Quay lại tiết mục quay trực tiếp.
Ánh mặt trời đã lên cao, những tia nắng ấm áp của buổi sáng chiếu xuống những con người đang
dung 8 ben dudi.
Giữa nhiều người bao quanh, Hạ Nguyệt hơi ngẩn đầu.
Đôi diện với nam nhân bước ra từ trong xe.
Vĩnh Hạo hốt hoảng: "Tần Hoài! Sa- Sao anh lại ở đây!"
Tần Hoài đối mọi người vẫn tay chào: "Chào, lâu quá không gặp mọi người."
Xuất hiện thật quành tráng, nhưng sau 1 giây quành tráng ấy chính là những câu chửi yêu thương đến từ Tề Lăng.
"Cái gì mà chào, cậu biết bây giờ là mấy giờ không! Còn nữa, tại sao cậu lại ở trên xe tên này vậy!"
Tề Lăng vừa mắng Tần Hoài, tay lại chỉ vào cái mũi của Dương Trạch.
Dương Trạch...!Đau lòng ôm ngực, tỏ vẻ bị Tề Lăng làm tổng thương: "Đạo diễn à, tim tôi đau quá."
Tề Lăng ánh mắt sắt bén: "Nếu đau tim tôi nghĩ cậu nên quay về đi, không cần quay nữa đâu."
Dương Trạch hai tay chắn phía trước, vẻ mặt đau khổ, vội từ chối: "Đạo diễn, tôi đột nhiên thấy tim mình hết đau rồi."
Tề Lăng đưa mắt khinh bỉ: "Hừ, trò vật."
Dương Trạch, thầm kêu khóc.
Vừa thoát khỏi tay đạo diễn Hàn và biên kịch Kì, giờ lại rơi vào tay Tề Lăng.
Số mình thật khố.
Dương Trạch kêu khóc trong lòng, và đương nhiên hắn sẽ không dám nói ra.
Vì hắn vẫn còn trân trọng mạng chó của mình.
Tề Lăng ở trên live mắng các diễn viên đến trễ, không đầy 5 phút chuyện này đã lên hot search.
Và chuyện này cũng trực tiếp lên bản tìm kiếm nóng, kinh ngạc nhất chính là Tề Lăng chỉ vừa mới bấm quay lên chỉ hơn 10 phút mà thôi.
Đại tỷ máu chiến: Tề đạo diễn đúng là hung a, còn may Dương Dương chúng ta không đến trễ như ai đó.
Mỹ nữ lòng anh: Mới vào nên không biết, đạo diễn Tề sao lại giận dữ vậy?
Thảo mai: Nam nhân vừa đến có phải là nam diễn viên Dương Trạch không vậy?
Hot girl chảnh chọe: Tầng trên đoán trúng rồi, có muốn gia nhập Fan của Dương Trạch hong bạn ơi.
Gà cưng si tình: Dương Trạch, đã nhớ tên người mình đã anti.
Đại tỷ máu chiến: Đã nhớ tên kẻ mình anti.
Mỹ nhân: Đã nhớ tên người mình đã anti.
Bánh bao: Đã nhớ tên kẻ mình đã anti.
Hot girl chảnh chọe: Dương Trạch à, em không cứu được anh rồi.
Vĩnh Hạo bên cạnh nãy giờ, vừa khó hiểu, lại tò mò.
Nhưng hắn vẫn cố gắng chờ cho Tề Lăng chửi
Dương Trạch xong, khi này mới lên tiếng hỏi, ý đồ muốn Tề Lăng và Tần Hoài giải đáp thắc mắc: "Đạo diễn, chuyện này là sao? Vương lão sư đâu? Sao lại là Tần lão sư thế?"
Tần Hoài: "Khụ, có vẻ như Vĩnh Hạo đã ghét bỏ tôi rồi."
Tần Hoài vẻ mặt bị tổn thương nói.
Vĩnh Hạo lập tức xua tay, gấp gáp nói: "Tần lão sư, anh đừng hiểu lầm.
Thật ra em chỉ tò mò vì sao anh lại ở đây."
Nói đến đây Vĩnh Hạo lại cảm thấy không đúng, anh càn thêm gấp gáp, đôi mắt giũ xuống lí nhí nói:
"Thật ra thì em không phải ghét bỏ Tần lão sư, mà là tò mò thôi vì sao anh lại ở đây."
Vĩnh Hạo cảm thấy câu này của mình lại chắng khác gì câu kia thì càn thêm ủ rũ.
Nhìn thấy phản ứng của Vĩnh Hạo, không khí cũng trở nên tốt lên không ít.
Dương Trạch đứng bên cạnh nhịn cười.
Mấy nhân viên trong tổ cũng thấy chàng idol này đáng thương, lại có chút buồn cười.
Ngây cả Tề Lăng cũng không nhịn được muốn cười mà quay đầu đi.
Tần Hoài đi đến nhẹ vỗ vai Vĩnh Hạo, chấn an: "Được rồi, anh hiểu mà.
Không sao đâu."
Dương Trạch đưa đầu vào, đôi mắt hiện rõ sự tò mò hỏi: "Tần Ca, em chưa từng nghe anh nhắc đến cậu trai trẻ này.
Không ngờ hai người lại thân đến vậy đó."
Tề Lăng nghiên túc, đưa ánh mắt ghét bỏ: "Thế cậu và Tần Hoài là quan hệ gì? người yêu à?"
Dương Trạch cứng đờ người.
Ánh mắt anh nhìn Tề Lăng như một thứ gì đó không thể tin được: "Tề đạo diễn, tôi biết ngài ghét tôi.
