Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu ... Cứ Đợi Đấy

Agnes đằng đằng sát khí đi lên lớp, miệng chỉ lẩm bẩm duy nhất một câu:
- Hoàng Minh Dương đi chết đi! Hoàng Minh Dương đi chết đi!
Chạm ngay bản mặt vênh ngược lên trời đang đứng trước cửa lớp chào đón Agnes, Agnes không ngần ngại gì mà tiến tới, vươn tay kéo cổ áo người cao hơn mình hẳn một cái đầu. Tình trạng bây giờ là mặt Jeff chỉ cách mặt Agnes tầm 8cm và Jeff đang nhăn nhở cười " Không biết con nhóc này lại định giở trò gì? Hay là bắt đầu thầm thương trộm nhớ Minh Dương này rồi? ". Câu trả lời có ngay sau đó:
- Làm đôi giày tôi yêu thích bị bẩn, tính sao? - Agnes gằn giọng
- Này nhé, rõ là lỗi của cô sao đẩy sang tôi?
Là bạn thân của Minh Nhật nên Kem hiểu rất rõ tính bạn mình. Agnes rất nóng tính trong mọi trường hợp dù có phải là lỗi của nó hay không. Kem vội ra can ngăn kẻo đến lúc không kịp thì hai nhân vật này đánh nhau quá
- Bỏ qua đi Nhật. Bẩn một ít giày chỉ là chuyện nhỏ thôi mà

- Nghĩ gì tao bỏ qua dễ dàng thế? Còn lâu đi!
- Hay là thế này: mày với Dương cùng thi đấu về cái gì đấy. Nếu Dương thắng thì mày phải bỏ qua chuyện này và Dương có phần thưởng là.... là gì nghĩ sau và ngược lại nếu mày thắng thì mày thích xử Dương thế nào cũng được. Nhưng không làm anh ta chết và mày cũng có phần thưởng ok? - Kem nêu ra suy nghĩ của mình nhằm làm giảm sự căng thẳng " vùng chiến sự " giữa hai người " bạn "
- Tại sao tôi / tao phải tham gia?
- Nếu không muốn thì hai người cứ đứng trong tư thế này từ ngày này qua ngày khác nhé - Phong từ đâu đi ra, hai tay đút túi quần kết hợp với vẻ mặt rất ư là bất cần đời.
- Đấu thì đấu - Agnes buông tay khỏi áo Jeff đồng thời lườm Jeff một cái sắc bén
Chỉ cần nghe lời chấp nhận thi đấu của Agnes, Ice hớn hở đề nghị:
- Vậy thì hai người chơi trò " đi tìm kho báu " trong ngôi nhà hoang nào đó đi!
- What the f*ck! Chơi cái trò gì trẩu dữ vậy? Cũng đừng có đùa ha. Nhà bỏ hoang không phải nơi vui chơi lí thú đâu - Mặt Agnes thoáng tái đi khi nghe thấy ba chữ " nhà bỏ hoang "
- Ồ! Agnes mà cũng biết sợ cơ à? - Jeff châm chọc
- T....ôi .... tôi thì sợ cái gì - Agnes mạnh miệng
- Thế sao không dám đấu?

- Ai bảo là tôi không dámmm?
- So... có nghĩa là chấp nhận rồi nha. Cho địa điểm cái coi - Jeff hỏi
Qua một vài giây suy nghĩ
- Nhà số 25 phố Jump sau siêu thị - Ice và Kem đồng thanh nêu ra địa điểm
- Mố? Sao hai người đồng thanh vậy? - Agnes nở nụ cười gian tà
- Tại thấy ngôi nhà đó quen quen - Họ tiếp tục đồng thanh
- Lại nữa kìa Agnes - Jeff chỉ chỉ gương mặt đang hơi hồng của Kem
- Sao cô / anh nói theo tôi? - À cùng phát ra lời nói part 3 rồi ạ

- Có duyên chứ sao. Hỏi thừa - Agnes đốp chát lại câu nói của hai người kia
Vào tiết rồi mà cả Kem và Ice đều không thể tập trung học được
Vì họ đều có một cảm giác quen thuộc và đang cố nhớ ra đó là gì.
Khi cùng nói về địa điểm thi đấu, Kem chợt nhớ về một cậu bé. Khi Agnes được bố mẹ cho sang Anh để học tập một thời gian, Kem vô cùng cô đơn. May mắn lại gặp được một cậu bé lớn hơn Kem 1 tuổi, chơi với Kem, chăm sóc Kem mỗi khi bố mẹ Kem đi vắng và luôn ở bên cạnh an ủi những lúc Kem buồn làm Kem bớt tủi thân. Còn ngôi nhà bỏ hoang lại chính là ngôi nhà gắn liền với tuổi thơ Kem với cậu bạn mà Kem không thể nào quên được. Do một lần tò mò nên Kem bước vào ngôi nhà ấy. Khoảng 15 phút sau, khi không tìm được lối ra thì Kem đã khóc thét lên. Người tìm thấy Kem không phải là bố mẹ hay hàng xóm mà chính là cậu bé đó. Nhưng tự dưng người bạn mà Kem muốn ở bên cạnh bốc hơi không lí do. Đến cái tên Kem cũng mới chỉ nghe thoáng qua ..... hình như là .... Ice......
Ice cũng nhớ về một cô bé khi nhắc lại ngôi nhà bỏ hoang. Ngay từ khi nhìn thấy cô bé ngồi khóc ở gốc cây gần nhà Ice thì trong lòng Ice bỗng dấy lên một thứ cảm giác muốn kết bạn, muốn bảo vệ, muốn chăm sóc, che chở cho cô bé dù cậu mới chỉ có 6 tuổi. Ice đã tìm thấy cô bé trong ngôi nhà hoang nên ngôi nhà đấy rất đặc biệt đối với Ice. Rồi một ngày bố mẹ Ice bảo chuyển nhà. Chuyện đó quá đột ngột khiến Ice không kịp chào tạm biệt cô bé. Năm năm sau khi Ice quay trở lại nơi Ice đã sống một thời gian dài với nhiều kỉ niệm thì mới biết được rằng cô bé ngày đó đã di cư đến nơi khác sống. Và Ice cũng chỉ biết tên gọi ở nhà của cô bé là Kem.............


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận