Gặp được Thủy Hướng Đông, nói xong chuyện với bọn họ, trong lòng Tần Lập trở nên có chút trìu nặng. Không ngờ tới, Kiếm Trần Tử đột nhiên xuất hiện lại có quan hệ sâu xa với Thủy gia như thế, lại càng không ngờ tới, hắn lại cũng là con cháu Vương tộc siêu cổ, hôm nay càng có quan hệ cùng bộ tộc Quỷ Mị. Một người như vậy trở thành kẻ thù của mình, thật là làm người ta đau đầu.
Nhưng Tần Lập cũng không nổi giận, hắn cũng có được nội tình mà người khác không tưởng tượng nổi. Chỉ bằng vào công pháp mình tu luyện là do người áo xanh năm xưa để lại, cùng Ẩm Huyết Kiếm và Thần Miếu, từ khi Tần Lập đi đến Lang Gia Đại Lục vẫn chưa phát huy ra uy lực chân chính của những thứ này.
Đồng thời, Tần Lập cũng biết một chuyện, đó là mẫu Thân Thủy Sinh Liên đã sớm qua đời nhiều nắm. Mẫu Thân Thủy Hồng Lãng là một phu nhân khác của Thủy Hướng Đông, một thân thực lực cũng sâu không thể lường, rất nhiều năm trước đã tiến vào cảnh giới Đế vương đỉnh. Cũng là vì muốn tìm được một đoàn Tiên Thiên Tinh Khí khác, rời nhà tiến vào trong khu di tích thần bí kia tìm kiếm, cũng như Ô Trường Thiên Bất Tử Chân Thần tổ tiên gia tộc Thần Vương, đã không trở ra được nữa.
Sở dĩ mấy người Thủy Hận Sinh mở ra phong ấn chỗ đi tích kia, nguyên nhân lớn Nhất là vì tìm kiếm mẫu Thân Thủy Hồng Lãng cùng Bất Tử Chân Thần Ô Trường Thiên.
Theo lời Ô Quận Vương nói là: sống phải thấy người chết phái thấy thi thể, không thể cứ luôn mơ hồ được.
Gặp mặt Tần Lập, Thủy Hận Sinh từng đưa ra đề nghị muốn dẫn Tần Lập cùng đi chỗ di tích kia, để Tần Lập theo cạnh bọn họ, tự nhiên sẽ bớt nhiều nguy hiểm.
Tuy nhiên Tần Lập vẫn từ chối đề nghị của Thủy Hận Sinh, hắn không thể nào cứ để cho Thủy Hận Sinh luôn bảo hộ hắn. Hơn nữa, sau khi biết được mục đích chân chính mà Kiếm Trần Tử muốn bắt giết mình, trong lòng Tần Lập cũng dâng lên một cổ phẫn nộ cực lớn. Cái tên dối trá kia lại vô sỉ đến trình độ này, liều mạng chỉ điểm người khác, mục đích chân chính là vì lợi riêng của bản thân, muốn tìm ra một đoàn Tiên Thiên Tinh Khí khác.
Mà khi cảm ứng được đoàn Tiên Thiên Tinh Khí kia xuất thế, lập tức không chút do dự gọi người tới bắt giết mình. Loại tâm tính này, vô tình lạnh lùng ích kỷ đến cực điểm, không chút để ý đến sống chết của ngươi khác, không quan tâm đến cảm thụ của ngươi khác.
Nhưng mà từ điểm này, Tần Lập cũng cảm giác được thực lực chân chính của Kiếm Trần Tử quả thật mạnh hơn mình. Khi mình vừa luyện hóa đoàn Tiên Thiên Tinh Khí này, đã bị hắn cảm ứng được, còn chính mình lại chỉ cảm giác được một chút nguy hiểm. Đây chính là chênh lệch cảnh giới mà.
Điều này giống như ở thế giới bình thường, chó săn luôn luôn cảm nhận được sự tồn tại của con mồi trước thợ săn. Năng lực nhận biết cùng khứu giác của chó săn đã vượt xa nhân loại.
Nhưng Tần Lập cũng không e ngại điều đó, mỗi ngày hắn vẫn như trước, chỉ điểm hai nàng Thủy Sinh Liên cùng Thủy Hồng Lăng, lẳng lặng chờ đợi ở bên trong Như Ý Tiên Phường.
Kiếm Trần Tử quả nhiên không để Tần Lập thất vọng, sau khi vai phụ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo kết thúc thăm dò, không bao lâu sau, thử thách chân chính rốt cuộc đã tới.
Chỉ là người đến, hết sức ngoài dự đoán của mọi người, lại chính là Giáo chủ Lang Gia Phi Tiên Phái, một nữ tử trẻ tuổi cực xinh đẹp!
Giáo chủ Lang Gia Phi Tiên Phái, cái tên cũng hết sức dễ nghe, gọi là Khổng Tước.
Khổng Tước, một loại thần thú siêu cổ, vô cùng mạnh mẽ, thực lực gần với Phượng Hoàng, cũng là thần thú siêu cổ trong truyền thuyết. Lông chim trên người Khổng Tước là màu lam, trên đuôi có Ngũ sắc Thần Quang, quét hết Pháp Bảo thiên hạ!
Bất cứ Pháp Bảo gì, chỉ cần bị Ngũ sắc Thần Quang trên đuôi Khổng Tước quét một cái, sẽ bị quét thành bụi bặm. Điểm này, dù là Phượng Hoàng cũng không làm được.
Lang Gia Phi Tiên Phái, nghe nói có truyền thừa bộ tộc Khổng Tước từ thời đại siêu cổ, nhưng Giáo chủ dám dùng cái tên Khổng Tước, từ xưa đến nay cũng không có mấy người. Giáo chủ Phi Tiên Phái hôm nay, là một nữ nhân mỹ mạo trí tuệ thực lực đều được người ta coi trọng.
Ngũ Sắc Thần Quang của nàng là tuyệt đỉnh bí thuật, rất nhiều người đều nói sở dĩ Lang Gia Phi Tiên Phái được xưng là siêu cấp môn phái, chủ yếu là bởi kết quả mỹ nữ môn hạ thông hôn cùng đông đảo siêu cấp đại phái. Nhưng trên thực tế, những người chân chính hiểu rõ thế lực Lang Gia Đại Lục đều biết, tuyệt đỉnh bí thuật Ngũ sắc Thần Quang của Phi Tiên Phái mạnh đến mức làm cho nội tình các siêu cấp môn phái khác, những hoá thạch sống siêu cổ chân chính cũng phải cảm thấy sợ hãi!
Khổng Tước đến đây, dẫn theo Lang Gia Phi Tiên Phái Thánh nữ Đỉnh Linh cùng Thánh tử lâu Minh Vũ, còn có một số nhân vật lão thành ở Lang Gia Phi Tiên Phái. Mỗi người đều có bề ngoài trẻ tuổi xinh đẹp, mà không có già yếu như trong tưởng tượng.
Cho nên vào Lúc này, Lang Gia Thần Thành trở nên vô cùng náo nhiệt. Nên biết rằng, coi như là Lang Gia Đại Bỉ, Khổng Tước cũng sẽ rất ít khi tham gia. Mọi người đều biết Giáo chủ Phi Tiên Phái đời này rất mạnh, nhưng cuối cùng mạnh cỡ nào, lại không có ai biết rõ.:
Đỉnh Linh có chút bất đắc dĩ, nàng không biết vì sao sư phụ lại khư khư cố chấp, không thể không làm chim đầu đàn. Nhưng sư phụ đối với nàng ơn nặng như núi, dù là để nàng đi chịu chết, nàng cũng sẽ không nhíu mày. Cho nên, mặc dù trong lòng không tình nguyện, nhưng nàng vẫn theo cùng đến đây.
Vui vẻ nhất, không ai khác ngoài Lâu Minh Vũ, Lang Gia Phi Tiên Phái âm thịnh dương suy, địa vị nam tử ở trong phái rất kém. Đừng nhìn hắn là Thánh tử Lang Gia Phi Tiên Phái, nhưng nói tới địa vị, sợ rằng còn không bằng một Thánh nữ dự khuyết.
Hắn muốn lấy Đỉnh Linh làm vợ, tiếc rằng Đỉnh Linh căn bản chướng mắt hắn, ngược lại cảm thấy rất hứng thú với Tần Lập, điều này làm cho Lâu Minh Vũ điên cuồng ghen ghét. Vốn dù là không có chuyện này xảy ra, Lâu Minh Vũ cũng sẽ tìm cơ hội trừ bỏ Tần Lập, bây giờ Tần Lập bị Kiếm Trần Lão tổ nhìn trúng, căn bản không có đường sống.
Cho nên, Lâu Minh Vũ là người mừng rỡ nhất.
Khổng Tước không xuất hiện ở trước cửa Như Ý Tiên Phường, thân phận địa vị của nàng làm sao có thể chủ động tới cửa gặp một hậu sinh vãn bối được? Coi như là vì bắt giữ Tần Lập, cũng sẽ không làm ra bất cứ chuyện mất thân phận nào.
Cho nên, Lâu Minh Vũ cùng Đỉnh Linh bị phái tới truyền tin cho Tần Lập, để Tần Lập tự trói hai tay, chủ động tới cửa!
Đây, chính là sức mạnh của Giáo chủ siêu cấp đại phái!
Muốn bắt ngươi, không cần chủ động ra tay, đưa ra một tấm thiếp, bảo ngươi ngoan ngoãn đưa tới cửa!
Tần Lập đứng trước cửa Như Ý Tiên Phường, nhìn tấm thiếp này, biểu tình trên mặt rất quái dị, rất đặc sắc, trong ánh mắt nhìn Đỉnh Linh cũng như cười như không.
Đỉnh Linh bị Tần Lập nhìn đến có chút khó chịu, nàng khẽ cắn răng ngọc, chẩm chậm
nói:
- Tần Lập, đứng ở lập trường bằng hữu, ta khuyên huynh nên đi theo ta một chuyến. Sư phụ ta là người rất tốt, thật sự sẽ không làm khó dễ huynh...Nếu như huynh không đi, vậy thật sự nguy hiểm rồi, nếu như sư phụ tức giận, sẽ không ai ngăn cản được.
Tần Lập phe phẩy tấm thiếp trong tay:
- Đỉnh Linh, cô đã xem qua nội dung tấm thiếp này chưa?
Đỉnh Linh gật đầu:
- Lúc sư phụ viết, ta ở ngay bên cạnh ngài ấy...
- Vậy cô nghĩ, ta có thể chấp nhận một tấm thiếp như thế, còn là lão nhân gia đặc biệt cho ta mặt mũi?
Tần Lập biểu tình quái dị. Cũng khó trách biểu tình hắn như thế, thật sự là nội dung tấm thiếp này làm cho Tần Lập dỡ khóc dỡ cười, đồng thời cũng cảm thấy phẫn nộ.
Bên trong viết rất đơn giản, chọn từ không tính là cứng rắn cũng không tính là khách khí, giống như đang nói lại một sự thật.
- Tần Lập, ta muốn đua ngươi đi gặp Kiếm Trần Lão Tổ, ngươi tự trói hai tay, theo Thánh nữ Thánh tử phái ta đến đây gặp ta...
Một câu vô cùng đơn giản như thế, không có ký tên, cũng không có bất cứ lời nói uy hiếp gì, nhưng làm cho trong lòng Tần Lập sinh ra một cỗ phẫn nộ mãnh liệt.
- Sư phụ của cô, đầu óc nàng ta không có vấn đề chứ?
Nhìn Đỉnh Linh gật đầu nghiêm trang, biểu thị sư phụ nàng ta làm như thế quả thật là cho Tần Lập mặt mũi, Tần Lập nhàn nhạt hỏi.
- Lớn mật!
- Muốn chết!
Mấy người nam nữ trẻ tuổi theo cùng Đỉnh Linh và Lâu Minh Vũ, sắc mặt phẫn nộ chửi mắng Tần Lập.
- Câm miệng!
Tần Lập đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ về phía mấy người mắng mình, lạnh lùng nói:
- Còn ồn ào nữa, lão tử làm thịt các ngươi!
- Tần huynh...huynh...
Đỉnh Linh có chút bất đắc dĩ nhìn Tần Lập, sắc mặt khó xử, không biết nên nói gì.
Còn mấy nam nữ trẻ tuổi kia, bị khí thế trên người Tần Lập trực tiếp chấn trụ. Bây giờ Lâu Minh Vũ đã học khôn, từ đầu đến cuối không nói một câu. Với hắn mà nói, Tần Lập trước mắt đã là một người sẽ phải chết, đi trêu chọc một người sắp chết, hiển nhiên là chuyện không quá sáng suốt.
Tần Lập nhàn nhạt nói:
- Đỉnh Linh, xem cô và ta quen biết một hồi, ta không làm khó dễ cô. Trở về nói cho sư phụ cô, muốn bắt lão tử, thì tự mình rửa sạch sẽ đưa lên cửa! Giáo chủ đại giáo tính là cái thứ gì! Đừng tưởng rằng mọi người trên đời này đều thiếu nàng tạ mọi người đều phải tôn kính nàng! Muốn để người ta tôn kính, thì phải lấy ra thứ làm người ta tôn kính! Bày ra vẻ uy phong có thể bày ra tới mức độ này, quả thật làm cho người ta mở rộng tầm mắt mà!
Tần Lập nói xong, xoay người đi vào cửa, căn bản không để ý tới Đỉnh Linh bị hắn nói một phen làm cho sắc mặt khó coi, đồng thời Lâu Minh Vũ cũng cảm thấy trong lòng phẫn nộ khó chịu. Mặc kệ nói thế nào, Khổng Tước cũng là Giáo chủ Lang Gia Phi Tiên Phái, sỉ nhục Giáo chủ bọn họ, chàng khác nào sỉ nhục bọn họ. Nếu như hắn không nói cái gì, vậy trở về còn dễ ăn nói.
- Tần Lập, ngươi thật quá đáng! Ngươi dám sỉ nhục Giáo chủ chúng ta, ngươi đứng đó, ta muốn quyết tử chiến với ngươi!
Lâu Minh Vũ rống giận, đi ra từ trong đám người.
Tần Lập khẽ dừng bước, không quay đầu lại, nhàn nhạt nói:
- Cút sang một bên, Lâu Minh Vũ, tuy rằng ngươi vẫn luôn có lòng muốn giết ta nhưng ngươi không phải đại ác, ta không muốn giết ngươi.
Nói rồi, cũng không quay đầu lại tiếp tục bước đi, Lâu Minh Vũ tức giận đến sắc mặt tái mét, hai tay cũng run lên nhè nhẹ, muốn ra tay sau lưng Tần Lập, nhưng cuối cùng phải hung hăng buông tha.
Đỉnh Linh mặt tái mét, nhìn Như Ý Tiên Phường đã đóng cửa, trong lòng thầm nghĩ: Tần Lập, có thể giúp được huynh cũng chỉ có thế này thôi, huynh đã cuồng vọng như thế, vậy tự cầu phúc đi!
- Chúng ta đi!
Đỉnh Linh cùng Lâu Minh Vũ đến nơi này, mục đích là đưa thiếp. Hiện giờ đã hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên cũng nên trở về.
Chẳng qua, lúc đến đây, ngoại trừ Đỉnh Linh, mọi người đều chí khí rất cao. Cảm thấy Tần Lập vừa nghe Giáo chủ Lang Gia Phi Tiên Phái đại phái như thế muốn bắt hắn, còn không lập tức sợ đến tay chân nhũn ra, thành thành thật thật theo bọn họ đi về?
Lại không ngờ tới, người ta chẳng những không để ý tới bọn họ, ngược lại còn bảo Khổng Tước Giáo chủ Phi Tiên Phái rửa sạch đưa lên cửa, chồng chất ngôn ngữ sỉ nhục một phen.
Sớm biết như thế, lần này không nên tới đây!
Gần như trong lòng mọi người đều đang nghĩ như thế!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...