Nhưng ngài có cần muốn đốt luôn nhà Tần Ca hay không."
Tề Lăng: "Do tôi thấy tò mò lý do cậu hỏi về quan hệ Tần Hoài thôi."
Dương Trạch: "Thế Tề đạo diễn thích tôi à? Nếu không sao lại quan tâm tôi thế."
Nhưng sau câu hỏi ngủ ấy của Dương Trạch, thì anh nhanh chóng nhận lại ánh mắt giận dữ của Tề Lăng.
Dương Trạch hiểu chuyện không nói gì thêm, anh ra động tác khóa môi.
Tần Hoài bị bắt đứng giữa câu chuyện không khỏi bất đắc dĩ.
Hắn làm diễn viên cũng được 20 năm rồi, năm nay cũng 44 rồi.
Có vợ con rồi.
Nhưng có lẽ đây là lầm đầu tiên bị dính vào scandal thế này.
Tần Hoài nhìn thấy hai con người này nói về mình, nhưng đã có chút đi quá xa.
Không muốn nhà mình cháy lớn nên hắn cũng chỉ có thể lên tiếng giải đáp thắc mắc cho Vĩnh Hạo.
"Khụ, tôi nghe nói lịch trình của Vương tiểu thư bị trùng, nên chỉ có thể từ bỏ trương trình.
Và Vương tiểu thư đưa lại tấm thê vòng trong cho tôi."
Tần Hoài nở nụ cười, nhanh chóng kẻ về quá trình mình có thể đến đây.
Chi tiết lại không quá dài dòng.
Hạ Nguyệt đứng phía sau nghe những lời này.
Đôi mắt cô giũ xuống, trong đầu lại là hình bóng cả hai ngủ chung.
Tỷ ấy đang cố tránh mặt mình sao? &
Hạ Nguyệt trong đầu không ngừng suy nghĩ những thứ đó.
Nên cũng chẳng tập trung vào tiếng gọi
cảu Tề Lăng.
"Này Hạ Dương! Hạ Dương!! Hạ Dương!!!"
Tề Lăng gọi từ vừa đến hét lớn.
Hạ Nguyệt giật mình nhìn lên, cô hơi đơ ra hỏi: "Có chuyện gì?"
Mọi người nhìn qua Hạ Nguyệt.
Vĩnh Hạo đưa mắt tò mò nhìn Hạ Nguyệt, lại nhìn qua Tề Lăng đang nhíu mày.
Lo sợ cô bị Tề Lăng mắng mà lên tiếng giải vây: "Này Hạ Dương, có phải em nghe nói Vương lão sư không đến nên buồn hay không."
Tề Lăng đưa mắt nhìn Vĩnh Hạo, trong lòng không ngừng khen ngợi Vĩnh Hạo nhanh trí.
Ông nhíu mày ciỉ vì lo Hạ Nguyệt thấy khó chịu, chứ ông không dám mắng Hạ Nguyệt.
Nhưng tình huống ban nãy nếu không mắng thì mất hết danh dự, cư dân mạng sẽ nói ông không công bằng, mắng thì ông xác định mất việc.
Trong lúc Tề Lăng đang đấu tranh tư tưởng thì Hạ Nguyệt đã dùng miệng lưỡi sắt bén của mình để làm cứng họng những người khác.
"Em cũng thấy Vĩnh tiền bối còn rất vui khi nhìn thấy Giai Cẩn tiền bối đấy." Hạ Nguyệt dùng một câu hoàn toàn làm Vĩnh Hạo từ chủ động chuyển sang chủ động.
Vì Vĩnh Hạo và Tạ Giai Cẩn phối hợp tốt, hơn nữa nam nữ đủ thân mật đã khiến nhiều người đẩy thuyền.
Nhưng cũng chỉ có vài người biết rõ mối quan hệ của hai người.
Vĩnh Hạo và Tạ Giai Cẩn từng học cấp 2 cùng nhau, còn là bạn cùng bàn.
Nhiều năm gặp lại họ đã không gặp nhau, mãi đến gần đây mới nhớ.
Và chỉ sau lần tiết mục trước, mối quan hệ của cả hai càn thêm bền chặt.
Vĩnh Hạo đỏ mặt xua tay chối.
Nhưng biểu cảm của anh khiến các cư dân hóng dưa trầm trồ.
Dương Trạch cũng kinh ngạc.
Nhanh chóng sáp lại gần Hạ Nguyệt, một bộ rất là bất ngờ lên tiếng:
"Này Hạ Dương, sư khuynh không biết muội còn biết nói đùa."
Hạ Nguyệt quay đầu, vẻ mặt điềm tĩnh chẳng có gì là giống nói đùa đáp: "Em không đùa."
Hội trường, câm lặng.
Hóng dưa ngọt: Ahahaha, cười chết! Xem vẻ mặt Hạ Dương vừa đáng yêu, nói ra những lời nghiêm túc đúng là cười nội thương.
Tôi yêu hòa bình: Trời ơi mừng quá, cp mình là thật.
Bảo vệ em: Tầng trên tém tém cái nết lại, chính chủ đã đồng ý đâu.
Tình yêu của tôi: Có ai giống tôi để ý hai con mèo trên vai Hạ Dương không.
Bánh bao nhỏ: Tại sao Dương Nhị của tôi lại gọi Hạ Dương là sư muội thế?"
Bánh bao: Tầng trên Fan của Dương Trạch à? Sao lại không biết gì hết vậy?
Bánh mỳ: Có ai giải thích cho tôi biết vì sao không thấy Nữ Vương của tôi hay không?
Tôi yêu hòa bình: Cameraman có phải bỏ quên Hòa bình của chúng tôi rồi không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...