Em gái khốn kiếp của tôi

 
Chương 52: Gặp Lại 
 
Ôi chao, ôi chao, ôi chao? Ân Tiểu Mỹ kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn cô gái mập khóc đến lê hoa đái vũ đó, Viên Viên? Cái tên này sao lại quen thuộc như vậy... Một cô bé tròn trịa trong trí nhớ của cô lập tức hiện ra, Ân Tiểu Mỹ há to miệng, là cậu ấy sao? Có đúng là cậu ấy không? Cô ngơ ngác đứng ở nơi đó, nhìn hai người dây dưa không ngừng, chậm rãi gọi một tiếng: "Viên Viên?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gái giống như cái bánh bao trắng quay đầu lại, trên mặt nước mắt nước mũi tèm lem hỏi: "Cô gọi tôi hả?" Trí nhớ khi còn bé quá mức xa xưa lại mơ hồ, Ân Tiểu Mỹ giờ đã trưởng thành nhất thời cô không nhận ra.
 
"Ân Tiểu Mỹ?" Ngược lại người bạn bên cạnh Tống Viên Viên đột nhiên lên tiếng trước, Ân Tiểu Mỹ sửng sốt nhìn về phía cô gái xinh đẹp đó, thật lâu sau mới phản ứng được: "Hả... Lâm Đệ Nhất?"
 
"Trời ạ! Thật sự là cậu!" Lâm Đế Y buông Tống Viên Viên ra, vọt tới trước nói: "Đại minh tinh! Mình xem qua phim của cậu rồi, mình nói với bạn đại học đó là bạn tiểu học của mình, bọn họ còn không tin! Nói cậu là nước Anh thổ sanh thổ dưỡng nhưng mình vừa nhìn một cái đã nhận ra ngay đó là cậu! Cậu viết bưu thiếp cho bọn mình, bọn mình đều giữ lại hết!"
 
"Trời ạ..." Tiểu Mỹ không kiềm được sự mừng rỡ, kéo hai người bạn tốt sang một bên nói: "Chúng ta đã bao nhiêu năm không gặp? Tại sao các cậu lại đến đây! Là Viên Viên muốn tham gia hoạt động lần này sao?"
 
Ba người từ vui mừng lúc ban đầu đến khi phục hồi tinh thần lại thì bắt đầu quan sát lẫn nhau, trên gương mặt mỗi người vẫn còn mang theo bóng dáng khi còn bé nhưng rồi lại khác biệt rất lớn, Lâm Đế Y nhìn qua rất giỏi giang, nói năng liến thoắng, dứt khoát, Ân Tiểu Mỹ rất hoài nghi có phải lên đại học cậu ấy lại đảm nhiệm chức vụ hội trưởng sinh viên, còn Tống Viên Viên ánh mắt cứ chăm chăm nhìn cằm mình, thật giống như vẫn không thể xác nhận người này có thật là bạn học cũ của mình không.
 
Lúc này Lâm Đế Y đã triệt để mở ra máy hát, sau khi cô với Tống Viên Viên học xong tiểu học cũng không học cùng nhau nhưng trùng hợp chính là hai người lại thi chung vào một trường đại học rồi chung luôn cả chuyên ngành, cho nên rất nhanh đã trở thành bạn tốt. Tống Viên Viên vẫn không thay đổi, vẫn mê ăn như cũ, lên đại học lại càng quá đà, cả người lập tức giống như khinh khí cầu được thổi phồng. Mặc dù Lâm Đế Y đã nghĩ đủ mọi cách để tịch thu đồ ăn của cô nhưng hiệu quả quá ít: "Cho nên khi nhìn thấy hoạt động này, mình liền kéo cậu ấy tới đây tham gia! Cậu không biết trong trường học có bao nhiêu nữ sinh nhàm chán lại độc mồm, nói rất nhiều lời khó nghe, còn người này chỉ biết vùi đầu học tập."
 
"Viên Viên, cơ hội này đúng là rất tốt, tại sao cậu không muốn đi?" Ân Tiểu Mỹ vừa nghe Lâm Đệ Nhất nói như vậy liền nhìn sang Tống Viên Viên, cô vẫn không thay đổi, cả người tròn trịa, chỉ có làn da tuyết trắng kia nhìn qua tạo cảm giác cực tốt.
 
Tống Viên Viên nhìn chằm chằm gò má xinh đẹp của Ân Tiểu Mỹ đến ngẩn người, đợi hồi thần mới nói: "Mình... Mình không thích..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Cái gì không thích, cậu chính là sợ chịu khổ." Lâm Đế Y trợn mắt nói: "Cậu vừa nghe nói phải ăn uống điều độ, lập tức không vui!"
 
"Được rồi! Được rồi!" Ân Tiểu Mỹ vội vàng cười giảng hòa: "Cậu ấy không muốn cũng không cần miễn cưỡng cậu ấy, hôm nay mình ở đây là để quay tiết mục ‘Show Giảm Cân’, bất kể là Viên Viên có tham gia hay không thì lần sau chúng ta đều phải chọn một ngày tốt để tụ họp!" 
 

Lâm Đế Y giống như còn muốn nói thêm gì nữa nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tội nghiệp của Tống Viên Viên lại cảm thấy không đành lòng, chỉ đành phải phất tay nói: "Được rồi, được rồi, tùy cậu vậy! Thích đi hay không thì tùy!"
 
Ân Tiểu Mỹ trao đổi phương thức liên lạc với hai người rồi đứng lên nói: "Mình phải đi quay chương trình, Viên Viên cậu suy nghĩ thêm nha! Mình đã xem qua những trường hợp gầy đi trước đây, hiệu quả rất tốt." Cô liếc nhìn điện thoại của Tống Viên Viên trên di động, vẫn giống y như lúc học cấp một, treo một chuỗi hình minh tinh liền cười nói: "Cậu thích minh tinh nào?"
 
Tống Viên Viên cả kinh, vội giấu điện thoại di động đi.
 
Lâm Đế Y không nhịn được nói: "Đừng có giấu nữa, cũng không phải là bí mật gì, người mà cậu ấy thích chính là vai nam chính đóng chung với cậu trong ‘Kính Mặc Chi Hạ’! Tên cái gì Thi gì đó, thích đến mức hận không thể gả cho người ta."
 
"Scotchy? Ha ha, anh ấy thật sự rất có sức hút, cá nhân mình cũng rất thích anh ấy, đích thực là một thiên tài diễn xuất, nếu Viên Viên muốn gặp anh ấy mình có thể dẫn cậu đi gặp, mình với anh ấy có quan hệ rất tốt đấy!"
 
"Đúng rồi, trước giờ mình nói lời luôn giữ lời, Scotchy thật sự quá đẹp trai hơn nữa cậu nên nghe thử anh ấy nói tiếng Anh, lỗ tai sẽ mãi hoài niệm! Nhưng hình như là mình nghe chính miệng Scotchy nói thích cô gái gầy một chút!" Trên mặt Ân Tiểu Mỹ lộ ra nụ cười xấu xa, cô cùng Lâm Đế Y trao đổi ánh mắt, trên mặt lộ ra vui vẻ. Mặc dù hai người đã nhiều năm không gặp nhưng sự ăn ý đó vẫn không có biến mất.
 
"Nghe nói tham gia cái tiết mục giảm cân này không cần tốn tiền!" Viên Viên cẩn thận hỏi
 
"Đương nhiên rồi!" Ân Tiểu Mỹ cười nói.
 
"Thật sự có hiệu quả sao?" Cô lại hỏi.
 
"Khẳng định chuyên nghiệp, sẽ có giáo viên hướng dẫn tới xem chừng, haiz, không biết ai có thể may mắn như vậy đây!" Ân Tiểu Mỹ lại nói: "Đúng rồi, Viên Viên chờ cậu nghỉ hè đi sang Anh với mình, mình sẽ dẫn cậu đến biệt thự của Scotchy xem một chút, nhà anh ấy có rất là nhiều con vật đáng yêu." Cô cười híp mắt đề nghị.
 
Viên Viên do dự rồi chậm rãi nói: "Đế Y, cậu có biết cái lớp huấn luyện đó phải mất bao lâu không?"
 
"Cũng không bao lâu, khoảng ba tháng, nếu cậu phải đi học chỉ cần buổi tối tới là được." Lâm Đế Y đưa thông tin chi tiết chương trình cho cô nói: "Phía trên viết rất, rất rõ ràng."
 
