Duy Ngã Độc Tôn

Tên thủ vệ chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, Tần Lập ngay cả ý muốn giáo huấn họ cũng không có, từ trên người đột nhiên bộc phát ra khí thế kinh người. Luồng áp lực mạnh mẽ khiến hai tên thủ vệ đặng đặng đặng bước về sau vài bước, mặt vàng như đất, lại nhìn Tần Lập, ánh mắt tràn ngập kinh hãi!

- Người nào, dám đến Thượng Quan gia gây sự!

Một tiếng nói từ xa truyền đến, nói đến chữ cuối, người nọ đã tới trước cửa. Cửa hông mở ra lộ ra một gương mặt thâm trầm kiên nghị, ánh mắt lạnh như băng. Khi ánh mắt người nọ nhìn tới Tần Lập bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng, trong tiếng nói còn có sự ngạc nhiên vui mừng.

Người này nhiệt tình nói:

- Tần công tử, không ngờ cậu lại đến đây. Mau vào trong, đã lâu không có tin tức gì của cậu, còn tưởng cậu đã rời khỏi thành Hoàng Sa rồi.

Người này đúng là người mà Tần Lập biết tới, hơn nữa hắn còn bị cỗ khí thế người này phát ra làm cho sửng sốt.

Người này chính là hộ vệ tùy thân của Thượng Quan Thiết, Thượng Quan Hồng Phi. Trước kia thực lực Tần Lập không cao, thật là nhìn không ra, người này lại nói bản thân là Huyền Cấp bậc bảy, nhưng dao động cực mạnh này rõ ràng là thực lực Địa Cấp! Cả Thượng Quan gia trừ gia chủ Thượng Quan Thiết là coi trọng Tần Lập, chỉ sợ cũng chỉ có Thượng Quan Hồng Phi này mới có cái nhìn xem trọng với Tần Lập.

- Ha ha. Mạo muội tới đây, thật xấu hổ quá.

Tần Lập cười nói, đi cùng với Thượng Quan Hồng Phi.

Hai thủ vệ ở đằng sau vẻ mặt chật vật, một câu cũng không dám nhiều lời, thẳng đến khi hai người kia đã đi xa, một thủ vệ mới dám nói:

- Mẹ nó, hù chết ta, tiểu tử này có lai lịch gì vậy? Hồng Phi đại nhân sao lại khách khí với hắn như thế?

Kẻ kia vỗ ngực nói:

- Ta cũng không biết, xem ra tiểu tử này rất có lai lịch đây. Đúng rồi, mới rồi Hồng Phi đại nhân gọi hắn là gì?

- Tần công tử. Đúng, chính là Tần công tử. Hả?

Thủ vệ cửa giáp vừa nói xong bỗng nhiên sửng sốt, nhìn bảo vệ cửa Ất, sắc mặt khó coi nói:

- Chẳng lẽ là, cái tên kia của Tần gia?


Bảo vệ cửa Ất cũng hoảng lên, nói:

- Làm sao giờ? Có nên nhanh chóng đi báo cho gia chủ không?

Thủ vệ cửa Giáp do dự một lúc, lắc đầu nói:

- Thôi mặc kệ. Hắn là do Hồng Phi đại nhân dẫn vào, xảy ra chuyện cũng không đổ lên đầu chúng ta. Lại nói, gia chủ hiện giờ đang đãi khách, chúng ta không cần tìm thêm phiền toái.

Không nói hai tên thủ vệ dùng mắt chó nhìn người đang thương lượng thế nào, Tần Lập theo sau Thượng Quan Hồng Phi, đi vào bên trong.

Trên đường, Thượng Quan Hồng Phi tuyệt đối là tâm phúc của Thượng Quan Thiết, hơi ngượng ngùng nói với Tần Lập:

- Tần công tử, thực xin lỗi. Chuyện này, lão gia tử thực sự không biết, mấy người thường chúng ta căn bản là không thay đổi được ý của gia chủ đại nhân.

Tần Lập mỉm cười, khoát tay áo nói:

- Không sao. Lần này ta tới là muốn gặp gia chủ đại nhân nhà ngươi đó.

- Có một vị khách quý từ đế đô đến đây, nghe nói là hoàng thân, còn mang theo thủ dụ của Hoàng Phi Thượng Quan. Hình như...hình như là đến cầu thân. - .

Tần Lập hơi sửng sốt, lập tức hỏi:

- Thi Vũ?

Thượng Quan Hồng Phi cười khổ gật đầu nói:

- Kỳ thực, chuyện màu da của Thi Vũ tiểu thư dần dần chuyển biến tốt đẹp trong Thượng Quan gia sớm đã biết rồi, nếu không gia chủ cũng không có khả năng kiên định hối hôn với công tử như vậy. Vị khách quý trong kia, nghe nói...

Thượng Quan Hồng Phi cảnh giác nhìn thoáng qua bốn phía, mới đè thấp giọng nói:

- Nghe nói...người tới là Thái tử điện hạ!


- Thái tử?

Trong mắt Tần Lập hiện lên sát khí, chẳng quản ngươi là ai, dám tranh lão bà với ta, ta đều không tha!

- Cho nên, lúc này gia chủ chưa chắc đã gặp cậu đâu.

Thượng Quan Hồng Phi nói xong, lắc lắc đầu:

- Thậm chí còn có thể đuổi công tử đi nữa. Ôi! Lão gia tử bế quan lâu như vậy, vẫn không có động tĩnh gì, thật sự là gấp muốn chết người màNếu lão gia tử vẫn làm chủ thì tuyệt đối không thể có chuyện thế này xảy ra đâu!

Tần Lập từ chối cho ý kiến, chỉ cười cười, sau đó nói:

- Không quan hệ, ngươi cứ nói với Thượng Quan Bất Hối, nói Tần Lập đã tới, hắn sẽ gặp ta.

Thượng Quan Hồng Phi bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, thầm nghĩ, "vị này cũng thật là không dễ chọc". Vừa rồi Tần Lập tản mát ra luồng khí thế kia, hắn rõ ràng cảm nhận được áp bách mãnh liệt! Sau khi nhìn thấy Tần Lập, sự kinh ngạc trong lòng đã lên đến tột đỉnh rồi, phải biết rằng, một năm trước Tần Lập vẫn chỉ là một võ giả yếu nhược mà thôi!

Không thể tưởng được, chỉ một thời gian ngắn chưa tới một năm đã có thể tiến bộ tới như thế. Gia chủ à gia chủ, ngài thật sự là nhìn lầm rồi! Một võ giả thiên tài có tiềm lực như thế, chỉ sợ là Hoàng Thượng nhìn thấy cũng sẽ dùng quan to lộc hậu thu mua lấy, hơn nữa còn đối đãi như người trên. Tần Lập năm nay mới có mười bốn tuổi, trước ba mươi tuổi chắc chắn có khả năng tiến vào cảnh giới Thiên cấp!

Thiên cấp cường giả ba mươi tuổi, đây là khái niệm gì?

Thượng Quan Hồng Phi dẫn Tần Lập đến phòng khách, một mình đi gặp gia chủ Thượng Quan Bất Hối.

Lúc này, Thượng Quan gia đang ở trong một căn phòng xa hoa, mở tiệc chiêu đãi quý nhân đến từ hoàng tộc. Một số con cháu dòng chính của Thượng Quan gia đều đứng tiếp khách, cả đám người đều tươi cười đầy mặt.

Không có biện pháp, Thượng Quan gia tuy rằng cũng là hoàng thân quốc thích, nhưng vị trước mắt này lại là Thái tử!

Đây là thân phận kinh người cỡ nào, đây chính là quốc quân Thanh Long tương lai đó! Tuy rằng Nhị điện hạ cũng rất nổi trội, tài hoa hay võ công đều có thể nói là thiên tài, nhưng Thanh Long quốc chưa bao giờ có vua là con thứ, trừ khi vị nhị hoàng tử kia dám tạo phản. Cho nên, phế trưởng lập ấu, là tuyệt đối không thể.

Cho nên, đối mặt với vị Hoàng đế tương lai này, Thượng Quan gia từ trên xuống dưới, bao gồm cả gia chủ Thượng Quan Bất Hối đều cẩn thận hầu hạ, rất sợ đối phương có điều bất mãn.


Thái tử Triệu Tinh Hà khuôn mặt như quan ngọc, mày kiếm mắt sao, dáng người cao to. Hơn nữa từ nhỏ sinh trưởng trong gia đình hoàng tộc, cỗ khí chất hiên ngang kia con cháu quý tộc tầm thường vốn không thể so sánh cùng.

Trên mặt hắn trước sau đều lộ ra nụ cười ôn hòa, thấy người Thượng Quan gia cẩn thận, hắn còn chủ động cười nói:

- Thượng Quan gia chủ, không cần khách khí như vậy. Dựa theo bối phận, ta cũng chỉ là vãn bối của ngài, Hoàng phi Thượng Quan vẫn thường chiếu cố ta.

Thượng Quan Bất Hối khiêm tốn cười, trong lòng nghĩ:

- So với Thái tử trước mắt này, tên Tần Lập tiểu tạp chủng kia căn bản là không bằng cặn bã! Cũng không biết phụ thân lúc ấy nghĩ sao nữa, thật sự là già quá nên hồ đồ!

Luận gia thế, một người là Hoàng đế tương lai, một kẻ là tên con hoang bẩn thỉu, thật là trên trời dưới đất mà! Luận diện mạo, tuy là diện mạo Tần Lập không kém, nhưng sao có thể so với khí chất cao quý của Thái tử? Lại nói thực lực, Thái tử điện hạ mới mười tám tuổi đã có thực lực Huyền cấp bậc chín rồi!

Phải biết rằng, người ta tu luyện cũng không phải là bản chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn chết người kia!

Ấn tượng trong lòng Thượng Quan Bất Hối đối với Thái tử quả thực coi như trời rồi. Nhất là muội muội hắn, Hoàng phi Thượng Quan để Thái tử mang thư tới, còn nhắc tới chuyện tốt nhất là có thể hứa gả Thượng Quan Thi Vũ cho Thái tử. Trong thư, Hoàng phi Thượng Quan đưa Thái tử điện hạ lên khen hết lời một phen, nói hắn ôn hòa có lễ, nhân phẩm rất tốt, lại là quốc quân tương lai. Bằng vào gia thế của Thượng Quan gia, chỉ cần Thượng Quan Thi Vũ có thể gả cho Thái tử, vậy thì tất nhiên sẽ thành Hoàng hậu!

Nghĩ lại thì, đó chính là Hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ đó! Đến lúc đó, Thượng Quan gia sẽ hiển hách cỡ nào, sẽ vinh quang thế nào!

Trong lòng Thượng Quan Bất Hối đã nóng như lửa rồi, cười nói với Thái tử:

- Điện hạ! Cháu gái của ta trước đây có bệnh trong người bên không tiện nói ra, nói vậy ngài cũng nghe nói rồi, làn da màu lam, bị người khác đồn tin là yêu nghiệt. Nhưng trên thực tế thì từ năm trước, làn da của nàng đã khôi phục lại bình thường, lời này tuy bất kính, nhưng ngay cả muội muội của ta, Hoàng phi nương nương cũng không có tư sắc xuất chúng bằng cháu gái của ta đâu!

Triệu Tinh Hà vẻ mặt tươi cười, nếu chưa từng nghe Hoàng phi Thượng Quan nói, hắn cũng không động tâm, vì sao phụ hoàng hắn lại yêu quý Hoàng phi Thượng Quan? Còn không phải gương mặt quốc sắc thiên hương của nàng kia sao, không phải da dẻ trắng nõn, eo nhỏ linh hoạt như xà vương kia sao?

Nghĩ đến Thượng Quan Thi Vũ còn xuất sắc hơn, Triệu Tinh Hà cũng nóng lòng hẳn lên, bưng lên chén rượu, nói:

- Như thế, vậy làm phiền Thượng Quan gia chủ rồi! Tinh Hà trước kia từng cự tuyệt phụ hoàng an bài hôn sự, đối với Thi Vũ cô nương thực có tình ý, lần này tới đây cũng là vì chuyện này. Nếu Thượng Quan gia chủ đồng ý, ta trở về sẽ thỉnh cầu phụ hoàng.

Thượng Quan Bất Hối vừa muốn đáp ứng, ngẩng đầu lên, lại thấy hộ vệ thiếp thân của phụ thân Thượng Quan Hồng Phi đứng ở cửa, đang nhìn mình.

Tuy rằng hắn rất bất mãn với phụ thân, nhưng đây cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, hơn nữa đối với mấy đại hộ vệ bên người phụ thân, trước giờ thái độ của Thượng Quan Bất Hối đều rất ôn hòa, đó đều những cao thủ mạnh mẽ! Cho dù đặt mình lên cây đại thụ hoàng tộc này, nhưng thực sự dựa vào, phải là những kẻ trung thành trong gia tộc này.

- Là Hồng Phi à, sao ngươi lại tới đây?

Thượng Quan Bất Hối cười gật gật đầu với Thượng Quan Hồng Phi, nói với Thái tử:


- Điện hạ, đây là hộ vệ bên người cha ta, võ giả Địa cấp.

Sâu trong mắt Triệu Tinh Hà hiện lên sự trào phúng rất khó phát hiện, hơi gật đầu:

- Ồ, Thượng Quan gia nội tình thực thâm hậu, võ giả Địa cấp đã không tệ rồi.

Thượng Quan Bất Hối biết là Thái tử nói khách sáo, cũng không quá để ý, thấy Thượng Quan Hồng Phi như có việc muốn nói, đứng dậy, đi tới cửa, nhẹ giọng hỏi:

- Làm sao vậy?

- Tần Lập đến đây.

Thượng Quan Hồng Phi nhìn thoáng phía trước mặt, hạ giọng nói.

- Cái gì?

Thượng Quan Bất Hối nao nao, lập tức nhớ tới gương mặt thanh tú quật cường, đồng tử lập tức co rụt lại, nhíu mày:

- Hắn tới làm gì? Ai để hắn vào? Đuổi hắn ra!

Nghĩ một lúc, Thượng Quan Bất Hối lại nói thêm:

- Quên đi quên đi. Chỉ là một tên rác rưởi không tiền đồ mà thôi. Lấy lệnh bài của ta, đi phòng thu chi lấy ra một vạn lượng bạc cho hắn, để hắn cút xa ra một chút, về sau không được đến đây. Thượng Quan gia từ này về sau đã thanh toán xong với hắn.

Thượng Quan Hồng Phi nhìn biểu tình của gia chủ, trong lòng vô cùng thất vọng, muốn nói gì, bỗng nhiên lại thấy tiếng Thái tử.

- Thượng Quan gia chủ, đã xảy ra chuyện gì?

Thượng Quan Bất Hối xấu hổ cười cười, nói:

- Không có gì, một tên đáng ghét tới, ta đang cho người đá hắn ra ngoài!

- Là Tần Lập kia phải không? Ngươi gọi hắn tới đây, bổn vương muốn trông thấy hắn.

Thái tử Triệu Tinh Hà không biết nghĩ đến điều gì, khóe miệng hiện lên nụ cười quái dị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui