Em đến là để ôm anh

Về việc đặt tên cho máy bay, lúc đầu chỉ là tin đồn lan truyền trên Internet. Vì toàn bộ chuyến bay thử nghiệm nhận được quá nhiều sự chú ý và nổi tiếng nên một số tài khoản được cho là biết nội tình đã giấu giếm cố tình đăng một vài bài trên Weibo với ngôn từ mơ hồ, được hàng chục nghìn lượt chia sẻ lại.
 
Mấy ngày nay tình cảm của Tần Nghiên Bắc và Vân Chức và mỗi một chi tiết nhỏ đã được những chuyên gia đu thuyền cp thuộc làu như cháo, rất nhiều nhân viên của Tần thị cũng như sinh viên Thanh Đại kìm nén quá lâu, cuối cùng cũng có thể công khai sự thật mà mình tận mắt nhìn thấy, còn đăng tải không ít những tấm hình chụp lén để chứng minh.
 
Mỗi ngày những vị minh tinh cố ý cọ nhiệt bằng những tin tức phim giả tình thật đã trở nên nhàm chán, mọi người đang thấy khổ sở vì không có cp thật để đu, bây giờ đột nhiên một mớ đường rơi xuống, nhét ngập miệng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Điều này quả thật là không chân thật! Sự chênh lệch về địa vị xã hội giữa hai người! Chiều cao của hai người rất hoàn hảo khi đứng cạnh nhau! Ngoại hình nhìn thì một người là một con thú dũng mãnh và một người là một chú thỏ trắng nhỏ vô hại. Nhưng khi đặt vào mối quan hệ yêu đương, họ thế mà lại là một chú mèo kiêu ngạo, cao quý, một người là người huấn luyện mèo, nhìn thì có vẻ mạnh mẽ, nhưng thật chất đã chìm trong bể sâu của tình yêu rồi.
 
Kiểu kết hợp hoàn hảo này không thể đặt cạnh những cặp đôi thương nghiệp trên thị trường để so sánh được. Cặp đôi này là có thật. Là thanh mai trúc mã, gặp nhau thời niên thiếu. Khi trưởng thành bị thu hút lẫn nhau và cứu rỗi đối phương. Dù tôi ở trong địa ngục nhưng tôi vẫn muốn kéo bạn ra khỏi vực sâu, suy cho cùng đây chính là câu chuyện thần tiên về việc nhảy xuống cho cô ăn, ngọt ngào đến mức khiến người ta không thể tự thoát ra được.
 
Tần Nghiên Bắc không thể mở weibo, Vân Chức lại chỉ có tài khoản công việc Sin, fan cp còn đang kêu gào vì chưa ăn cơm chó đủ, chỉ có thể chạy đến trang weibo của Tần thị và trung tâm hành không quốc gia, cầu xin cho tí tư liệu về cuộc sống yêu đương đời thường của Tần tổng. Thậm chí ngay cả trang chủ của Thanh Đại cũng không thể thoát nạn, liên tục bị tấn công.
 
Trên mạng vẫn có một số người nổi điên giậm chân tỏ ý Tần Nghiên Bắc và Vân Chức có tội, bọn họ không tin vào những bằng chứng xác thực đó, nhưng cho dù muốn bôi đen cũng bị fan cp trấn áp.
 
Mọi người đều như chìm trong cơn đói khát, khi đang thấy khổ não vì không có tin tức gì mới, tin đồn về việc đặt tên cho chiếc máy bay đã xuất hiện, những người hâm mộ CP đã rất phấn khích vào thời điểm đó. Bất kể mấy tài khoản đó viết rất mơ hồ, họ cũng đều cam tâm tình nguyện đi điều tra, phân tích, sau khi làm rõ, thì liên tục gào thét ‘aaaa’.
 
Cho đến đêm trước chuyến bay thử nghiệm, blog chính thức của Trung tâm Hàng không Quốc gia đã quay trực tuyến và đưa ra thông báo: "Máy bay dân dụng lớn tự phát triển đầu tiên của đất nước  'Sao Chức Nữ' sẽ chính thức bay thử ở Sân bay Quốc tế Hoài Thành vào lúc hai giờ chiều ngày mai.”
 
Khi cụm từ ‘Sao Chức Nữ’ vừa bật ra, cả cộng đồng mạng đều sục sôi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên dưới bài của trung tâm bay quốc gia vẫn đang có vô số người tích cực bình luận.
 
“Ừm, ừm, không sai nhé, tên là do kỹ sư đặt, quyền đặt tên này đối với anh ấy mà nói thật sự rất quan trọng.”
 
“Kỹ sư đã nói rồi, đó là món quà nhỏ anh ấy dành tặng cho vị hôn thê của mình.”
 
Ngoài sự phấn khích và cuồng nhiệt của những người hâm mộ CP, sự lan truyền của câu chuyện này dần dần lan rộng cho đến khi nó vượt xa dự đoán ban đầu, ngày càng có nhiều cô gái đồng cảm với gia đình và sự trưởng thành của Vân Chức cũng chủ động lên tiếng, bất kể thân phận, độ tuổi. 
 
----“Dù đó không phải là tôi, nhưng ít nhất khiến cho tôi biết, bất kể trước kia có chịu bao nhiêu đau khổ, bị gia đình hành hạ như thế nào, dù những tổn thương đó sẽ đi theo suốt đời, nhưng không biết chừng trên đời này rồi cũng sẽ có một người, hiểu cách trân trọng tôi, nghĩ rằng tôi xứng đáng, nâng tôi lên, coi tôi như ngôi sao trên bầu trời cao.”
 
Hôm sau không chỉ là ngày bay thử, mà còn là ngày diễn ra cuộc thi, cuộc thi bắt đầu lúc 9 giờ sáng, bay thử là 2 giờ chiều, vừa may là không trùng giờ.
 
Từ khi Vân Chức cúp điện thoại trong hành lang trường học, cô đã không nhìn đến những ồn ào náo nhiệt trên mạng, Tần Nghiên Bắc cho cô sự yên tĩnh lớn nhất, như thể cả thế giới đều có thể vì anh mà ngừng lại, cô ở trong tấm khiên mà anh chống lên, tập trung chuẩn bị cho cuộc thi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Buổi tối trước khi ngủ, Tần Nghiên Bắc gửi tin nhắn cho cô: “Bà xã, sáng mai phải làm thử nghiệm và những bài tập tránh rủi ro lần cuối, không thể coi em thi rồi.”
 
Vân Chức đã biết trước, cô co chăn ngồi trên giường nhắn tin thoại cho anh, giọng nói rất dịu dàng: “Anh yên tâm làm việc đi, buổi chiều em sẽ coi trực tiếp đúng giờ, tối sẽ chúc mừng anh nhé.”
 
Bắt đầu từ tối mai, anh sẽ không cần vất vả nữa, có thể về nhà mỗi ngày rồi.
 

Bên đó trở nên im lặng, có vẻ như Tần Nghiên Bắc đã đi đến nơi không có người, anh khóa cửa lại, ngồi xuống, hơi thở nặng nề, cảm giác mệt mỏi của anh không thể che giấu được, âm thanh cọ xát vải truyền vào ống nghe, trong đêm khuya khiến người ta thấy hoảng loạn.
 
Xung quanh yên tĩnh, Vân Chức chui vào trong chăn trong phòng ngủ của Nam Sơn, áp điện thoại lên tai, không ngờ Tần Nghiên Bắc đột ngột cúp máy, sau đó gọi video qua.
 
Vân Chức hồi hộp bật dậy xông vào nhà vệ sinh, luống cuống soi gương mấy lần, xác định bản thân không quá lượm thượm rồi cô mới quay lại giường bấm nghe, động tác quá nhanh nên mặt có hơi đỏ lên.
 
Trên màn hình Tần Nghiên Bắc đặt điện thoại ra xa, Vân Chức mới nhìn thấy đây là phòng nghỉ trong trung tâm hàng không, anh ngồi trên chiếc giường đơn, cổ áo hơi mở ra.
 
Vân Chức nhìn chằm chằm anh, mới chợt nhận ra đã mấy ngày không gặp, cô có hơi cảm thấy nhớ anh.
 
Sau khi bắt máy, ánh mắt anh không di chuyển quá nhiều, yết hầu anh hơi trượt lên xuống, hỏi: “Sắp ngủ rồi à?”
 
Vân Chức dịu dàng ‘ừm’ một tiếng, cô không hiểu tại sao vành tai mình lại nóng lên như thể dự cảm điều gì đó, vì thế cô chỉ đành áp xuống gối.
 
“Anh cũng có thể nghỉ ngơi một tiếng,” Tần Nghiên Bắc nói xong, đặc biệt tự nhiên mở cổ áo ra, bắt đầu cởi đồ trực tiếp cho cô xem, anh cởi không nhanh, như thể cố tình làm chậm động tác lại, nhưng không nhìn ra anh là đang cố ý chút nào, “Muốn đi tắm rồi.”
 
Vân Chức mở to mắt nhìn chiếc áo sơ mi bên trong của anh cũng bị cởi ra, lộ ra đường múi bụng săn chắc ở trong, trên eo vẫn còn vết cào từ lần ân ái trước do cô để lại.
 
Xem thì giống như cởi đồ bình thường, nhưng không khí bất chợt có hơi không đúng.
 
Vân Chức kéo chăn, cả khung hình gần như chỉ còn lại một đôi mắt sáng ngời, cô ý thức được mình như vậy cũng quá biến thái, vội vàng kéo chăn lên che đi nửa khuôn mặt, lí nhí nói: “Mau đi tắm đi, tranh thủ ngủ một lát, em tắt đấy.”
 
“Không nhìn thật à?”
 
Tần Nghiên Bắc cố ý hỏi, lại chậm rãi nói thêm.
 
“Anh có thể đặt điện thoại trong phòng tắm đây, livestream luôn.”
 
Vân Chức xấu hổ che mặt.
 
Aaaaaa tại sao cách một lớp điện thoại mà nhan sắc anh lại thăng hạng đến vậy, mà anh còn làm ra vẻ thanh khiết thoát tục! Rõ ràng là muốn cho cô xem, còn làm ra vẻ như thể cô không chịu nổi nữa! Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Vân Chức nín thở tại chỗ.
 
“Đừng nhắm mắt nữa, cũng đâu phải chưa bao giờ nhìn đâu.” Trong tiếng nước chảy, Tần Nghiên Bắc nhìn cô, nước men theo đường cơ bắp của anh, “Chức Chức, thật sự không nhớ anh à?”
 
Giọng nói của anh rất thấp, có hơi thất vọng, nhưng vẫn không nhìn ra được biểu cả.
 
Vân Chức thua cuộc rồi, cô kéo chăn ra, sau đó nghe thấy anh nói: “Trùm chặt quá, không nóng à.”
 
Cô khựng lại, sau đó phản ứng ra được anh đang nói gì.

 
Aaaaa cái người này quả nhiên là được nước lấn tới mà, mình anh lưu manh cũng thôi đi, còn muốn kéo cô háo sắc cùng!
 
Mấy giây sau, Vân Chức thỏa hiệp, cô nghe lời kéo cái chăn xuống một tý, lộ ra chiếc váy ngủ mềm mại, khuôn mặt trắng nõn và chiếc xương quai xanh hơi ửng đỏ, vừa yêu kiều vừa trẻ con.
 
Người đang tắm khựng lại, lồng ngực hơi phập phồng.
 
 Tình tiết trong chuyện không phải là cô chưa từng xem, Vân Chức nuốt nước bọt, muốn phản kích lại anh, không muốn để anh tùy ý ức hiếp như vậy.
 
Cô quyết định không lộ mặt nữa, di chuyển camera xuống dưới một chút, dây áo ngủ vô tình trượt xuống, cô dịu dàng câu dẫn anh: “Vết hôn ở trước ngực anh gây ra, rất đỏ, hôm qua vẫn còn, hôm nay đã hết rồi.”
 
Người trên màn hình hít thờ ngày càng nặng nề.
 
Vân Chức tự nhiên hỏi: “Vậy nên, khi nào thì anh bù cho em thế?”
 
Toàn thân anh đều ướt, lúc bất giác lại gần điện thoại, cô lại lấy hết dũng khí gọi anh, cách xưng hô anh muốn nghe nhất nhưng từ trước đến giờ cô đều không hề gọi anh như thế ở trước mặt.
 
“Ông xã?”
 
Vân Chức gọi xong, biết rõ mình sẽ phải đối đầu với sao thái tuế, chọc đúng chỗ hiểm của anh, có lẽ bên đó anh khó mà thu dọn tàn cục, thế nên cô cúp máy cái rụp luôn.
 
Vân Chức vừa làm chuyện xấu có hơi lúng túng, vội vàng gửi cho anh một câu “Ngủ ngon cố lên ngày mai gặp”.
 
Khi chuẩn bị tắt máy, anh vừa hay lại trả lời cô: “Em đợi đấy, đến lúc đó đừng có mà khóc nhé.”
 
Ngày hôm sau Vân Chức dậy rất sớm, tài xế tới đón cô đi đến trung tâm nghệ thuật quốc gia rất đúng giờ. Cô sẽ gặp gỡ các giáo viên của Thanh Đại tại địa điểm thi đấu, Vân Chức cảm thấy bất ngờ vì ra rằng khán phòng đã chật kín, có thể so sánh với một buổi hòa nhạc nổi tiếng, căn bản không giống như hiện trạng ít phổ biến về tranh sơn dầu trong nước.
 
Đường Dao và rất nhiều sinh viên cùng khoa đã đến trước, Đường Dao chen lên bậc thềm ôm lấy Vân Chức, vỗ lưng cô:”Dù Tần tổng không thể đến, nhưng còn có tớ mà, Tiểu A Chức sẽ do tớ bảo vệ hôm nay, anh ấy nhất định tin tớ.”
 
Vân Chức bị chọc cười, bất lực nói cho cô ấy nghe về sự thật thảm hại khi bị anh bắt tại trận chuyện mấy cuốn tiểu thuyết ‘sắc thịt’ kia.
 
Gần đây Phương Giản rảnh rỗi đến mức anh thấy hoang mang, bệnh nhân mắc bệnh nặng nhất từ nước Anh quay về bắt đầu ổn định hơn, anh không thể đến địa điểm thử nghiệm máy bay vào buổi sáng, vì vậy anh nhiệt tình đến xem Vân Chức thi đấu.
 
Trước ngày thi đấu chính thức hôm nay, kết quả bầu chọn sơ bộ đã được công bố, theo tranh của các thí sinh gửi đến, trải qua ba vòng tuyển chọn của ban giám khảo chuyên nghiệp, cộng với lượng bình chọn công khai của công chúng trong giới tranh sơn dầu, Vân Chức đã vượt xa và trở thành người đứng đầu danh sách. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Nhưng thành tích cuối cùng, được đánh giá dựa trên các bức tranh được trình bày tại chỗ ngày hôm nay.
 
Nếu hôm nay thua, vẫn chưa thể bước lên bục vô địch.
 

9 giờ cuộc thi bắt đầu, trước khi bước vào, Vân Chức đã gửi tin nhắn cho Tần Nghiên Bắc, anh chỉ trả lời cô hai chữ: “Sẽ thắng.”
 
Vân Chức có hơi ngạc nhiên vì hôm nay anh nói khá ít, không biết liệu có phải tối qua cô trêu chọc anh nên anh còn ghi thù không, cô tắt máy điện thoại, bình tĩnh lại rồi mới bước lên sân khấu lớn nhất của khu trung tâm nghệ thuật quốc gia.
 
Sân khấu đã được thiết kế cẩn thận và chia thành sáu khu vực nhỏ, sáu họa sĩ trẻ hàng đầu trong cuộc bầu chọn sơ bộ ngồi một bên, không ai làm phiền ai, mỗi người có một không gian tương đối kín, toàn bộ quá trình vẽ tranh trực tiếp hiện trên màn hình.
 
Thời gian là hai tiếng rưỡi.
 
Mãi cho đến khi 6 người ngồi vào chỗ rồi mới công bố đề tài.
 
Đề tài: “Cuộc đời.”
 
Yếu tố: “Con người.”
 
Mỗi vách ngăn đều có cửa riêng, tại thời điểm bắt đầu đếm ngược, Vân Chức không nghe thấy âm thanh từ khán phòng bên ngoài, chỉ có tấm bạt trống trước mặt và hoàn toàn im lặng.
 
Buổi phát sóng trực tiếp của Vân Chức chiếu trên màn hình lớn tại hiện trường, và năm người bên cạnh cũng là những họa sĩ sơn dầu nổi tiếng trong nước.
 
Người khác đã bắt đầu vẽ, thế mà cô vẫn chỉ ngồi ở đó, nhìn vào bảng vẽ trắng trơn.
 
Vì muốn vẽ tranh, cô không đeo nhẫn trên tay mà bắt chước cách làm của Tần Nghiên Bắc, dùng dây chuyền móc vào rồi đeo lên ngực, giấu vào trong áo, bây giờ nó hơi đâm vào làm cô ngưa ngứa.

Trong quá khứ, cuộc đời của cô dường như đầy những bụi gai vướng vào chân, cô ra sức kéo ra và liều lĩnh chạy về phía trước, cho đến ngày cô gặp lại người đàn ông định mệnh, sau đó, thế giới của cô như được mở ra ở khu nghiên cứu nước Anh.
 
Cô tin rằng, nếu hôm đó anh rơi vào màn đêm chập chùng, sâu hun hút đó, cô sẽ quay lại ô số 0, và ngừng lại mãi mãi ở đó.
 
Anh luôn cho rằng, là cô cứu anh, là cô đưa tay ra ôm chầm lấy anh khi cái chết sắp nuốt chửng anh, nhưng sự thật từ đầu đến cuối cô mới là người thật sự được cứu rỗi.
 
Cuộc đời của anh và cô, là sự hoàn thiện lẫn nhau, không thể tách rời.
 
Vân Chức cúi đầu, mở hộp màu ra, chỉnh cây cọ. Lúc cô ngẩng đầu lên lại, màn hình hiện lên là đôi mắt đang long lanh của cô.
 
Khi đồng hồ đếm ngược chỉ còn hai phút, năm màn hình khác đã dừng lại, các máy ảnh có độ phân giải cao đang chụp những bức tranh đã hoàn thành, chúng đều là những tác phẩm xuất sắc trong giới, nhưng mọi ánh mắt đều tập trung vào màn hình chưa ngừng bút vẽ lại.
 
Cuối cùng, Vân Chức bắt sáng đôi mắt của nhân vật, khi tiếng đồng hồ đếm ngược vang lên, cô đặt bút vẽ xuống, chậm rãi mỉm cười với bức tranh, sau đó tháo dây chuyền xuống, tháo chiếc nhẫn ra, đeo vào ngón giữa bên trái.
 
Trong khán phòng bỗng yên lặng, tiếng vỗ tay dần dần nổ ra, càng lúc càng lớn, thậm chí có người đứng dậy giơ tay qua đầu để vỗ tay.
 
Bức tranh đẳng cấp, ngoài kỹ năng hội họa tuyệt vời, còn có cảm xúc.
 
Khi hai điều đầu tiên đã đạt đến sự tinh xảo, cho dù người khác có cố gắng thế nào cũng khó mà đạt được, cảm xúc cuối cùng mới trở thành linh hồn thực sự khiến bức tranh trở nên sống động trọn vẹn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Trên giá đỡ, thậm chí nó không giống như một khung tranh cứng nhắc mà là sự thể hiện cảm xúc qua đôi mắt và bàn tay của một người.
 
Nền tranh với tông chủ đạo là một màu tối mang phong cách sin rất rõ, người đàn ông ở giữa bức tranh, thản nhiên ngồi trên tảng đá vỡ lởm chởm, kết cấu đường nét cơ bắp đều rất chân thật.
 
Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng, đi chân trần, bàn tay, bàn chân và má bê bết máu, những chiếc gai gớm ghiếc quấn quanh đầu gối và khuỷu tay, nhưng thay vì leo lên, anh lại héo úa và suy sụp.
 

Sau lưng anh là màn đêm thăm thẳm, trên đỉnh đầu là ánh sáng chiếu vào.
 
Sự tương phản của các mảng màu sáng và tối kích thích các giác quan, và cuối cùng ánh sáng chiếu vào sâu trong đôi mắt của người đàn ông, lộ ra ánh sáng cuối cùng mà cô đã thắp lên cho anh.
 
Sau lưng là quá khứ của anh.
 
Trước mặt là cuộc đời của anh.
 
Tại các địa điểm của Trung tâm Nghệ thuật Quốc gia vang lên những tràng pháo tay như sấm, nhiều người yêu thích tranh sơn dầu cao tuổi không khỏi hò hét, trong sự phấn khích của đám đông, chỉ có những người đứng trong bóng tối ở hàng ghế đầu là không phát ra tiếng động, chỉ nở một nụ cười.
 
Sau lưng anh cũng là một mảng tối.
 
Nhưng trước mặt anh là thứ ánh sáng dịu dàng và chói lọi nhất trên cuộc đời này.
 
Sau nhiều vòng chấm, Vân Chức đã xứng đáng trở thành người đoạt giải Vàng năm nay, xứng đáng đoạt giải tranh sơn dầu mới trong nước hiện nay.
 
Cô đứng dưới ánh đèn sân khấu, ôm chặt cúp và huy chương, trái tim bất giác được run lên, cô muốn gặp anh, cô muốn cho anh tất cả những thứ này, cô muốn trực tiếp nói cho anh biết, không chỉ đính hôn, cô còn thực sự muốn kết hôn với anh.
 
Khi khung cảnh trao giải bị máy quay bấm ngừng, tất cả đèn trong hội trường đều được bật lên, đám đông dần dần sơ tán ra về, khi khán phòng dần trống rỗng, có người phát hiện bóng người cao lớn ẩn hiện ở khoảng giao giữa ánh đèn và bóng tối.
 
Vân Chức đã định đi xuống hậu trường, muốn nhanh nha gọi điện cho Tần Nghiên Bắc, cô vẫn luôn cố kiềm lại. Nhưng ngay khi nhìn thấy anh từ xa, trước mắt đột nhiên trở nên mơ hồ.
 
Anh sớm đã đến rồi.
 
Anh cố ý không xuất hiện, là sợ bị chú ý, sẽ ảnh hưởng đến vinh quang của cô.
 
Tần Nghiên Bắc không để ý âm thanh phía sau lưng, anh đi về hướng sân khấu, anh không đi lên quá cao để nhìn cô, anh dừng lại ở phía dưới vài bậc thang, ngẩng đầu nhìn cô: “Anh đã nói rồi, sẽ thắng.”
 
Vân Chức vốn dĩ rất ngại thể hiện sự thân mật ở nơi công cộng, nhưng lúc này, cô đã chạy tới ôm lấy anh: “Sao anh tới được! Anh không phải đang thử nghiệm lại sao? Đã hơn mười hai giờ rồi. Hai giờ là diễn ra chuyến bay thử nghiệm chính thức rồi, anh không ở sân bay—” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
“Đương nhiên là anh không thể ở sân bay rồi.” Tần Nghiên Bắc ôm lấy cô, “Chuyến bay thử nghiệm đầu tiên chỉ thiếu một thành viên phi hành đoàn, không đón cô ấy về thì làm sao cất cánh được? Cô giáo Sin ơi, em vẽ cho thân máy bay, không muốn tận mắt nhìn sao?”
 
Vân Chức không hề nghĩ mình lại có đặc quyền này.
 
Sự nghiệp của anh, một chiếc máy bay chứa nhiều thứ quan trọng và hi vọng, cô luôn cảm thấy không thể chạm tới.
 
Tần Nghiên Bắc lấy huy hiệu thành viên có in ảnh và tên của Vân Chức, và đeo nó cùng với huy chương trước ngực cho cô.
 
Anh điên cuồng hôn lên môi cô.
 
“Chức Chức.”
 
“Em kéo anh về lại cuộc đời, anh đưa em lên bầu trời xanh cao.”
 
Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai là chương cuối rồi aaaa~

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận