Duy Ngã Độc Tôn

Lần này ba đại gia tộc lánh đời tới đây tổng cộng chỉ có hơn hai trăm người, nhưng chỉ bằng hai trăm người này, đủ để dễ dàng xóa đi bất kỳ một nhà thế lực siêu cấp nào nơi cực Tây.

Mặc kệ là thành Thông Thiên, hay Nguyệt Diêu Tiên Cung, hay là Hải gia. ba đại gia tộc lánh đời tụ lại hai trăm người này cũng có tự tin tiêu diệt sạch sẽ trong thời gian ngắn.

Mặc dù hai trăm người này cũng không phải ai cũng là cảnh giới Địa Tiên. nhưng bọn họ đều là võ giả biết bí thuật truyền thừa Thái cổ.

Nếu không phải trước đó Tần Lập diệt ô Long Sơn thể hiện ra thực lực cường đại. bọn họ tuyệt đối sẽ không thể phái ra nhiều người như vậy.

Nhiều người như vậy đi đối phó một người...các võ giả ba đại gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô số năm đã cảm giác rất không có mặt mũi.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, bọn họ chưa ra một chiêu, một Thần bí thuật còn chưa lộ một thức...lại đã uất ức chết hơn hai mươi người, hơn trăm người trọng thương. Tuy rằng còn không toàn quân bị diệt, nhưng nhìn Tần Lập thế không thể cản. so với toàn quân bị diệt còn khác gì chứ?

Nhất là Hà Bất Ưu nói những lời này. một chút dũng khí còn sót trong lòng những người này cũng biến mất không còn. Đông thời, một cổ cảm giác khuất nhục thật sâu bốc lên trong lòng họ, điên cuồng dằn vặt nội tâm bọn họ.

Chúng ta là ai? Chúng ta là gia tộc lánh đời nhất mạch truyền thừa từ thời đại Thái cổ. chúng ta thân mang bí thuật Thái cổ. chiến kỳ chúng ta tu luyện là chiến kỳ cường đại nhất thế giới này, là công pháp cường đại nhất trên đời này, gia tộc chúng ta ở thời đại Thái cổ cũng rất cường đại...

Thế nhưng...Ngày hôm nay ở nơi này, chúng ta...lại bị một người, đánh bại.

Không ra một chiêu, đã thất bại thảm hại.

Không cam lòng mà!

Trong lòng Tần Lập thầm thở ra một hơi. hắn thật sợ những người này trở nên điên cuồng, liều mạng với hắn, cho nên mới dùng đại thần thông vừa lĩnh ngộ ra, lấy thủ đoạn sấm sét trấn áp bọn họ.

Đây là địa bàn của hắn, rất nhiều thứ vừa mới dựng lên. mỗi một kiến trúc đều là mồ hôi và máu đệ tử môn phái Viêm Hoàng.


Chiến đấu vừa rồi đã khiến cho rất nhiều kiến trúc đồ nát. vách núi rạn nứt. Đây còn là kết quả do Tần Lập thiết đặt rất nhiều đạo cấm chế. nếu không thì sợ rằng nơi này đã bị san thành đất bằng, toàn bộ sụp đổ rồi.

Những người này thật muốn liều mạng, cùng nhau công lên. như vậy tòa thánh sơn này dù có thiết đặt vô số cấm chế. sợ rằng cũng sẽ không giữ được nữa. Đồng thời, còn có thể thương vong rất nhiều người không liên quan, đây không phái một màn Tần Lập muốn nhìn đến.

Cuối cùng dù là lưỡng bại câu thương, vậy môn phái Viêm Hoàng của hắn coi như gặp hạn. ngang với đạo tràng bị người ta hủy diệt, đây là chuyện vô cùng nhục nhã. Tần Lập hoàn toàn không có hứng thú nhận lấy.Nguồn: https://truyenfull.vn

Đôi bên thù hận kẻ dũng sẽ thắng, so dũng khí, Tần Lập thi triển thần thông Hoang cổ gần như triệt để đánh tan dũng khí những người này.

Chết, kỳ thật đa số người cũng không phái quá sợ, nhưng chết không rõ ràng, chưa ra một chiêu đã bị xóa sổ, tin rằng không ai lại chịu chết đi không giá trị. chết khuất nhục như vậy.

Chẳng qua, nếu đối phương đánh mất dũng khí. Tần Lập cũng không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy. Đến bây giờ, trong lòng Tần Lập vẫn đè nén một cơn tức giận.

Cho nên, Tần Lập cười lạnh nói:

- Nói chuyện? Nói chuyện gì? Phải trái trắng đen. hôm nay quân hùng nơi cực Tây nơi

này đều nhìn trong mắt. Chúng ta vốn không thù không oán. ta diệt ô Long Sơn nhất mạch là bôi thù oán giữa chúng tạ có liên quan gì tới các ngươi? Môn hạ đệ tử các ngươi tử thương, có liên quan gì tới ta. Các ngươi lại giống như mù mắt. coi đây là cớ đánh tới cửa ngay ngày môn phái Viêm Hoàng ta khai tông lập phái. Thế nào. đánh không lại đã nghĩ tới nói chuyện?

- Bọn người kia cũng xứng xưng là quần hùng?

Lâm Mạt Mạt không nhìn những võ giả môn phái gia tộc nơi cực Tây căm tức, khinh thường nói.

Hàng mi liễu nhỏ dài khẽ nhướng, đôi mắt phượng bắn ra hai đạo quang mang không cam lòng, lạnh lùng nói:


- Tần Lập. ngươi không cần được một tấc lại tiến một thước. Mấy người chúng ta nếu thật sự hợp lại liều mạng với ngươi, ngươi cũng sẽ không sống tốt lành đâu. Hừ. giết không được ngươi, chàng lẽ còn không giết được bằng hữu của ngươi nữ nhân của ngươi sao?

Trong lòng Hà Bất Ưu thầm kêu một tiếng không tốt, thầm than nữ nhân này đầu óc hỏng rồi sao? Đừng nói là Tần Lập, đổi thành người nào nghe có người uy hiếp tới nữ nhân cùng bằng hữu của mình, khẳng định sẽ phát điên.

Quả nhiên, Tần Lập cười to. trên mặt lại không nhìn ra một chút ý cười, mắt tràn ngập sát ý lạnh băng bắn về phía Lâm Mạt Mạt:

- Ngươi nói lại một câu nữa xem?

Lâm Mạt Mạt dung mạo cực đẹp. trước giờ luôn có tự tin với dung mạo của mình. Năm đó nàng cũng từng là một trong Thánh nữ dự khuyết Thánh Nữ Hồ. dù là tới hiện giờ, nam nhân nhìn thấy nàng, quá nửa cũng sẽ lộ ra biểu tình hồn say phách lạc.

Chỉ có Tần Lập, bên người một đoàn hồng nhan tri kỷ. so với nàng chỉ mạnh hơn chứ không kém. Bản thân Tần Lập, càng làm như không thấy với mỹ mạo của Lâm Mạt Mạt, điều này làm cho ở sâu trong nội tâm Lâm Mạt Mạt có một cảm giác rất thất bại.

Nữ nhân xinh đẹp kỳ thật đều như thế. các nàng biểu hiện ra lạnh lùng như băng sương, nhưng ở trong trong đồng dạng vẫn khát vọng được nam nhân ca ngợi.

Kể cả ô Long Sơn nhất mạch bị Tần Lập tiêu diệt, con cháu bốn đại gia tộc lánh đời đều rất kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này là từ khi sinh ra đã khắc sâu vào trong linh hồn.

Lâm Mạt Mạt cười lạnh một tiếng:

- Nếu ngươi trực tiếp diệt môn phái người ta. sao không cho ta diệt nữ nhân bằng hữu của ngươi. Tần Lập. ngươi quá nhiên rất bá đạo, chàng qua lặp lại thì thế nào? Ngươi muốn cá chết lưới rách. Thánh Nữ Hồ ta tiếp nhận là được...

Nói rồi, còn nhìn thoáng qua Hà Bất Ưu Thái thượng trưởng lão dẫn đội Lưu Hoa Hà, nói:

- Ta tin rằng gia tộc Lưu Hoa Hà cũng sẽ như thế.


Tới lúc này, đã không cho phép bọn họ lùi bước, dốc quân ồ ạt phái thật nhiều cao thủ tới diệt người tạ kết quả bị đánh vô số cái tát mặt trái mặt phải. Lúc này nếu như lại lùi bước, vậy từ nay về sau xem chừng mấy nhà bọn họ thật sự trở thành gia tộc lánh đời, không còn mặt mũi đi ra nữa.

Có quỷ mới như các ngươi!

Hà Bất Ưu Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà trợn trắng mắt, thầm than: nữ nhân này bản thân mình điên cũng thôi đi. còn muốn kéo chúng ta xuống nước, mưu đồ thật đáng chết.

Hà Bất Ưu trầm ngâm một chút, trong lòng cân nhắc từ ngữ, nhìn Tần Lập chậm rãi nói:

- Tần công tử, nói thật ra gia tộc Lưu Hoa Hà chúng ta cũng không nghĩ tới cùng Tần công tử làm căng tới tình trạng này. Chúng ta cũng không có hứng thú gì với các loại bảo vật trên người Tần công tử...

Hà Bất Ưu nói ra những lời này, Lâm Mạt Mạt bên kia hung hăng liếc mắt trừng Hà Bất Ưu, trong ánh mắt mang theo vài phần ai oán giận dữ.

Hà Bất Ưu nao nao, lại có chút không đành lòng. Nghĩ mình cùng Thánh Nữ Hồ đi vào. xác thật không quá dễ nói, vì vậy lão nói tiếp:

- Lần này chúng ta tới chủ yếu là muốn Tần công tử cho chúng ta một lời giải thích. Đệ tử chúng ta người bị giết, kẻ bị trọng thương, trên bầu trời lại xuất hiện những chữ như vậy. Nếu nói chuyện này không có liên quan tới Tần công tử. vậy thật không thể nào giải thích nổi. Chúng ta chỉ muốn một lời giải thích mà thôi, lại không ngờ rằng Thiết Hùng trưởng lão xung động như vậy, Kết quả sự tình náo loạn tới tình trạng như bây giờ. ôi...

- Họ Hà kia, ngươi thối lắm. ngươi đang nói tiếng người sao?

Đệ tử Thiết Kiếm Phong bên kia nghe lời này, nổi giận ngay tại chỗ. quá thật là không thể nén giận được. Bởi vì ba nhà bọn họ liên hợp lại, muốn thừa dịp Tần Lập đặt chân chưa ÔN lập tức tiêu diệt, đưa ra y này trước tiên không phái ai khác, vừa vặn chính là Hà Bất Ưu Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà này.

Mắt thấy tình thế không đúng, lão ta lập tức nghiêng theo chiều gió. bắt đầu cúi nhận thua với Tần Lập. Nếu chỉ như thế thì cũng thôi đi. lão vì trốn trách nhiệm của mình, lại còn kéo cả Thiết Kiếm Phong đi lên trước.

- Lưu Hoa Hà các ngươi còn biết xấu hổ hay không? Mẹ nó. lão tử chưa từng thấy qua loại nam nhân nào như các ngươi.

- Rõ ràng là Lưu Hoa Hà các ngươi dẫn đầu. chuyện này mọi người đều đồng y. Họ Hà kia. ngươi còn có chút nhân tính hay không?

- Hà Bất Ưu, có phải ngươi thấy Thiết Hùng trưởng lão đã chết, là ngươi có thể tùy y khi nhục Thiết Kiếm Phong ta?


Đệ tử Thiết Kiếm Phong còn lại đều quần tình xúc động, chỉ trích Hà Bất Ưu.

Vừa rồi Tần Lập thi triển bí thuật thần thông Thái cổ. đánh giết người ba đại gia tộc. Thánh Nữ Hồ thương vong lớn nhất. Thiết Kiếm Phong cùng Lưu Hoa Hà ngang nhau.

Cho nên, tuy rằng Thiết Kiếm Phong đã chết đi Thiết Hùng Thái thượng trưởng lão dẫn đầu cùng một Địa Tiên đại nâng, nhưng trong những người còn lại cũng có Thái thượng trưởng lão, có tiên bối danh túc. cho nên đều nghiêm nghị lên tiếng, không chút sợ hãi người Lưu Hoa Hà.

Những người Lưu Hoa Hà thấy người Thiết Kiếm Phong chỉ đầu mâu về phía nhà mình, tự nhiên cũng mặc kệ, đều nhảy ra phản kích.

- Thiết Hùng trưởng lão các ngươi nguyện ý làm chim đầu đàn xông lên trước, bị một gậy đánh chết là đáng đời. Tới đây rồi. không nói một lời đã liên trực tiếp làm khó...

Đệ tử gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô cùng, nói năng không suy nghĩ cảm nhận của người khác, cũng không biết che giấu, Bởi vì che giấu, theo bọn họ thấy hoàn toàn là tự làm nhục mình.

Cái này giống như nhân loại ở trước mắt một đám kiến hôi. cần bận tâm gì sao? Hiển nhiên là không cần kiến hôi đi tới đi lui, mọi người cũng không thèm liếc tới.

ở trong mắt người gia tộc lánh đời. những môn phái gia tộc nơi cực Tây chẳng qua là một đám kiến hôi. các thế lực siêu cấp như thành Thông Thiên Hải gia Nguyệt Diêu Tiên Cung, cũng chỉ là lớn hơn một chút, kỳ thật vẫn là kiến hôi.

Đệ tử Lưu Hoa Hà cười lạnh, nói:

- Lúc đầu chúng ta ước định tốt. Tần Lập chỉ cần không tự phế võ công, liền cùng tấn công trực tiếp diệt sát ngay. Nhiều Địa Tiên đại năng như vậy, nhiều Lôi Kiếp đinh thân mang bí thật như vậy, diệt không xong một mình Tần Lập sao? Thiết Hùng lão ta khư khư cố chấp, đã chết thì trách ai?

Quần hùng nơi cực Tây vừa phẫn nộ vừa hết chỗ nói. dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn đệ tử Lưu Hoa Hà này, thầm nghĩ dù là ngươi không để chúng ta ở trong mắt. nhưng Tần Lập là ai? Đó là người phất tay liền đánh chết đánh tàn phế đại năng con cháu gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô cùng kia đó. Đúng rồi, hiện giờ hãn nên gọi là Tần tông chủ. Những đệ tử gia tộc lánh đời không ai bì nổi này, ở trước mặt Tần tông chủ mới là một đám kiến hôi chân chính.

Các tiền bối danh túc cùng Thái thượng trưởng lão Thiết Kiếm Phong liếc nhìn nhau, đều nhìn ra phần nộ trong mắt. Thiếu chủ Thiết Kiếm Phong không phải do Tần Lập đả thương, điểm này bên trong nội bộ Thiết Kiếm Phong rõ ràng, bọn họ xác thật muốn giết Tần Lập, kết quả Tần Lập quá mạnh mẽ, ngược lại giết không ít người bọn họ. Nhưng bọn họ cũng không quá đặc biệt thống hận Tần Lập. Bởi vì giữa hai bên là đối địch.

Giữa địch nhân ngươi chết ta sống là chuyện rất bình thường.

Hiện giờ đoàn người Thiết Kiếm Phong này hận nhất, chính là Lưu Hoa Hà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui