"Nghệ An"
"Đâu nghệ an"
"Nam đàn"
"A....quê bác"
"Ừ...sao biết, ra rồi à"
"Ừ, ra hồi còn bé, tắm cả biển cửa lò nữa đó"
2 đứa đi hết đoàn đường, nó rẽ về phía ký túc xá, còn Ly qua lấy xe. Chắc lại là 1 gái ngoan, chịu sự quản thúc của gia đình. nhìn khuôn mặt Ly ẩn chứa đâu đó nỗi buồn, man mác.
Ăn xong nó vào quán net xem em có online không. chả thấy em, thay vào đó là 1 tràng tin nhắn, nội dung cũng chỉ xoay quanh chuyện của 2 người yêu nhau. Đáng chú ý chỉ có tin em trách nhẹ nó sao dạo này ít nói chuyện với em hơn. Cũng đúng, ăn chơi kết hợp với việc đầu kỳ làm nó bận rộn hơn. Nhắn tin yêu thương cho em 1 lúc rồi về ngủ 1 giấc cho khỏe người.
Cuối tuần nó biết kết quả thi lại, đậu má, tạch 1 môn, học lại rồi........... nó buồn. Lần đầu tiên bị học lại, tối lại có hẹn với em nói chuyện, mà buồn thế này, nó tự thấy xấu hổ với em. Nhưng khi về phòng khoe chiến tích với huynh đệ thì không chỉ riêng nó. anh Linh vỗ vai nó.
"Chú mày cứ buồn làm gì. Sinh viên học lại mới là sinh viên" Mấy anh em cười xuề xòa rồi nó cũng thấy đúng (khi đó không thấy đúng cũng cố mà cho đúng).
Ăn cơm xong nó qua quán net online. 1 lúc sau thì thấy em cũng online
"Buzzz"
"Hì.....anh"
"Ừ, chờ em tối giờ này"
"Xí, chả tin"
"Không tin thôi. Có người không tin anh kìa,huhu"
"Hì.....em vừa ăn xong mà"
"Ừ..nhớ em lắm"
"Người ta cũng nhớ mà :("
....
....
"Em."
"?"
"anh bị học lại 1 môn" nó quyết định nói cho em, hồi hộp chờ đợi
"Ừm"
"Em giận anh không"
"Có"
":(. ừm. anh xin lỗi"
"Ừm. Kỳ này đừng lặp lại nha"
"Hì..ừm"
"ai cho cười mà cười"
":("
"Không buồn nữa, lo mà học, không em cắn cho giờ"
"hic, bạo lực quá"
"Không bạo lực đâu trị được anh"
"Hì... anh ngoan mà"
"Ờ, ngoan, ngoan lắm cơ. xí"
"Hì...."
2 đứa nói chuyện linh tinh lung tung đến tầm 9h thì out. Tối đó nó về, ngồi vào bàn, viết luôn câu khẩu hiểu "Vì bố, vì mẹ, cố gắng nào" dàn lên ngay trên bàn học. Đúng là vẽ chuyện.
Cuối tuần ký túc thật rộn ràng, đôi lứa hẹn hò, tốp này tốp khác rủ nhau đi chơi. gián xong cái câu kia nó cũng đi dạo 1 vòng ra trường chơi, lang thang chán trong trường nó ra ngoài đường đi dạo tiếp. Nhìn dòng người mà nó chạnh lòng, chơi vơi, nhớ em buồn man mác.
Đang tâm trạng đi dạo thì nó gặp cái thằng hôm nó đánh trong ký túc. Thằng đó thấy nó khi nó đang thẫn thờ dạo bước. Đi với thằng đó còn có 3 đứa nữa. Nhìn thấy đã thấy có bất trắc.
"DM, cái thằng này mọi khi đánh tao này bọn mày" Nghe xong ngó ngẩng mặt lên thì thấy thằng đó đang chỉ thẳng vào mặt nó, 4 thằng đã áp sát lại nó. Đang lơ ngơ cái mặt thì thằng đó dơ cái tay định bạt tai nó. Nhưng nó kịp đưa tay lên đỡ. Đỡ được tay thằng kia nhưng khi 3 thằng còn lại cùng vào thì xác định là nó ăn đòn rồi.
