Khi Lam Nhiên vừa thức dậy thì đã 8 giờ sáng, sờ soạng vị trí lạnh lẽo bên cạnh mình Lam Nhiên liền tỉnh ngủ. Thì ra La Đình Diệp đã đi từ sớm.
Vừa xuống phòng bếp Lam Nhiên đã thấy Lý quản gia cung kính đứng cạnh bàn ăn.
- Mời Thiếu phu nhân dùng bữa sáng.
- Má Trần đâu?
- Thưa phu nhân, vừa sáng sớm nay phu nhân đã cho gọi Trần tổng quản gia.
- Được rồi. Ông bận việc của ông đi.
Lam Nhiên nhìn đồ ăn trên bàn, lẳng lặng ăn mấy miếng rồi buông nĩa xuống.
- Thiếu phu nhân, thiếu gia gọi.- Lý quản gia từ phòng khách mang điện thoại xuống bếp cung kính đưa cho Lam Nhiên.
- Alo? - Lam Nhiên nghe máy.
- Nhiên, em ngủ dậy chưa đấy? - La Đình Diệp từ đầu dây bên kia cười cười.
- Dậy rồi. Đang ăn sáng.
- Ồ!
- Chuyện gì? Nói mau!
- À! Anh để quên tài liệu ở Thư phòng, nếu không bận thì giúp anh mang nó tới công ti.
Lam Nhiên im lặng một lát.
- Được.
Sau khi cúp máy, Lam Nhiên liền chạy lên phòng mở cửa căn phòng toàn là đồ của cô, tất bật thử hết cái này đến cái khác. Lam Nhiên muốn hôm nay La Đình Diệp phải nhìn cô đến ngoác mồm. Lam Nhiên từ khi ở bên cạnh La Đình Diệp không những tùy hứng mà còn thích được anh nhìn cô. Thật ra, trong lòng Lam Nhiên rất muốn La Đình Diệp chỉ nhìn mỗi cô. Nhưng cô lại không hề muốn thừa nhận.
Tới trước trụ sở tập đoàn Tân La, Lam Nhiên nhanh chóng bước vào. Đứng tại quầy tiếp tân, Lam Nhiên rất tự nhiên nói như ra lệnh:
- Gọi Đình Diệp xuống đây!
Tất nhiên cô tiếp tân hoàn toàn biết Lam Nhiên là ai rồi, liền nhanh chóng gọi cho La Đình Diệp. Chỉ một lát sau, thang máy riêng của Tổng giám đốc "ting" một tiếng. Hình dáng quen thuộc bước ra khiến nữ nhân viên ngẩn ngơ. Lam Nhiên đang xoay lưng lại phía La Đình Diệp, tập trung vào điện thoại không để ý đến người đang bước tới.
Một cỗ hơi thở quen thuộc thở vào gáy Lam Nhiên, bàn tay anh ôm từ phía sau khiến Lam Nhiên bất ngờ quay lại.
- Sao thế?
- Gặp em, vui quá thôi!
- Nhảm nhí.- Khinh thường một câu, Lam Nhiên đưa tập tài liệu cho La Đình Diệp.
- Đã cất công đến đây, em đi dạo một vòng đi.
- Được.
Lam Nhiên sải bước về phía trước, La Đình Diệp nhìn theo bóng lưng kiêu ngạo kia cười mỉm. Sau đó cũng tức tốc chạy theo vòng tay giữ lấy eo Lam Nhiên. Nhìn cả hai người vừa đi vào thang máy, nhân viên ở đây liền ồ ồ cả lên.
- Ôi trời ạ! Bà thấy chưa? Làm gì có người đàn ông nào được như Tổng giám đốc chứ!
- Ôi! Hai người họ tình cảm tốt thật đấy!
- Ghen tị quá!
- Bà chủ đẹp thật đấy! Đúng là trời sinh một cặp.
- Có bà chủ rồi thì thư kí Lưu Hân kia chắc cũng phải chạy mất dép!
- Đúng! Trước kia, cô ta ngang ngược. Được Tổng giám đốc để ý một chút, liền ảo tưởng mình chính là Tổng giám đốc phu nhân sao?
- Ngày xưa, chúng ta bị cô ta chèn ép đủ rồi. Giờ thì ôm đùi bà chủ thôi!
- Tôi cũng muốn nha!
-....
Lam Nhiên sánh vai cùng La Đình Diệp đi ngang qua bộ phận thư kí Tổng giám đốc.
- Bà xã! Đây là bộ phận thư kí của anh.
- Phu nhân, Tổng giám đốc. - Cả phòng thấy Lam Nhiên cùng La Đình Diệp liền đứng dậy.
Lam Nhiên quét mắt một chút thấy Lưu Hân. Ấy dà, không phải là cái cô ấy ấy với La Đình Diệp tại nhà cô năm ngoái hay sao? Lúc đó, cô chưa thích La Đình Diệp nên không thể trách được, nhưng giờ cô đã để ý anh rồi nên càng phải trách Lưu Hân. Nghĩ lại hồi kia Lưu Hân dây dưa với La Đình Diệp, Lam Nhiên lại thấy trong người nóng lên.
Lam Nhiên chẳng nói chẳng rằng bước nhanh vào phòng làm việc của La Đình Diệp. La Đình Diệp hơi bất ngờ nhưng rồi cũng đi theo Lam Nhiên.
Ba mươi phút sau...
Lam Nhiên đang ngồi xem tạp chí tiện thể nhìn La Đình Diệp làm việc. Đôi mắt anh nghiêm nghị, cặp chân mày rậm rạp điềm tĩnh, đôi môi bạc thỉnh thoảng mấp máy. Lam Nhiên không tự chủ được đi lại chỗ La Đình Diệp.
- Sao thế? - Thấy Lam Nhiên bỗng dưng lại gần mình La Đinh Diệp giật mình.
- Chẳng sao cả, muốn xem anh làm gì thôi.
La Đình Diệp nghe thấy thế thì im lặng. Lam Nhiên đứng đằng sau La Đình Diệp, tay chống lên bàn, tiếp tục nhìn anh. Không vì sự có mặt của Lam Nhiên mà La Đình Diệp mất tập trung, vẫn nghiêm túc làm việc. Lam Nhiên vẫn cứ nhìn mãi La Đình Diệp, mặc cho tim mình vẫn đập thình thịch. Đôi môi bạc chuẩn bị nói ra điều gì đó thì bàn tay Lam Nhiên xoay khuôn mặt La Đình Diệp về phía mình nhanh chóng đặt lên đó một nụ hôn.
La Đình Diệp vô cùng bất ngờ, không ngờ cô lại làm như vậy. Lưỡi Lam Nhiên bắt chước theo trình tự mà La Đình Diệp vẫn hay làm. Đầu tiên, tách hàm răng anh ra, tiếp theo lưỡi Lam Nhiên vụng về phá phách La Đình Diệp. Mãi mà không thấy La Đình Diệp đáp lại nụ hôn của cô, Lam Nhiên định dừng lại thì La Đình Diệp lại mạnh mẽ trêu đùa cô. Hai tay La Đình Diệp ôm eo Lam Nhiên bế bổng cô đặt trên bàn, tiếp tục cuồng dã hôn cô. Lam Nhiên bất ngờ trước sự đột ngột của La Đình Diệp nhưng rồi cũng vòng tay ra sau gáy hắn đáp lại nụ hôn của hắn. Hai người trong phòng hôn nhau triền miên đến khi tiếng gõ cửa vang lên.
- Tổng giám đốc, tôi đến đưa tài liệu.- Giọng nói ngọt ngào này là của Lưu Hân.
- Vào đi. - Vừa dứt nụ hôn triền miên của cả hai, La Đình Diệp nhìn Lam Nhiên lụi xơ dựa vào ngực mình cười thỏa mãn.
Lưu Hân đi vào thấy một cảnh này thì kinh hãi kêu lên một tiếng "a". Cô ta chưa bao giờ nghĩ mối quan hệ giữa Tổng giám đốc và phu nhân lại tốt đến mức ôm nhau trong phòng làm việc. Bởi cô ta biết rất rõ La Đình Diệp rất ghét những chuyện như thế này xảy ra khi đang làm việc. Bàn tay Lưu Hân nắm chặt, đôi mắt ghen ghét nhìn chằm chằm vào Lam Nhiên đang úp mặt vào ngực La Đình Diệp.
Lam Nhiên khẽ quay mặt lại, ném cho Lưu Hân một cái nhếch mép.
#0719182240
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...