Số mệnh trên người hắn có thể xông tận Cửu Tiêu hay không, mọi người không dám khẳng định. Nhưng hiện giờ, cổ sát khí tận trời trên người Tần Lập, bất kỳ ai cũng cảm nhận được!
Tiểu tử này, điên rồi!
Đúng là điên rồi!
Quả thật là quá đáng sợ mà!
Kia...là Thần Vương đó!
Là cường giả đứng ở trên đỉnh cao nhất thế giới này!
Cứ như thế bị Tần Lập một kiếm một người, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, có Thần Vương bị giết đến sợ, muốn xé rách không gian thoát đi, lại bị Tần Lập tiện tay chỉ một cái, toàn không gian liền sụp xuống, người kia trực tiếp cặn bã cũng không tìm thấy.
Lúc này mọi người mới nhớ tới, thiên đạo pháp tắc cả Giới Hạ, là do Tần Lập thay đổi!
Nếu hắn có được năng lực này, như thế khống chế pháp tắc thiên đạo làm ra một chút thay đổi cùng vặn vẹo, quả thật là một chuyện dễ dàng!
Đồng thời, Tần Lập thi triển ra chiến Kỳ, cũng làm mọi người kinh hãi rét run.
Kỳ thật võ giả từ cảnh giới Địa Tiên trở lên, đã không còn quá coi trọng chiến Kỳ như trước nữa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao năm xưa khi gia tộc Thần Vương bị diệt, mọi người quan tâm nhất chỉ là bản phối phương đan dược cùng thanh kiếm, cũng không có nhiều người quan tâm tới chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn.
Những cường giả ở tận trên cao, đều cho rằng chiến Kỳ dù có tốt, cũng chẳng qua là một loại Kỳ xảo. Khi lực lượng đạt đến một mức độ nhất định, lấy một đè mười! Chiến Kỳ của ngươi có lợi hại cỡ nào, cũng không đỡ được một chưởng của ngươi ta!
Hơn nữa, sau khi tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, võ giả lĩnh ngộ càng nhiều tự nhiên thiên đạo, tùy ý một chiêu đều dung hợp tự nhiên, có được đạo vận. Lúc này, tu luyện chiến Kỳ gì, cũng làm người ta có cảm giác rơi xuống hạng kém.
Cho nên, nói nghiêm túc, Địa Tiên, Thánh Chủ, Thần Vương...những người từng tầng từng tăng mạnh mẽ này, bọn họ theo đuổi là uy lực chiêu thức mạnh yếu, mà không phải Kỳ xào ẩn chứa trong bản thân chiêu thức.
Giống như các Thần Vương vừa vây giết Tần Lập, chuyện bọn họ thích làm nhất là loại như vừa rồi, dùng cảnh giới tuyệt đối bản thân phóng ra áp lực, đi trấn áp người khác!
Khí thế trên người là có thể trấn áp ngươi, vậy cần gì phải dùng phương pháp khác chứ? Ra tay? Cận chiến gần ngươi? Có chút mất thân phận đi chứ? Vung tay lên là có thể chém ra một tầng không gian, loại chiêu thức uy lực mạnh mẽ này mới là thứ bọn họ ưa thích.
Còn chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn lại là chân chính thật sự là chiến Kỳ lấy Kỳ xảo làm chủ. Lại không ai biết, chiến Kỳ này mạnh mẽ tới trình độ nào. Theo tu vi Tần Lập tăng lên, ngày càng cảm giác được mình may mắn thế nào, có thể tu luyện được loại chiến Kỳ nghịch thiên này.
- Tần Lập, lẽ nào Người muốn chém tận giết tuyệt, là địch với toàn cỏi Thần Vực hay sao?
Một Thần Vương cảnh giới ngũ trọng tóc tai bù xù, bộ dạng cực kỳ chật vật lớn tiếng quát.
- Ngu ngốc!
Đối mặt với người như thế, Tần Lập ngay cả trả lời hắn cũng không có hứng thú, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay vì chém giết quá nhiều Thần Vương, toàn thân phát sáng, thân kiếm đỏ máu gần như trong suốt, tản ra hào quang yêu dị.
- Tần Lập, Vương tộc Ngũ Địa sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lại một Thần Vương cứng miệng rít gào.
Lại bị Tần Lập đâm vào mi tâm, chém giết tại chỗ.
- Tần Lập, chẳng lẽ ngươi không quan tâm những người ở phía sau ngươi hay sao? Thế lực phía sau chúng ta không chém giết được ngươi, chẳng lẽ còn không giết được bọn họ?
Một Thần Vương uy hiếp Tần Lập.
Liền bị Tần Lập một kiếm chém bay đầu. sau đó lạnh giọng nói:
- Vậy thì ta đem những thế lực phía sau các ngươi, từng nhà từng nhà, chém tận giết tuyệt!
Trên bầu trời, tất cả người ba Thánh địa Lục Thất Bát đều cảm giác có một làn hơi lạnh mọc lên từ sau lưng, da đâu tê dại nhìn Tần Lập như quái vật.
Tiểu tử này, thật là người điên!
Chọc Thông Thiên Đại Đế, cũng không có hậu quả nghiêm trọng bằng trêu chọc hắn!
Vốn các võ giả ba Thánh địa Lục Thất Bát bởi quyết định cấp trên không được phép công kích Viêm Hoàng Sơn còn có chút bất mãn, vào lúc này trong lòng chỉ còn có may mắn vô tận.
Thật khó tưởng tượng, nếu như bọn họ tham dự vào, hiện giờ sẽ trở thành bộ dạng gì, sẽ gặp phải Tần Lập trả thù như thế nào.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn, một Thần Vương không chịu nổi tự bạo, muốn trọng thương Tần Lập.
Tần Lập nhớ tới lão sư Hô Diên Bác vừa hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, nước mắt rưng rưng. Hai tay vừa chuyển đem lực lượng Thần Vương kia tự bạo sinh ra, toàn bộ ngưng tụ ở trong tay, hình thành một quả câu năng lượng thật lớn. Tiếp đó bị Tần Lập ép nhỏ, lại ép nhỏ, nhanh chóng ép lại thành một quả cầu cỡ bàn tay, nắm chặt trong tay.
Nhắm trúng một Thần Vương hung hăng ném tới!
- A!
Thần Vương kia nhìn thấy Tần Lập đem lực lượng một Thần Vương tử bạo ngưng kết thành cỡ nắm tay, không cần đầu óc nghĩ cũng biết được trái cầu nhỏ kia khủng bố cỡ nào, lập tức phát ra một tiếng hét hoảng sợ cực điểm, quay đầu muốn bỏ chạy.Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Chỉ là tốc độ quá cầu nhỏ kia quá nhanh, còn chưa chạy ra được mười dặm liền bị quá cầu nhỏ đuổi tới. Tên Thần Vương này hoảng hốt, đem tất cả thực lực toàn thân ngưng tụ thành một mặt lá chắn, dựng giữa không trung, sau đó từ đan điền của hắn, một hình người nhỏ phá bụng trực tiếp vọt ra, đó chính là Nguyên Anh bổn mạng của Thần Vương này!
Ầm ầm ầm!
Quả cầu nhỏ kia đập lên lá chắn trực tiếp nổ nát lá chắn thành mảnh nhỏ. Cái Nguyên Anh kia vừa mới đi ra, còn chưa kịp bỏ chạy, kể cả bản thể cùng bị cỗ năng lượng này trực tiếp nổ thành bụi!
- Còn hai mươi ba!
Tần Lập giọng lạnh băng, không mang theo một tia cảm tình, thân hình nhanh tới mức khó tin vọt đến phía sau một Thần Vương, một kiếm chém xuống. Thần Vương kia phát ra một tiếng thét hoảng sợ.
Ầm!
Tự bạo!
- Hai mươi hai!
- Mười tám...
- Mười sáu...
- Tám...
Theo tiếng nói không một tia cảm tình của Tần Lập không ngừng vang lên, những người ba Thánh địa Lục Thất Bát vô cùng hoảng sợ phát hiện, những Thần Vương kia không phải không muốn chạy trốn, mà là bầu trời phạm vi vạn dặm đã hoàn toàn bị giam kín!
Lĩnh vực!
Con mẹ nó, Tần Lập, ngươi còn dám càng biến thái hơn xem? Vừa bước vào cảnh giới Đế vương, lại có thể hình thành lĩnh vực không lồ như vậy!
Trong chiến đấu trước đó, không ai phát hiện được điểm này, càng không ngờ tới Tần Lập bị thương thành như thế, lại còn dám phóng ra lĩnh vực phạm vi vạn dặm!
Các Thần Vương kia mặc kệ xé rách hư không, hoặc là dùng trận bàn hư không hoành độ, tới biên giới lĩnh vực liền đụng đầu lên đó, giống như con ruồi không đầu, căn bản không có khả năng trốn thoát!
- Còn lại một tên.
Tần Lập nắm lấy áo tên Thần Vương kia, không trực tiếp giết hắn, mà kéo tên Thần Vương này trở về bầu trời Viêm Hoàng Sơn.
Toàn thân Tần Lập rách nát lỗ chỗ, gần như bị máu tươi nhuộm đỏ, có của kẻ địch, cũng có của chính mình. Dù là mạnh như cảnh giới Đế vương, tru giết nhiều võ giả Thần Vương như thế, còn là dưới tình huống bị trọng thương, không thể nào ngay cả một chút vết thương cũng không bị. Coi như là Thông Thiên Đại Đế, bị nhiều Thần Vương vây giết như thế, cũng không dám nói không chút tổn thương đã có thể chém giết hết thảy.
- Đừng giết ta, đừng giết ta...Ta...ta là Thần Vương Cửu Địa, chỉ cần ngươi không giết ta, điều kiện gì, ta cũng đồng ý!
Thần Vương kia bị Tần Lập nắm áo kéo đi, đã hoàn toàn vỡ mật, đánh mất hết cả dũng khí.
Người là như thế, ngươi mạnh cỡ nào đi nữa, một khi đánh mất dũng khí thì cũng đều sẽ biến thành một bải bùn nát.
- Nói điều kiện gì ngươi cũng đồng ý?
Tần Lập hạ xuống từ không trung, mạnh mẽ áp chế thương thế lạnh lùng hỏi.
- Đúng vậy, ta có thể dâng mười vạn cân Nguyên, chỉ cần ngươi tha ta một mạng. Còn có các loại tài liệu luyện khí cực phẩm, còn có các loại dược liệu cực phẩm...
Tên Thần Vương này đã hoàn toàn mất đi dũng khí, về phần mặt mũi? Mạng cũng không còn, còn nói gì mặt mũi?
Mọi người đều hạ xuống đất, người ba Thánh địa Lục Thất Bát cũng hạ xuống, muốn xem thử Tần Lập xử lý tên Thần Vương cuối cùng này như thế nào.
Diệp Tử Kỳ nhìn Tần Lập toàn thân sát ý tận trời, muốn đi tới nói gì, nhưng cuối cũng không bước tới.
Hoắc Trung Võ quay đầu lại nhìn thoáng qua ánh mắt rất nhiều Vương tộc Bát Địa, thấy được nổi sợ hãi kiêng kỵ thật sâu với Tần Lập, trong lòng không nhịn được âm thầm thở dài: Sau trận chiến này, toàn nơi Thần Vực trừ bỏ Thông Thiên Đại Đế, đã không có người dám đối đầu với Tần Lập nữa!
- Cái gì cũng được?
Tần Lập cười sầu thảm:
- Các ngươi có thể trả lại cho sư phụ ta một mạng hay sao? Ngài ấy vì ta, không tiếc tự bạo Thánh Khí, mở cho ta một con đường sống. Nếu không phải các ngươi, sư phụ ta tồn tại bằng linh hồn, tiếp tục mười vạn năm nữa, thậm chí trăm vạn năm cũng sẽ không chết! Mà nay, ngài ấy tan thành mây khói, ta còn sống. Ngươi nghĩ, ta không giết ngươi tại chỗ, lấy muốn lấy chút lợi ích đó từ chỗ ngươi hay sao?
- Vậy...Vậy ngươi muốn cái gì?
Thần Vương Cửu Địa này vẻ mặt mờ mịt nhìn Tần Lập.
- Ta muốn cái gì? Ha ha ha ha!
Không biết vì sao, nhìn Tần Lập cười lớn như thế, vị Thần Vương Cửu Địa này càng thêm cảm thấy bất an. Hiện giờ hắn bị Tần Lập khống chế, căn bản không có một chút Năng lực phản kháng, ánh mắt bản năng tránh né ánh mắt sắc bén của Tần Lập.
- Ta muốn lấy ngươi, tế điện sư phụ ta!
Tần Lập nói rồi kéo tên Thần Vương này bước tới Viêm Hoàng Sơn.
Rất nhiều người phía dưới Viêm Hoàng Sơn muốn đi theo, lại bị những người cũng toàn thân đẫm máu ngăn cản, ánh mắt không tốt lành. Người ba Thánh địa Lục Thất Bát rất lý trí ngừng bước muốn đi theo.
Ngược lại Hoa Phong có vẻ hiếu kỳ đi vào, lúc này vị mỹ nam tử cũng có cảnh giới Đế vương mạnh mẽ, rốt cuộc nhận rõ một chuyện: Tần Lập, mạnh hơn mình!
Tần Lập kéo người này đi thẳng vào trong Từ đường tế tự, trầm giọng phân phó:
- Dâng lên bài vị lão sư!
Các nàng Thượng Quan Thi Vũ lập tức lấy ra một bài vị, điêu khắc tên Hô Diên Bác, đặt ở giữa Từ đường.
Từ đường này đã xây dựng sẵn từ trước, vẫn chưa vận dụng đến, hôm nay lần đầu sử đụng.
Tần Lập ném tên Thần Vương có thân phận Thần Vương Cửu Địa này sang một bên, sau đó quỳ xuống, nước mắt như mưa. Từ khi đi đến thế giới này, Tần Lập cảm kích nhất, kỳ thật không phải Ô Quận Vương cho hắn lợi ích nhiều nhất, mà là vị Hô Diên Bác cung chủ Hoàng Kim Cung!
Hô Diên Bác dạy cho Tần Lập rất nhiều thứ, kể cả quyển Hoang cổ thần tàng thần kỳ, tu luyện trọng lực ở Hoàng Kim Cung. Thực lực Tần Lập tăng vọt, có thể nói không thiếu do vị lão sư trợ giúp!
- Lão sư, ngài mặc dù không còn, nhưng chỉ cần con cháu Tần Lập còn ở trên đời một ngày, ngài vĩnh viễn nhận hương khói Tần Lập nhất mạch...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...