Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em
Khi cô về nhà, sắc đêm đã xuống. Vào nhà, Thủy Quang không khỏi sững sờ, bởi anh thật sự đã về rồi. Chương Tranh Lam ngồi dựa vào sô pha, đờ đẫn nhìn trần nhà, đến khi đèn trong nhà sáng lên mới sực tỉnh, nhìn thấy cô liền cười. “Em về rồi à?”
Thủy Quang khẽ gật đầu, lấy đôi dép trong tủ giày ra thay.
Chương Tranh Lam trầm mặc hồi lâu, giọng nói mang chút u oán: “Em không quan tâm đến anh, cũng không hỏi vì sao anh lại quay về sớm à?”
Biểu cảm khi anh nói vô cùng trầm lặng.
Diễ nđà nl êqu ýđô n
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...