Em có rất nhiều tiền nha

Sau khi đăng Weibo xong, Quan Tri Ý buông di động, chuẩn bị tiếp tục ăn cơm.

Mà vừa động đũa không bao lâu, lại có điện thoại gọi đến.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giây tiếp theo, âm thanh khiếp sợ của Lưu Vân từ đầu bên kia truyền tới: “Hai người tốc độ thật nhanh! Tốt xấu cũng để chị biết một chút chứ! Thế này là muốn công khai à!”

Quan Tri Ý: “Công khai? Đúng là muốn như thế, nhưng em chưa có nhắc tới mà… Là anh ấy đăng Weibo sao?”

“Không phải, là Weibo của em!”

“Weibo em làm sao chứ?”

“Em không phải đăng bài làm sáng tỏ sao, Thích tổng bình luận dưới Weibo của em không thấy à?”

Quan Tri Ý ngẩn người: “Em vừa ăn cơm… Đợi chút, em lập tức xem.”

Cúp máy, Quan Tri Ý lại đăng nhập vào Weibo. Nhưng mà cô phát hiện, Weibo thế nào cũng không vào được.

Chuyện gì thế này……

Quan Tri Ý đành gọi là cho Lưu Vân, Lưu Vân bất đắc dĩ nói: “Chị gái à, Weibo vì hai người mà tê liệt rồi.”

“……”

Weibo quả thật tê liệt rồi.

Sau đó, cũng có rất nhiều người muốn vào Weibo đều phát hiện không thể vào nổi. Qua một hồi lâu, chờ hệ thống ổn định lại, mới trở về trạng thái bình thường.

Quan Tri Ý vội vàng lướt xuống khu bình luận bài Weibo của chính mình.

Đừng náo loạn. Xe là của anh ruột, nhà mà tôi vào là của anh ruột. Thích tổng là căn cách vách kìa.

Bình luận hot nhất:

Thích Trình Diễn: [ Vậy bao giờ em mới vào nhà anh đây? ]

Bình luận của anh được mấy ngàn người trả lời:.

||||| Truyện đề cử: Loạn Thần Dưới Váy |||||

[ Tôi hoa mắt rồi sao? ]

[ Là bản tôn*! Bản tôn chính hiệu! ]

*Tôn: là cách gọi cho vị này, nhưng cấp bậc kính trọng còn cao hơn.

[ Lời này là có ý gì!!! ]

[ Tỏ tình? Theo đuổi? Ôi mẹ ơi. ]

[ Càng giống cầu hôn hơn. ]

……….


Cư dân mạng mang theo ngàn lần hoài nghi, nhưng mười phút sau, hoài nghi liền có đáp án. Bởi vì, một Weibo chính thức màu lam có tích V đã đăng bài:

Cảm ơn mọi người đã quan tâm, ông chủ và Quan tiểu thư đúng là đang trong thời gian yêu đương tìm hiểu, mong mọi người cho họ chút không gian riêng.

Cái Weibo màu lam có tích V này không phải cá nhân Thích Trình Diễn, cũng không phải công ty giải trí Nghệ Tinh, mà là Weibo chính chủ duy nhất của tập toàn Thích thị. Chính là Weibo thường ngày chỉ chia sẻ thông tin kinh tế, đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất đăng về việc tư như yêu đương.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đăng bài xong, rất nhanh liền có người vây đến xem.

[ Sử dụng Weibo chính thức này để thông báo, đây là muốn khẳng định Quan Tri Ý là chủ nhân sao? ]

[ Chắc gì đã là chủ nhân, nhìn xem Thích Trình Diễn trước đó bình luận, xem chừng vẫn theo đuổi con gái nhà người ta. ]

[ Tôi ngất đây! Quan Tri Ý tận cùng là người thế nào vậy?! ]

[ Mấy người còn không biết? Có người nhận ra oto của Quan Tri Ý rồi. Cả nước chỉ có hai chiếc siêu xe đó, một là ở Quảng Châu. Còn Đế Đô này người sở hữu là Quan Nguyên Bạch, tức là anh trai ruột của Quan Tri Ý đó. ]

[ Quan Nguyên Bạch là……. ]

[ Quan thị mà không biết? Vậy bạn hẳn biết khách sạn 5 sao Nam Tước mà đông đảo cả nước người người đều biết tới phải không? ]

[ Những kẻ nói Tri Ý bước vào nhà hào môn đúng là tự vả vào mặt. Bản thân người ta là bước ra từ hào môn chân chính! ]

[ Nhưng trước đây Quan Tri Ý phát triển bình thường mà, lẽ nào người nhà không giúp? ]

[ Không phải là nghèo khổ lắm à? ]

Nói về nghèo khổ này, lại có người đào ra chút ít tư liệu.

Đào ra chuyện đầu tiên là buổi livestream của Quan Tri Ý. Trong video, cô cố gáng hết sức để giải thích rằng mình không nghèo, cuộc sống thật sự rất tốt, nhưng lại không ai tin điều đó.

Lúc video này đưa ra, bình luận toàn là thả haha:

[ Cảm thấy vị tiểu tỷ tỷ này tận cùng là bất lực, không ai tin cả. ]

[ Ha ha ha ha ha cười chết tôi, biểu tình thật bất đắc dĩ quá mà. ]

[ Xem ra trước đây là tự mình nỗ lực trong giới giải trí, căn bản không dùng chút tài nguyên trong nhà. ]

[ Vậy mà lại cố gắng dốc lòng đến thế. ]

[ Bé ngỗng nhà tôi không nghèo! Trời ạ! Hạnh phúc quá đi mất, mẹ già rơi nước mắt vì cảm động rồi. ]

[ Làm sao mà không nói thẳng mình là người Quan gia nhỉ, bán thảm gây chú ý làm gì chứ? ]

[ Bị bệnh không thế? Nói mình là người Quan gia là càng gây chú ý đấy được không? Người ta là khiêm tốn không tình nguyện mang danh tiếng gia đình ra. ]

…….

Đào ra chuyện thứ hai là mẹ của Quan Tri Ý là Lâm Tư Gia. Ngành giải trí có một đoạn kí ức, trước đây không biết Quan Tri Ý là người Quan gia thì thôi, nhưng hiện giờ biết được rồi, phóng viên tự nhiên mà nhớ tới từng có một Lâm Tư Gia gả vào cửa Quan gia.

Bà là nữ thần trong mộng của rất nhiều người thời đại đó, tuyệt sắc giai nhân lại diễn qua rất nhiều bộ phim. Nhưng thật tiếc, quá xinh đẹp cũng không phải là chuyện tốt. Hai chữ “bình hoa” và “bệ đỡ” luôn bủa vây lấy bà. Sau đó, vì không chịu được lời chửi rủa của đại chúng mà tâm sinh suy sụp, kết cục tự vẫn.


Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

[ Lâm Tư Gia thật sự rất đẹp. Nhưng lúc đó thật đã chặn đường khá nhiều người. ]

[ Trước kia danh tiếng bà không tốt, nhiều người nói bà là bình hoa, đều không yêu thích bà. ]

[ Cảm giác Quan gia không lót đường cho con gái là vì liên quan đến chuyện của mẹ… Nói cho cùng, người nhà là không muốn con gái đi vào con đường này đi. ]

[ Cảm tạ cô con gái đã kiên trì nỗ lực theo đuổi ước mơ vào giới giải trí! ]

[ Quan Tri Ý cũng là bị cư dân mạng ngậm máu phun người đến mức không thể không nói ra thân phận bản thân. ]

[ Xem ra Lâm Tư Gia lúc trước đúng là oan uổng, không làm gì cũng bị mắng chửi. ]

[ Hồng nhan bạc mệnh. ]

……….

Ba giờ chiều, Quan Nguyên Bạch và Thích Trình Diễn đều từ công ty trở về.

Lúc đó, Quan Tri Ý đang ngồi trên ghế sofa, màn hình di động vẫn dừng ở ảnh chụp lúc trước của mẹ. Cô công khai mình là người Quan gia, chắc chắn biết mọi người sẽ chú ý đến việc này, nhưng cô không quan tâm.

Mặc kệ ai nói gì về mẹ, trong lòng cô, mẹ vĩnh viễn là nữ thần.

“Tiểu Ngũ.”

Nghe được thanh âm của Quan Nguyên Bạch, Quan Tri Ý mới rời mắt khỏi màn hình: “Anh hai, về sớm thế, có phải là…… ba cũng gọi điện cho anh?”

Quan Tri Ý vừa rồi nhận được điện thoại của ba. Là cô nói buổi tối sẽ về nhà nói chuyện rõ ràng, nên ba cô mới không tìm tận cửa.

Quan Nguyên Bạch nói: “Chuyện lớn thế này đương nhiên là gọi rồi.”

Quan Tri Ý khẽ hỏi: “Vậy, Thích lão gia có gọi không?”

Thích Trình Diễn: “Ông nội chưa gọi, có thể tạm thời vẫn chưa biết, lát nữa trở về anh nói cho ông.”

Quan Tri Ý: “Ừm.”

Quan Nguyên Bạch nhìn bọn họ: “Nghe nói vì chuyện công khai mà Weibo đều tê liệt cả rồi? Hai người cũng được quá nhỉ.”

Quan Tri Ý: “Vốn dĩ không nghĩ tới mức này….”

Thích Trình Diễn cười: “Vậy cũng tốt, hai chuyện cùng lúc đều làm rõ, sau này đỡ phiền.”

Quan Nguyên Bạch hừ lạnh, gõ vào đầu Quan Tri Ý: “Đi, về nhà thôi.”

“Ừm…”

Hai mươi phút sau, cả ba người lái xe trở về Ngự Hoà Công Quán.

Thích Trình Diễn không về nhà mình, mà cùng Quan Nguyên Bạch và Quan Tri Ý đến nhà bọn họ. Rốt cuộc, chuyện yêu đương với Quan Tri Ý, vẫn phải chính thức nói với ba cô một tiếng.


Xe dừng lại, cả ba người cùng từ gara đi lên. Nhưng thấy người ngồi trong phòng khách, đều sửng sốt.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bởi vì bên trong lúc này không chỉ có một mình Quan Hưng Hoài, còn có Thích lão gia.

Thích Trình Diễn: “…… Ông nội, ông cũng ở đây.”

Thích lão gia rất ít xem tin tức giới giải trí, việc này là người khác gọi thông báo cho ông biết. Lúc này nhìn Thích Trình Diễn, mặt ông trưng vẻ vô cảm, ngoắc tay: “Con lại đây.”

Quan Tri Ý thấy sắc mặt ông nội không đúng, vội vàng nói: “Ông nội, thật xin lỗi đã không nói cho người. Bọn con đều muốn ổn định mới nói, cho nên……”

Thích Danh Thắng ngắt lời cô: “Tiểu Ngũ ngoan, con đứng đây đã.”

“………”

Thích Danh Thắng: “Trình Diễn, con lại đây cho ta.”

Thích Trình Diễn hơi dừng một chút, đi lên: “Ông nội-----”

“Cái đồ hỗn láo!”

Không ai nghĩ rằng, Thích Danh Thắng đột nhiên cầm lấy gậy bên cạnh, hùng hồn đánh lên người Thích Trình Diễn. Ngay cả người nãy giờ ngồi bên cạnh như Quan Hưng Hoài cũng cả kinh lập tức đứng dậy: “A, lão gia, không đến mức không đến mức----”

Thích Danh Thắng rút tay ra, lại đánh vào chân của Thích Trình Diễn: “Khốn nạn! Con sao lại thế này! Con, con, con thế mà xuống tay với Tiểu Ngũ! A! Khi còn bé quen biết thế nào mà con làm thế! Người ta gọi con như anh trai, con đùa cợt cái gì thế thằng khốn khiếp này!”

Quan Tri Ý: “Ông nội---”

Sự tình đột ngột xảy ra, ai cũng không kịp ngăn lại. Thích Trình Diễn vốn dĩ có thể tránh, nhưng lại bất động đứng tại chỗ, hứng chịu mọi đòn của ông.

Quan Tri Ý thấy anh không nhúc nhích, vội vàng bước lên chắn trước mặt anh: “Ông nội, không phải như thế, là, là con……”

“Tiểu Ngũ con đừng nói thay nó!” Thích Danh Thắng chỉ vào Thích Trình Diễn nói: “Con nói xem, muốn theo đuổi người ta sao không sớm mở lời! Con bé, con bé là bạn gái cũ của em trai con! Con đang làm gì thế hả!”

“Ông nội, chuyện này có hiểu nhầm.” Quan Nguyên Bạch tiến lên, thuận tiện kéo Thích Trình Diễn sang chỗ khác tránh bị đánh, sau đó nói: “Chuyện với Hoa Hoằng Hi trước kia là do hai đứa trẻ này muốn né xem mắt nên diễn trò thôi ạ.”

Thích Danh Thắng: “Cái, cái gì?”

Quan Hưng Hoài cũng chấn động nói: “Thật không?!”

Quan Tri Ý xấu hổ: “Ba, là thật…… Lúc đó là ba bức con quá nên…..”

“Con, con----” Quan Hưng Hoài nhất thời không biết nói gì, một phần bực bội vì bị lừa gạt, một phần thở phào nhẹ nhõm vì Quan Tri Ý không hẹn hò với Hoa Hoằng Hi, có cùng Thích Trình Diễn yêu đương cũng không thành vấn đề quái dị.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thích Danh Thắng nhìn về phía Thích Trình Diễn: “Chuyện này con có biết?”

Thích Trình Diễn gật đầu: “Dạ vâng.”

“Cho nên con với Tiểu Ngũ-------”

“Sau khi về nước cùng Tiểu Ngũ ở một chỗ mới thích em ấy, cho nên là con chủ động theo đuổi.”

Thích Danh Thắng nheo mắt, tuy không tỏ thái độ nhưng sắc mặt tốt lên ít nhiều.

Thích Trình Diễn thấy vậy, hướng sang Quan Hưng Hoài nói: “Chú, hôm nay con tới là muốn nói với người một tiếng. Con thích Tiểu Ngũ, hy vọng chú cho phép bọn con ở bên nhau.”

Thực tế, Quan Hưng Hoài rất tán thưởng Thích Trình Diễn. Bởi vì tuổi tác giống con cái của mình, lại là đứa trẻ chăm sóc nữ nhi bảo bối của ông từ bé, cho nên trước nay đều không cảm thấy hai đứa sẽ nảy sinh điều gì khác.

Mới ban nãy đọc được tin tức, khẳng định là khiếp sợ. Nhưng kinh ngạc qua đi, ông cẩn thận ngẫm nghĩ lại, Thích Trình Diễn đối với Tiểu Ngũ mà nói, kỳ thật rất thích hợp……

“Cái đó, mấy đứa nhỏ các con yêu đương, nói cái gì mà ta cho phép không cho phép, Tiểu Ngũ thích là được.” Quan Hưng Hoài nói.


Ánh mắt Quan Tri Ý sáng bừng lên: “Ba, ba cũng thấy rất tốt mà phải không.”

Quan Hưng Hoài: “Lần sau còn dám giấu chuyện này thì xem ta xử lý con thế nào.”

Quan Tri Ý cao hứng: “Không có khả năng, không có khả năng. Làm gì còn có lần sau nữa ba.”

Quan Hưng Hoài liếc nhìn cô, hừ một tiếng.

Thấy Quan Hưng Hoài không giận, Quan Tri Ý liền tới cạnh Thích Danh Thắng. Cô kéo tay ông, thăm dò hỏi một câu: “Ông nội, ông không thích con sao ạ?”

Thích Danh Thắng sửng sốt, vội nói: “Sao có thể, ông nội chỗ nào không thích con chứ.”

“Nhưng con cảm thấy ông không thích con nữa rồi.” Đôi mắt lấp lánh, miệng hơi nhếch lên, Quan Tri Ý ra bộ uỷ khuất vô cùng, “Bằng không, sao ông không muốn Trình Diễn cùng con ở bên nhau.”

Thích Danh Thắng đối với Quan Tri Ý chính là coi cô như cháu gái mà đau đớn, không ngờ cô là tự nguyện: “Tiểu Ngũ, ông nội không phải không muốn hai đứa ở bên nhau. Mà là tiểu tử này không tốt! Việc này cũng gạt ta!”

“Cho nên, ông nội vẫn là thích chúng con ở bên nhau phải không ạ?”

Thích Danh Thắng nhìn Quan Tri Ý chớp chớp mắt, tâm can mềm nhũn.

Kỳ thật, ông đặc biệt hy vọng đem tiểu nha đầu này cưới vào nhà. Bằng không lúc trước nghe tin cô cùng Hoa Hoằng Hi chia tay, sẽ không tức giận như vậy. Chỉ là chưa từng nghĩ đến, đứa cháu trai cứng nhắc này của ông thế mà lại động tâm. Ông cho rằng, thằng nhóc này chỉ đem cô nương nhà người ta coi như tiểu muội muội…

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thích Danh Thắng lạnh lùng nhìn Thích Trình Diễn một cái, vỗ lên mu bàn tay Quan Tri Ý: “Thằng nhóc này thật có phúc khí.”

Quan Tri Ý quay đầu lại, cùng Thích Trình Diễn liếc mắt, ý cười tràn đầy: “Cảm ơn ông nội ạ.”

**

Sau một hồi qua lại, Thích lão gia rốt cuộc cũng mang sắc mặt bình thản mà trở về.

Quan Tri Ý đưa ông ra cửa, nhân lúc không ai chú ý, trộm kéo ống tay áo Thích Trình Diễn lại.

Thích Trình Diễn quay đầu: “Làm sao thế?”

“Có đau không?” Quan Tri Ý nhỏ giọng hỏi.

Thích Trình Diễn cười: “Không có việc gì.”

“Anh trở về xem xem có bị hằn vết đánh hay không nhé.”

“Được.”

“Có vấn đề thì nói với em, trong nhà em hình như có thuốc tốt… Lúc đó em đem qua cho anh.”

“Yên tâm, không nghiêm trọng đến vậy.”

Quan Tri Ý trừng mắt nhìn anh: “Anh ngốc chết đi được, thế mà không tránh.”

“Động tới em, có bị đánh cũng đáng.” Thích Trình Diễn cong môi, “Được rồi không cần tiễn nữa, vào nhà đi."

Quan Tri Ý ừ một tiếng, lưu luyến không muốn rời, buông anh ra: “Vậy ngày mai anh có tới tìm em được không?”

Thích Trình Diễn sững sờ đôi chút: “Hả?”

Quan Tri Ý nâng khoé miệng, “Em nói là nếu như mọi người đã biết, vậy chúng ta có thể quang minh chính đại ở bên nhau rồi.”

Ánh mắt Thích Trình Diễn trở nên thâm trầm.

Quỷ mới biết anh nhìn cô trong bộ dạng này, cố gắng cỡ nào mới ngăn được ý niệm muốn gói cô mang về nhà ngay lập tức.

“Được, ngày mai anh đến tìm em.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận