Chỉ chớp mắt hai năm trôi qua, Phương Hân Ngữ duy trì thói quen ngủ ở phòng anh trai, mỗi đêm cùng anh làm chuyện thân mật, cô bây giờ sẽ tự động đem quần áo cởi sạch, vểnh cái mông nhỏ nâng lên thật cao, để tiện cho anh trai trêu đùa vùng kín, mỗi một chỗ trên khắp cơ thể Hân Ngữ đều bị anh trai hôn liếm, chơi đùa qua chỉ trừ cái khe nhỏ.
Mười bốn tuổi, giữa hai chân Phương Hân Ngữ kẹp chặt cự vật, dịch trắng phun đầy trên vùng kín của cô, chảy qua khe huyệt nhỏ xuống giường, nụ hoa trắng nõn nhú lên chút ít lông mao, mang ý nghĩa cô đã bắt đầu trưởng thành.
Phương Tử Ngôn động tình ôm lấy em gái mềm mại, hôn sâu cái miệng anh đào nhỏ nhắn, ngón tay men theo cơ thể tiến vào khe nhỏ mất hồn, chỉ xoa nhẹ, không động vào lớp màng mỏng.
" Cô bé của anh, có thích như vậy hay không ? " Phương Tử Ngôn dán chặt vào đôi môi Hân Ngữ, vừa hôn vừa nói.
" Anh, sâu chút...sâu thêm chút nữa..." Phương Hân Ngữ cảm thấy còn thiếu nhiều lắm, thật muốn được tiến vào thêm một chút, tốt nhất là vật to lớn chèn vào.
" Bảo bối, nếu sâu thêm nữa, thân xử nữ của em sẽ bị phá bởi một ngón tay, cái đó phải để anh hai chọt rách "
" Em muốn nhìn một chút của anh hai..."
Phương Hân Ngữ ngây thơ nói, mấy năm nay tuy rằng ngày đêm tiếp xúc thân mật, nhưng anh trai không cho cô xem cây gậy to lớn của anh, cô thật tò mò muốn biết rốt cục nó có hình dạng như thế nào.
" Nhìn cũng được, bất quá em phải để nó đi vào cái động nhỏ " Phương Tử Ngôn dứt lời, ngón tay ra vào tăng lực, dẫn tới em gái một trận vui vẻ.
" Nhưng nó lớn như vậy, tiến vào có thể đau quá không? "
" Lần đầu tiên có chút đau nhức, tiếp đến sẽ rất thoải mái, sau đó mỗi ngày em đều cầu xin anh "
" Em mới không như vậy..." Phương Hân Ngữ quay mặt qua chỗ khác mân mê đôi môi, dừng một chút nói thêm " Chỉ cho anh đi vào một đoạn nhỏ "
" Theo mong muốn của em "
Phương Tử Ngôn sớm biết cô sẽ nói như thế, cầm lấy tay cô, cởi ra mảnh vải đang che mắt
Thoáng cái anh sáng chiếu vào mắt, Phương Hân Ngữ còn chưa kịp thích ứng, nóng ruột tìm kiếm anh trai. Cúi người nhìn xuống cự vật, so với trong tưởng tượng của Hân Ngữ không giống nhau, màu sắc đỏ sẫm, hình dạng như cây gậy lớn, sinh trưởng ở phía dưới của anh hai .
Phương Tử Ngôn dùng cự vật chống vào phần nữ tính của em gái, ma sát hai cánh hoa non mềm, kích thích nói
" Có lớn hay không, thích chứ? "
" Lớn, thật là doạ người..." Phương Hân Ngữ xanh mặt trả lời.
" Em rất nhanh sẽ thích, anh đưa vào, vừa mới đầu có điểm đau nhức nhịn một chút "
Phương Hân Ngữ mặt choáng váng nói " Nhanh như vậy, anh, em chưa chuẩn bị xong đâu "
Phương Tử Ngôn làm thế nào có khả năng nghe lời cô nói, lơ đễnh cười đùa " Em đã ướt đẫm ..."
" Anh chỉ được tiến vào một chút thôi " Vào thời khắc mấu chốt, Phương Hân Ngữ không quên cò kè mặc cả.
Tay nhẹ mở ra hai cánh hoa, quy đầu theo khe nhỏ xâm nhập.
" Đau quá rồi, anh hai " Phương Hân Ngữ kêu đau nắm lấy cánh tay của anh trai, khước từ anh tiếp tục tiến vào.
Nhưng thức ăn đã đưa tới miệng sao có thể không ăn, Phương Tử Ngôn hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của em gái, dịu dàng an ủi, hạ thể lại chậm rãi tiến vào một chút, thẳng đến khi đụng phải lớp màng mỏng.
Phương Hân Ngữ bị anh trai hôn môi, trên ngực được bàn tay xoa nắn, cơ thể tràn lên một cảm giác vui vẻ đê mê, chợt vùng kín truyền đến cổ đau đớn kịch liệt, đau đến thiếu chút nữa cô khóc thét ầm lên.
Hoá ra đã tiến vào được một phần ba, đâm rách lớp màng ở trong cơ thể em gái mười bốn năm.
Phương Tử Ngôn nắm cánh tay em gái, hạ thể lại nghiêng về phía trước chút nữa, một bên thấp giọng vỗ về, một bên tiến nhanh vào động nhỏ, thẳng đến khi hai người triệt để hợp lại thành một.
Phương Tử Ngôn còn cố ý nhượng em gái nhìn vào phần bụng của bản thân cô, Hân Ngữ phát hiện vùng bụng vốn bằng phẳng của mình phình to, rõ ràng gồ lên hình dáng cây gậy dài.
" Anh cư nhiên nhét toàn bộ vào, không phải đã nói chỉ tiến vào một chút thôi sao, anh hai quá đáng ghét..." Phương Hân Ngữ cảm nhận ha thể bị xé rách thống khổ.
Phương Tử Ngôn nắm chiếc mũi nhỏ của em gái, dịu dàng nói " Cô bé ngốc, nào có ai làm tình chỉ tiến vào chút xíu, với lại em lớn rồi, có thể thừa nhận được của anh "
" Hừ, anh cũng rất khó chịu đi, nhanh lên một chút rồi lấy ra ngoài đi " Phương Hân Ngữ phát hiện anh trai hô hấp dồn dập, tựa hồ đang đè nén gì đó.
Phương Tử Ngôn đem hai chân em gái tách ra để trên thắt lưng mình, hạ thể bắt đầu nhẹ nhàng động luật
" Anh hai rất thoải mái, cái động nhỏ của em so với bất kỳ địa phương nào đều mềm mại, rất nhanh thôi anh lập tức cho em sung sướng "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...