"DM. còn đỡ à" Nó dính ngay 1 đạp vào bụng, sau đó thì túi bụi, nó đưa tay lên che cái đầu còn lại cho nó muốn làm gì thì làm.
"DM. mày còn láo, tao đánh mày chết" thằng đó dẫm lên đầu nó rồi đi.
Đau, phải nói là đau, quần áo bẩn sạch,tóc tai bù xù. Đã buồn còn gặp thế này, nhìn nó tả tơi chả khác gì thằng ăn mày. Lổm nhổm bò dậy, cười nhạt rồi cà nhắc đi về. Chả lẽ nó muốn tu thân cũng không được sao.
Có lẽ từ bây giờ mình xin đi đúng kiểu review, giống như 1 người đang ngồi kể ọi người nghe chuyện cuộc đời vây. Ban đầu mình cũng muốn són cho nó thành Truyện, nhưng mà ngồi nắn nót cho thành hình hài từng tập truyện khổ vãi linh hồn. Không vòng vo nữa, mình tiếp luôn:
Đang đến cái đoạn mình bị đánh.
Sau đó thì cũng lê lết được về phòng, tha thân lên được 5 tầng khổ lắm, bước vào phòng mấy thằng trố mắt nhìn mình, anh Linh là người có vẻ quan tâm nhất. anh hỏi mình ngay.
"Đệt, chú mày sao thế?"
"Em bị cái tụi kỳ 1 anh em mình đánh đánh lại"
"ĐM, bọn mất dạy, thằng Bình, Dương qua kêu bọn 510, 511 ra tìm bọn nó."2 thằng này người Quảng trị, bọn đó cũng đếch ngán gì, anh Linh thì như là đại ca của phòng, sở dĩ anh đó không sợ gì vì có người quen bên công an thành phố, nghe bảo cũng to. Nhưng lúc đó mình ngăn lại.
"Thôi anh, bọn đó có giang hồ bảo kê, giờ cứ để đó, tính sau, đánh qua đánh lại không học hành được. ra trường rồi cho nó ra bã"
"ĐM, nhìn mày tả tơi, ức lắm"
"Sao đâu anh, giờ mà đánh thì sau từng thằng phòng mình bị xử đó anh"
"ĐM, sợ đéo gì"
bla 1 lúc nữa thì mọi chuyện dừng, khi đó phải thế thôi, tha hương đi học không dễ, cố mà ra trường. (Các bạn đừng bảo bọn mình trẻ trâu hung hãn gì, đều là sinh viên xa nhà nên đoàn kết thôi, lại sống gần nhau nữa).
Ngày hôm sau mình lên lớp với cái má sưng to, 1 mắt hơi thâm. Lên lớp bọn nó cũng hỏi han này nọ lọ chai, rồi ai về chỗ người đó. Chỉ có em Ly là có vẻ quan tâm hỏi han hơn, chắc tại mình là lớp trưởng. Nói thật là mình éo đẹp trai gì đâu, nhưng cũng không hiểu sao em nó quan tâm.
Sau đó thì mình với Ly nói chuyện với nhau nhiều hơn, thỉnh thoảng 2 đứa lang thang trong sân trường, nhưng tuyệt nhiên mình không có ý đồ ý cả. Thấy em nó cần nc thì nói, chia sẻ thì chia rồi thành ra thân thiết hơn. Nhưng tình yêu chỉ dành duy nhất cho em (Hạnh), vẫn nói chuyện, vẫn an ủi, chia sẻ, động viên nhau. Nhưng con gái nhiều lúc chả hiểu nổi, có lẽ họ chỉ muốn trai là của riêng họ. Sau 1 thời gian cứ thế chơi thân với em Ly thì hình như Th biết, kết quả là sau 2 tháng nói chuyện với em Ly thì vào 1 ngày "đẹp trời" em (yêu) vào. Em với Th vào trường nó ngay lúc nó đang đi với Ly từ lớp ra. Thời gian đó bọn trong lớp tưởng mình với Ly yêu nhau, nhưng với mình thì đếch phải. Đang đi thì em đứng trước mặt mình, tát phát bốp rồi hỏi luôn.
"Tôi vào đây. Vẫn nói yêu tôi, mà anh thế này à?" Nghe câu này mình ngạc nhiên lắm, tay vuốt vuốt cái má, đau bỏ mẹ nó được, con gái tát đau thật.
"Hả? Em.. vào khi nào?"
"Lại giả ngây ngô à" Nhìn em nó lúc này đúng điệu sư tử luôn các bạn ạ.
"Giả gì.. ?"
"Đây là ai? Vẫn yêu thương ngọt ngào quá. Thế mà cạnh người con gái khác đó"
"Haha, em hiểu nhầm rồi. bạn anh thôi, bạn cùng lớp"
"Ly, đây là Hạnh, bạn gái mình"
Ly khi đó mới dám mở lời chào hỏi em, cũng may lúc đó con Ly nó biết điều, chứ nó mà cố tình phá nữa là mình mất em luôn. Mọi chuyện ổn, mừng, sau đó thì chào Ly, mình với em với Th đi ăn đi chơi. đang lúc hết tiền, nên lại chạy với theo em Ly vay ít tiền, ngại éo chịu được.
Chiều đó rủ nhau ra biển, biển đẹp, gió mát, có vẻ sóng hơi to, 3 đứa ngồi trên bờ chơi, chiều gọi ốc, ghẹ ăn. Chơi sang quá nên cũng gần hết số tiền mình mượn của em Ly.
Tối về nhà Th chơi 1 tí thì mình về, nhưng em lại không chịu, bắt đi chơi với em đến lúc xem cầu sông hàn quay luôn. em nhõng nhẽo ghê quá nên mình đồng ý.
Đứng trên cầu chờ cầu quay, mình ôm em từ phía sau, (giống phim titanic nhưng không giang tay ra). Đưng đứng hưởng cái gió thì em nói.
"Cầu quay hướng nào anh?"
"Ờ, anh nghe nói, nghe nói thôi nha, nó quay dọc theo 2 cái trụ kia, xong rồi lại quay lại như thường"
"Ừ, hay nhỉ. Có khi nào anh cũng quay đi như thế không"
"Có em, anh quay làm gì nữa"
"Không biết đâu anh, nhưng anh có quay như thế thì vẫn quay lại mà anh nhỉ"
"Ừ.."
"Nếu anh có quay đi thì vẫn có 1 người đứng cho anh quay về, nhưng chỉ 1 lần thôi"
"Ngốc, yêu em thôi".
Chờ mãi thì cũng đến giờ nó quay, nó quay dọc sông rồi lại trở về trạng thái cũ, nói chung là chả có gì đặc biệt cả. Coi xong thì chả còn đường mà về nữa, nhà trọ khóa cổng, ký túc cũng khóa cổng. Đi lòng vòng chán rồi lại ra bờ biển, mình mỏi chân vãi ra, em nó thì vẫn cứ đi, mình mới hỏi.
"Em không mỏi à?"
"Hì.. có. nhưng không biết ngồi đâu"
"Haizzz, mỏi sao không nói. Thôi, ngồi xuống đây nghỉ đã"
2 đứa ngồi xuống cát nhìn biển. biển tối thui, có cái quái gì mà nhìn, em dựa người vào mình, cứ thế nói chuyện, 1 lúc sau thì em ngủ luôn, mình cứ nói mà không biết em ngủ, nhìn em ngủ chắc em mệt lắm. Lắc nhẹ em hơi tỉnh, mình hỏi luôn:
"Mình thuê phòng cho em nghỉ nha"
"Không..em ngủ thế này"
"Không gì. Đi, để anh kiếm phòng"
Rời khỏi bờ biển, đi 1 lúc thì tìm được cái phòng, nhận phòng xong đưa em lên. Mở cửa ra thì phòng đơn, haizzz, thôi thì cho em nằm giường mình ngồi thức .
"Anh ơi, có 1 giường"
"Ừm, thì sao. anh với em ôm nhau ngủ.haha"
"Đánh cho giờ"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...