Em Chính Là Người Tôi Yêu
- Con heo...cô hông có mắt hả?
- Tối...tối quá, tui nhìn hông rõ
Thì ra lúc nảy nó đâm vào xe hắn, nên hắn "lọt" từ trên xe xuống, rồi nó cũng té theo. Bây giờ nó và hắn đang nằm dưới đất, à quên
- Sao phía dưới...êm êm zậy ta? hông lẽ
- CON HEO KIA ĐỨNG LÊN...ẶC, CHẾT, CHẾT TUI RỒI..RỒI
Trời...hình như nó đang nằm lên người hắn, còn trên người nó là chiếc xe của hắn. Đầu tiên là hắn ngã, sau đó tới nó, và cuối cùng là chiếc xe cũng nghiêng ngả lên người nó lun, rốt cuộc. Người tội nghiệp nhất là hắn, bị "2 cái thứ nặng nề" đè lên người
- Áa..xin...xin lỗi. Tui..tui lên liền nè
Nó ráng dùng sức đẩy cái xe ra nhưng vô ích
- Mau..lên coi.tui chịu hết nổi rồi..
- Hộc...anh...có ngon...hộc...tự đẩy đi, mệt...muốn..lè lưỡi.. ra..rồi nè.
Bác quản gia, vệ sĩ và các người hầu từ trong nhà hớt hải chạy ra
- Cậu chủ..
- Kéo..kéo con heo...với cái xe lên...mau
Tức thì mọi người kéo cái xe và nó ra khỏi người hắn, rồi đỡ hắn đứng zậy.
- Cậu chủ có sao hông ạ? Dìu cậu chủ vô nhà
Mọi người dìu hắn vào nhà, còn nó thì được bác quản gia giúp đỡ nên cũng tự đi được.
~~~~~~~~~~~~~~
Khi đó, tại phòng hắn
Hắn đang nằm trên giường, bác sĩ cũng đã được kêu lại cấp cứu cho hắn...Chuẩn đoán: Bị trầy xước nhiều, trật xương khớp.Cần chờ thời gian lành lại.
- Thưa cậu, thuốc đây ạ.
Hắn hông nói zì, cầm ly nước và vài viên thuốc ực vào trong chớp nhoáng.
- Chúng tôi xin ra ngoài, có zì cậu cứ kêu ạ.
Nói xong mọi người ra ngoài, đóng cửa cho hắn nghỉ ngơi. Còn nó thì chỉ bị trật mắc cá chân và trầy xước nhẹ, khi được bác sĩ băng bó giùm nó mon men bước qua phòng hắn
- Gia Huy ơi.. Gia Huy à.
Im lặng
- Nè..tui..tui xin lỗi nha
Im lặng. Nhưng có 1 người trong phòng đang cảm thấy dịu lòng hơn
Cạch.
Nó bước đến ngồi cạnh cái giường, hắn quay đầu sang bên khác.
- Giận tui hả?
Im lặng
- À quên, tui đâu có lỗi zì đâu mà xin.
-* Grừ..cô hông có lỗi hả? Ai tông vào xe tui chứ*
- Tui về phòng đây.
Nó toan bước đi, hắn im hết nổi rồi.
- Con heo kia, đứng lại
- Zì?
- Lỗi tại cô hết chứ tại ai, ai tông vào xe tui chứ?
- Ờ thì..tại trời tối chứ bộ.
- Ai mượn cô đi lòng vòng hả? Để cuối cùng tông vào xe tui lun?
- Anh chạy xe lạng lách thì có.
- Bây giờ đổ lỗi cho tui sao?
- Thì đương nhiên là zậy rồi..à hông, tui nói thật chứ bộ?
- Thật sao?
- Thật.
Hắn ghé sát mặt mình vào mặt nó, mặt nó ửng đỏ lên
- Anh..anh làm cái zì zậy?
5cm
4cm
3cm
2cm
o_O
Nó định đẩy hắn ra, nhưng hắn đã kịp cầm chặt 2 tay nó lại
-*Chết rồi. Nụ hôn đầu của mình hông lẽ trao cho cá tên này sao? Hông thể nào.*
- Lỗi tại ai?
- Tại..tui...tại tui..
- Tốt.
Hắn quay đầu nằm lên giường. Nó chạy ào ra cửa
- Lêu..lêu..lỗi tại anh thì có, đừng hòng bắt nạt tui..lêu lêu
- CON HEO KIA ĐỨNG LẠI MAU..TUI BẮT CÔ NẤU CHÁO HEO BÂY GIỜ..
Nó nhanh chân chạy về phòng đóng cửa lại. Còn hắn
- Tha cho cô hôm nay, ngày mai cô chết chắc rồi. Dám giỡn mặt với Trần Gia Huy này sao?
Nở nụ cười gian..Hắn đắp chăn đi ngủ để hồi phục sức rồi xử nó sau...hehe
~~~~~~~~~~~~~~~
9h26p pm
Tại phòng nó.
- Nhớ ba mẹ quá.
Nó lôi cái điện thoại trong tủ ra, lướt lướt rồi nhấn nhấn zì đó
Tít..tít..tít
- "Alô con gái"
Giọng mẹ nó ở đầu dây bên kia
- Year..mẹ nhấc máy rồi?
- "Mẹ xin lỗi vì đi không báo trước với con 1 tiếng"
- Hông sao đâu ạ..ba mẹ bình an là con vui rồi..
- "Bình an? Ba mẹ có sao đâu mà bình an"
- À hông có zì đâu ạ..
Nó đang lo ba mẹ nó có bị hắn "ăn hiếp" không
- "Ba mẹ bên đây đang có 1 bản hợp đồng rất lớn, cần phải kết chặt tình thâm giao với công ty bên đó."
- Vâng ạ. zậy chừng nào ba mẹ vè ạ?
- "Mẹ chưa biết nữa, chắc còn lâu lắm"
- Vâng, mà ba đâu mẹ?
- "Ba con đang chuẩn bị đi gặp công ty bên kia"
- Zạ, thôi con chúc ba mẹ thành công...
- "Ừ..ngủ ngon nha con gái iu của mẹ, khi nào mẹ về, mẹ nhất định sẽ mua quà cho con"
- Vâng..zậy thôi con đi ngủ ạ
- " Bai con"
- Bai mẹ..moa
Tít tít tít..
- Hihi..nói chuyện nhiu đó được rồi
Nó leo len giường ngủ trong tâm trạng zui sướng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...