"Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi" Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái.
-Cháu là...
- Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói
- Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh .
- Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói
Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước
- Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó nhiều kỉ niệm với cô, cô lại hay đi làm ăn xa nên muốn cho thuê để đỡ phí, phần cũng muốn có người trông nom cái nhà này luôn. Cháu xem nhà nếu đồng ý thuê thì có thể dọn về luôn và kí hợp đồng với cô.
- Dạ, cháu có thể đi xem phòng được ko cô
- Uh, để cô đưa cháu đi
Căn nhà này khá rộng rãi, có 2 tầng và 1 sân thượng, tầng 1 và tầng 2 thì biệt lập với căn nhà bên cạnh nhưng lại chung sân thượng phía sau nhà có 1 cái cẩu thang để lên sân thượng, trên sân thượng có rất nhiều chậu hoa, có 1 cái xích đu, và 1 bộ bàn làm bằng đá, trên đầu có hẳn 1 dàn hoa rất đẹp, dưới nền sân thượng có những đường cỏ đan xem nhau. Trúc thực sự rất thích cái sân thượng này
- Cô ơi sao 2 nhà tách riêng lại có chung sân thượng hả cô
- Ah, nhà bên cạnh là nhà của anh trai chồng cô, bây giờ ông ý cũng chuyển chỗ khác rồi. Cô Hòa giọng hơi trầm xuống
- Thế bên kia có người ở ko cô
- Ah, có cháu ah, có 1 người ở bên đấy rùi, cháu cô đó mà, nó tên là Minh Hoàng nó hơi nghịch 1 tý thôi nhưng cũng đàng hoàng lắm
- Cháu thích nhà cô lắm, cháu đồng ý thuê nhà cô, cháu có thể kí hợp đồng ko
- Vậy cô cháu mình xuống nhà thôi, cô đã chuẩn bị sẵn hợp đồng rồi
- Cháu định kí hợp đồng 6th hay 1 năm
- Dạ, 1 năm luôn cô ah
Chuyển đồ đạc đến nhà mới,
Tầng 1 Trúc để bô bàn ghế nhỏ xinh và tivi ở đó, căn bếp cũng đc Trúc sắp xếp gọn gàng sạch sẽ, phòng khách treo mấy bức tranh cô thích và hoa thì luôn đặt trên bàn
Tầng 2 Trúc làm phòng ngủ, ở phòng ngủ có 1 cái ban công nhìn ra sân, và có 1 cái của sổ, Trúc đặt bàn học của mình ở cửa sổ và đặt chậu hoa sương rồng xinh xinh lên bàn
Sauk hi sắp xếp tương tối ổn định, mọi thứ đều gọn gàng sạch sẽ, cô gọi điện thoại cho bố
-Bố ah, con đây, con đã chuyển nhà xong rồi, căn nhà rất tuyệt bố ah
- Vậy sao, con ở chỗ cô Hòa là chỗ quen biết cũ của bố, bố cũng thấy yên tâm, thật sự bố ko muốn con ra HN ở bây giờ chút nào. Bố sẽ cố gắng thu xếp công việc rồi ra ngoài đấy với con
- Kìa bố, bố con mình đã thống nhất rồi còn j, bố ko phải lo lắng quá cho con, con lớn rồi, hơn nữa ngoài này cũng có các bác nữa. Bố đừng lo, thôi có gì con sẽ liên lạc với bố sau nhé. Con chào bố.
Trúc cúp máy, thở dài, cố thực sự rất nhớ bố, bố và mẹ đểu là sinh ra và lớn lên ở HN nhưng vào miền Nam làm ăn rùi sinh ra cô, mẹ mất sớm, bố cô lại công tác liên miên. Bố Trúc có ý định sẽ ra ngoài này ở vì dù sao đây cũng là nơi sinh ra của cả bố và mẹ Trúc, Trúc đã xin bố ra ngoài này học để thích nghi dần với cuộc sống ngoài này. Lúc đầu bố cô ko đồng ý, nhưng vì Trúc năn nỉ quá, 1 phần Trúc cũng có lý nên ông đã đồng ý cho Trúc ra ngoài này.
CHÀO CÔ!!!!!!
Trúc giật mình khi thấy tiếng con trai gọi mình, khi quay lại thấy đó là 1 tên rất (rất rất) đẹp trai (ặc), anh ta dễ phải đến 1,8m í chứ ( Trúc thầm nghĩ) làn da ngăm đen, đôi mắt to, và nụ cười chết người,Trúc đoán đây là cháu của cô Hòa
- Chào anh, anh là... Trúc ngạc nhiên
-Tôi là ng' hàng xóm bên cạnh cô đây, và có lẽ cũng sắp trở thành ng' hàng xóm cũ của cô thôi- Anh ta lạnh lùng nói
-Í anh là sao. Trúc ngạc nhiên hỏi
-Để tôi xem có có gan lì bằng những người hôm trước ko, để tôi xem cô trụ đc ở đây bao lâu, trước cô cũng có người ở đây rồi nhưng rồi cũng phải chuyển đi thôi. Anh ta cười khẩy
-Tôi mới chuyển đến đây, và cũng ko có ý định chuyển đi vào lúc này, cảm ơn lời nhắc nhở của anh, còn bây giờ tôi có việc bận, anh tránh dùm. Trúc lạnh lùng nói
- Cô bé cũng mạnh mồm lắm nhưng rồi cô cứ chờ xem. A ta nói với theo
- Tên hàng xóm đáng ghét!!! Sáng ngày ra đã gặp ngay 1 cục xui xẻo. Trúc lẩm bẩm khi ngồi trên xe bus đi đến trường
Ah phải nói thêm là Trúc đang học cấp 3, ở trong miền Nam Trúc là học sinh học giỏi 10 năm liền và học giỏi nhất khối, được gọi là thần đồng của trường, lúc Trúc chuyển đi các thầy cô cứ tiếc mãi cô học trò cưng(he he tất nhiên rùi mà)
Vào lớp, chủ nhiệm lớp là cô giáo
- Đây là bạn Hoàng Thanh Trúc, bạn mới chuyển từ miền nam ra, từ nay sẽ là thành viên của lớp ta, cô mong các e hay giúp đỡ bạn nhiều nhé. Ah, Trúc e chưa có đồng phục sao? Cô giáo nhẹ nhàng hỏi tôi
- Thưa cô, phải sang tuần e mới lấy đc đồng phục vì họ chưa may xong. Hôm đây Trúc đến lớp mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng giản dị và quần jean
Trúc được phân vào ngồi gần cuối lớp ngồi cạnh 1 bạn nữ. Cô bé thật là xinh xắn với nước da trắng ngần, mái tóc dài ngang vai và cai mũi cao thanh tú
- Chào bạ..n, mình tên Dung. Dung rụt rè, 2 má đỏ ửng
- Mình tên Trúc, mong bạn giúp đỡ nha, mình là học sinh mới mà. Trúc cười để lộ ra cái má lúm đồng tiền dễ thương
Dung khá nhút nhát, chỉ hơi bối rối là đỏ mặt, Trúc thấy cô bé thật dễ thương
Reeeeeeeeeeeeeeeeeng. Giờ tan học cũng đến
- Nhà Trúc ở đâu? Dung hỏi
- Nhà tớ ở chỗ đường Láng í, còn Dung?
- Thế àh, vậy gần nhà tớ quá, nhà tớ ở Cầu Giấy nè hi hi hi. Dung như reo lên và cười tít cả mắt. Tý nữa bồ về chung với mình nha.
- Thôi để mình đi xe bus, hôm nào rảnh mình sẽ qua nhà bồ chơi- Trúc cười tươi
Trúc đi xe bus, còn Dung có xe hơi riêng đưa đón, có lẽ Dung là tiểu thư của một nhà nào đó. Thực ra bố Trúc cũng muốn sắm cho cô cái xe máy đi học cho đớ mệt nhưng cô ko thích, cô thích đi xe bus vừa an toàn lại tiện vì nhà Trúc gần trạm xe bus mà.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Về đến nhà Trúc thấy 1 chiếc xe phân khối lớn to đùng dựng ngay trước sân, bên cạnh đó là phải 3-4 chiếc xe ga đắt tiền. Trúc đoán là của tên hàng xóm mắc toi và bạn bè hắn. Trúc cứ thế đi vào nhà mình
Sau khi tắm rửa thay đồ, nấu nướng chút đồ ăn, dù gì cũng là tân gia mà (Trúc nghĩ) vừa nấu vừa hát véo von. Trúc ko để ý có 1 ánh mắt đang nhìn trộm
Ăn uống dọn dẹp xong xuôi, Trúc tính nghỉ ngơi 1 lát để học bài thì bống ở đâu 1 tiếng nhạc chát chúa nổi lên, kèm theo tiếng hò hét. Tiếng nhạc cứ thế dồn dâp khiến Trúc ko thể nào tâp trung học đc. Cô chạy sang nhà bên cạnh (nơi ở của tên hàng xóm đáng ghét)
-Anh có thể vặn nhỏ bớt nhạc đi đc ko. Trúc đề nghị
- Ko!!! Gã lạnh lùng đáp
- Anh nên lịch sự 1 chút, anh bật nhạc to thế này tôi ko học đc, hơn nữa anh đang làm phiền hàng xóm xung quanh đây. Trúc cố nhịn nói
- Nhà tôi, tôi bật nhac. Nếu cô ko chịu đc thì chuyển chỗ khác đi. Còn hàng xóm xung quanh hả? Đâu, đâu, tôi có thây ai sang đây phàn nàn đâu. Hoàng giả vờ ngó nghiêng
- Thôi đc rồi, tôi ko đôi co với hạng người ko biết lí lẽ như anh, đồ chổi cùn. A muốn tôi chuyển đi hả, còn lâu nhé? Biết đâu người ko chịu nổi tôi lại là anh thì sao? Mấy cái trò trẻ con này của anh mà đòi dọa tôi ah, nhóc con. Nói xong Trúc khinh khỉnh bỏ đi
Trúc vào nhà vớ cái tai phone đt cho vào tai và tiếp tục học
- Con nhỏ này nói mình là đồ chổi cùn, lại còn gọi mình là nhóc con, 1 con nhỏ dám nói năng với mình thế. Hoàng vẫn ngẩn người ra vì câu nói đó
Từ trước đến giờ Hoàng vẫn có tiếng là sát gái, lạnh lùng, nổi tiếng ăn chơi giàu có vì bố là 1 đại gia rất nổi tiếng, mỗi khi Hoàng cười là cả bao cô gái xin chết. vậy mà con nhóc này dám nói mình là nhóc con ư. Hoàng cay cú lắm
HOÀNG!!!!! Mày làm sao vậy, mặt mày cứ nghệt ra, có chuyện j hả?? - Hùng_Thằng bạn thân của Hoàng hỏi khi thấy Hoàng đang đăm chiêu
- Ko có gì, tao chỉ đang suy nghĩ cách giải quyết cái gai trước mắt tao, từ xưa đến nay chưa ai dám coi thường Hoàng "hoàng tử" tao cả. Hoàng nói mà ko liếc qua thằng bạn
- Trời, ai gan cùng mình mà dám đụng đến Hoàng "P" vậy. Hùng ngạc nhiên hỏi
- Là con nhỏ đáng ghét mới chuyển đến cạnh nhà tao đó.
- Thì mày cứ xử lý như những ng' trước đi. Hùng cười nói
- Tao đã thử 1 tuần nay rồi, suốt ngày bật nhạc ầm ĩ, nhảy nhót cả đêm mà con nhỏ chả xi nhê j cả, tao phải tính cách khác thôi.
- Vậy chuyển phương án đi, tác động vào thính giác ko đc thì tác động vào thị giác, khướu giác
- Mày làm tao nghĩ ra 1 kế rồi- Hoàng cười đắc chí nói với Hùng
Học đc 1 tuần êm ả, hôm nay Trúc đã lấy đc đồng phục, đồng phục có 2 bộ, áo giống nhau nhưng 1 bô là váy kẻ ca rô 1 bộ là quần. Trúc chọn mặc quần vì cô nghĩ thế thoải mái đi lại, vẫn như mọi khi Trúc buộc tóc cao búi đằng sau, tóc mái cặp lên để lộ cái trán dô bướng bỉnh và cuối cùng là đeo 1 cặp kính to đùng trên mắt. (ặc ặc)
Vừa bước ra cửa, Trúc đã gặp lão hàng xóm đến từ địa ngục.
- A, cây tre trăm đốt. Hoàng cười nham nhở
- Tôi ko phải tre trăm đốt, anh muốn gì nữa đây
- Tre với trúc như nhau thôi, mà tôi thấy cô tên là tre hợp hơn là Trúc, với lại cô e làm j mà khó tính thế
- Anh ko làm khó đc tôi đâu, anh tưởng mấy trò trẻ con của anh mà tôi sợ sao, để tôi xem anh tiếp diến đc đến bao giờ
- Cô e khá lắm, nhưng để xem, anh còn nhiều trò hay lắm he he
Trúc tiến tới sát Hoàng, mắt Trúc nhìn thẳng mắt Hoàng, im lặng.....im lặng....Hoàng tự nhiên bối rối ko hiểu cô ta muốn j
- C...c..ô là..m cái j thế?
- Tôi sẽ chờ, anh cứ thử xem, nhóc con. Trúc lạnh lùng nói rồi quay lưng đi thẳng.
Hoàng thiếu điều giận tím mặt vì 1 lần nữa hoàng tử nhà ta lại bị gọi là nhóc con, mà cái từ đấy lại đc thốt ra từ 1 con nhóc mặt búng da sữa.
Rút điện thoại ra Hoàng bấm số.
-Alo, Hùng ah, tối nay sang nhà tao nhé, tao sẽ cho cái que củi kia bit thế nào là lễ độ, để xem cô ta bướng bỉnh đến bao giờ nữa
Tối hôm đấy, tại nhà Hoàng 1 cuộc party mở ra, bao nhiêu bạn bè đến, cười nói nhạc nhẽo ăn uống nhảy nhot, rồi đập phá. Trúc thấy vậy nên đóng cửa, ko ra ngoài đeo tai phone và vào học. Bạn bè của Hoàng leo lên sân thượng nơi mà Trúc thích nhất để mà nhảy nhót khiên Trúc ko thể tập trung đc.
- Tên hàng xóm mắc dịch, đợi đấy, ta ko thua đâu. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Trúc hét lên
Hoàng bên kia thì rất đắc ý, anh ta thả mình theo tiếng nhạc dance dồn dập
Sáng hôm sau dậy đi học, Trúc thấy trước khoảng sân nhà mình đầy rác là rác, bánh kẹo, hoa quả, vỏ rượu bia, thịt thà, thuốc lá.... Rải rác khắp sân
- A làm cái trò gì thế, sao lại xả rác bừa bãi thế này. Trúc nói xối xả vào Hoàng
- Đây có phải là sân riêng của cô đâu, tôi thích vứt tôi vứt, cô làm j đc tôi. Nói xong Hoàng nhảy lên chiếc xe phân khối lớn mà phóng vút đi để lại Trúc với đống rác ngổn ngang
- Được rồi đợi đấy. Trúc lẩm bẩm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...