Mặt trời lấp ló sau những bụi cây phía đông. Những tia nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua các kẽ lá, khẽ đánh thức vạn vận khỏi giấc ngủ say. Cây lá rì rào thức dậy chào bình minh. Những giọt sương long lanh phản chiếu ánh mặt trời, như hạt ngọc sáng lấp lánh.
Ở một ngôi nhà nọ khá nhộn nhịp.
-"Tiểu Bảo!!! Dậy mau lên!!!"
Âm lượng Hoài Thương vặn hết cỡ vào sáng sớm.
-"Dậy! Dậy! Dậy!"
Thiên Bảo vẫn chưa chịu nhúc nhích.
-"Tui trèo lên giường đó nha!"
Nói rồi cô phi thẳng lên giường.
-"A!!!"
Cậu lật đật ngồi dậy, cách xa cô ra năm mét.
-"Bà...sao bà lại vào phòng tui...còn trèo lên giường..."
Cậu đỏ mặt tía tai, bối rối nói.
-"Thì mẹ ông kêu tui lên đánh thức ông dậy!"
-"Dù mẹ tui kêu nhưng...nhưng tui cũng là con trai...còn bà là con gái...bà đừng có..."
-"Hả? Nhưng ông cũng giống con gái mà, có sao đâu!"
Có đứa tỉnh bơ nói, còn đứa kia mặt đen như đít nồi cháy.
-"Này! Tui là con trai..."
-"Ông đi làm vệ sinh cá nhân mau lên!! Sắp trễ rồi!!"
Cô coi lời nói cậu như gió thổi thoáng bay, cậu thở dài, chán nản bước vô nhà tắm.
....
10 phút sau, Thiên Bảo khoác lên người bộ đồng phục gọn gàng, Hoài Thương chỉnh trang cà vạt cho cậu.
-"Sao ông cứ đội nón áo khoác quài thế?"
-"Tại tui đội quen rồi, cởi ra không quen!"
-"Chậc, tiếc quá!"
Cô tặc lưỡi.
-"Sao tiếc?"
-"Vì gương mặt ông nhìn được thế kia mà bị che kín mít đi, tiếc quá chứ sao?"
Uầy, con bạn thân cậu tính tình thẳng thắng, nghĩ gì thì nói đó, cậu quen rồi. Chỉ là, trong lòng vẫn thấy hơi hồi hộp.
-"Sao mặt ông đỏ vậy?"
-"Không có gì..."
-"Chào cô chú tụi cháu đi học!"
-"Bye hai đứa"
Ông Huỳnh cười.
-"Đi học vui, mà Thương đừng có ăn hiếp Bảo nhà cô quá nha!"
Bà Huỳnh trêu.
-"Cô cứ chọc con quài, con hiền thấy mồ, đúng không Tiểu Bảo?"
Cô nhéo cậu một phát.
-"Đúng rồi, Thương hiền lành lắm cơ..."
....
Trường Hùng Vương gần nhà, nên mỗi ngày Thương và Bảo đều đi bộ đến trường.
Đôi bạn thân đang ung dung chuyện trò thì nhìn thấy một trận ẩu đả giữa đường, không ai dám ra ngăn cản.
-"Cái tên tóc vàng kia đang đánh người! Tui phải cho hắn một bài học!"
Cô lao thẳng đến đấm vào mặt tên tóc vàng một phát thật mạnh, làm hắn khuỵ xuống tại chỗ luôn.
-"Bắt nạt người khác là cực kỳ tệ hại, tôi thấy khinh những kẻ như cậu chuyên đi bắt nạt người khác!"
-"Thương à..."
Thiên Bảo khều khều cô.
-"Im lặng đi Tiểu Bảo! Đừng làm phiền tui đang chiến đấu vì chính nghĩa!"
-"Hình như bà đánh lộn người rồi, nhìn kìa..."
Cô ngẩn tò te ngước nhìn theo ngón tay cậu, thấy một đám con trai đang phủi phủi áo đứng dậy, rồi tụi nó chửi tên tóc vàng:
-"Hôm nay tụi tao tha cho mày đó! Đi thôi anh em!"
Tụi nó bỏ đi.
-"Một đám con trai và một mình tên này, úi! Vậy là..."
-"Điều gì khiến cô nghĩ là bọn chúng đang bị bắt nạt vậy hả!?"
Tên tóc vàng ôm cái mũi máu đứng dậy.
-"Wa! Không thể nào! Màu tóc vàng của cậu khiến tôi nghĩ cậu là người xấu!"
-"Lý do kiểu gì vậy!?"
*Ròng ròng*
-"Hahaha...máu mũi cậu chảy ròng ròng kìa..."
-"Nhờ ơn đức của ai hả? Cô đấm tôi mà không vì bất kỳ lý do gì sao!? Tôi nhất định phải giết cô!!"
-"Tớ thay mặt cô gái hung dữ này xin lỗi cậu, cậu ấy có chút nhầm lẫn rồi!"
Thiên Bảo nhanh chóng cứu vãn tình hình.
-"Có mình cậu là hiểu lý lẽ!"
-"Chậc, tôi chỉ vì chính nghĩa thôi mà..."
Hoài Thương gãi đầu.
-"Băng cá nhân nè, cậu dán vào đi"
-"Cảm ơn cậu, sáng sớm đã gặp xui xẻo, đồ con gái bạo lực!"
Hắn lườm cô, rồi bỏ đi mất.
-"Cười cái gì vậy Tiểu Bảo? Mắc cười lắm hả?"
-"Không...không có gì..."
Mỏ Thiên Bảo méo méo, cậu ráng nhịn cười.
-"Khôn hồn thì tắt cái miệng cười đi nha, nếu không thì cái lỗ mũi của ông cũng sẽ giống tên đó đấy!"
-"Dạ vâng thưa chị!"
....
Ở lớp 10A, ông thầy chủ nhiệm đầu hói ra khỏi lớp, cả lớp lại có dịp nháo nhào. Hoài Thương cùng đám con gái trong lớp ngồi tâm sự về chuyện bạn trai bạn gái.
-"Lan nè, bạn trai cậu học khác trường phải không? Cậu nhận ra mình yêu anh ấy từ khi nào?"
-"Lúc đầu bọn tớ chỉ là bạn bình thường thôi, rồi...mọi chuyện thay đổi khi bọn tớ vào trung học. Không gặp nhau thường xuyên làm tớ buồn lắm. Thế là tớ biết mình đã yêu anh ấy, rồi anh ấy nói anh ấy cũng cảm thấy như vậy..."
-"Kyahh!!"
Tụi con gái cùng nhau la lên.
-"Còn Khả Ngân này, cậu đá thằng bạn trai thứ mấy trong tháng rồi?"
Khả Ngân ngán ngẩm nói:
-"Thứ 5, thằng lần này nói nhiều quá nên tớ cho out luôn!"
-"Đúng là xinh đẹp nên có cái giá của xinh đẹp ha"
-"Mấy cậu thì sướng rồi, còn tớ thì không có bạn trai nào đây này..."
Hoài Thương ủ rủ.
-"Ngoài cái tính khí nóng nảy của cậu ra thì trông cậu cũng rất xinh mà, không có ai tỏ tình sao?"
-"Người tỏ tình thì nhiều lắm, nhưng cứ qua ngày hôm sau là tụi nó lặng mất tăm, chẳng hiểu tại sao nữa!"
-"Hay tại cậu sử dụng bạo lực, nên tụi nó mới sợ hãi chạy mất dép?"
-"Không có, lúc gặp tụi nó tớ dễ thương như một chú mèo con vậy, đâu có chuyện gì đâu!"
-"Vậy thì lạ thật!"
-"Ơ, nhưng mà Hoài Thương này, còn Thiên Bảo thì sao? Thân thiết với nhau 10 năm rồi, bắt đầu yêu nhau cũng được mà!"
Khả Ngân nói.
-"Tụi tớ chỉ là bạn bè thôi, vì dù sao đó cũng là Tiểu Bảo, cậu ta vừa hiền lành vừa nhút nhát, lại còn hay mè nheo. Chẳng có hình tượng của một bạn trai lý tưởng gì hết!"
-"Hắt xì!"
-"Khăn giấy nè Tiểu Bảo!"
Cô đi lại bàn của Thiên Bảo.
-"Hơ...hình như có ai nói xấu tui thì phải?"
-"Làm gì có chứ! Hê hê!"
Có đứa làm như mình ngây thơ không biết gì.
Tụi con gái xầm xì to nhỏ:
-"Đúng là Thiên Bảo không bao giờ đủ tiêu chuẩn để làm bạn trai!"
-"Nhưng nếu Thiên Bảo không tệ-toàn-tập thì cậu ta cũng rất được mà, khuôn mặt sau lớp nón áo khoác rất đẹp trai!"
-"Có một ưu điểm còn nhiêu là khuyết điểm không hà!"
-"Các cậu thử đoán xem cậu ta có thích Hoài Thương không?"
-"Tớ nghĩ là không, chắc cậu ta chỉ xem Thương như một cô bạn thân thôi!"
-"Tớ lại nghĩ là có, nhìn ánh mắt dịu dàng của cậu ta dành cho Thương kìa, có khi yêu đơn phương suốt nhiều năm không chừng!"
...
-"Cả lớp trật tự!"
Thầy đầu hói trở lại.
-"Hôm nay lớp ta có một nam sinh mới chuyển tới, vào đi em!"
Wow, đây là một anh chàng cực hot, với một gương mặt cực kỳ ăn ảnh, thân hình cao ráo, mái tóc nhuộm vàng óng ả, làm đám con gái trong lớp đổ rần rần.
-"Sao mũi em phải dán băng cá nhân thế? Em bị thương à?"
Thầy hói hỏi.
-"Tại vì em đã có một buổi sáng đẫm máu thưa thầy!"
Cả lớp chã hiểu gì sất, còn Hoài Thương nuốt nước bọt cái ực. Cô lấy cuốn sách che mặt lại, hy vọng hắn ta sẽ không nhìn thấy.
-"Xin chào các bạn, tớ tên là Nguyễn Ngọc Tuấn, từ giờ hy vọng chúng ta sẽ trở thành bạn bè tốt của nhau!"
....
Giờ ra chơi.
*Ngáng chân*
Hoài Thương ngã quyên con xuống đất.
-"Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
A, hắn ta vẫn còn rất giận.
-"Mũi của cậu...ổn chứ?"
-"Nhìn tôi có giống ổn không?! Nó đã bị gãy!! Và tôi lại gặp phải chuyện như vậy vào sáng sớm nữa chứ!!"
-"Ây da, Khả Ngân à, đi mua đồ ăn đi!"
Cô quay sang nhỏ.
-"Đừng có bơ tôi!"
Ngọc Tuấn nhìn thấy Thiên Bảo, liền quay ngoắt 180 độ:
-"Oh! Cậu bạn hiền lành lúc sáng!"
-"Tớ cũng không ngờ tụi mình lại chung lớp, bất ngờ thiệt!"
Thiên Bảo cười.
-"Như cậu đã biết tớ tên là Nguyễn Ngọc Tuấn, còn cậu là?"
-"Huỳnh Thiên Bảo"
-"Tớ rất có cảm tình với cậu, tụi mình làm bạn nha!"
-"No way!"
Hoài Thương xách cổ Thiên Bảo xê ra.
-"Tiểu Bảo là bạn thân của tôi, tôi không cho cậu ấy chơi với cậu! Mơ đi!"
-"Cái gì nữa đây con nhỏ bạo lực?! À mà..."
Hắn ngưng lại.
-"À mà gì?"
-"Cô có tên không?"
-"Chẳng lẽ không có? Tôi tên là Nguyễn Hoài Thương!"
-"Hoài Thương? Phụt...cái tên..."
-"Cái tên sao không giống tính tình gì hết vậy, câu này nghe riết ngán rồi, cậu không cần nói nữa đâu ha, cảm ơn nhiều!"
Ngọc Tuấn cười cười.
-"Oh! Cậu tên gì thế?"
Mắt hắn sáng rực nhìn Khả Ngân.
-"Trần Khả Ngân"
-"Cậu rất xinh, cho tớ theo đuổi cậu nhé?"
Nhỏ nhìn hắn từ trên xuống dưới.
-"Không, cậu hoàn toàn không phải mẫu người lý tưởng của tớ!"
Nhỏ tặc lưỡi, rồi hất tóc quay đi.
-"Nè Hoài Thương..."
-"Gì nữa?"
-"Đây mới chính là con gái nè, ai như cô!"
-"Thế tôi là cái giống loài gì trên Trái Đất vậy hả tên kia?!!"
-"Khả Ngân ơi đợi tớ với!"
Ngọc Tuấn tung tăng đuổi theo.
Đôi bạn thân nhìn nhau, ngán ngẩm lắc đầu. Học sinh mới đúng là 1 thằng nhoi như con vòi, lúc nắng lúc mưa, chẳng biết đường đâu mà lần!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...