Editor: DiiHy
Số từ: 2499
------------------o0o----------------
"Ôi, con gái nhà ai mà ngoan quá."
Đạo diễn Cao cười đáp lại, nhìn Tinh Tinh mềm mại dễ thương mà thấy hơi ghen tị.
Nếu tiểu da khỉ nhà anh ta có thể nhu thuận bằng một nửa đứa nhỏ này thôi thì tốt biết mấy.
"Đây là dì họ nhỏ nhà tôi, tên là Tinh Tinh. Vì mọi người trong nhà đều bận công việc không ai trông con bé nên tôi chỉ có thể dẫn con bé theo cùng. Mong đạo diễn Cao bỏ qua cho." Phó Ti Cẩn áy náy nói với Cao đạo diễn.
Do hắn không nói trước với người ta là mình có dẫn theo trẻ con, bây giờ cảm thấy hơi thất lễ.
Nếu mà gặp phải loại người bới lông tìm vết chắc sẽ nổi giận ngay tại đây mất.
Cũng may đạo diễn Cao rất dễ tính với lại anh ta cũng dẫn con gái đi cùng.
"Không sao không sao, không phải tôi cũng dẫn theo tiểu da khỉ này đến mà chưa báo trước với anh sao."
Cao đạo diễn thở dài nhìn đứa con gái hơi hiếu động của mình.
Nhà anh ta không phải không có ai trông con bé. Suy cho cùng thì từ khi sinh ra con bé đã là cục cưng của cả nhà, mọi người trong nhà đều rất cưng chiều tiểu bá vương này. Ngay cả anh ta thỉnh thoảng muốn dạy dỗ con gái mình một chút cũng phải cẩn thận xem xét sắc mặt của mấy vị đại thần ở nhà.
Cũng tại sáng nay anh ta không cẩn thận khi ra ngoài, bị tiểu tổ tông được nghỉ học ở nhà theo dõi, khóc lóc đòi đi theo, nếu không dẫn nó theo thì nó cứ đứng ở cửa la khóc om sòm không cho đi.
Cao đạo diễn bị con gái khóc lóc ăn vạ đến nhức cả đầu, chỉ còn cách dẫn cô bé đi cùng.
Đáng ra anh ta nên lấy lí do có việc ra khỏi nhà từ sớm, sau đó trốn vợ tìm một góc hút vài điếu thuốc trước khi đến điểm hẹn, chứ không phải như bây giờ bị tiểu tổ tông này nhìn chằm chằm nhất cử nhất động.
Cao Thông Quang trừng mắt nhìn con gái, lại bị cô nhóc nhạy bén phát hiện ra.
Cô bé đột ngột quay đầu lại, cảnh giác nhìn ông bố nhà mình, làm cho đại đạo diễn lúc ở ngoài luôn được người khác nịnh bợ bây giờ đối diện với ánh mắt của con gái lại cảm thấy chột dạ. Anh ta vội vàng cầm bưng cà phê lên giả vờ uống, né tránh ánh mắt của con gái.
"Cháu tên là Cao Nhàn Ninh, chú đẹp trai có thể gọi cháu là Ninh Ninh."
Đạo diễn Cao này khẳng định là đang ở trong lòng nói xấu mình, Ninh Ninh hừ nhẹ một tiếng, quay đầu lại cười hì hì với Phó Ti Cẩn, tự giới thiệu về mình.
Cô bé có cái tên rất nhã nhặn, có thể thấy được sự mong mỏi hy vọng của gia đình đạo diễn Cao dành cho cô bé ngay từ khi sinh ra.
Đáng tiếc là sau khi lớn lên, Ninh Ninh quá hoạt bát, hoàn toàn không có chút liên quan nào với cái tên của mình.
"Chào Ninh Ninh." Phó Ti Cẩn cười dịu dàng đáp lại.
Nếu là ngày trước, chắc chắn hắn sẽ không đủ kiên nhẫn với trẻ con như vậy.
Nhưng từ sau khi có Tinh Tinh, hắn lại cảm thấy con nít rất đáng yêu, mặc kệ đó có phải bé con nhà mình hay không.
Ninh Ninh là một bé gái rất hoạt bát, bỏ qua cách ăn mặc không nhìn ra trai gái thì dung mạo của cô bé cũng rất đẹp.
Ngũ quan không tính là tinh xảo, nhưng khi kết hợp với nhau lại làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái, chính là loại khí chất thoải mái rộng rãi, rất có sức hấp dẫn.
Thảo nào đạo diễn Cao chiều chuộng con gái như vậy.
Dù Phó Ti Cẩn không phải là diễn viên, không rành về việc nghiên cứu biểu hiện của người khác, cũng có thể nhìn ra đạo diễn Cao tuy miệng nói ghét bỏ, nhưng vẻ mặt của anh ta đang viết lên mấy chữ cưng chiều con gái kia kìa.
Vậy nên hắn tiện thể khen ngợi Ninh Ninh vài câu, đã làm cho bố cô bé vui đến nỗi nở hoa trong lòng.
Anh ta cứ ngồi đó cười tủm tỉm mãi.
Tinh Tinh tò mò nhìn sang Phó Ti Cẩn mấy lần.
Thật lòng mà nói, đây là lần đầu tiên bé thấy trạng thái làm việc kiểu này của Phó Ti Thận nên thấy hơi là lạ.
Bé không thích cũng chẳng ghét trạng thái làm việc này của hắn, chỉ có một suy nghĩ: A, hóa ra con trai mình còn có một mặt như thế này.
Cảm giác giống như quen được một người bạn mới, hoặc có thể nói là càng thêm hiểu rõ một người.
Bé không ghét loại cảm giác này.
Nhận ra Tinh Tinh cứ thường xuyên nhìn mình, Phó Ti Cẩn cúi đầu lo lắng hỏi: "Tinh Tinh đói bụng hả? A Cẩn gọi cho dì nhỏ chút đồ ăn nhé?"
Tinh Tinh chưa kịp trả lời, Ninh Ninh ngồi đối diện đã không khách khí lớn tiếng trả lời hộ: "Vâng, Ninh Ninh muốn ăn bánh Black Forest lớn."
"Ăn cái gì mà ăn. Lúc ở nhà con ăn bao nhiêu thứ còn chưa đủ hả."
Cao đạo diễn trừng mắt nhìn con gái, lại thấy Ninh Ninh đột nhiên bày ra vẻ đáng thương, anh ta đành phải sửa miệng: "Con chỉ được ăn chung một cái với Tinh Tinh."
Anh ta biết Ninh Ninh nhìn thế thôi chứ rất biết chăm sóc em nhỏ, con bé nhất định sẽ chia cho em gái phần bánh lớn hơn. Điều này có thể giảm bớt lượng đường của nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...