Em Cứ Chạy Đi Tôi Sẽ Tìm Em
Được một lát, Cố Bắc Thần kéo 2 chân Ngô Kỳ Mỹ lên cổ, tiến vào mạnh hơn nữa, mật từ hoa của Ngô Kỳ Mỹ chảy ra, Cố Bắc Thần chậm chậm rút tiểu Thần ra như thể vẫn lưu luyến, nhưng ngược lại đôi tay vẫn không chịu yên mà "du lịch" tứ phương trên cơ thể Ngô Kỳ Mỹ. Cho tới khi hoa của Ngô Kỳ Mỹ vừa khô, Cố Bắc Thần liền đút tiểu Thần vào, phá vỡ màng trinh của cô, cho tới khi Ngô Kỳ Mỹ lên đỉnh lần 4 thì Cố Bắc Thần mới dừng lại, luyến tiếc nói:
-Em đi thay quần áo, nếu không...tôi chỉ đành hỏi em muốn làm bao nhiêu phát._Cố Bắc Thần đứng dậy nhẹ nhàng nói với Ngô Kỳ Mỹ rồi vào phòng tắm.
Ngô Kỳ Mỹ thầm nghĩ:
"Đồ khốn nạn, giờ đụng nhẹ cũng đủ đau, thay quần áo? Tôi sắp bị liệt giường rồi, vốn tưởng hắn nhẹ nhàng không ngờ tới mức này mà hắn còn muốn tiếp tục...hắn không mệt nhưng mình mệt mà, đau nữa, tên cuồng dục vọng này sau này cưới hắn rồi có khi nào mình bị hắn "dần" cho tới chết không? Nhưng cảm giác nhột nhột thật hứng thú nha..."
-TRỜI ƠI...Mình Nghĩ Cái be*p gì thế này?_Nghĩ xong, Ngô Kỳ Mỹ đột nhiên hét lên( lần đầu nói bậy và quan hệ khi chị ấy zô truyện) tiếng hét to tới mức Cố Bắc Thần đang trong nhà tắm cũng muốn trượt chân.
Tắm xong vẫn thấy Ngô Kỳ Mỹ nằm bệt trên giường Cố Bắc Thần ma mị:
-Em muốn "làm" tiếp?
-Đồ thần kinh... Tôi muốn dậy nhưng anh cho tôi sắp liệt rồi!
-Vậy tôi sẽ bế em sang phòng bảo giúp việc thay cho em~ lần sau làm tiếp, Ok?
-Đồ khốn nằm mơ đi!!!
-Ồh vậy em cứ trần nhân nhộng mà nằm đó đi nhé, tôi đi đây!
Nói rồi Cố Bắc Thần thực sự đi làm Ngô Kỳ Mỹ hốt lên gọi theo:
-Tôi biết rồi, biết rồi mà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...