Tống Viên Viên lập tức thay đổi chủ ý: "Đệ Nhất, cậu đi với mình dự tuyển thử lần nữa đi!"
 

"Không đi, quay đầu lại cậu liền chạy trốn." Lâm Đế Y từ chối, Viên Viên mím môi, ánh mắt ngập nước như sắp rơi nước mắt, nói: "Mình bảo đảm không chạy trốn."
 
"Mình tin cậu mới gặp quỷ." Cô cười lạnh.
 
"Nếu mình còn chạy trốn nữa thì để cho mình không ăn được nữa." Cô vừa nói vừa nhìn về Ân Tiểu Mỹ tựa như nhờ giúp đỡ, ô ô, cô lại phát lời thề độc không ăn được đồ ăn, ôi chao.
 
Rốt cuộc tên của Tống Viên Viên cũng xuất hiện trên danh sách huấn luyện địa ngục, Ân Tiểu Mỹ không nhịn được cảm thấy có chút bứt rứt vì tội ác mình gây nên, dù sao thì chờ đến lúc Viên Viên tham gia vào cũng sẽ biết, trên đời này nào có chuyện dễ dàng như vậy chứ hả? Nhất là muốn thay đổi trở nên xinh đẹp, không bỏ hết thói quen, không nhịn ăn cực khổ, thì sao có thể đem một mặt hoàn mỹ nhất của bản thân, phô ra cho mọi người thấy đây?
 
Nói thì nói vậy nhưng Viên Viên vẫn còn may mắn, lúc Ân Tiểu Mỹ quay xong tiết mục đã cố ý đến hỏi chuyên gia giảm cân tại chỗ, họ đối với Viên Viên vô cùng có lòng tin, nhất là làn da trắng như tuyết của cô, nhìn qua đã gia tăng nổi bật, dù sao thì gương mặt sau khi giảm cân rất quan trọng.
 
Cô lại có cảm giác mình làm được chuyện tốt, chẳng qua là với cá tính thất thường của Viên Viên thì đoán chừng giữa chừng xảy ra không ít chuyện đây! Có điều chuyện đó cũng không liên quan đến cô, trước mắt cô còn đang có chuyện ưu sầu hơn đây...
 
Buổi chiều tiết mục quay xong, Tần Nguyên xin nghỉ với công ty, lái xe chở Ân Tiểu Mỹ đến giản trạch, cô lấy điện thoại ra xem vẫn không thấy Ân Triết Phi gửi tin nhắn cho mình. 
 
Cô tức giận thở dài.
 
"Sao vậy?" Tần Nguyên cười hỏi: "Nhìn như đưa đám vậy..."
 
Anh lộ ra gương mặt tuấn tú, hoàn toàn không thua kém Ân Triết Phi, cho dù là đôi mắt đào hoa đang cười híp cả lại vẫn không khiến người ta thấy có chút lỗ mãng nào, vậy cho nên lúc anh học đại học đã bắt đầu làm người mẫu, đã từng càn quét qua các giải thưởng lớn của giới người mẫu, cho nên sau khi tốt nghiệp cũng tìm công việc tương quan đến giới giải trí.
 
"Không có gì..." Cô nói thầm nói: "Chỉ là cảm thấy rất phiền!"
 
Tần Nguyên nói: "Không sao hết, tất cả mọi người đều có mặt, em ngồi cùng với anh, cậu ấy sẽ không dám bắt nạt em. Nếu không được nữa thì kêu Trương Hồ Tử ngồi bên làm tả hữu hộ pháp cho em, đủ an toàn chưa?" Năm đó Ân Triết Phi với Ân Tiểu Mỹ huyên náo ầm ĩ, mặc dù anh chưa từng tận mắt chứng kiến nhưng chỉ nghe Trương Hướng Nhất nói thôi cũng đủ biết hai người không thuận, cứ như nước với lửa. Mà hiện tại còn nghe nói chiến hỏa đã thăng cấp, Ân Triết Phi vừa gặp Tiểu Mỹ liền đánh cho người ta một trận! Dù gì hiện tại Tiểu Mỹ cũng là đại minh tinh, không biết thương hoa tiếc ngọc, vậy nên cậu ấy mới sống độc thân lâu như vậy!
 

"Ặc..." Cô càng không biết phải nên trả lời thế nào...
 
Khi đến giản trạch Ân Triết Phi đã chờ ở cửa, anh mặc bộ đồ ở nhà màu vàng nhạt, thấy Tần Nguyên dẫn theo Ân Tiểu Mỹ đi tới, hai mắt liền sáng lên, lập tức đứng thẳng người.
 
"A Phi, đã lâu không gặp, tên nhóc cậu nhìn trắng hơn rồi không có phơi nắng à?" Tần Nguyên cười chào hỏi với Ân Triết Phi.
 
Lúc này suy nghĩ trong đầu Ân Tiểu Mỹ rối loạn, thần kinh căng như dây đàn, vội vàng gọi Tần Nguyên lại nói: "Anh Tần Nguyên." Cô từ trong túi xách lấy ra ghim cài áo nói: "Đột nhiên nhớ ra đã lâu mới gặp mặt, tặng cho anh món quà."
 
Cái hộp được gói đẹp đẽ, xuyên thấu qua nắp hộp trong suốt, có thể nhìn thấy là đôi ghim cài tay áo dành cho nam.
 
Nhất thời vẻ mặt Ân Triết Phi cứng đờ.
 
Bất ngờ nhận được nhà Tần Nguyên lấy làm kinh ngạc, cười nhận lấy nói: "Cần gì khách khí như vậy, anh cũng không có gì tặng cho em..." Ngay sau đó, anh hiểu là Ân Tiểu Mỹ muốn anh che chở cho cô, vì vậy cười nói: "À! Anh hiểu, yên tâm đi, hôm nay anh sẽ luôn đi theo em."
 
"Có ý gì?" Ân Triết Phi trầm giọng đặt câu hỏi, cũng không biết là đang hỏi Tần Nguyên hay là đang hỏi Ân Tiểu Mỹ.
 
Tần Nguyên vội ngăn ở giữa Ân Triết Phi và Ân Tiểu Mỹ: "Được rồi A Phi, mọi người đều đã là người lớn, đi thôi, đi vào trong rồi nói."
 
Carl biến thành một bé trai đứng ở trên cửa, len lén truyền tin cho Jimmy ở trong nhà nói: “Hình như tôi mới vừa nhìn thấy một cuộc tranh giành tình nhân đấy! Fiona lại thay lòng!”
 
Lúc này trong nhà Ân Triết Phi vô cùng náo nhiệt, Ân Tiểu Mỹ vừa vào cửa, Trương Hướng Nhất... gần như ... Lập tức đứng lên nghênh đón: "Tiểu Mỹ! Trời ạ, hôm nay em thật là xinh đẹp! Không đúng, ngày nào em cũng đều xinh đẹp!" Ngay sau đó anh lại nhìn Tần Nguyên nói: "Ai ôi! Tần Nguyên, tên nhóc cậu đứng chung với Tiểu Mỹ thật đúng là kim đồng ngọc nữ! A Phi, cậu nói có đúng không?"
 
Ân Triết Phi xanh mặt nhìn chằm chằm anh, hiển nhiên bị chọc tức không nhẹ.
 
Ân Tiểu Mỹ không yên lòng hỏi: "Chị dâu Tiêm Tiêm đâu? Hôm nay nhân vật chính không phải là chị ấy sao?"
 
"Ôi chao? Đúng vậy, uy, Tiêm Tiêm sao cậu còn ngồi ở chỗ đó." Trương Hướng Nhất kêu to lên.
 
Mọi người đồng loạt im lặng, chỉ thấy một dáng người mảnh khảnh trên ghế salon chậm rãi đứng dậy, Lục Tiêm Tiêm xoay người lại, cô đã trải qua bao nhiêu tôi luyện thì hiện tại cô có bấy nhiêu rung động lòng người nhưng ở trong lòng của cô, bất kể khi nào đối mặt với người đàn ông đẹp trai lại lạnh lùng ở trước mắt thì cô vẫn tự ti như cũ.
 

Ân Triết Phi đã gặp cô, thời điểm mới gặp quả thật cũng đồng dạng kinh ngạc như Tiểu Mỹ và Tần Nguyên, cô gái trước mắt cao gầy, tuy vẫn còn mang theo bóng dáng xưa kia nhưng đã trở nên xinh đẹp động lòng người đến vậy, bởi vì gầy đi nên mặt của cô trở nên thon gọn, hơn nữa ngũ quan cân đối, ánh mắt cũng thay đổi, vừa to vừa có thần. Phản ứng đầu tiên của Ân Triết Phi chính là thoải mái, anh tin tưởng Lục Tiêm Tiêm của hiện tại nhất định sẽ không gặp phải loại đãi ngộ không công bằng đó nữa, làm bạn của cô anh cảm thấy vui mừng vì cô.
 
"Oa! Chị dâu Tiêm Tiêm! Chị thật là xinh đẹp!" Ân Tiểu Mỹ hoàn toàn không nhìn thấy mạch nước ngầm giữa hai người, vọt lên nói: "Trời ạ! Trời ạ! Em không nhận ra chị luôn!"
 
Mặt Lục Tiêm Tiêm đỏ lên cũng cười trả lời: "Cái gì mà chị dâu, đều là chuyện khi còn bé thôi... Gọi chị là được rồi."
 
"Ừ, chị Tiêm Tiêm!" Cô cũng ý thức được mình lỡ lời, vội vàng liếc mắt nhìn Ân Triết Phi, quả nhiên Ân Triết Phi quay đầu đi chỗ khác, trên mặt là vẻ không thích. 
 
Đột nhiên trong đầu Ân Tiểu Mỹ xẹt qua một ý niệm: Ân Triết Phi thay đổi ước hẹn với mình, chẳng lẽ là vì gặp lại Lục Tiêm Tiêm sao? Chính cô tuy là chưa từng liên lạc với Lục Tiêm Tiêm nhưng Ân gia với Lục gia có quan hệ tốt, thường xuyên liên lạc cũng là chuyện thường.
 
Chuyện này rất có khả năng, kì thật Ân Triết Phi vẫn rất để ý chuyện chị Tiêm Tiêm có còn thích mình hay không? Không phải trong phim đều diễn như vậy sao? Nữ chính từ cô bé lọ lem vịt hóa thiên nga, vai nam chính xoay người chạy theo tình yêu!
 
Chỉ mới tưởng tượng một chút như vậy cô đã giận đến mức muốn tặng cho Tần Nguyên thêm một đôi ghim tay áo nữa!
 
"Đừng đứng nữa, ngồi đi, ngồi đi!" Hoàn toàn không có nhận ra được sự khác lạ, Trương Hướng Nhất cứ y như chủ nhân nơi đây, tự nhiên thu xếp rồi quay sang Carl nói: "Carl, mau mau, có thể dọn đồ ăn lên rồi, đói chết tôi luôn, cơm sân bay quá khó ăn."
 
Ân Tiểu Mỹ còn chưa kịp phản ứng, Tần Nguyên đã ga lăng kéo ghế ra, chu đáo nói: "Ngồi đi công chúa nhỏ!"
 
Đã nhận quà của công chúa nhỏ, dĩ nhiên phải làm tốt vai trò hộ hoa sứ giả.
 
Ân Tiểu Mỹ chỉ đành phải ngồi xuống, lúc này ngồi ở bên cạnh cô, một là Lục Tiêm Tiêm cao thủ Taekwondo, một là Tần Nguyên cao lớn, mạnh mẽ, bắp thịt cuồn cuộn, quả nhiên rất an toàn.
 
"Ây ây ây!" Trương Hướng Nhất sợ thiên hạ chưa đủ loạn, ồn ào nói: "Tên nhóc Tần Nguyên cậu càng ngày càng biết quan tâm, ôi chao? Tôi nhớ Tiểu Mỹ từng nói qua thích đàn ông biết quan tâm chăm sóc đúng không?"
 
"..." Cô cứng họng.
 
Không đợi cô trả lời, Trương Hướng Nhất đã cười dùng cùi chỏ đẩy đẩy Ân Triết Phi nói: "A Phi, học một chút đi, nữ sinh đã sớm không còn thích kiểu đàn ông lạnh lùng đó nữa rồi, cậu cứ lạnh như băng thế này thì cứ coi như là có bạn gái cũng sẽ bị người ta cướp đi." 
 
Nếu như không phải bận tâm ở đây đang có nhiều người thì Ân Triết Phi đã lấy con cua ở trước mặt mình nhét vào trong mũi Trương Hướng Nhất rồi!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui