Hai người Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý cũng nhau đi vào sơn động, mặt đất của sơn động đã bị Phệ Hồn Kiến ra vào mài giũa bóng loáng thật sự, hai người thật cẩn thận đi tới.Bởi vì bên trong đều là Phệ Hồn Kiến, cho nên hai người cũng không dám thả ra thần thức đi điều tra, chỉ có thể từng bước một cẩn thận mà tới gần.
Tiêu Lăng Hàn trong tay cầm một viên dạ minh châu, đi uốn lượn ở trong sơn động.“Sao ta cảm giác chúng ta đang hướng đi xuống dưới thế nhỉ.”“Sau hai phút vào sơn động đã liền bắt đầu đi xuống dưới, chúng ta hiện tại đã đi xuống dưới được mười lăm phút ngươi mới phát hiện ra?”Thượng Quan Huyền Ý: “……” Lại bị xem thường!!!“Ta vẫn luôn ở quan sát hoàn cảnh xung quanh, không có để ý tới.” Thượng Quan Huyền Ý biện giải.Tiêu Lăng Hàn quay đầu lại nhìn Thượng Quan Huyền Ý liếc mắt một cái, cũng không có nói lời nào.Thượng Quan Huyền Ý bị xem đến không thể hiểu được, đây là có ý tứ gì? Không tin hắn? Tức giận người a!!!“Tới rồi, cẩn thận một chút.” Lại đi tiếp năm phút, Tiêu Lăng Hàn đột nhiên nói.Tiêu Lăng Hàn lấy ra hai lá Ẩn Thân Phù, dán ở sau lưng mỗi người, đem dạ minh châu thu lên.
Hai người lặng yên không một tiếng động mà đi vào một cái địa cung (cung điện dưới đất), bên trong phòng như là một đám lô-cốt*, có mười tòa kiến trúc như vậy, mười tòa lô-cốt làm thành một hình tròn.Lô – cốt *: Công trình công sự được xây đắp thành khối kiên cố, dùng để phòng ngự, cố thủ ở một vị trí hoặc miền nào đó.
( chắc là cái này m.n ạ)Bên ngoài ước chừng có hai ngàn con Phệ Hồn Kiến canh gác, hai người Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý đi qua Phệ Hồn Kiến gác bên ngoài, lại xuyên qua ngõ nhỏ của hai tòa lô-cốt ở giữa.Đập vào mắt chính là một cái miệng giếng khoan đường kính có hai mét, bên ngoài miệng giếng chính là phệ hồn kiến cấp hai đang canh gác, có hai mươi con, qua lại tuần tra.
Phệ Hồn Kiến này cái đầu to hơn một nửa so với Phệ Hồn Kiến bậc một, thực lực đạt tới Trúc Cơ kỳ.Hai người lặng yên không một tiếng động mà đến gần miệng giếng, cảm giác linh hồn có một trận thoải mái dễ chịu, không cần nhìn kỹ, liền biết bên trong giếng chính là cái gì.【 Linh Hồn Thủy? 】 Thượng Quan Huyền Ý truyền âm hỏi.Không tồi, Linh Hồn Thủy hạ phẩm, thích hợp cho người tu vi dưới Nguyên Anh kỳ dùng.
】【 chúng ta đây chẳng phải đã phát tài rồi!!! 】 Thượng Quan Huyền Ý vui sướng nói không nên lời, bởi vì trọng sinh nên thần thức của hắn đã là Kim Đan hậu kỳ, nếu mà dùng Linh Hồn Thủy, vậy thần thức của hắn rất mau là có thể đạt tới Kim Đan đỉnh, nghĩ đến chỗ này, trong lòng Thượng Quan Huyền Ý kích động không thôi.【 thu liễm tinh thần, đừng lộ ra hơi thở.
】 Tiêu Lăng Hàn cảm giác được trên người Thượng Quan Huyền Ý khác thường nên nhanh chóng nhắc nhở.
Hắn không phải là không nghĩ tới việc giết hết đàn kiến này nhưng nơi này vẫn chỉ là Trúc Cơ kỳ, ai biết bên ngoài lô-cốt có Phệ Hồn Kiến tu vi càng cao hơn hay không.
Nếu mà mình có thể cùng Thượng Quan Huyền Ý tùy ý sử dụng Hỗn Độn Thánh Diễm, vậy thật ra hắn không sợ, nhưng dị hỏa của hắn hoàn toàn không cho hắn mặt mũi.Được Tiêu Lăng Hàn nhắc nhở, Thượng Quan Huyền Ý nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, Linh Hồn Thủy này còn chưa có được đến đâu, đừng đến lúc đó bởi vì mình mệt và hỗn loạn, vậy mất nhiều hơn được.【 chúng ta lấy Linh Hồn Thủy như thế nào? 】【 chờ, nhìn xem có thể tìm được thời cơ hay không.
】Vì thế hai người liền ở gần miệng giếng ngồi xuống, bắt đầu chờ đợi.
Trong thời gian đợi hai người thay đổi năm lá Ẩn Thân Phù mới chờ được thời cơ.Có mười con Phệ Hồn Kiến cấp hai đi đến bên giếng trông coi, hai mươi con Phệ Hồn Kiến khác liền đi bảo vệ cho đầu ngõ lô-cốt.Sau đó Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý liền thấy mười con phệ hồn kiến cấp hai, từng con đi vào bên cạnh giếng múc ra một cái chén nhỏ chứa đầy Linh Hồn Thủy mới xoay người rời đi.Nhìn đến cái này, Tiêu Lăng Hàn lập tức liền thấy được thời cơ có được Linh Hồn Thủy.
Hắn trực tiếp đi đến đằng sau của một con Phệ Hồn Kiến cuối cùng, chờ sau khi Phệ Hồn Kiến lấy đi Linh Hồn Thủy.
Tiêu Lăng Hàn trực tiếp lấy ra một cái hồ lô càn khôn, thu hơn một nửa Linh Hồn Thủy hắn mới dừng tay, thu hồi hồ lô.【 đi.
】 Tiêu Lăng Hàn truyền âm cho Thượng Quan Huyền Ý.Thượng Quan Huyền Ý đi theo phía sau Tiêu Lăng Hàn, hai người rất mau rời cái khỏi cung điện ngầm này của Phệ Hồn Kiến.Ra khỏi sơn động, hai người mới thở phào nhẹ nhõm! Phía dưới nhiều phệ hồn kiến như vậy, nếu như bị phát hiện không chừng phải tỏi ở nơi đó.Nghỉ ngơi trong chốc lát, hai người chuẩn bị trở lại chỗ lúc cùng Ân Thiên Duệ tách ra, chỉ là hai người còn không có đến gần, rất xa liền nhìn thấy có tám người đang công kích trận pháp.------------- End chương 68: --------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...