Em Có Tình Tôi Có Ý


Ngu Thư Hân ngủ không ngon nàng ở trên giường lăn qua lộn lại nghe được ngoài cửa có động tĩnh mới đứng dậy, phòng khách truyền đến từng đợt hương thơm của mì sợi, Thư Hân giương mắt: "Lisa tỷ?"
Lisa ngồi ở sô pha áo khoác cô đã cởi vắt trên ghế, một tay gõ máy tính, một tay ăn mì.

Lisa nghe được âm thanh quay đầu: "Làm sao lại đi ra đây? Là chị đánh thức em à?"
"Chị không ăn cơm tối sao?" Ngu Thư Hân hỏi cô : "Làm sao không cùng em nói?"
Vừa đến Lisa cũng không có nói thêm cái gì liền bắt đầu công tác, Ngu Thư Hân ăn cơm tối liền trở về phòng nàng còn tưởng rằng chị ấy đã ăn qua nào có biết chị Lisa còn trưa dùng cơm.

Lisa không để tâm cười xòa xua tay: "Chị quen ăn vào giờ này rồi, em tại sao còn chưa ngủ."
Ngu Thư Hân đi tới, nàng mặc bộ đồ ngủ bông dài tay xem ra rất ấm áp, nàng nói: "Có chút ngủ không được."
"Đang suy nghĩ chuyện ngày hôm nay?" Lisa nghĩ vậy nói: "Đừng lo lắng, Triệu tổng nếu muốn nhúng tay thì cũng sẽ không có vấn đề quá lớn."
Dù sao Triệu tổng tại trong lòng mọi người không gì không làm được.
Ngu Thư Hân hạ mắt: "Không phải."
Lisa cắn đứt sợi mì ngẫm nghĩ vài giây: "Đang suy nghĩ ngày mai giải phẫu sao?"
Ngu Thư Hân lần này không có phản bác thành thực nói: "Ừm."
Nàng đáp lại sau đó vành mắt trong nháy mắt đỏ hoe, cúi đầu âm thanh nhỏ dần nói: "Lisa tỷ, em không biết mình làm quyết định này là đúng hay sai nữa."
Lisa buông đũa xuống, cô rút một tờ khăn giấy lau khóe miệng cuối cùng nói: "Thư Hân đây vốn là việc riêng của em, chị không nên nhiều lời thế nhưng chị là quản lý của em, chị có trách nhiệm quan tâm nhiều hơn tới em."
"Em có muốn đứa bé này không ?"
Ngu Thư Hân trầm mặc vài giây, đứa bé này nàng luôn luôn muốn.

Từ khi kết hôn nàng liền muốn không chỉ là vì Triệu Tiểu Đường mà cũng là vì mình.

Thư Hân muốn có người bầu bạn với chính mình dù cho đó là một bé con, Thư Hân đã nghĩ lúc mệt mỏi có người có thể ôm nàng một cái coi như không mở miệng an ủi thì nàng cũng rất thỏa mãn.

Nhưng là nếu như hiện tại bé con được sinh ra không chỉ sẽ cùng Triệu Tiểu Đường, Triệu gia dây dưa không rõ, bản thân bé con của nàng cũng sẽ bị thương tổn, Thư Hân gật đầu: "Muốn."
"Thế nhưng không thể muốn."
Lisa kéo tay Thư Hân lại nắm lấy phòng khách máy sưởi mở hơi nóng nhưng Thư Hân đầu ngón tay vẫn là lạnh lẽo, Lisa nắm chặt tay nàng nói: "Em có thể nghĩ như này Thư Hân, đứa bé này hiện tại vẫn còn là phôi thai em bé vẫn chưa có cảm nhận, em coi như không muốn nó cũng không sao không cần quá tự trách."
"Em biết." Ngu Thư Hân nhịn xuống xung động muốn khóc, nàng gật đầu: "Em đều biết."
"Nhưng em thuyết phục không được chính bản thân mình."
Những điều này Ngu Thư Hân đều hiểu, so với ai khác chính mình là người hiểu rõ ràng hơn bé con sinh ra sẽ gặp phải ủy khuất, con sẽ bị dán lên người nhiều cái danh nhơm nhuốc Thư Hân đều hiểu nhưng nàng chính là không nỡ.

Vừa nghĩ tới thân thể mình bên trong thai nghén là cốt nhục của nàng thân nhân duy nhất, hiện tại phải buông xuống đủ loại cảm xúc phức tạp không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt.
Lisa vỗ vai nàng: "Chớ suy nghĩ lung tung, thời gian tiến hành giải phẫu chị đều cho em suy nghĩ thêm, sáng mai rồi nói, em đi nghỉ ngơi đi mọi chuyện sẽ tốt lên thôi.

"
Ngu Thư Hân giương mắt nhìn cô vành mắt đỏ thấu, đáy mắt nước mắt hiện lên, nàng vẻ mặt không xác định nói: "Thật sự sẽ tốt lên sao?"
Lisa khẳng định gật đầu: "Sẽ."
"Đều sẽ tới, đều sẽ tốt lên, Thư Hân không có vết thương nào là thời gian không xóa nhòa được."
Ngu Thư Hân nghe được Lisa nói như vậy ánh mắt bình tĩnh nhìn cô mở miệng nói: "Lisa tỷ, vết thương của
chị thời gian có thể chữa lành sao?"
Lisa nghe vậy ngơ ngác vài giây, tay phải theo bản năng sờ hướng mình túi áo muốn nắm hộp thuốc lá, tay đặt ở phần eo mới nhớ tới đến áo khoác đã thoát.

Lại nói ở đây hút thuốc đối với Thư Hân cũng không được, cô lắc đầu một cái: "Nói thế nào đến lượt chị."
Lisa hít vào chút không khí: "Em vẫn là sớm một chút đi nghỉ ngơi đi, nghe lời."
Ngu Thư Hân nghe được cô động viên đứng lên, nói với Lisa: "Vậy em về phòng trước, chị sớm một chút ăn xong nghỉ ngơi."
Lisa phất tay: "Đi thôi."
Ngu Thư Hân trở về phòng, Lisa ngồi ở trên ghế sô pha đợi được cửa phòng nhẹ nhàng khép lại cô mới tìm được chính mình áo khoác từ bên trong lấy ra hộp thuốc lá, bát mì ăn được một nửa đặt ở trên khay trà.

Cô bật lửa ngọn lửa bạch sắc khói hương dài nhỏ ngón tay mang theo tàn thuốc, đầu thuốc đỏ rực cô hút một cái, chậm rãi nhả khói ra.
Màn hình máy tính sáng lên, bên trong biểu thị [ Tuần trăng mật 30 ngày] áp phích, Lisa ánh mắt rơi trên hình ảnh của Tuyết Nhi.


Cô ấy nở nụ cười yếu ớt, gương mặt rạng rỡ đôi mắt lấp lánh giống như lúc trước Tuyết Nhi dùng ánh mắt này nhìn mình.
Lisa tỷ, vết thương của chị thời gian có thể chữa lành sao?
Làm sao có khả năng chữa lành đây.
Có chút thương tích trải qua càng lâu chôn dấu liền càng sâu, nhìn như đã bình yên vô sự kì thực Lisa liền đến tên người đó cũng không dám đề cập sợ đau.
Lisa mạnh mẽ hút điếu thuốc lại chậm rãi phun ra, mặt giấy trên tin tức lúc nào cũng biến hóa.

Tuyết Nhi lần trước tự tiết lộ chuyện bản thân mới chia tay cùng với cùng Ngu Thư Hân chỉ là bạn bè, chuyện này khiến một số bộ fans biến thành anti.

Nó trở thành đề tài để hắc nàng, tùy tiện mở ra một tin tức về Tuyết Nhi đều có thể nhìn thấy những antifans trắng trợn không kiêng dè chửi rủa.

Lisa dập điếu thuốc đem tàn thuốc vứt vào gạt tàn trên bàn ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng của Ngu Thư Hân rồi lại cúi đầu tiếp tục công việc.
Đêm đó rất nhiều người mất ngủ, Ngu Thư Hân như vậy, Lisa cũng thế, Triệu Tiểu Đường thì càng không phải nói cô một đem không ngủ trời vừa sáng liền rời giường xuống lầu thì nhìn thấy Triệu Vân Nhạc chuẩn bị ra ngoài thể dục buổi sáng, cô hô: "Ông nội ."
Ông nội quay đầu nhìn thấy cô từ trên thang lầu đi xuống ông hai tay chắp ở sau lưng nói: "Dậy rồi à?"
Triệu Tiểu Đường không ngủ một mình trong phòng ngồi một đêm, vành mắt nhàn nhạt màu đen sắc mặt cũng hơi trắng, ông nội tằng hắng giọng một cái: "Ngủ không ngon?"
"Vâng." Triệu Tiểu Đường đáp lời: "Con có chút việc."
"Chuyện gì?" Ông nói xong phát hiện mình lại bắt đầu quản chuyện riêng của Tiểu Đường, Ông nội tiếp tục nói: "Quên đi, bồi ta ra ngoài đi dạo một chút.

"
Triệu Tiểu Đường xuống lầu đứng ở bên cạnh ông: "Vâng thưa ông."
Một già một trẻ đi ra ngoài phòng khách, ngoài cửa hoa tuyết vẫn chưa hoàn toàn hòa tan có chút tuyết rơi đọng lại trên lá cây cùng trên cành cây, gió vừa thổi tới hất chúng lặng lẽ rơi xuống mặt đất.

Triệu Vân Nhạc chắp tay sau lưng đi trên đường nhỏ đầy đá cuội, ông híp mắt nói rằng: "Cũng không biết Thư Hân hiện tại thế nào rồi?"
Ông nói xong nhìn về phía bên cạnh: "Đừng đa nghi, ta đề cập đến Thư Hân là bởi vì ta lo lắng cho con bé không phải lại nghĩ tác hợp hai người các con."
Triệu Tiểu Đường đứng ở bên người ông nghe vậy quay đầu đôi môi khẽ giật giật, im lặng mấy giây mới nói: "Tại sao không tác hợp tụi con?"
"Ta già rồi cũng nghiệm ra được nhiều điều." Ông đối với Tiểu Đường nói: "Lại nói, con không phải không thích Thư Hân sao, ta lại tác hợp có ý nghĩa gì."
Triệu Tiểu Đường bặm môi tim đập nhanh hơn, âm thanh đè thấp đến hầu như chỉ có chính mình nghe thấy: "Cũng phải là không thích."
Tiểu Đường âm thanh quá nhỏ lập tức bị gió thổi tản ra biến mất trong không khí Triệu Vân Nhạc không nghe được, ông đi tới hoa viên hơi xúc động nói: "Tiểu Đường à, con không ở Triệu gia mấy năm qua Thư Hân bồi ta nhiều nhất.

Ông coi con bé là cháu gái ruột vì thế ông muốn đem con bé ở lại Triệu gia, lần trước con tại Từ Đường nói cũng không phải là không có đạo lý, là ông cân nhắc không chu toàn quá ích kỷ hại Thư Hân cũng hại con.

Thế nhưng ông không có nhiều thời gian để giúp con bé ông vẫn là hi vọng con sau này nhìn thấy Thư Hân có khó khăn có thể giúp đỡ liền giúp đỡ một cái, coi như là nể mặt ông được không?"
Triệu Vân Nhạc trông ấn tượng của Tiểu Đường vẫn luôn cường thế cứng rắn, ông quen ra lệnh và an bài sắp đặt cho người khác.

Tiểu Đường từ nhỏ đến lớn mỗi bước đi sự lựa chọn đều là ông nội Triệu Vân Nhạc sắp xếp, trong lòng Tiểu Đường ông chính là ngọn núi Thái Sơn không lay chuyển được.

Triệu Tiểu Đường ánh mắt thâm sâu như mặt hồ tĩnh lặng khẽ nhìn ông, lưng không còn thẳng nữa hơi lọm khọm, mái tóc bạc dần theo năm tháng, trên trán hằn nếp nhăn rất sâu từng đạo từng đạo khảm lên da thịt bên trong là dấu vết tháng năm.

Ngọn núi này tại trước mặt cô bây giờ lại ngã xuống, yếu thế không còn chút hung hăng, Tiểu Đường nhìn thấy ông liền nghĩ đến Thư Hân, nghĩ tới trước đây 3 năm cô hết sức lãnh mạc không chỉ là đối với Thư Hân mà còn có người nhà.

Triệu Tiểu Đường không quan tâm quá nhiều đến ông nội, ba mẹ, Tiểu Hy mặc kệ là khi còn có cuộc hôn nhân kia hay là ở nhà, cô đều rất thiếu trách nhiệm.
Triệu Tiểu Đường hoàn hồn, tiếng nói rõ ràng nói: "Ông nội, ôngyên tâm con sẽ chăm sóc thật tốt Thư Hân, con cũng sẽ chăm sóc thật tốt ông, ba mẹ cùng với Tiểu Hy."
Triệu Vân Nhạc lần đầu ông nghe được từ miệng Tiểu Đường nói ra những lời này, ông quay đầu híp mắt xem cô.

Tiểu Đường so với trước đây tựa hồ cái gì đều không thay đổi, vẫn dâng vẻ lạnh nhạt không màng sự đời nhưng nhìn kỹ lại tựa hồ cái gì đều thay đổi.

Triệu Vân Nhạc đáy mắt có chút ý cười ông gật đầu liên tục: "Được, được, tốt."
Liên tiếp ba chữ, ông nói đến nghẹn ngào, Tiểu Đường ở bên người ông nói: "Ông nội trời lạnh vẫn là về sớm một chút đi."
Triệu Hy xuống lầu nhìn thấy ông nội cùng cô từ bên ngoài cùng đi trở về liền xoa xoa đôi mắt, cấp tốc nhảy đến bên cạnh hai người: "Chị hai, ông nội sớm a."
Triệu Tiểu Đường gật đầu: "Sớm."
Triệu Vân Nhạc đi nhà ăn xem một chút, Triệu Hy đứng bên cạnh cô hỏi: "Chị hai, ngày hôm qua trợ lý của chị nói với tổ chương trình thời gian ghi hình gameshow lùi lại là có ý gì vậy?"
Triệu Tiểu Đường nghe vậy nhìn vào mắt nàng nói: "Lùi lại nửa tháng đi gần nhất chị khá bận."

"Không được đâu chị." Triệu Hy nói: "Trước tiên ghi hình mở màn, sau đó để khách mời tham gia giao lưu ghép thành đôi nhưng cũng không mất thời gian, nhiều nhất một ngày.

Thực sự không được nếu không em giúp chị sắp xếp thời gian ghi hình, chị chỉ cần quay nửa ngày là được rồi.

Chúng ta không thể tốn thêm thời gian ah."
Triệu Hy đều nghĩ rất kỹ thời gian làm việc, hiện tại mới vừa thả ra tuyên truyền trên mạng đối với bọn họ lần này tiết mục kỳ vọng lớn vô cùng.

Tổ chương trình muốn nhân lúc này mượn gió đông chú ý mau nhanh ghi hình mở màn, sau đó ghi hình tập đầu tiên phát sóng giữ lấy nhiệt độ nhưng mà thế nào giờ chị cô lại muốn kéo dài thời gian đẩy lùi về sau.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu: "Không được, đều lùi ghi hình lại cho chị."
"Tại sao vậy!" Triệu Hy không rõ: "Hiện tại chính là thời gian tuyên truyền tốt nhất !"
Triệu Tiểu Đường không có cách nào cùng Triệu Hy giải thích, cô lên mạng tham khảo nếu như Thư Hân làm giải phẫu ít nhất cũng cần 1 tuần nghỉ ngơi.

Trong thời gian này tốt nhất không được ra gió phải ở nhà, nếu như muốn ghi hình nhất định phải lộ diện chuyện này đối với thân thể Thư Hân không được.

Triệu Tiểu Đường dùng ngữ khí thẳng thắn ra lệnh miễn bàn cãi nói rằng: " Thời gian tuyên truyền tốt nhất cũng lùi lại cho chị, chị không muốn tranh luận thêm với em."
Triệu Hy vẫn chưa từ bỏ ý định: "Chị hai à."
"Em lại nói nữa chị liền rút khỏi chương trình."
Triệu Hy hừ lạnh: "Tốt chị rút khỏi đi, chị rút lui em liền đem Hứa biên kịch cùng chị Hân phối thành một đôi!"
Tựa hồ bắt được điểm yếu của cô uy hiếp, Triệu Hy uy hiếp đến không chút nương tay nàng lông mày nhếch lên bày ra dáng vẻ đắc ý.

Triệu Tiểu Đường cười lạnh: "Tốt lắm, chị liền thay vị trí tổng giám của em."
"Chị.

.

." Triệu Hy trong nháy mắt liền mềm nhũn: "Kéo dài thời hạn liền kéo dài thời hạn."
Triệu Hy có chút lòng không cam tình nguyện miệng đô đô lầm bầm, Tiểu Đường không có để ý tới nàng đi vào nhà ăn dùng bữa sáng sớm một chút rồi đi công ty.

Có hai việc gấp cần cô xử lý, ngày hôm qua hạng mục N2 gặp sự cố Tiểu Đường trở về cũng chưa kịp giải quyết trái lại trước tiên đem sự việc của Ngu Thư Hân giải quyết đầu tiên.
Chỉ là cô sợ còn có mầm họa.
Trong phòng làm việc Triệu Tiểu Đường đứng cửa sổ sát đất tay phải nâng điện thoại di động: "Video điều tra ra chưa sao?"
"Triệu tổng, đều điều đi ra tôi gửi cho cô." Đầu điện thoại bên kia người nghe một mực cung kính nói: "Còn có cô để tôi điều tra lịch trình Đoàn tiểu thư, tôi cũng đã điều tra xong cô ấy hiện tại ở nước ngoài đóng phim không có trở về."
Triệu Tiểu Đường lông mày nhíu thật chặt: "Không có trở về?"
"Không có." Đầu điện thoại kia : "Tôi kiểm tra lịch trình trong vòng 1 tuần gần đây của cô ấy đều không có ghi chép chuyến bay về nước."
Triệu Tiểu Đường ánh mắt thâm trầm: "Được, tôi biết rồi tiếp tục theo dõi."
Cúp máy xong thì Hồ Ba gõ cửa đi vào, cậu ta ôm tư liệu hạng mục N2 nói rằng: "Triệu tổng hết thảy văn kiện đều ở nơi này."
Triệu Tiểu Đường đi tới trước bàn làm việc ngồi xuống, không ngẩng đầu nói: "Biết rồi, để xuống đi ra ngoài đi."
Hồ Ba cúi đầu chuẩn bị ra ngoài, cậu ta sắp đi đến cửa thì lại quay trở lại đối với cô nói: "Triệu tổng, sự tình ngày hôm qua thật sự không phải báo cảnh sát sao?"
Triệu Tiểu Đường sợ có người nghi ngờ liền đem hộp quà mà Ngu Thư Hân nhận được nói là của mình được người lạ mặt gửi tặng đồng thời không cho phép bất luận người nào lộ ra.

Vì lẽ đó chuyện này ngoại trừ hai thư ký cùng Hồ Ba còn có vệ sĩ chuyên nghiệp giải quyết hộp quà thì vẫn chưa để lộ ra đi.

Hồ Ba lo lắng Triệu Tiểu Đường lần thứ hai nhận quà uy hiếp liền chủ động nói: "Triệu tổng bằng không chúng ta báo cảnh sát đi, cảnh sát sẽ xử lý."
Triệu Tiểu Đường lắc đầu, Ngu Thư Hân tình huống trước mắt không thích hợp báo cảnh sát, trước tiên không nói nàng hiện tại mang thai không thể để người ta biết lại nói một người nghệ sĩ nhận được hộp quà như vậy cũng đủ để tạo lên phong ba.

Triệu Tiểu Đường tuy rằng có năng lực đè xuống thế nhưng không muốn lại nhìn tới Thư Hân bởi vì loại sự việc này quấn quanh người phiền não suy nghĩ.


Hồ Ba thấy cô không đồng ý không thể làm gì khác hơn là nói: "Cái kia không phải vậy Triệu tổng, sau này loại quà tặng nặc danh như vậy chúng ta vẫn là dựa theo quy tắc trước đây đem ném bỏ?"
Trước đây Triệu Tiểu Đường đối với quà cáp riêng tư không rõ liền đem giục bỏ hoặc biết người gửi liền hoàn trả về, cô không thích nhận quà của bất cứ ai.

Mấy tháng trước bắt đầu mới nhìn đến cũng không biết làm sao, Tiểu Đường dặn bọn họ mấy món quà này không cần hoàn về trực tiếp đem đến cho cô nhìn xem.

Hồ Ba trước không biết vì sao Triệu tổng không muốn nhận quà cáp cho đến ngày hôm qua sự kiện kia bên trong phòng làm việc hắn mới biết nguyên lai đây mới là nguyên nhân.
Triệu Tiểu Đường giương mắt nhìn cậu ta chầm chậm lắc đầu: "Không cần."
Cô cũng là bởi vì quy tắc này đem cái lễ vật cuối cùng Thư Hân tặng cô hoàn trả lại, mà mãi về sau Tiểu Đường mới biết việc này cũng không biết bên trong là thứ gì.

Ngày đó sau khi về Vi Anh Hoa Uyển cô nhìn thấy trong thùng rác có rất nhiều hộp lễ vật chưa mở kí tên gửi đều là cô .
Hồ Ba hai cái đề nghị đều bị phủ quyết, cậu ta cúi đầu: "Cái kia Triệu tổng, tôi đi ra ngoài trước."
Triệu Tiểu Đường ngẩng đầu: "Đợi lát nữa đem lịch trình sau 2h chiều đều đẩy đi."
"Triệu tổng, cô muốn đi ra ngoài sao?" Hồ Ba tinh thần tỉnh táo, Tiểu Đường gật đầu: "Ừm, tôi tự mình lái xe ra ngoài."
Hồ Ba lại nín thinh chầm chậm đi tới cửa, mở cửa đi ra ngoài khe khẽ thở dài.
Cậu ta cảm giác mình sắp thất nghiệp.
Văn phòng lần nữa khôi phục yên tĩnh, Triệu Tiểu Đường cúi đầu phê duyệt văn kiện cô đối với Tiểu Hy không có nói dối, tuy rằng cô đem phần lớn công tác đều phân cho người khác thế nhưng N2 vẫn là đại hạng mục của công ty cô phải tùy thời theo vào nên cũng coi như bận bịu.

Tiểu Đường lúc này muốn làm cho bản thân bận rộn để không phải suy nghĩ đến Ngu Thư Hân, đến bé con còn chưa chào đời đã phải tạm biệt cô.
Nhưng Tiểu Đường lại thất bại.
Trước mặt là một loạt giấy tờ văn kiện đầy chữ ở trên nhưng không có chữ nào Tiểu Đường xem lọt mắt, những kia ký tự xuất hiện tại trước mắt cô muốn nhập vào trí nhớ đều không được bộ não cô phiền muộn đau nhức.

Triệu Tiểu Đường nhìn văn kiện đều có thể nhìn ra dáng vẻ của Thư Hân cô nhíu mày, đặt bút ký tên.
Đóng văn kiện lại Triệu Tiểu Đường lưng dựa vào ghế, phía sau lưng vẫn chưa hoàn toàn khỏi kề sát ở trên ghế dựa vẫn còn cảm giác đau thấu xương chỉ xuất hiện trong nháy mắt sau đó toàn thân chậm rãi thả lỏng.

Tiểu Đường mới vừa nhắm mắt lại liền nghe điện thoại di động kêu lên một tiếng, là thông báo nhắc nhở cô cúi đầu xem Weibo đẩy đưa tin tức: Ngu Thư Hân tai nạn xe cộ bị thương!
Triệu Tiểu Đường nhìn đến tên Ngu Thư Hân tâm phút chốc treo lên sau đó nghĩ tới đây là kế sách của Lisa trước tiên làm giả tai nạn xe cộ sau đó thuận thế giải phẫu rồi nghỉ ngơi.

Dù là như vậy cô vẫn có chút không yên lòng gọi một cú điện thoại qua: "Lisa tiểu thư."
Lisa mới vừa công bố tin tức liền nhận được điện thoại các bên truyền thông, cô ấy vẫn là coi thường sức ảnh hưởng của Ngu Thư Hân so với Lisa tưởng tượng còn muốn lớn hơn.

Điện thoại di động của Lisa mới vừa bỏ xuống liền lập tức vang lên không ngừng lại quá 1 giây, nhận được điện thoại của Triệu Tiểu Đường đều trong dự liệu của Lisa, cô không có kinh ngạc bắt máy: "Triệu tổng."
Triệu Tiểu Đường ngữ khí có chút không tự nhiên nói: "Em ấy không sao chứ?"
Lisa nghe ra cô quan tâm liền cụp mắt xuống : "Thư Hân không có chuyện gì, chúng tôi hiện tại đã đến bệnh viện."
Triệu Tiểu Đường gật đầu: "Tôi biết rồi, tôi sẽ qua đó."
"Triệu tổng." Lisa nói: "Tôi không có cùng Thư Hân nói cô sẽ tới đây, tôi sợ em ấy nhìn thấy cô sẽ không cao hứng, vì lẽ đó Triệu tổng khi nào đến có thể trước tiên liên hệ tôi sao?"
Triệu Tiểu Đường tâm tình lăn lộn, cô xoa đôi mắt nhức mỏi : "Được, tôi biết rồi."
Lisa sau khi cúp điện thoại vừa hay Ngu Thư Hân mới vừa thay đồ của bệnh nhân trở về phòng, nàng hỏi: "Điện thoại của ai?"
"Truyền thông." Lisa nói: "Những đám truyền thông đều là xem trò vui không chê đại sự."
Ngu Thư Hân nhẹ nhàng đáp lại ở một bên giường nàng cái gì đều không muốn làm liền cô đơn ngồi ở chỗ đó, Lisa thấy thế nói: "Chị ra ngoài nghe điện thoại, em ở chỗ này nghỉ ngơi bữa trưa cũng đừng ăn gì cả, 2 giờ chiều giải phẫu em chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Ngu Thư Hân trong lòng một hồi hộp, nàng cắn răng: "Vâng."
Lisa sau khi rời khỏi cửa phòng bệnh lại, nơi này là khu phòng bệnh tư nhân riêng biệt truyền thông liền cửa lớn đều không vào được.

Thư Hân cũng sẽ không lo lắng sẽ xuất hiện tình huống cẩu tử xông vào chụp hình, sau khi rời khỏi Lisa chớp mắt coi trên mạng đưa tin càng truyền càng thái quá.

Đã từ Ngu Thư Hân tai nạn xe cộ đến Ngu Thư Hân qua đời, Lisa nhìn bình luận phía dưới đều là hỏi Ngu Thư Hân không có sao chứ☘️ Ngu Thư Hân đến cùng làm sao, ☘️Ngu Thư Hân ở đâu xảy ra tai nạn xe cộ, ☘️đến hiện tại Thư Hân cố lên, Thư Hân chúng ta yêu ngươi a a a a loại này điên cuồng biểu lộ.

Lần này 'tai nạn xe cộ' tựa hồ gây chú ý không ít lại không phải một việc xấu, Lisa sau khi xem xong thu hồi di động đi vào phòng bác sĩ .
Thời gian trôi qua tuy dài mà lại ngắn ngủi Ngu Thư Hân đếm trên đầu ngón tay chờ giờ giải phẫu đến, chờ đến khi nàng không nhịn được nữa đồng hồ điểm 1h50p, nàng đứng lên muốn đi tới cửa muốn bỏ đi không làm nữa bước chân vẫn chưa di chuyển chuông điện thoại vang lên Thư Hân bị làm cho kinh sợ một thân mồ hôi lạnh.
Điện thoại là An Kỳ đánh tới.
"Thư Hân, cậu gặp tai nạn xe cộ gì? Cậu ở đâu? Hiện tại thế nào rồi?" An Kỳ tỉnh lại sau giấc ngủ nhìn thấy trên mạng đầy trời đưa tin về nàng khiến cho An Kỳ bị doạ mặt mũi trắng nhợt cô cấp tốc nói: "Cậu không sao chứ?"
Liên tiếp câu hỏi, Ngu Thư Hân chọn cái đơn giản nhất trả lời: "Mình không có chuyện gì."
"Cái gì gọi là không có chuyện gì, trên mạng hàng loạt tin tức về vụ tai nạn của cậu, cậu ở đâu? Mình chạy qua bồi cậu." An Kỳ vừa nói một bên từ trên giường tìm y phục, Ngu Thư Hân vội nói: "Không cần đâu, Lisa tỷ đang ở chỗ này.

"
"Lisa tỷ? Lisa a?" An Kỳ nghe được tên quản lý của Thư Hân liền thở một hơi: "Có cô ấy tại mình liền yên tâm một chút, cậu đem địa chỉ bệnh viện gửi cho mình, mình đi xe qua."
"Đừng đến." Ngu Thư Hân nói: "Nơi này không cho người lạ ra vào."
An Kỳ mặc quần áo tay hơi ngừng lại: "Không cho sao?"
Ngu Thư Hân nhắm mắt nói: "Ừm, cậu biết đấy thân phận của mình bây giờ.


.

."
"Mình biết rồi." An Kỳ một điểm liền thông: "Vậy cậu thật sự không có chuyện gì?"
Ngu Thư Hân động viên: "Không có chuyện gì, đợi lát nữa kiểm tra xong liền có thể đi trở về."
"Không có chuyện gì là tốt rồi." An Kỳ nói rằng: "Mình thấy tin tức đều hù chết đây, chỉ là chị quản lý này của cậu thật không tệ vừa xảy ra chuyện liền đi bệnh viện."
Ngu Thư Hân nghe nói như thế nhàn nhạt hắng giọng nàng cúp điện thoại, vừa rồi còn ý nghĩ bỏ đi bây giờ bị ngăn chặn lại, nàng ngồi ở bên giường không nhúc nhích như pho tượng.
Lisa tiến vào phòng bệnh liền nhìn thấy nàng tư thế ngồi cứng ngắc, cô hô: "Thư Hân."
Ngu Thư Hân nhấc mắt: "Lisa tỷ."
"Đi thôi, trước tiên đi làm cái kiểm tra, không thành vấn đề liền sắp xếp giải phẫu."
Ngu Thư Hân ở sau lưng Lisa tiến vào một gian khác kiểm tra, bác sĩ để cho nàng nằm lên giường có sẵn, Lisa nói: "Nằm xuống đi."
Ngu Thư Hân ngoan ngoãn nằm ở trên giường, vạt áo bị nhấc lên lành lạnh chất lỏng rơi trên bụng nàng, sau đó một cái máy đọc thẻ di chuyển khắp vùng bung.

Thư Hân nhìn ngắm màn hình máy vi tính bên trong có hình ảnh đáy huyệŧ, bên trong tựa hồ cuộn mình một đứa bé, nàng mở to tầm mắt nghe được bác sĩ nói: "Phát triển cũng không tệ lắm."
Lisa nói: "Hiện tại làm giải phẫu không thành vấn đề chứ?"
"Không thành vấn đề." Bác sĩ nói: "Mình đã để y tá sắp xếp phòng giải phẫu, cậu mang Ngu tiểu thư qua đó đi."
Lisa gật đầu mang theo Thư Hân rời khỏi phòng siêu âm, hai người lại tiến vào một gian phòng khác Lisa nói: "Thư Hân đợi lát nữa làm giải phẫu có sợ hay không?"
Ngu Thư Hân bình tĩnh nhìn cô, Lisa t trên tay cầm một mảnh vải màu đen nói rằng: "Chị giúp em che mắt lại không nhìn thấy liền không sợ."
Phòng giải phẫu rất yên tĩnh không có ai Ngu Thư Hân nước mắt theo khóe mắt lăn xuống, khóe mắt ướt nhẹp nàng nức nở nói: "Được ạ."
Lisa đứng dậy giúp Thư Hân đeo khăn che mắt lại, Thư Hân trước mặt một màn đen cái gì đều không nhìn thấy, chóp mũi tràn đầy mùi thuốc sát trùng nồng nặc đến nỗi nàng muốn nôn.
"Đừng lo lắng." Lisa vỗ vỗ nàng tay: "Đi theo chị."
Lisa mang theo Ngu Thư Hân tiến vào phòng giải phẫu, bên trong hai cái hộ sĩ đang kiểm tra máy móc.

Thư Hân nghe được tiếng vang tách tách tách, nhịp tim nàng trong nháy mắt tăng nhanh, yết hầu khó chịu nghèn nghẹn Lisa nói với nàng: "Nằm xuống đi."
Hai cái hộ sĩ đứng bên người Thư Hân đỡ nàng nằm tại trên giường bệnh, Lisa nhân cơ hội đi ra ngoài mở cửa đối với Triệu Tiểu Đường đang ở bên ngoài nói: "Triệu tổng, có thể đi vào."
Triệu Tiểu Đường mặc trang phục đã sát khuẩn đi vào, cô mang theo khẩu trang chỉ lộ ra đôi mắt, nghe được Lisa nói có thể cô mới đi vào.

Mới vừa bước vào phòng giải phẫu Tiểu Đường liền nhìn thấy Thư Hân nằm trên giường bệnh mặc quần áo bệnh nhân, sắc mặt trắng bệch, thân thể tựa hồ còn run run, cô nghe được Thư Hân gọi: "Lisa tỷ."
Triệu Tiểu Đường bước nhanh đi tới nắm chặt tay Thư Hân nghe được nàng có chút khiếp đảm nói: "Lisa tỷ, chị ở lại cùng em có được hay không?"
Lisa đứng phía sau Tiểu Đường, thấp giọng nói: "Được, em ngoan ngoãn đừng nhúc nhích rất nhanh sẽ được rồi."
Bác sĩ đi tới nhìn xem ánh mắt Lisa trao đổi nói: "Chuẩn bị xong chưa?"
Lisa gật đầu: "Bắt đầu đi."
Triệu Tiểu Đường phát hiện Thư Hân chớp mắt liền nắm chặt tay nàng tựa hồ dùng hết khí lực toàn thân, cô có thể cảm giác được Thư Hân thân thể căng thẳng, có thể cảm giác được em ấy lòng sốt sắng không yên cô há há miệng suýt chút nữa liền kêu lên, vẫn là bác sĩ dẫn đầu nói: "Chớ sốt sắng, thả lỏng, thân thể thả lỏng, tôi trước tiên cho cô gây tê."
Ngu Thư Hân nhắm mắt lại có thể cảm giác rõ ràng được kim tiêm đâm thủng mạch máu mình, từng tia một lạnh lẽo chất lỏng truyền vào, nàng tựa hồ thần trí cũng bắt đầu không rõ ràng.
"Lisa tỷ." Ngu Thư Hân bất an hô: "Lisa tỷ."
Triệu Tiểu Đường nghe được tiếng kêu của Thư Hân chỉ biết đưa tay nàng đặt ở trên gương mặt mình, không hề có một tiếng động an ủi.
Tiểu Đường ánh mắt từ trên mặt Thư Hân dời đi xuống, bác sĩ để cho Ngu Thư Hân nửa người dưới che lên một tấm vải phẫu thuật, cô không nhìn rõ bất cứ thứ gì chỉ nhìn thấy bác sĩ cởi chiếc quần bệnh nhân của Thư Hân xuống, cô nhìn thấy chiếc quần màu lam nhạt đặt ở một bên.

Cả người Tiểu Đường quặn thắt, lòng giống như bị thanh sắt đâm vào đau đến nỗi cô nắm tay Thư Hân cũng bắt đầu run.

Tiểu Đường rời tầm mắt đi cô không muốn tiếp tục nhìn nữa, vành mắt ửng đỏ quay đầu cố ngăn giọt lệ đang đọng ở khóe mắt.
Bao nhiêu năm rồi Tiểu Đường không có lại viền mắt nóng rực này đây.
Bao nhiêu năm cô không có rơi một giọt nước mắt nhưng hiện tại Tiểu Đường có chút không khống chế được tâm tình.

Ngu Thư Hân không hề có một tiếng động gào khóc, bé con còn chưa kịp trải nghiệm thế giới này nàng còn chưa nhìn thấy con khóc con cười đã phải rời đi rồi.

Triệu Tiểu Đường căng thẳng đột nhiên muốn đứng lên lại bị người ấn xuống.
Cô quay đầu, Lisa đứng sau lưng cô vẻ mặt bi thương hướng về cô lắc đầu một cái, Tiểu Đường cắn chặt răng lại tiếp tục ngồi xuống.
Ngu Thư Hân nhắm mắt lại không nhìn thấy đồ vật sau khi tất cả cảm quan đều bị vô hạn phóng to nàng có thể cảm giác được chất lỏng trong suốt lạnh lẽo chuyển động trong cơ thể muốn làm mất đi thần trí của nàng.

Thư Hân có thể cảm giác được y phục của chính mình bị xốc lên quần được cởi xuống, da thịt bại lộ ở trong không khí, nàng cái gì cũng có thể cảm giác được.
Màu đen của miếng vải bịt mắt bị thấm ướt, Ngu Thư Hân cảm nhận được một vật sắc bén đến gần cơ thể mình thì phút chốc kêu lên: "Lisa tỷ."
Lisa nhàn nhạt mở miệng: "Hả?"
Ngu Thư Hân nức nở nói: "Em cảm giác được."
Lisa nhíu nhíu mày: "Cái gì?"
"Em cảm giác được nhịp tim đập của bé con, con đang muốn gọi em."
Liền như vậy trong nháy mắt Triệu Tiểu Đường rơi lệ, trái tim cô đau không thở được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui