Duyên Trời Định Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
CHƯƠNG 39
“Rubik của Đường Các.
”
Đường Các là một nhà hàng Michelin năm sao, Rubik là một món bánh ngọt đặc sắc của bọn họ, giá khoảng bảy chữ số.
Tống Hân Nghiên sờ sờ cái ví kẹp lép không tới được sáu con số của mình: “Mong muốn chỉ có vậy thôi à? Bánh ngọt ở đấy có gì mà ngon, còn không ngon bằng cô làm.
”
Bạn nhỏ Tưởng Minh Trúc kiêu căng vênh chiếc cằm nhỏ: “Tôi chỉ ăn đồ của Michelin thôi.
Cho dù tạm chấp nhận cũng phải là đẳng cấp nhà hàng năm sao trở lên.
”
Ghét bỏ quá mức rõ ràng.
Tống Hân Nghiên bất đắc dĩ.
Giờ lương bác sĩ đều cao thế ư?
Thật sự không thể nhìn ra Tưởng Tử Hàn lại là kiểu người nuôi con thành tiểu thư đấy.
Cô gắng thuyết phục: “Bây giờ ba cháu chưa tan làm nữa, hai cô cháu mình đi ăn sang như thế mà lại để ba cháu một mình ăn đồ ăn ngoài thì không tốt lắm đâu? Huống chi đồ bên ngoài cũng không quá sạch sẽ, cháu đang tuổi lớn mà, không thể lúc nào cũng ăn mấy thứ không có dinh dưỡng như thế được, sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của cháu…”
“Cô không nói thẳng ra là nghèo được à?” Bạn nhỏ Tưởng Minh Trúc rất vô tình vạch trần cô!
“…”
Tống Hân Nghiên chớp chớp mắt: “Có tiền hay không là một chuyện, nhưng thực sự sợ ảnh hưởng tới sự phát triển của cháu mà…”
Cô nhóc cau mày, vẻ mặt ghét bỏ đánh giá Tống Hân Nghiên: “Cô cũng xinh đấy mà có trèo được lên giường của ba tôi đâu?”
Đừng tưởng cô nhóc không biết, đêm qua lão Tưởng nằm ngủ trong giường nhỏ ở phòng sách, cho cô này ngủ một mình trong phòng ngủ chính.
Cô bé khinh thường xùy một tiếng, xoay người bước đi: “Muốn lấy lòng ba tôi thì cứ nói thẳng đi, quanh co làm cái gì?”
Tống Hân Nghiên đỡ trán.
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nít ranh bây giờ đều tinh quái thế à!
Cuối cùng Tưởng Minh Trúc vẫn miễn cưỡng đồng ý về nhà ăn.
Hai người vào siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn, sau đó về nhà.
Để nâng cao tay nghề, lúc nấu cơm Tống Hân Nghiên cố ý dùng di động tìm công thức nấu ăn.
Cô đối chiếu công thức làm vài món đồ ăn nhẹ nhàng mà mình biết làm cho Tưởng Minh Trúc, sau đó lại hấp một loại bánh ngọt thích hợp cho trẻ nhỏ.
Chờ chuẩn bị xong hết thảy, cuối cùng mới tự làm cho mình một bát mì chua cay.
Giữa trưa bị tên súc sinh Trương Trung Nam đá trúng bụng, giờ bụng cô còn đang đau âm ỉ, muốn ăn bát mì nóng làm ấm.
Đồ ăn được đặt lên bàn.
Tưởng Minh Trúc chần chừ cầm đũa lên.
Không ngon như nhà hàng, nhưng có hương vị ấm áp rất khó diễn đạt.
Cô nhóc thích cảm giác thế này, ánh mắt không tự chủ được mà sáng ngời lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...