Qủa nhiên, như Phùng Phi Mông dự liệu, An Tử Yến buổi trưa liền nhận được điện thoại, thông báo anh ngày mai con gái của Ngô tổng sẽ đến bộ phận quan hệ xã hội báo danh, Vương tổng còn đặc biệt giao phó An Tử Yến không được đắc tội cô ta, bởi vì Ngô tổng cũng là người có chứng yêu con gái. Về phần tại sao đám Mạch Đinh biết được nội dung điện thoại, chính là do thư ký của Vương tổng nghe trộm được, bộ phận quan hệ xã hội làm việc giao tiếp quả nhiên không hổ danh, tứ phía đều là bạn bè thân hữu. thời gian nghỉ trưa, Mạch Đinh tìm An Tử Yến, trong văn phòng chỉ tay nói: "Anh không tính đi tìm Vương tổng sao?"
"Tại sao phải tìm ông ta."
"Còn hỏi tại sao, có một chút hi vọng cũng hơn là không có hy vọng, đấu tranh thêm một chút, nếu không cứ như vậy thì sẽ thua cược đó." Mạch Đinh hai tay chống lên bàn, An Tử Yến chống má có hứng thú hỏi: "Em không muốn Chu Cường thắng?"
"Nói nhảm, chuyện liên quan đến danh tiếng bộ phận quan hệ xã hội, em cũng là một thành viên trong đó, ai kêu anh lại tùy tùy tiện tiện đem nguyên bộ phận ra cá cược, anh có nghĩ qua tâm trạng của bọn em không hả."
"Hóa ra là vì bộ phận quan hệ xã hội." An Tử Yến lại không còn hứng thú, đưa tay ra lắc lắc xua đuổi: "Không có việc đừng phiền anh."
"Anh thái độ gì hả."
"Anh mới muốn hỏi em thái độ gì đó."
"Em chỉ là...em chỉ là..." mình đã lo lắng như vậy, anh ấy một chút cũng không hiểu cho tình cảm của mình: "Làm một thành viên của bộ phận quan hệ xã hội em không muốn bộ phận mình bị thua, làm người yêu của anh em không muốn anh thua, anh cũng lĩnh hội một chút hai tâm trạng không muốn thua này của em đi." An Tử Yến giương khóe miệng, nụ cười như ẩn như hiện giấu vào trong vẻ mặt đẹp trai của anh: "Anh sẽ lĩnh hội thật kỹ." Mạch Đinh thật muốn tốn một khoản tiền lớn để mời thật nhiều chuyên gia tư vấn lợi hại đến, để An Tử Yến giải thích, anh từ chỗ nào học được chiêu thức với lời nói câu dẫn người ta.
"Đồ quỷ!" Mạch Đinh mắng một câu rồi chạy ra khỏi phòng làm việc.
lúc trước giờ tan ca nửa tiếng, An Tử Yến vượt qua đám cấp dưới trầm mặc ấn mở thang máy, trong thang máy An Tử Yến tháo thẻ tên của bộ phận quan hệ xã hội trên tây trang xuống, cửa lầu bốn mở ra, Tào Thành Nghị ném qua một thứ y hệt, sau đó hướng sang anh làm tư thế tạm biệt. An Tử Yến lấy điện thoại ra nhìn bức ảnh Phó Thúc gửi tới, đợi lúc thang máy xuống đến lầu một cũng không vội vàng đi ra, vô cùng buồn chán dựa lên tường, một người con gái đẩy cửa công ty ra, vội vội vàng vàng đi vào, An Tử Yến nghênh mặt đi qua, vai anh đụng trúng cô gái, vượt qua cô gái đi cao gót khiến cô ta trọng tâm không vững ngã ra đất. "Làm gì vậy hả, đi đường không mở mắt..." cô ta vừa ngẩng đầu lên vừa tức giận, lời nói ngưng lại, mặt trong phút chốc đỏ lên, nhìn chằm chằm vào An Tử Yến, An Tử Yến vươn tay ra với cô ta, trên mặt mang theo nụ cười ứng phó chuyên dùng của bộ phận quan hệ xã hội: "Cô vẫn ổn chứ." cô gái gật gật đầu, được An Tử Yến dìu đứng dậy.
"Anh làm ở công ty này sao?"
"Ừ."
"Em ngày mai sẽ vào công ty này làm, ba em là lão tổng của công ty này, em tên Ngô Kiều." tầm nhìn của Ngô Kiều từ đầu đến cuối không rời khỏi mặt của An Tử Yến, cô ta giận ba mình đem trai đẹp giấu trong công ty mà mãi vẫn không nói mình biết.
"Vậy sau này chúng ta là đồng nghiệp rồi."
"Đúng vậy, anh tên là gì?"
"Ngại quá, bây giờ có chút việc bận đợi tôi xử lý, ngày mai gặp."
"Ah..." Ngô Kiều thất vọng nhìn An Tử Yến rời đi, thật may là nhìn thấy được bảng tên trên áo anh ấy, cô lấy điện thoại trong túi xách ra: "Ba, con không muốn đến bộ phận quan hệ xã hội, con muốn đến bộ phận kinh doanh, sắp xếp xong rồi con cũng không quan tâm, con muốn đến bộ phận kinh doanh!!"
hôm sau, bộ phận quan hệ xã hội từ sáng sớm đã nghe được tin tức tốt khiến người ta hưng phấn, thiên kim sống chết đòi đến bộ phận kinh doanh, mây đen trên đầu bọn họ đã tan, lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi, An Tử Yến nhận được điện thoại khẩn cấp của Tào Thành Nghị: "Cách của cậu chống không được bao lâu nữa, Ngô Kiều trong văn phòng đợi mãi không thấy cậu, hỏi mấy nữ đồng nghiệp khác để nghe ngóng thì biết được tên cậu và bộ phận của cậu làm rồi, tôi có nói với cô ta quy định công ty không có yêu đương cùng bộ phận, kêu cô ta đợi ở bộ phận kinh doanh, cô ta căn bản không xem quy định công ty ra gì, ồn ào muốn gọi điện cho ba cô ta, tôi chống đỡ không được bao lâu nữa."
"Phiền phức."
"Cậu toàn đem phiền phức đẩy cho tôi."
"Sau mười phút đem cô ta ra thang máy."
An Tử Yến nghịch điện thoại, kế sách tạm nghĩ ra trong thời gian ngắn quả nhiên quá đơn giản, vốn định dựa vào quy định công ty tạm thời đem cô ta trói ở bộ phận kinh doanh đợi Chu Cường tấn công cô ta, đem vấn đề Chu Cường độc thân giải quyết luôn, kết quả không thuận lợi như An Tử Yến nghĩ. An Tử Yến ngắn ngủi vài giây lại nghĩ ra gì đó, trượt mở điện thoại, Ngô Kiều và mấy lão già bên trên đều là chuyện không muốn làm, làm làm cũng vô phương.
"Kêu tôi ra thang máy là lại muốn làm gì." Quý Mộng không mặn không nhạt hỏi.
"Luôn nghi ngờ người khác là thói quen không tốt."
"Cậu có chỗ nào có thể khiến tôi nghi ngờ sao."
"Tôi nghĩ còn có rất nhiều." An Tử Yến nhìn số đang nhảy xuống trên bảng điện tử.
"Nên trả lời rồi chứ, kêu tôi ta thang máy là muốn làm gì." Quý Mộng đem vấn đề sắp dời đi kéo trở về, An Tử Yến tay đút vào túi quần: "Kiểu người phụ nữ như cô đây thật phiền phức."
"Kiểu đàn ông như Mạch Đinh quả thật không phiền phức."
cửa thang máy mở ra, Ngô Kiều một chút cũng không bất ngờ đứng bên ngoài, sau khi nhìn thấy An Tử Yến thì vui vẻ đi vào thang máy: "Hóa ra anh ở bộ phận quan hệ xã hội, em, em còn..." cô ta lúc này mới phát hiện Quý Mộng ở bên cạnh, kinh ngạc mấy giây, cúi đầu xuống: "Chị Quý, chị cũng ở đây."
"Tôi không thể ở đây sao, chuyện cô đến làm việc đã nghe ba cô nói qua rồi, không ngoan ngoãn ở bộ phận kinh doanh làm việc mà còn chạy đi đâu?"
"Có, có chút chuyện riêng, dù sao cũng không liên quan đến chị Quý." Ngô Kiều mở miệng, thang máy đi xuống lại đi lên, mỗi lần cửa thang máy mở ra, người bên ngoài nhìn thấy An Tử Yến, Quý Mộng, Ngô Kiều ở bên trong, tự động đi thang máy còn lại, ai cũng không muốn đâm đầu vào không gian nhỏ hẹp đầy khủng bố đó, bao gồm cả Mạch Đinh trong đó, cậu vốn đi đưa tài liệu, lúc cửa thang máy mở ra liền ngừng lại, ba người đều đồng thời nhìn cậu. An Tử Yến trên mặt mang theo vẻ mặt mà Mạch Đinh rất quen thuộc, trực giác nói cho Mạch Đinh biết, An Tử Yến lại đang làm chuyện xấu không cho người khác biết, lẽ nào có liên quan đến cá cược, bản thân An Tử Yến là người cực kỳ lười, mỗi lần làm chuyện xấu đều thích mượn tay người khác. "Muốn vào thì nhanh lên." An Tử Yến lạnh nhạt nói, Mạch Đinh lắc lắc đầu, không ngừng ấn nút đóng thang máy: "Tôi đợi thang máy khác là được rồi, mọi người cứ đi trước." mình là người chân chính như vậy đối với hành vi của An Tử Yến cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt, đi ngược lại với đạo đức tiết tháo rồi, tuyệt đối không làm đồng lõa của anh ấy, sau khi quen biết An Tử Yến, quan niệm trong lòng Mạch Đinh đã đổi thành: trên thế giới có vài chuyện không biết thì sống sẽ được bình an hơn.
bầu không khí trong thang máy rất kỳ lạ, vẫn là Ngô Kiều lên tiếng trước phá vỡ trầm mặc: "Em vốn dĩ muốn đến bộ phận quan hệ xã hội, nhất định là ba em nhầm lẫn chỗ nào rồi, em bây giờ đi tìm ông ấy nói rõ, bộ phận quan hệ ở lầu mấy, anh có thể dẫn em đi tham quan trước một chút không." Ngô Kiều nói rõ ra.
"Bây giờ có hơi..." An Tử Yến cố ý dùng giọng điệu ấm áp nói: "Tôi với Mộng có chút chuyện riêng cần nói." nghe thấy danh xưng này, Quý Mộng toàn thân nổi lên một trận không thoải mái khó tin nổi, cô nhanh chóng hiểu ra dụng ý của An Tử Yến, người con trai toàn thân đều tràn ngập vẻ tà ác này muốn đem mình kéo vào vũng nước thay cậu ta giải quyết rắc rối, cậu ta vì đạt được mục đích chuyện gì cũng có thể làm ra. Ánh mắt cô nhìn An Tử Yến giống như có dao bay ra, Ngô Kiều liếc nhìn An Tử Yến rồi liếc nhìn Quý Mộng, cô cho rằng hai người chỉ là tình cờ gặp nhau, không ngờ tới là đã hẹn rồi, nếu như là người phụ nữ khác, Ngô Kiều đã không thèm để ý,nhưng lại cứ là Quý Mộng, sở dĩ không muốn làm cùng bộ phận với Quý Mộng chính là vì Ngô Kiều có hơi sợ Quý Mộng, do quan hệ của ông ba hai nhà nên từ nhỏ đã có qua lại, cô ta bị người trong nhà lấy Quý Mộng lớn hơn cô ta làm mình chứng nên mỗi lần ở cạnh đều sẽ bị giáo huấn. Ấn tượng sâu nhất là một lần lúc đi học cô ta trốn học đi gặp bạn trai, đụng trúng Quý Mộng, cô ta vậy mà hỏi mình mặc giống như kỹ nữ là đi đâu mời khách, làm Ngô Kiều sa sút hết mấy ngày.
"Hai người là quan hệ gì?" Ngô Kiều trực tiếp hỏi thẳng.
"Quan hệ không quá bình thường." lại là đáp án ấm áp, An Tử Yến không nói dối, Quý Mộng cùng Phó Thúc ở bên nhau, quan hệ cô và An Tử Yến là không bình thường.
"Nhưng..." Ngô Kiều tránh Quý Mộng ra nhỏ tiếng nói: "Chị ta là phụ nữ nhiều tuổi, anh sẽ không thật sự đối với chị ta..." An Tử Yến lại nhìn sang Quý Mộng, vẻ mặt trên mặt nửa đe dọa nửa nhắc nhở: không muốn lãng phí thời gian thì mau chóng giải quyết. Quý Mộng sau khi thở dài thì nói: "Cậu ta chọn người yêu cũng đỡ hơn cô tưởng tượng nhiều, đúng không, bảo bối của tôi." lúc nãy An Tử Yến chơi ác cô một lần, lần này xem như là báo thù, An Tử Yến xem như không nghe thấy danh xưng phía sau.
"Hai người thật sự ở bên nhau?" Câu hỏi của Ngô Kiều hai người đều không trả lời, không thể nói thật, câu hỏi về phương diện này hai người đều không muốn nói dối, Quý Mộng nhìn đồng hồ: "Đây không phải cô quản chứ, còn có cô cho rằng công ty là nơi nào, vừa vào bộ phận kinh doanh liền muốn đổi bộ phận, không thích nơi nào thì đến bộ tài vụ đi."
"Em không có không thích." Ngô Kiều thất vọng cực, thật không dễ gì mới gặp được đàn ông cực phẩm vậy mà lại bị chị Quý cướp đi, bọn họ đã là quan hệ đó, thì xem như tốn tâm tư giành cũng không giành được, còn tranh chấp cùng chị Quý, chỉ có thể trước tiên ở bộ phận kinh doanh xem tình hình.
(CÒN TIẾP)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...