Em Chỉ Thèm Muốn Cơ Thể Anh FULL


Bản thân chiếc áo tắm dài vừa đến đầu gối, Thẩm Khanh Khanh quỳ gối đầu giường, khó khăn lắm mới che khuất mông.

Bắp đùi có mấy vết hồng mờ mờ, không biết là do lúc nãy ngồi trên giường hơi lâu hay do tay của anh in dấu.

Cô thấy Trần Cẩn Ngôn đứng dậy, mặc cho đai lưng của áo tắm dài rơi xuống đất, hai vạt áo rộng mở, lộ ra đường cong rắn chắc từ xương quai xanh đến cơ bụng.

Thẩm Khanh Khanh không kịp nhìn kỹ, chỉ nhìn lướt qua, trái tim liền điên cuồng đập.

Anh đi tìm bao, bởi vì không quá quen thuộc cách sắp xếp trong khách sạn nên hơi mất thời gian đi tìm.

Thẩm Khanh Khanh cũng đã quên có thể ngồi chờ, cứ như vậy cpng mông quay đầu nhỏ thăm dò nhìn xung quanh sợ bỏ lỡ mỗi một động tác nhỏ của Trần Cẩn Ngôn.

Từ đầu đến giờ, người đàn ông vẫn luôn giữ khuôn mặt không đổi sắc, cầm bao không vội mở ra đeo vào.


Anh trở lại trên giường, dùng tay cách quần lót chạm nhẹ vào miệng huyệt của cô trước.

“Ướt.”

Câu trần thuật mang theo chút ý cười, Thẩm Khanh Khanh không kịp dâm, ngón tay của người đàn ông đã bắt đầu động tác chui vào.

Ngón tay dùng sức xoa nắn nghiến áp âm đế nho nhỏ, một cái tay khác vòng đến trước người của cô, nắm lấy cặp vú bự của cô qua cổ áo bị mở ra: “Lần trước ở trong điện thoại tự an ủi như thế nào phải không?”

Không nói đến thì thôi, nhắc đến lần trước, khuôn mặt của Thẩm Khanh Khanh đỏ rực nóng bỏng.

Trong tiềm thức cô vẫn cảm thấy lần trước vừa kỳ quái vừa mất mặt, bị xoa bóp khoái cảm dần dần dâng lên cũng chỉ dám rầu rĩ rên rỉ: “Ưm….Đừng, a…..”

“Có phải hay không?”

Trần Cẩn Ngôn không buông tha cô đục nước béo cò, hoặc là muốn một câu trả lời rõ ràng.

Ngón tay của người đàn ông không ngừng đè ép hoạt động ở trên nơi nhạy cảm nho nhỏ kia, bụng kề sát phía sau eo của cô gái nhỏ, cảm nhận được cô dần dần run rẩy mãnh liệt hơn.

“Đúng vậy, a….Không cần….Nặng quá, chú Trần….”

Cùng loại động tác, nhưng sức lực của Trần Cẩn Ngôn so với một chút sức lực của cô căn bản xưa đâu bằng nay.

Nếu muốn hình dung khoái cảm Thẩm Khanh Khanh tự an ủi thành dòng suối cuồn cuộn không dứt, vậy Trần Cẩn Ngôn chính là sóng gió động trời.


Ngay cả cơ hội thở dốc cũng không có, Thẩm Khanh Khanh đã bị cuốn vào bên trong cơn sóng.

Thậm chí cô còn không kịp phát ra tiếng xin tha thứ hai đã phun ra nước dâm lần thứ nhất của đêm nay dưới tay của Trần Cẩn Ngôn.

Có lẽ bởi vì cao trào đến quá nhanh, cô gái nhỏ phun xong vẫn chưa kịp hồi phục tinh thần.

Đến tận khi Trần Cẩn Ngôn đã đeo xong áo mưa, thô to cứng rắn nóng rực chạm sát vào miệng huyệt của cô, thần trí của Thẩm Khanh Khanh mới chậm rãi bị kéo về.

“Ưm…..Chú Trần…” Cô bị đồ vật kia nóng đến mức không tự chủ được co rúm lại, muốn né tránh, nhưng trên eo đã bị Trần Cẩn Ngôn nắm chặt lấy ngay từ đầu, căn bản không thể động đậy: “Chậm, chậm một chút…..Ô….”

Cô không nói Trần Cẩn Ngôn cũng biết giới hạn của cô ở nơi nào, anh khắc chế tốc độ, nhưng lúc quy đầu to lớn chậm rãi xô đẩy mở ra miệng huyệt thịt non của cô, thân thể cô vẫn không thể chịu được run rẩy: “Qúa, quá to….”

Một tháng không gặp cô, lúc trước thật vất vả mới làm quen được kích cỡ lại bắt đầu trở nên xa lạ.

Trần Cẩn Ngôn cố hết sức kiềm chế khi bị huyệt nhỏ của cô gái nhỏ mút chặt.


Ở chỗ này, chỉ cần buông lỏng một chút sẽ bị vật nhỏ này kẹp bắn ra, anh chỉ có thể nín hơi đâm thẳng vào sâu bên trong của cô gái nhỏ.

Nơi đó nóng bỏng, yếu ớt lại mềm mại.

Đột nhiên bị đầu vật cứng tròn to đụng phải một chút, một trận run rẩy sẽ kéo đến.

Giây tiếp theo, thịt non kia lại run run mút mã mắt của anh, một chiến một động, giống như có đầu lưỡi nhỏ nóng rực chậm rãi liếm mút bộ phận nhạy cảm nhất của anh.

Trần Cẩn Ngôn cực kỳ sướng, eo sau của anh bắt đầu xuất hiện khoái cảm tê mỏi, loại khoái cảm này khiến anh muốn đẩy nhanh động tác, điên cuồng đâm thọc, nhưng lý trí của anh đã khắc chế lại dục vọng nguyên thủy này.

Không có nguyên nhân nào khác, anh chỉ hy vọng có thể mang lại cho cô gái nhỏ dưới thân cảm giác sung sướng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận