Bên
này, Lục Tri Thu nhìn nick QQ mờ xám của Đao Kiến Tiếu, không hiểu sao có một nỗi
thôi thúc nào đó bỗng dâng lên trong lòng, khiến anh click vào nick Đao Kiến Tiếu,
sau đó ngơ ngẩn hỏi:
Nhất
Diệp Tri Thu: Đao sama, cậu thích Quả Cầu Giấy Nhỏ nhiều hơn chút, hay là thích
bác sĩ câm nhiều hơn chút?
Đó
là một cảm xúc khó diễn tả thành lời, Lục Tri Thu biết câu hỏi này rất ngốc, rất
nhạt nhẽo. Nhưng đối với một người chỉ có thể dùng những thân phận khác nhau
len lén tiếp xúc với Tiêu Giản Đào như anh mà nói, anh rất muốn biết suy nghĩ của
Tiêu Giản Đào dành cho mình, bất luận là đối với Quả Cầu Giấy Nhỏ mỗi ngày tán
gẫu với cậu, hay là bác sĩ Lục chỉ mới gặp gỡ một lần. Anh khao khát muốn hiểu
rõ mọi suy nghĩ của Tiêu Giản Đào, sẽ vì một chút thiện chí hay chút ít ấm áp của
đối phương mà vui mừng khôn xiết tựa như con thú nhỏ muốn cảm thụ thế giới bên
ngoài, dốc hết tất cả can đảm dè dặt đưa một bàn chân xù xù lông ra hòng cảm nhận
những điều tốt đẹp ở phía trước.p>
Không
ngờ đúng lúc này Đao Kiến Tiếu lại online.
Đao
Kiến Tiếu:…
Đao
Kiến Tiếu:… Quả Cầu Giấy Nhỏ là người bạn nhỏ của tôi, còn bác sĩ là thầy giáo,
cảm ơn.
Nhất
Diệp Tri Thu: Rốt cuộc là thích ai hơn?
Đao
Kiến Tiếu: Cô bé, tôi vẫn còn nhớ cô, lần trước tôi cảm thấy cách cô chào tôi
quả thực dũng cảm lắm.
Đao
Kiến Tiếu: Bây giờ xem cô vẫn rất dũng cảm đấy nhỉ?
Đao
Kiến Tiếu: Tôi nhớ mình từng thông báo rõ ràng rằng, các cô tự mình “thẩm du
tinh thần” sao cũng ok, nói trên weibo rồi thì thôi, thế mà giờ lại chạy đến hỏi
tôi rốt cuộc thích ai hơn.
Đao
Kiến Tiếu: Hai người đó một là bé con, một là thầy giáo. Cô làm ơn phân rõ hiện
thực và hoang tưởng giùm, được không?
Đao
Kiến Tiếu không biết câu “Cô làm ơn phân rõ hiện thực và hoang tưởng giùm” đã
khiến Nhật Diệp Tri Thu chịu cú đả kích lớn như thế nào. Cậu chỉ bực tức, bực tức
tại sao lại có fan đi tưởng tượng lung tung chẳng biết phân biệt trường hợp, thậm
chí còn PM cậu chỉ để hỏi câu vớ vẩn đến thế.
Không
thể trách tính khí của Đao Kiến Tiếu nóng nảy. Cậu là CV, bình thường cùng mấy
người bạn tốt làm vài trò fan service đã là quá đủ rồi. Thế mà giờ thậm chí đến
bạn bè trong cuộc sống hiện thực của cậu lại cũng bị người ta mang ra làm đối
tượng suy tưởng, nên đương nhiên là không vui rồi. Tình cảm cậu dành cho Quả Cầu
Giấy Nhỏ là sự cưng yêu, còn đối với bác sĩ là sự kính phục và thương tiếc. Cậu
rất hiếm khi viết status weibo, không ngờ chỉ mấy câu status về cuộc sống thường
ngày lại bị người ta suy tưởng đến thế kia. Không sai, cậu thừa nhận, quả thực
cậu có chút thiện cảm với bác sĩ, nhưng sự thiện cảm ấy đa phần là cảm xúc
thương tiếc. Thương tiếc cho giọng nói của anh thương tiếc cho anh không thể
làm việc bình thường chỉ vì giọng nói. Sự thiện cảm ấy tựa như cảm giác “cô nữ
chính đa sầu đa cảm đi ngang qua trông thấy chàng trai đẹp bị mù” trong tiểu
thuyết ấy, sự thiện cảm pha lẫn chút luyến tiếc và thoáng mang niềm thương cảm.
Cậu chỉ mới gặp bác sĩ Lục có một lần. Cậu chỉ biết đối phương là chàng trai lặng
lẽ không thể nói được, nhưng nói cho cùng, bác sĩ Lục chỉ là một người xa lạ với
cậu.
Dù
cho đôi khi cậu nảy ra hoang tưởng về bác sĩ Lục, nhưng đó chỉ là niềm mong
ngóng hướng đến một thứ đẹp đẽ, một nỗi tiếc thương của kẻ (tự cho rằng) “mạnh
mẽ” dành cho một “kẻ yếu”. Hơn nữa theo như cậu thấy, cho dù cậu quả thực có ý
với bác sĩ Lục, thì đối phương là một người con trai “ngay thẳng” như thế, cũng
chẳng thể nào thích cậu được.
Trong
tình hình ấy, các fan hâm mộ lại chỉ thẳng ra nỗi niềm trai trẻ khó nói thành lời
và tràn ngập mâu thuẫn này của cậu, nên trước những phản hồi ghép đôi cậu với
bác sĩ Lục, Tiêu Giản Đào cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cậu cảm thấy như mình bị người
khác cù vào đúng chỗ nhột, muốn cười lắm nhưng lại không thể không nghiêm mặt nạt
bọn người suy tưởng linh tinh kia.
Hơn
nữa có những suy tưởng thực sự là có phần quá đáng, nhiều lúc, giới hạn mức chấp
nhận của các fan nữ còn lớn hơn rất nhiều so với CV. Những tình tiết họ nghĩ
ra, các bức fanart họ vẽ khiến Đao Kiến Tiếu vô cùng bối rối. Nó ảnh hưởng đến
tâm trạng của cậu, cũng ảnh hưởng đến cuộc sống cậu nốt. Chẳng hạn như câu hỏi
của Nhất Diệp Tri Thu, làm cậu giận dữ vô cùng. Cái loại câu hỏi quá đáng thế
này của đối phương, khiến cậu bất chợt tức giận đùng đùng.
Hơn
nữa nguyên nhân tính khí cậu hôm nay đặc biệt nóng nảy, là do Moly không hài
lòng với bản nhạc mà cậu chọn để hát ở đại nhạc hội, trong điện thoại làm nũng
ăn vạ đòi cậu đổi bài. Mấy bài có tên lạ hoắc lạ huơ kia thậm chí đến tên cậu
còn chưa nghe qua, nên đương nhiên là dù bận bù đầu bù cổ. Ấy thế mà ngay lúc
này fan não phẳng Nhất Diệp Tri Thu lại lơ ngơ xuất hiện, cậu đương nhiên chẳng
khách khí rồi.
Đọc
những lời của cậu, Lục Tri Thu mới chợt nhận ra rằng đối phương xem cậu như một
fan thích suy tưởng lung tung. Anh muốn giải thích, nhưng phát hiện dù cố thử mấy
lần anh cũng chẳng tài nào gởi PM được. Không hiểu sao tim anh chợt giật thót,
vội đi giở ra danh sách bạn bè, thì phát hiện nick Đao Kiến Tiếu đã biến mất.
Đao
Kiến Tiếu đã kéo nick fan não phẳng vào danh sách đen rồi.
*****
Lục
Tri Thu kéo tên của y tá nhỏ từ danh sách đen ra.
Nửa
phút sau, khung thoại QQ của Lục Tri Thu liền bị dội bom.
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: (#⎕’) Chết tiệt, ban nãy chị đây còn tưởng
mình nhìn nhầm! Ra đúng là nhỏ kéo chị ra rồi hả?
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Hừ ~~(⎕﹏╰)b, nhỏ có gan kéo chị vào
đó, giờ còn mặt mũi kéo chị ra ư?p>
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Nhỏ cũng lợi hại quá hen! Bộ chị nói sai
sao? Kêu em đổi cái tên thay cái avatar của weibo chẳng lẽ em chết sao hả?
Nhưng
bất luận y tá nhỏ có buzz điên cuồng trên QQ cỡ nào, có gởi hình qua, Nhất Diệp
Tri Thu cũng không mảy may trả lời.
Y
tá nhỏ ngẫm nghĩ, hỏi: Ê này, sao không nói chuyện? Những lời chị nói rốt cuộc
em đã nghe thủng chưa?
Nhất
Diệp Tri Thu: Anh đã không còn phải hồi cho Đao Kiến Tiếu rồi.
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Ừm ừm, cũng ngoan đó. Dạo gần đây chị có
chú ý weibo của sama, đúng là không thấy câu trả lời kiểu họ Thu của em.
Nhất
Diệp Tri Thu:…
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Tại sao lại kéo chị ra rồi? Chẳng lẽ muốn
nhận lỗi với chị à?
Nhất
Diệp Tri Thu: Không phải.
Nhất
Diệp Tri Thu: Chỉ là anh cũng bị người ta cho vào danh sách đen, chợt hiểu cảm
giác buồn bực của em đối với anh rồi, nên bèn kéo em ra.
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: O(≧v≦)o~~ Em bị người ta kéo đen rồi? ~
Sao đây ta, tự dưng chị thấy hả hê quá đi à!
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Người dũng sĩ đó là ai hả?
Nhất
Diệp Tri Thu: Đao Kiến Tiếu.p>
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh:…
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Thôi thì em cứ kéo đen chị luôn đi, chị
xem như chưa từng nghe chuyện này.
Ngồi
trước màn hình, y tá nhỏ khóc ròng như mưa. Rốt cuộc Nhất Diệp Tri Thu đã nói
gì với Đao sama hả, đến nỗi người trước giờ nhã nhặn lịch sự nổi tiếng tốt tính
như Đao sama lại cho cô bé vào luôn danh sách đen?
Nhất
Diệp Tri Thu: Hình như cậu ấy xem anh là fan não phẳng rồi. Thực tế anh chỉ muốn
hỏi rốt cuộc cậu ấy thích Quả Cầu Giấy Nhỏ nhiều hơn, hay là thích bác sĩ trường
nhiều hơn.
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh:… Cưng à, em thế này có chỗ nào không giống
fan não phẳng cơ chứ!!!!!!!!
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Trước đây sama từng thông báo rằng không
hạn chế mức độ suy tưởng của fan, nhưng hy vọng mọi người có chừng mực, đừng
nên ảnh hưởng đến cuộc sống của cậu ấy. Nhưng giờ em lại chạy đến QQ hỏi người
ta thích ai hơn, đấy không phải là tự đâm đầu vào rọ sao hả?
Là
y tá nhỏ chứ không phải băng vệ sinh: Nghe chị khuyên một câu nè, em làm ơn
phân rõ hoang tưởng và hiện thực có được không hả?
“Em
làm ơn phân rõ hoang tưởng và hiện thực có được không?”, hai người khác nhau thốt
ra cùng một câu. Tuy Lục Tri Thu hiểu rõ, bất luận là Đao Kiến Tiếu hay y tá nhỏ,
đều không thể nào biết rằng người đang ngồi trước màn hình desktop bên này
chính là Quả Cầu Giấy Nhỏ và cũng là bác sĩ Lục, nhưng Lục Tri Thu vẫn thấy đôi
chút tổn thương. Mấy chữ đơn giản ấy như đang cười nhạo vào mộng tưởng hão huyền
của anh. Anh không thể bảo họ biết mình thật sự là ai, sợ sẽ gây nên phiền phức.
Đồng thời lại hy vọng một ngày nào đó Đao Kiến Tiếu chú ý đến điểm chung giữa
Quả Cầu Giấy Nhỏ và bác sĩ Lục.
Âu
rằng đấy chính là mùi vị của tình đơn phương nhỉ? Len lén dõi theo, len lén
theo đuổi bóng hình của anh, len lén làm một số động tác nhỏ bên cạnh anh.
Không dám nói ra, sợ đối phương không thể chấp nhận khuyết điểm của chính mình,
đồng thời lại sốt ruột đưa ra những gợi ý, hy vọng đối phương có một ngày nhận
ra.
Nhưng
như thế, cuối cùng cũng chỉ là dã tràng xe cát. Bây giờ Lục Tri Thu vẫn chưa hiểu
rằng, việc chỉ mãi đứng xa xa và lặng thầm dõi theo cậu ấy như anh đang làm bây
giờ là hoàn toàn vô dụng.
“Mình
thật sự không muốn phân rõ hoang tưởng và hiện thực chút nào.” Lục Tri Thu nhìn
màn hình, khẽ thì thầm.
Đương
ngồi gõ chữ, chợt y tá nhỏ nghe thấy tiếng bé con đang lặng lẽ thở dài điều gì
đó, bèn rùng mình một cái, sau đó mới sực nhớ ra đó là bác sĩ Lục đang nói chuyện.
Cô khẽ khàng đưa tay xoa xoa lớp gai ốc sởn đầy người do sợ hãi, vừa lên tiếng
hỏi: “Bác sĩ Lục, ban nãy anh vừa nói gì ư?”
Lục
Tri Thu cười: “Không có gì, chỉ là cảm thấy trái tim sắt đá kim cương mà em bảo
thật khó mà luyện thành.”
*****
Sau
đó y tá nhỏ bảo với Nhất Diệp Tri Thu rằng, nếu như thực sự thích Đao Kiến Tiếu
thì tốt nhất là đi xin lỗi trực tiếp cậu ấy. Nhất Diệp Tri Thu nói mình đã bị
Đao Kiến Tiếu kéo vào danh sách đen rồi, không cách nào nói chuyện được. Y tá
nhỏ ngẫm nghĩ, bảo rằng qua vài hôm nữa chính là nhạc hội sinh nhật của Moly,
Đao Kiến Tiếu chắc chắn sẽ xuất hiện với vai trò là khách mời. Nhất Diệp Tri
Thu có thể đi PM nick trên YY của Đao Kiến Tiếu, nếu như Đao sama không để chế
độ ignore những người không phải bạn bè, thì không chừng có thể nói vài câu.
Trước
đó Nhất Diệp Tri Thu hoàn toàn không biết có chuyện này. Nhưng cũng đúng thôi,
anh đã bị người ta đá ra khỏi nhóm fan của Đao Kiến Tiếu từ đời nào rồi. Trong
khi anh lại không thường lên diễn đàn, đương nhiên không biết hoạt động gần đây
Đao sama. Nếu như không phải y tá nhỏ báo với anh, nói không chừng anh đã lỡ mất
dịp nghe Đao Kiến Tiếu hát rồi.
Nhạc
hội của Moly tổ chức vào thứ sáu tuần sau. Theo kế hoạch là bảy giờ rưỡi làm
nóng không khí, tám giờ mới chính thức bắt đầu, và kéo dài đến tận mười hai giờ.
Do tính tình vui vẻ lại nhanh nhẹn hoạt bát nên Moly khá được yêu mến. Hôm đó
khách mời CV dễ đến những hai mươi người, vả lại ai nấy đều có tiếng tăm trong
giới, cộng thêm các tác giả, đạo diễn, biên kịch, giám chế, vẽ bìa, hậu kì nhiều
không kể xiết. Đương nhiên, trong số họ có bao nhiêu người quen biết Moly, và
có bao nhiêu người là do nể mặt thánh Đao Kiến Tiếu mà đến, trong lòng mọi người
ai nấy đều hiểu rõ.
Từ
lúc mới ra thông báo y tá nhỏ đã hưng phấn háo hức vô cùng, lập tức quyết định
thứ sáu hôm đó phải về nhà thật sớm để chuẩn bị ngồi nghe nhạc hội trên máy. Ai
ngờ hôm thứ hai trên trường đột nhiên giao công việc, bảo phòng y tế bọn cô phải
nhanh chóng chỉnh sửa tình trạng hồ sơ sức khoẻ của tất cả học sinh trong trường,
rồi căn cứ theo hồ sơ mà cất giữ vào túi giấy.
Trong
thoáng chốc y tá nhỏ liền trợn mắt. Tuy khám sức khoẻ không đến phiên phòng y tế
nhỏ xíu xiu của tụi cô đảm nhiệm. Ắt nhiên là trường có kí kết với bệnh viện ở
đối diện trường y bên kia và để họ phụ trách rồi. Nhưng người ta chẳng hơi đâu
tốt bụng giúp bạn chỉnh lý toàn bộ hồ sơ sức khoẻ của các sinh viên, mà tất cả
đều do nhóm hai người bác sĩ y tá tội nghiệp ở cái phòng y tế nhỏ xíu xiu này
hoàn thành hết á!
Ngôi
trường của bọn cô nói lớn cũng không lớn, nhưng sinh viên dễ cũng gần cả chục
ngàn người. Y tá nhỏ và Lục Tri Thu bắt đầu cuống cuồng lao vào công việc. Nhưng
dù ngày nào cũng đều tăng ca, đến tối thứ sáu, vẫn còn gần ba trăm thẻ sức khoẻ
của sinh viên chưa nhập hồ sơ.
Y
tá nhỏ đưa mắt nhìn chồng tư liệu cao ngất ngưởng trong phòng, nước mắt như muốn
chực trào ra. Tối hôm nay là buổi nhạc hội cô mong chờ từ lâu. Tuy thánh Đao Kiến
Tiếu chỉ là khách mời, nhưng nào giống với những khách mời bình thường kia chứ?
Moly là “chính cung” của Đao Kiến Tiếu. Đao Kiến Tiếu cho dù không tham gia hết
từ đầu chí cuối, thì đoán chừng cũng phải đảm trách vai trò MC, cùng với Moly kẻ
tung người hứng tung ra những màn fan service. Thân là fan trung thành của Đao
Kiến Tiếu, sao cô lại có thể tăng ca được cơ chứ?!!!
Lục
Tri Thu ngó y tá nhỏ thắc mắc chẳng biết cô lại lên cơn gì nữa rồi. Hình như bắt
đầu từ hôm thứ hai, cô có vẻ rất sốt ruột, mỗi ngày đều chủ động tăng ca, cố sống
cố chết làm việc. Hôm nay là thứ sáu, suốt cả ngày y tá nhỏ càng tỏ ra bồn chồn,
ngồi làm một chút, lại chốc chốc giở đồng hồ ra xem, tựa như tối nay có chuyện
gì quan trọng lắm.
…
Không lẽ tối này cô ấy có hẹn bạn trai đi xem phim ư?
Mắt
thấy y tá nhỏ đang nhìn chồng hồ sơ cao ngất, mắt hoe đỏ vì sốt ruột. Lục Tri
Thu không chịu nổi khi thấy người khác khóc, vội cho cô nghỉ nửa ngày phép, để
cô mau chóng về nhà nghỉ ngơi.
“Bác
sĩ Lục… anh quả là người tốt!” Nước mắt chảy ròng, y tá nhỏ tay cầm chiếc túi
xách, chân mang giày cao gót chạy đạch đạch đạch ra ngoài. Lần đầu tiên được
phát thẻ người tốt, Lục Tri Thu đưa tay gãi gãi đầu, cảm thấy có hơi vui vui.
Trên
thực tế, sở dĩ anh để y tá nhỏ về nhà cũng là có lý do của mình – tối nay anh định
len lén ở lại phòng y tế để nghe nhạc hội của Moly, không thể để y tá nhỏ biết
“sở thích” này của anh được!
Bảy
giờ rưỡi tối, Lục Tri Thu đăng nhập vào YY, nhập vào số hiệu kênh nhạc hội
Moly, sau đó bắt đầu công cuộc “đăng nhập” dai dẳng. Mạng trường anh thực sự yếu
quá, trong khi kênh nhạc hội lại cực kì đông người, có mấy lần Lục Tri Thu vừa
vào được đại sảnh, thì liền văng ra ngoài ngay tức thì.
Đợi
đến khi anh chật vật vượt qua bao gian khổ yên ổn vào được phòng hội trường nhạc
hội của Moly, thì kim đồng hồ đã qua còn số tám từ lâu. Nhạc hội đã mở màn, và
số người online gần những năm ngàn.
Lục
Tri Thu không quen biết cậu CV đang nói trên micro - Hoặc có thể nói rằng anh
chỉ biết có mỗi một mình Đao Kiến Tiếu – anh bắt đầu công cuộc dai dẳng ngồi dò
tìm ID của Đao Kiến Tiếu trong hàng dài dằng dặc danh sách tên ID.
Phải
nói rằng anh thiệt sự là đứa gà mờ. Dẫu sao cũng đã dùng YY mấy lần rồi, ấy thế
mà hoàn toàn không biết YY có chức năng tìm kiếm ID. Chỉ biết dò tìm từng cái một
trong danh sách dài ngoằng kia, đến nỗi mắt như muốn hoa cả lên.
Người
online đông vô cùng, tất cả những CV biên kịch đạo diễn v.v … đều là nick đỏ.
Các thính giả bình thường thì đồng loạt nick xanh. Trong số những thính giả có
một số người mang ID bình thường, còn lại đại bộ phận đều mang ID được đặt theo
quy tắc cố định.
Chẳng
hạn như -
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| -XXX
Trong
đó từ “Yêu Đao Kiến Tiếu nhất trên đời” ở đằng trước chính là phần mở đầu cố định
của các nhóm fan, còn phần xxx đằng sau mới chính là ID riêng của mỗi người.
Lục
Tri Thu mò mẫm cả buổi trời trong danh sách. Tuy đã tìm ra được Đao Kiến Tiếu,
nhưng anh phát hiện nick đỏ của cậu ấy không chấp nhận PM của người ngoài danh
sách bạn bè, càng không chấp nhận người khác add friend! Lục Tri Thu sốt ruột đến
cuống cả lên, chẳng đặng đừng, anh đành PM đại một cái ID là |-Yêu Đao Kiến Tiếu
nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A”
Nhất
Diệp Tri Thu: Lêu Lêu nhóc A, cô có đó không?
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A:… Có, sao hả?
Lục
Tri Thu không biết rằng, nick Lêu Lêu nhóc A này, chính là clone nick của cô
nàng A – cô nàng admin của nhóm fan đã đá Lục Tri Thu ra.
Lục
Tri Thu không nhận ra cô nàng A, nhưng cô nàng A thì lại nhận ra anh - trong
nhóm anh dùng tên này, lên YY cũng tên này nốt, kẻ ngốc nghếch như anh đến đổi
nick cũng chẳng biết, đương nhiên là bị người tinh ý nhận ra rồi.
Tuy
rằng cô nàng không phải người tinh ý gì – sau khi đá cô nhóc này ra khỏi nhóm
thì cô đã quên béng đối phương từ đời nào rồi - nhưng khi Nhất Diệp Tri Thu PM
cô, trong lòng cô cũng hơi giật mình. Trong nhóm, cô nhóc não phẳng này cũng gọi
là nổi đình nổi đám, vả lại cũng làm trò cười cho mọi người trong suốt một thời
gian. Cô vốn tưởng rằng sau khi mình đá Nhất Diệp Tri Thu ra, thì chuyện ấy
cũng dần phai nhạt rồi. Không ngờ cô bé Nhất Diệp Tri Thu này lại tự mình đến nộp
mạng, xem ra vẫn chưa nếm đủ mùi cay đắng, chắc là lại nghĩ ra chuyện não phẳng
gì rồi nữa đây.
Quả
nhiên, câu tiếp theo của Nhất Diệp Tri Thu vẫn đường đột, vẫn theo phong cách
não phẳng thường ngày của cô nhóc:
Nhất
Diệp Tri Thu: Cô có thể liên hệ với Đao Kiến Tiếu không, YY của cậu ấy không chấp
nhận người lạ PM.
Cô
nàng A trợn mắt ngó trời, nói thừa, Đao sama là ai chứ? Đó lại đại thánh giọng
seme thuộc hàng top của top trong giới. Fan nhiều đến không kể hết, nếu như người
nào người nấy đều muốn PM nói chuyện riêng với sama trên YY, thế thì Đao sama
chắc hẳn sẽ bị quấy rầy đến phát điên luôn ấy chứ.
…
Không phải là muốn cô gởi lời giùm chứ? Cô nàng A vừa định bảo mình cũng chẳng
thể liên hệ với Đao sama, nhưng khẽ mắt đảo, một ý nghĩ dần nảy ra trong đầu
cô.
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Được chứ. Tôi là bạn trên YY của
cậu ấy, có thể nói chuyện với cậu ấy.
Nhất
Diệp Tri Thu: A, thế thì tốt quá, cô có thể chuyển lời giúp tôi không?
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Hả? Chuyển lời gì?
Nhất
Diệp Tri Thu: À, lần trước khi PM với Đao Kiến Tiếu, tôi có bất cẩn nói sai, bị
cậu ấy kéo vào danh sách đen. Nên muốn nhờ cô giúp tôi chuyển lời xin lỗi.
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Ai da, xin lỗi thì tôi không
chuyển giúp đâu.
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Nếu như bạn muốn xin lỗi, tốt
nhất là tự mình đi nói với cậu ấy đi.
Nhất
Diệp Tri Thu: Hả? Nhưng QQ của tôi bị kéo đen rồi, trên YY lại không thể PM được.
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Nhưng nếu là lời xin lỗi, thì
phải tự mình nói ra mới có ý nghĩa chứ, đúng không?
|-Yêu
Đao Kiến Tiếu nhất trên đời-| - Lêu Lêu nhóc A: Dù gì hiện giờ cũng đang diễn
ra nhạc hội, vừa khéo tôi có quen người bên ban tổ chức. Hay là thế này đi, tôi
thấy bạn thành khẩn lắm, đợi khuya chút nữa, khi các tiết mục đều xong xuôi hết
rồi, nếu như Đao sama vẫn chưa rời đi, tôi sẽ để MC đưa mic cho bạn, để bạn tự
nói lời xin lỗi, thấy sao hả?
Nhìn
những lời trên màn hình, trong phút chốc Lục Tri Thu bị bao trùm trong niềm vui
tột độ. Anh không tin nổi mình lại nghe được một tin vui đến thế. Anh không ngờ
mình PM đại một người, thế mà khéo sao gặp đúng một cô gái quen biết với MC, thậm
chí được cô ấy được nể mặt đến nỗi có thể sắp xếp để anh nói lời xin lỗi với
Đao Kiến Tiếu trên micro. Cô nàng Lêu Lêu nhóc A này quả là quý nhân của anh
mà! Ra trong những fan của Đao Kiến Tiếu, ngoài người đá anh khỏi nhóm, hoặc những
người chỉ trích anh gây chuyện trên weibo, vẫn còn có người tốt bụng giúp anh
như cô nàng y tá nhỏ.
Lục
Tri Thu ngốc nghếch không nghĩ ra rằng, trên đời này làm gì có chuyện nào tốt
lành như vậy. Anh chẳng qua chỉ nói vài câu với Lêu Lêu nhóc A, thì sao mà đáng
để người ta ra mặt cho anh, để anh nói một câu giữa chốn nhạc hội mấy ngàn người
thế này cơ chứ? Hơn nữa anh cũng không suy nghĩ sâu xa. Đây là buổi nhạc hội
sinh nhật Moly người ta, nếu anh tuỳ tiện cứ thế khơi khơi lên micro nói lời
xin lỗi với Đao Kiến Tiếu, thì thân là chủ nhân, Moly sẽ nghĩ như thế nào?
Nhưng
Lục Tri Thu quả thực quá đỗi vui mừng. Anh thực sự không ngờ trên mạng cũng có
lắm lề lối và “âm mưu quỷ kế” như thế. Anh PM cảm ơn rối rít Lêu Lêu nhóc A, cảm
ơn cô đã giúp anh chuyện này.
Ngay
sau đó anh lại đi PM QQ của y tá nhỏ, để báo tin vui này cho người bạn tốt duy
nhất trên mạng của mình.
Nhất
Diệp Tri Thu: Em Băng vệ sinh ơi! Kể em nghe một tin vui này nè!
Nhất
Diệp Tri Thu: Ban nãy anh lên YY, nhưng YY của Đao Kiến Tiếu không cho phép người
lạ PM, và cũng không add friend người lạ.
Nhất
Diệp Tri Thu: Sau đó anh tìm một cô gái trong nhóm fan của Đao Kiến Tiếu. Cô ấy
bảo đợi sau khi nhạc hội kết thúc có thể sẽ cho anh lên micro, chính miệng xin
lỗi Đao Kiến Tiếu!
Nhất
Diệp Tri Thu: Thực tế anh trước giờ không nói em biết rằng, giọng của anh thực
sự cực kì cực kì đặc biệt đó.
Nhất
Diệp Tri Thu: Anh lớn từng tuổi này rồi, nhưng lại chưa bao giờ vỡ giọng, đến
bây giờ giọng nghe vẫn như một cậu nhóc bảy, tám tuổi ấy. Mỗi lần mở miệng ra,
người khác đều sửng sốt trố mắt nhìn anh. Bởi vì tự ti trước tiếng nói của
mình, nên trong cuộc sống anh rất hiếm khi mở miệng nói chuyện. Ngay cả trong
công việc anh cũng giảm thiểu số lần mở miệng, vì sợ rằng sẽ khiến đồng nghiệp
hoảng sợ.
Nhất
Diệp Tri Thu: Có lẽ là do anh không thích chất giọng của mình, nên đối với giọng
của người khác mới nhạy cảm như thế. Vì vậy ngay trong lần đầu nghe được giọng
của Đao Kiến Tiếu, anh lập tức đem lòng yêu thích cậu ấy ngay.
Nhất
Diệp Tri Thu: Anh không rành lắm chuyện trên Internet, thường nói sai lời, còn
bị đá ra khỏi nhóm nữa. Nhưng anh chưa từng hối hận, bởi vì anh thực sự rất
thích Đao Kiến Tiếu.
Nhất
Diệp Tri Thu: Tuy rằng trong giới này có “gây chiến”, nhưng quả nhiên người tốt
giống em vẫn còn nhiều nhỉ?
Nhất
Diệp Tri Thu: Không ngờ hôm nay anh lại gặp một người tốt đến thế, có thể giúp
anh lên micro tự mình xin lỗi Đao Kiến Tiếu.
Nhất
Diệp Tri Thu: Anh thực sự rất thích cậu ấy.
Nhất
Diệp Tri Thu: Anh sẽ xin lỗi với cậu ấy, hy vọng cậu ấy không để anh trong danh
sách đen nữa.
Nhất
Diệp Tri Thu: Và sẽ cho cậu ấy biết anh thích cậu ấy đến nhường nào.
Nhất
Diệp Tri Thu: Hy vọng đến lúc đó anh không bị cà lăm. (^__^) Hi hi…
Nhất
Diệp Tri Thu: Sao nói nhiều thế này mà em không trả lời gì hết vậy?
Nhất
Diệp Tri Thu: A… có vẻ như em không phải đang invisible, mà đúng là không có
online thật.
Nhất
Diệp Tri Thu: Không phải em tự xưng là sẽ luôn luôn online trừ lúc ngủ thôi sao
QAQ.
Nhất
Diệp Tri Thu: Được rồi, thế thì ngày mai em đọc tin nhắn của anh nhé.
Nhất
Diệp Tri Thu: BB.
Nhất
Diệp Tri Thu: Đúng rồi, tuy lần trước anh nói qua rất nhiều rất nhiều lần,
nhưng bây giờ anh vẫn muốn lặp lại một lần nữa.
Nhất
Diệp Tri Thu: Em Băng vệ sinh à, em quả là một cô gái tốt.
Lục
Tri Thu không hề biết rằng, để không bị lag khi nghe nhạc hội, cho nên từ lúc về
đến nhà y tá nhỏ chẳng hề mở QQ ra.
*****
Lục
Tri Thu không ngờ rằng nhạc hội sinh nhật Moly lại dài đến thế, và anh nghe
cũng “đau khổ” vô cùng.
Anh
chỉ nghe nói đến vụ nhạc hội này từ y tá nhỏ. Anh nghĩ chắc chỉ có là vài CV đến
nói vài lời, hát mấy câu chúc mừng sinh nhật rồi thôi. Đâu ngờ có nhiều người đến
thế cơ chứ, và thính giả đông đến nỗi vượt hơn năm ngàn người.
Mạng
trường của Lục Tri Thu đúng thật là yếu xìu, anh cứ bị văng mãi, rồi lại phải
trầy trật ráng chen vào hết lần này đến lần khác.
Nhưng
đó không phải điều tồi tệ nhất. Mà điều tồi tệ nhất chính là, từ sau khi Đao Kiến
Tiếu xuất hiện vào lúc mười giờ, MC ban đầu bèn chủ động chuyển micro, giao
công việc chủ trì cho Đao Kiến Tiếu và Moly. Hai người không hổ danh là bạn bè
cặp đôi lâu năm của nhau, kẻ tung người hứng, các màn fan service cứ gọi là nhiều
vô kể. Dưới ánh hào quang của đại thánh Đao Kiến Tiếu, tất cả khách mời ở nửa
sau chương trình đều trở nên mờ nhạt so với cậu.
Moly
không chỉ là bạn trai cũ của Đao Kiến Tiếu, mà còn là bạn tốt của cậu. Moly xem
trọng danh tiếng trên mạng, nên Đao Kiến Tiếu đương nhiên cũng nể mặt vô cùng,
tự mình đảm nhận vai trò MC. Cậu vốn theo học chuyên ngành này, nên rất giỏi
trong mấy việc khuấy động bầu không khí, hơn nữa cũng khá là chủ động pha trò,
khiến cả màn hình không ngớt xuất hiện những màn tặng bông khen ngợi. Dù đã quá
mười hai giờ đêm, trong phòng vẫn còn rất sôi nổi và đông người.
Moly
vui đến nỗi cười toe toét, cổ họng cũng khàn luôn, nhưng vẫn luyến tiếc không nỡ
nói câu “Tạm biệt.”
Đao
Kiến Tiếu trêu chọc cậu ấy trên YY: “Ai da, các bạn xem kìa, các bạn khiến
“chính cung” của mình vui vẻ đến nỗi không muốn ngủ rồi này. Các bạn khiến cậu ấy
mệt thế, thì mình phải làm sao đây hả?”
Moly
nghe xong, bèn thuận theo làm nũng vài câu. Giọng của cậu ấy trong veo đáng
yêu, vốn thường lồng tiếng cho những cậu uke hoạt bát dễ thương. Bây giờ cổ họng
tuy có hơi khàn khàn, nhưng càng làm tăng thêm chút vẻ biếng nhác xen lẫn sự
quyến rũ trong đó.
Màn
hình chat công cộng liền bị bao trùm bởi sự hưng phấn và cuồng nhiệt của fan,
người này bảo “vợ chồng già hạnh phúc chói loá quá đi!” Kẻ kia nói “wow wow wow
ra là khuya nay sama còn có hoạt động khác nữa nha!”
Bị
buộc phải nghe hết từ đầu chí cuối, Lục Tri Thu chỉ cảm thấy cả trái tim tựa
như rơi vào khối băng. Anh từng nghe nói đến Moly, làm sao mà anh chưa nghe đến
cơ chứ. Cậu ấy là người chuyên lồng tiếng giọng uke hợp tác với Đao Kiến Tiếu
nhiều nhất, cũng cùng nhau pha trò fan service nhiều nhất. Lục Tri Thu cũng từng
nghe qua vài vở kịch của cậu ấy. Nhưng anh chỉ chấp nhận đối phương và Đao Kiến
Tiếu ân ái mặt nồng trong kịch bản mà thôi, chứ không cách nào chấp nhận được
hai người tán tỉnh ve vãn nhau trên YY.
Anh
biết, cái này gọi là “fan service”. Hai người không phải là một cặp đôi thực sự,
chỉ là có một số fangirl thích như thế, cho nên CV sẽ cố ý fan service để thu
hút sự hâm mộ. Hơn nữa bầu không khí hôm nay hừng hực sôi nổi như thế, không
fan service thì quả thật có lỗi với các fan đã ủng hộ họ quá. Nhưng “biết” và
“nghe thấy” là hai chuyện khác nhau. Anh ngỡ rằng cái gọi là nhạc hội sinh nhật
chỉ là hát hò mà thôi, chứ đâu ngờ lại còn có thêm nội dung táo bạo như thế.
Lòng
cứ luôn muốn thoát ra, không muốn nghe nữa, nhưng bản thân anh cũng không hiểu
tại sao, mình vẫn ở lại kênh này đến phút cuối.
Đao
Kiến Tiếu: “Ai da, thời gian đã không còn sớm, tuy rằng mai là thứ bảy, nhưng mọi
người vẫn là nhanh nhanh đi ngủ thôi. Nếu hai đứa chúng ta còn quấy rầy giấc ngủ
làm đẹp của các cô gái, thì quả thật tội tày trời luôn.”
Moly:
“Ừm đúng rồi, hơn nữa bây giờ cũng đã hết tiết mục. Mình và Đao sama đều khản
giọng rồi, hát không nổi, cũng chẳng đọc nổi câu thoại gì nữa, cho nên hôm nay
đến đây là kết thúc nhé. Cám ơn các bạn đã nể mặt, đến tham gia cùng mình trong
buổi sinh nhật tuyệt vời này… A!” đột nhiên Moly thoáng nín bặt, mọi người chỉ
nghe thấy tiếng tạch tạch gõ bàn phím, tựa như Moly đang gõ chữ PM với ai đó.
Một
hồi sau, giọng của Moly lại vang lên: “A… vừa nãy mình có nhận được tin nhắn
riêng của một biên kịch, bảo rằng có một fan của Đao Kiến Tiếu muốn nói vài câu
với cậu ấy, hỏi mình có đồng ý không.” Moly khẽ cười: “Ha ha, đương nhiên là đồng
ý rồi. Đấy chứng minh rằng seme nhà mình vô cùng thu hút! Ừ được thôi, ngay phần
cuối của chương trình, chúng ta mời người fan này lên micro, để cô ấy nói vài lời
với Đao sama nhé.”
Moly:
“Thế thì, nào, mời bạn Nhất Diệp Tri Thu, bạn đâu rồi?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...