Nhâm Cảnh Thâm lẳng lặng không đáp gì, hắn trở về phòng mình, Tình Nhu nhìn theo bóng hắn rời đi rồi thở dài, một tay chống nạnh, một tay đập lên trán, lẩm bẩm:
- Bình tĩnh đi nào...!
Cánh cửa kia lại mở ra, lần này Cảnh Thâm đi sang cầm theo một cốc nước, hắn nhẹ nhàng:
- Tôi pha từ nãy rồi nhưng còn ấm..
nước trà gừng mật ong, em uống đi
Tình Nhu mở đồng tử lớn, đây là thứ cô thích uống nhất mỗi mùa đông, lạch bạch đi lại đón nhận cốc trà từ tay Cảnh Thâm.
Ban nãy mới cuồng nộ bao nhiêu thì bây giờ như đứa trẻ được cho quà, ngại ngùng đáp:
- Em cảm ơn anh
Nhâm Cảnh Thâm từ tốn ngồi xuống bên ghế, khác với vẻ cợt nhả ban nãy, hắn trầm mặc:
- Hôm nay em gặp Thẩm Diên à?
Nữ nhân nhấp một ngụm nhỏ, liếm láp môit rồi gật gù, giọng dịu đi hẳn:
- Vâng..
hôm nay anh ấy hoàn thành 3 tháng học việc nên đã chủ động tìm gặp em
Nhâm Cảnh Thâm thở dài một hơi, ngẫm nghĩ một lúc rồi khuyên nhủ:
- Em không cần phải o ép mình đến mức này...!em chấp nhận hẹn gặp Thẩm Diên với tần suất dày để làm vui lòng ba mẹ, gắn kết mối quan hệ của Nhâm gia và Triết gia...!em giả vờ vui vẻ và để mặc Thẩm Diên định đoạt mối quan hệ, âu cũng là cho ba mẹ yên tâm
Tình Nhu ngồi bên mép giường, gật gù rồi đáp:
- Thực sự là thế...!em không muốn ba mẹ phải phiền lòng vì những chuyện này.
Hơn nữa, mối qua của ba và bác Triết rất tốt, nếu chẳng may em làm phật ý điều gì thì sao đây?
Lời nói của Tình Nhu liên tục thấp thỏm và thở dài, cho thấy sự băn khoăn đã ở trong lòng từ rất lâu.
Nam nhân hiểu ý, thẳng thắn:
- Ừ..
vì em muốn báo đáp Nhâm gia, công ơn nuôi dưỡng của ba mẹ hơn 10 năm qua
Nhâm Cảnh Thâm đứng dậy đi ra bàn học của Tình Nhu, cầm lên bức ảnh chụp cả gia đình 4 người họ, bên cạnh là 1 khung ảnh thời thơ ấu của Tình Nhu và ba Tư Huấn.
Hắn giải thích thêm:
- Em nghĩ ba mẹ sẽ ghét bỏ hay thất vọng nếu em không chấp nhận mối quan với cậu Triết kia ư? Phì..haha, sao em lại nghĩ vậy cơ chứ? Không thích thì bảo không thích, tốt nhất là nên rạch ròi với Thẩm Diên, em hẹn gặp cậu ấy rồi nói chuyện thẳng ấy
Tình Nhu nghe thấy có vẻ hợp lý, Nhâm Cảnh Thâm đọc cuốn sổ của Thẩm Diên, chẹp miệng:
- Cậu ta chắc hay đọc mấy tác phẩm văn học về tình yêu của một số tác giả lớn..
mà em có nhớ ba từng bảo Thẩm Diên chưa từng yêu ai, cậu ấy đi du học nước ngoài 9 năm nữa.
Mọi yếu tố đó hình thành những câu văn “sến súa” như này đây...!
Nữ nhân lại gần Nhâm Cảnh Thâm, ánh mắt sáng rực hâm mộ, khen:
- Đúng đúng đúng...!anh nói hay đó
Nhâm Cảnh Thâm xoa đầu Tình Nhu, được đà:.
ngôn tình ngược
- Còn về phía Triết gia, dĩ nhiên họ muốn kết giao với Nhâm gia...!Bác Triết Hạo ngoài mặt là người bạn thân thiết với ba thì nhất định nghĩ đến tương lai xa, Triết gia có quan hệ gần gũi với gia đình mình thì chỉ có lợi...!Nhưng thôi, đó là chuyện người lớn, em chỉ cần rõ là ông bà Triết thì quan tâm em quá mức, cậu Thẩm Diên kia thì nhiệt tình..
họ không có ý đồ xấu gì đâu
Sau cùng căn phòng chỉ còn một mình Tình Nhu, cô nằm trên giường nghỉ ngơi, bụng không cảm thấy đói, cơn buồn ngủ ban nãy đã “được” Nhâm Cảnh Thâm giải đáp nhiều thứ cho tỉnh nhưng sau cùng cô vẫn muốn nằm ngủ một lúc.
Hôm sau
Triết Hạo đang thưởng trà ngoài vườn, trông thấy con trai vừa đi tập thể dục về, liền gọi với lại:
- Thẩm Diên..
ra đây một lúc với ba
Anh mau tiến lại, dáng đi khoan thai thêm nét mặt lúc nào cũng nghiêm nghị, chuẩn theo tác phong của quân đội.
Triết Hạo không làm mất thời gian của con trai, hỏi thẳng:
- Mối quan hệ của con với Tình Nhu vẫn tốt chứ? Học việc 3 tháng đã gây cản trở những bước tiến quan trọng trong tình cảm 2 đứa
Thẩm Diên cười nhẹ, nhàn nhạt đáp:
- Con thấy vẫn ổn đấy chứ...!Tình Nhu như con thỏ nhỏ, em ấy rất ngoan và nhu mì mỗi lần gặp con, con nói gì cũng bẽn lẽn chấp thuận
Triết Hạo thở dài, thắc mắc:
- Con bé rất lễ phép, nhưng biểu hiện của con bé đối với con rốt cuộc là phép lịch sự hay là tình cảm thật...!Con đừng nhầm
Nghe ba nói vậy, Triết Thẩm Diên bỗng dưng dấy lên trong lòng sự hoài nghi, có phải anh quá tự tin vào mối quan hệ này không nhỉ? Hay vốn nghĩ Tình Nhu là người không có chính kiến nên anh luôn lấn át cô trong mối quan hệ này? Đang lông bông suy nghĩ thì điện thoại nam nhân đó vang lên, anh giơ máy lên cho ba xem, nói nhỏ:
- Cô ấy gọi
Thẩm Diên bắt máy, nhẹ nhàng:
- Tình Nhu, anh đây
Cuộc nói chuyện diễn ra cũng chóng vánh, Tình Nhu chỉ tập trung vào nội dung hôm nay mình gọi là cuộc hẹn của cô với anh chiều nay.
Tuy không biết Tình Nhu có việc gì cần nói nhưng điều này bước đầu khiến Thẩm Diên khá vui, hình như đây là lần đầu cô chủ động hẹn anh
P/s: Hãy thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui với nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...