Editor: Nguyetmai
Thuở niên thiếu, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn nghĩ, dù những đôi yêu nhau trên khắp thế giới này có lìa xa thì cô và Thẩm Lương Niên vẫn sẽ bên nhau suốt đời, không thể chia lìa, tới khi thế giới này tàn lụi mới thôi.
Cô cũng luôn nghĩ, tình yêu của cô là đẹp nhất trên đời, dù trong mắt người khác, có lẽ tình yêu ấy rất gian khổ, khó khăn, đầy vất vả đi chăng nữa, thế nên, khi chỉ một mình, chỉ cần nhớ đến quá khứ khổ cực nhất mà cô và Thẩm Lương Niên đã cùng nhau trải qua cũng đã đủ khiến lòng cô tràn ngập hạnh phúc.
Nhưng Cảnh Hảo Hảo của bây giờ thật sự không dám nhớ lại những ký ức ấy nữa. Trên đời này, quả thật có những người khiến ta không nỡ rời xa, cũng luyến tiếc lãng quên, nhưng mãi đến khi mọi thứ thật sự kết thúc, ta mới phát hiện, đúng là rất đau lòng nhưng không tới mức không thể chịu nổi. Do đó, hãy để cô chôn vùi quá khứ tựa những giấc mộng xưa giữa cô và Thẩm Lương Niên vào tận sâu đáy lòng, biến nơi đó thành một vùng cấm địa, không cho phép ai chạm vào.
Từ khi bị Lương Thần ép về bệnh viện, Thẩm Lương Niên như bốc hơi khỏi thế gian này, hoàn toàn biến mất trong thế giới của Cảnh Hảo Hảo, vì thế, hai người vốn quen biết mười năm, giờ đây mỗi người một ngả, không còn dính líu gì đến nhau nữa.
Sau đêm đó, Cảnh Hảo Hảo quả thật đã được thả tự do. Cô có thể đến Công ty giải trí TS, có thể hẹn gặp và uống trà chiều với bạn bè. Ngày tháng cứ thế bình thản trôi qua trong yên bình, bất giác, mùa đông đã tràn về thành phố Giang Sơn.
Hôm tuyết đầu mùa vừa rơi, Cảnh Hảo Hảo nhận được một bộ phim mới. Bộ phim này quy tụ rất nhiều diễn viên thực lực có tên tuổi nên một diễn viên hạng ba nhạt nhòa như Cảnh Hảo Hảo mới vinh hạnh được mời đóng vai nữ phụ để tiết kiệm chi phí. Phim do Công ty giải trí TS sản xuất và một vị đạo diễn có tiếng đảm nhiệm, được chuyển thể dựa trên một bộ tiểu thuyết online ăn khách hiện nay.
Vì là phim hiện đại công sở, địa điểm quay nằm ngay tại thành phố Giang Sơn.
Đến gần cuối năm, Lương Thần khá bận rộn chuyện công ty, Cảnh Hảo Hảo cũng không muốn người khác biết mình và anh đang sống chung nên việc đưa đón cô đều do tài xế riêng của Lương Thần phụ trách.
Trong bộ phim này, có rất nhiều nhân vật mà Cảnh Hảo Hảo chỉ nghe tên chứ chưa từng gặp mặt bao giờ, cô cũng không quá thân với mọi người nên cũng ít khi trò chuyện qua lại.
Tuy cô chỉ là một diễn viên nhỏ, lại có một chiếc xe mang biển số đỏ đưa đón mỗi ngày, khó trách mọi người tò mò, thầm suy đoán xem người chống lưng của cô là ai.
Ngày thứ tám sau khi bộ phim chính thức bấm máy, cảnh phim của Cảnh Hảo Hảo chỉ đến nửa ngày là xong. Giữa trưa, cô đang định ngồi xe về biệt thự thì nhận được điện thoại của Phương Lộ: "Hảo Hảo, chị mới đi Pháp về, nghe nói cô mới nhận phim mới, đã lâu chị không gặp cô, tối nay mời chị ăn cơm chúc mừng nha!"
Cảnh Hảo Hảo nghĩ chiều nay mình không có việc gì, bèn cười đồng ý, sau đó gọi điện thoại báo cho Lương Thần. Được anh đồng ý, cô nhờ tài xế đưa mình tới trung tâm thương mại đã hẹn với Phương Lộ.
Cảnh Hảo Hảo không biết khi nào mình mới xong nên lúc xuống xe, cô nói với tài xế: "Khi nào cần về tôi sẽ gọi điện thoại cho chú trước nửa tiếng. Chú về trước đi ạ!"
"Vâng, cô Cảnh nhớ chú ý an toàn."
Cảnh Hảo Hảo cười đóng cửa xe lại, chờ đến khi tài xế lái xe rời đi mới xoay người đi vào trung tâm thương mại. Cảnh Hảo Hảo và Phương Lộ hẹn nhau ăn trưa tại một nhà hàng ở tầng năm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...