Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn
Trong một nhà hàng sang trọng.
- Cứ nhận lấy đi! Chỉ cần ngài ngày mai xử án thật công bằng là được.
- Chuyện đó thì ngài yên tâm! ( Người đeo kính sau khi nhận phong bì dày cộp thì đút luôn vào cặp)
Nhân Kiệt cười quỷ dị trong phòng, thứ trên đời này dễ mua nhất là lòng người, chỉ đòi hỏi là bạn có bao nhiêu quyền lực, bạn nắm trong tay bao nhiêu tiền, và bạn là ai? Chỉ vậy thô!
Hắn thưởng thức bản nhạc âm hưởng nhâm nhi ly rượu, trong lòng cười thâm hiểm....
Phiên toà quan trọng đã đến hôm nay là ngày nghe phán quyết xác nhận chọn bản di chúc nào. Tiểu Yên có phần lo lắng, cô thật sự không muốn công lý lại thua cuộc, Thục Xương nắm tay cô trấn an. Các vị quan toà tối cao đã xuất hiện, họ đọc một tràng văn dài nói về việc đã thảo luận và dựa vào luật pháp hiến pháp các chương và đưa ra phán quyết.
- Bản di chúc của...
- Tôi xin kháng nghị!
Giojng của một người đàn ông phía cuối dãy người ngồi nghe xét xử đã lên tiếng, người đó đội một cái mũ xụp đi đến trước toà lên tiếng:
- Thưa toà! Thưa các vị đến nghe phiên xét sử! Bản di chúc không còn hợp lệ nữa! Cả hai đều không hợp lệ bởi vì tôi vẫn còn sống.
Ông mở mũ ra, khuôn mặt ấy là Tiểu Yên sửng sốt, cô vui mừng mà không kiềm chế được gọi ông một tiếng rất rõ ràng: '' Ba''. Mặt luật sư Minh bắt đầu sợ sệt, ông ta lo lắng mình sẽ bị vạch trần nhưng không ngờ... Ba cô nhận cả hai di chúc là của ông, thật sự đối với Vương Hoàng không còn quan trọng muốn biết xem kẻ nào ám hại mình, miễn yên ổn để mọi người quên đi vụ án này.
Phiên toà cũng phải huỷ phiên xét sử vì chủ nhân của bản di chúc vẫn còn sống, Vương Hoàng- ba cô chưa chết. Cùng lúc phóng viên đưa tin rất nhanh '' Doanh nhân Vương Hoàng hồi sinh'', '' Cái chết giả của vị doanh nhân tập đoàn Vương thị''......
Cô ngồi trên xe lăn tỏ vẻ giận dỗi, cô khóc bao nhiêu nước mắt vì ba mình mà giờ ông lại... ông thật làm cho cô quá đau tim rồi!
Vương Hoàng khuôn mặt có phần già nua hơn trước, ánh mắt trầm ấm lau nước mắt cho cô con gái bé bỏng:
- Nín đi! Đã 21 tuổi đầu mà sắp tới là 22 rồi!
Luật sư Hàn cũng có chút bất ngờ, mọi người đều đồng loạt hỏi tại sao ông còn sống. Ông cười rồi nói:
- Có một người đã giúp ba! Người đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...