ có Phạm Thiếu Quân, anh ta là người bí mật gì cũng không giữ được. Mạch Đinh túm tóc lung tung: "Tháng này em có thể giảm ít nhất 10 năm tuổi thọ." Trước là trò đùa ác của An Tử Yến, tiếp theo là chuyện tin đồn, sau đó bây giờ...cậu nhìn sang An Tử Yến, hi vọng anh có thể nói chút gì đó với mình để bù đắp lại toàn bộ tổn thương tháng này, ai ngờ An Tử Yến đã quay sang Quan Châu phân phó chuyện công việc.

"Anh quan tâm chút tới cảm nhận của em đi!"

"Cậu là ai, ở trong văn phòng tôi làm gì."

"Lúc nãy anh mới chính miệng thừa nhận quan hệ chúng ta với người khác không phải sao?!"

"Anh chính miệng thừa nhận sao, Quan Châu, cậu nghe thấy không?"

"Tôi cũng không nghe thấy anh thừa nhận cái gì." Quan Châu thành thật trả lời, An Tử Yến có lẽ làm việc thừa nhận quan hệ bọn họ, nhưng cũng không có chính miệng nói ra.

"Có anh, đêm nay em sẽ không mở cửa cho anh!"

"Anh tự mình có chìa khóa."

Mạch Đinh tức đến gõ bàn làm việc, tuổi thọ chắc không chỉ giảm đi 10 năm đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui