Duy Ngã Độc Tôn

- Chỉ nói hưu nói vượn. Ngươi còn ngại nữ nhân bên cạnh phu quân không quá nhiều sao?

Thượng Quan Thi Vũ nghiêm trang ngồi ở bên kia. vẻ mặt đoan trang, khí chất cao quý. đôi môi lúc hé lúc mỉm, mặt không chút thay đổi nói. - .

Ngồi kế Thượng Quan Thi Vũ là Cơ Ngữ Yên không kìm nổi phì cười một tiếng, vội vàng lấy tay che miệng, nhìn thoáng qua đại biểu Hải Ngọc Kiều của Hải gia, nhẹ giọng nói:

- Đừng nói. cô nương Hải gia kia thật đúng là quốc sắc thiên hương đó!

Mấy nàng liếc mắt nhìn nhau, nhìn Tần Lập vẻ mặt không chút thay đổi, đều không kìm nổi âm thầm nở nụ cười.

Lễ hậu của Hải gia khiến những vị khách mời đều cảm thấy hết sức rung động. Nếu không biết ân oán của Hải gia cùng Tần Lập lúc trước, thật đúng là nghĩ rằng quan hệ hai bên tốt đến cực điểm. Bởi vì ngay cả lễ vật của thành Thông Thiên cùng Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng không quý trọng so với Hải gia.

Hải Ngọc Kiểu đứng ở phía dưới, đôi mắt đẹp hết sức lớn mật nhìn chằm chằm Tần Lập. Đợi sau khi đọc xong danh mục quà tặng, thanh âm giòn tan của nàng vang lên:

- Giữa Hải gia cùng Tần công tử. trong quá khứ từng có một chút không vui. Tuy nhiên, trên lôi dài thành Thông Thiên, ân oán đã tiêu trừ. Hiện nay, Hải gia nguyện kết giao với môn phái Viêm Hoàng do Tần công tử thành lập, vĩnh viễn không là địch.

Tần Lập đứng lên, ôm quyền hướng về phía Hải Ngọc Kiều, nói:

- Tần Lập thay mặt môn phái Viêm Hoàng, cảm tạ lễ hậu của Hái gia.

Hải Ngọc Kiểu mỉm cười, hướng về phía Tần Lập hơi khom người, sau đó xoay người đi xuống.

Từ Hải gia trở về sau, chính là những gia tộc môn phái lớn nhỏ nơi Cực Tây. Có rất nhiều thậm chí lập tức thay đổi danh mục quà tặng. Không có biện pháp, tuy rằng không thể so bì với ba siêu cấp thế lực, nhưng là không thể quá keo kiệt, bằng không thật sự khiến người chê cười.


Ngay khi toàn bộ những gia tộc này sắp chúc mừng xong, đột nhiên có đệ tử môn phái Viêm Hoàng cũng là đệ tử Băng Tuyết Môn lúc trước đi tới gần Tần Lập, nhỏ giọng thì thầm vài câu.

Sắc mặt Tần Lập khẽ biến, cười thản nhiên, dặn đệ tử này vài câu. sau đó nhìn về phía nhóm người của mình, cao giọng nói:

- Người của ba gia tộc lánh đời Lưu Hoa Hà. Thiết Kiếm Phong cùng Thánh Nữ Hồ cùng nhau tới chơi. Các vị theo ta, cùng nhau hoan nghênh những khách quý này có được không?

Ông!

Theo những lời này của Tần Lập, phía dưới vô số tân khách sắc mặt biến đổi, lập tức nghị luận với nhau.

- Trời ạ. Ba thế lực bọn họ như thế nào lại đến? Chẳng lẽ là đến quấy rối?

- Ừ! Ta thấy bọn họ cũng là tới gây sự.

- Đúng vậy. Nếu không phải đến gây sự, vì sao không đến từ đầu, chờ lễ mừng của người ta sắp chấm dứt mới đột nhiên xuất hiện. Đây rõ ràng là không mang hảo tâm!

- Nghe nói Thiết Kiếm Phong chỉ chạy thoát một thiếu chủ. Thánh Nữ Hồ cùng chỉ trở về một Thánh nữ Tiểu Tiểu. Lưu Hoa Hà thật ra may mắn. Truyền nhân của ba nhà đều còn sống, tuy nhiên cũng đều bị trọng thương. Chuyện này bị vu oan lên người Tần tông chủ. Hôm nay bọn họ tới nơi này, chắc rằng không có lòng tốt gì.

- Hừ! Không mang hảo tâm lại có thể thế nào chứ? Ba nhà bọn họ, nhà nào có đủ thực lực tiêu diệt ô Long Sơn? Nếu thật sự có, chỉ sợ ô Long Sơn đã sớm bị diệt, tại sao lại chờ đến ngày hôm nay?

Những người này nghị luận, đồng thời đều khẩn trương nhìn ra cửa. Không biết ba nhà này có những người nào đến, mục đích tới lại là cái gì?

Lập tức sẽ hiểu ra, trong lòng mọi người đều có vẻ phi thường khẩn trương.


Nên biết rằng, cho dù Tần Lập rất mạnh. nhưng đối mặt với gia tộc lánh đời thực lực mạnh mẽ. chỉ sợ cũng không thể quá mức cứng rắn chứ hả?

Mọi người đoán, nghị luận. Lúc này theo sơn đạo Viêm Hoàng sơn. một đám người đi lên. Tổng cộng khoảng hai, ba trăm người. Những người này đều mặc trung phục gọn gàng, trên người mang các loại vũ khí. mặt trâm như nước, khí thế hùng hổ đi tới.

Xem ra thật sự không giống như đến chúc mừng, mà càng giống đến phá rối.

Đám người này đi tới dưới bậc đại điện đón khách, dừng ở trên một quảng trường không lồ.

- Tại hạ Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà Hà Bất Ưu ra mắt Tần công tử.

Trong đám người, có một lão già tóc bạc. hai mắt nhìn qua sáng quắc, mặc một bộ trường bào màu xanh, đứng ra chắp tay hướng về phía Tần Lập.

- Tại hạ Thái thượng trưởng lão Thiết Kiếm Phong Thiết Hùng ra mắt Tần công tử.

Một tráng hán thân hình cao lớn. giống như một thiết tháp màu đen đứng ở nơi đó, vẻ mặt kiêu căng hơi chắp tay hướng về phía Tần Lập.

- Ta là Thái thượng trưởng lão Thánh Nữ Hồ Lâm Mạt Mạt. Tần công tử, Tính ta không thích nói chuyện quanh co lòng vòng. Hôm nay chúng ta tới đây. một là chúc mừng Tần công tử. chúc mừng Tần công tử trở thành Tần tông chủ. Thứ hai, ta chỉ muốn hỏi một câu: người đả thương Thánh nữ Tiểu Tiểu của Thánh Nữ Hồ chúng ta, có phải ngươi hay không?

Thái thượng trưởng lão của Thánh Nữ Hồ Lâm Mạt Mạt này bộ dạng nhìn qua khoảng ba mươi mấy, diện mạo đẹp đẽ. lông mày nhỏ. mắt xếch, thoạt nhìn có vài phân điều ngoa, nói chuyện cũng gọn gàng dứt khoát.

Lời này của Thái thượng trưởng lão Thánh Nữ Hồ Lâm Mạt Mạt vừa đứt. mấy nghìn người toàn hiện trường lập tức yên tĩnh. Ai cũng đều nhìn ra được, ba gia tộc lánh đời này liên hợp cùng nhau đến đây gây sự.


Chúc mừng? Có chúc mừng như vậy sao?

Tần Lập khẽ cau mày, đứng dậy ôm quyền hướng về phía hai, ba trăm người của ba gia tộc lánh đời này, cao giọng nói:

- Tần Lập làm việc, luôn quang minh lỗi lạc. Là việc Tần mỗ làm. Tần mỗ tuyệt không phủ nhận. Không phải Tần mỗ làm. Tần mỗ cũng tuyệt đối không thừa nhận. Hôm nay là ngày môn phái Viêm Hoàng ta khai tông, người tới là khách. Nếu Lâm trưởng lão hỏi. vậy Tần mỗ liền nói một câu. Việc này. không phải Tân mỗ gây nên. tin tưởng người sáng suốt đều có thể nhìn ra chuyện này không quan hệ tới Tần mỗ ta. Nếu Lâm trưởng lão các vị có hứng thú. có thể chờ sau khi lễ mừng ta khai tông chấm dứt. Tần mỗ đương trường tìm nhân chứng cho các vị, chứng thật không quan hệ tới chuyện này. Hơn nữa. nếu đối phương vu oan Tần mỗ. Tần mỗ tuyệt đối không thể không đếm xia đến. Ta cùng các vị tại chỗ tìm ra người này. vì Tần mỗ rửa sạch oan tình, cũng báo thù rửa hận cho các vị.

Tần Lập nói lời này khí phách vô cùng, đại đa số người ở đây đều âm thầm gật đầu. Đích xác, từ khi Tần Lập nổi danh ở nơi Cực Tây, cho tới khi diệt ô Long Sơn. Tần Lập làm việc đều quang minh lỗi lạc. cùng không che che giấu giấu. Hơn nữa. ngày đó ở thành Thông Thiên, cũng không chỉ một người nhìn thấy lúc xảy ra chiến đấu. Tần Lập ngay ở bên cạnh đám người Lý Long Xuyên. Trừ khi hắn có thuật phân thân, bằng không tuyệt đối không thể là hắn làm.

Hơn nữa, một điểm trọng yếu nhất là Tần Lập căn bản không có lý do làm việc này.

- Hừ!

Trong đám người phía dưới, đột nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh, chính là Thái thượng trưởng lão Thiết Kiếm Phong Thiết Hùng. Hắn kiêu căng ngẩng đấu nhìn Tần Lập, lạnh lùng nói:

- Bản thân Tần công tử nói không phải, là không phải sao? Ai cũng biết thuật dịch dung của Tần công tử hết sức cao minh. Xin hỏi Tần công tử. việc này đó nếu không phải Tần công tử gây nên, trên đời này còn có ai có thực lực như vậy?

Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà Hà Bất Ưu nghe vậy gật gật đầu nói:

- Tần công tử. Cũng không phải là chúng ta không phân rõ phải trái, cứ đổ chuyện này lên đầu Tần công tử. Thật sự trừ Tần công tử. toàn bộ nơi Cực Tây, người có thể tập kích đệ tử tinh anh ba nhà chúng ta, hơn nữa dễ dàng giết chết căn bản là không tồn tại. Ba gia tộc lánh đời chúng ta. từ trước đến nay không tranh với đời. nhưng tự nhận về thực lực không thua bất kỳ gia tộc môn phái nào.

Thái thượng trưởng lão Thánh Nữ Hồ Lâm Mạt Mạt cũng lạnh lùng nói:

- Đúng vậy. Thánh nữ Tiểu Tiểu của Thánh Nữ Hồ chúng ta đã đột phá cảnh giới Lôi Kiếp, tiến vào cảnh giới Địa Tiên, là tuyệt thế thiên tài chân chính. Nàng trọng thương trở về, nói người ngày đó chính là Tần công tử không thể nghi ngờ. Thánh Nữ Hồ ta từ thời đại Thái cổ đã lập quy củ. đệ tử môn hạ bất kể làm chuyện gì quyết không cho phép nói dối nửa câu. Nếu có người nói dối cũng sẽ bị môn phái xử cực hình. Tần công tử, vậy ngươi giải thích như thế nào?

Tần Lập nhìn ba Thái thượng trưởng lão gia tộc lánh đời vẻ mặt oán giận này. đột nhiên cảm thấy một trận không thú vị. Những người này không biết là nhận chuẩn hay là não chết, không ngờ liền nhận định chuyện kia là mình gây nên.

Thượng Quan Thi Vũ lúc này từ bên cạnh Tần Lập đứng ra, thản nhiên nói:


- Lời này của ba vị khách quý thật là có chút vô nghĩa. Nhất là vị Lâm trưởng lão này. nghe ý tứ lời nói của các ngươi, người Thánh Nữ Hồ các ngươi chưa bao giờ nói dối. chẳng lẽ phu quân ta nói dối hay sao? Hôm nay các ngươi đến nơi đây. đều là khách môn phái Viêm Hoàng ta. Nhưng các ngươi quấy rối lễ mừng khai tông chúng ta, rồi lại hùng hổ bức người hỏi mấy vấn đề ngu ngốc này. Chẳng lẽ đây là phong phạm của ba gia tộc lánh đời các ngươi?

- Tần công tử thật sự là quản giáo tốt. Loại chuyện này, nào đến phiên ngươi nói chuyện!

Thái thượng trưởng lão Thiết Kiếm Phong Thiết Hùng vẻ mặt khinh miệt nhìn Thượng Quan Thi Vũ bĩu môi nói.

Tần Lập nguyên bản luôn tươi cười nghe thấy lời này. sắc mặt lạnh lùng, nhìn Thiết Hùng, thản nhiên hỏi:

- Các vị có phải đã cho rằng chuyện này là Tần Lập làm ra phải không? Cho dù Tần mỗ giải thích thế nào. các vị sẽ không tin tưởng?

Thiết Hùng cười lạnh, nói:

- Bản lĩnh Tân công tử mạnh mẽ vô cùng, ỏ Long Sơn trong khoảnh khắc bị Tần công tử tiêu diệt. Đối với chút việc nhỏ đánh chết đả thương một số con cháu trẻ tuổi của ba gia tộc lánh đời chúng ta, có cân thiết phải phủ nhận sao?

- Thối lắm!

Một tiếng hét to từ trong chỗ khách quý vang lên. Lão tổ thành Thông Thiên cùng đi với Lý Long Xuyên tới chúc mừng Tần Lập. "bộp" một tiếng vỗ mặt bàn đứng phắt đậy, chỉ vào Thiết Hùng mắng:

- Ngươi tính là cái gì? Thái thượng trưởng lão gia tộc lánh đời là giỏi lắm sao? Tần Lập ngày đó. hắn vẫn cùng một chồ với lão phu. thảm dò việc Thiết Kiếm Phong ngươi bị tập kích. Đang khi chúng ta nói chuyện đệ tử Lưu Hoa Hà cùng Thánh Nữ Hồ lọt vào công kích, sau đó chính là năm chữ to trên bầu trời kia. Dựa theo cách nói của các ngươi, chuyện này là Tần tông chủ gây nên. lúc ấy hắn dám lưu tên trên trời cao. hiện tại lại không đám thừa nhận với các ngươi?

Thiết Hùng híp mắt, hai mắt nhìn chằm chằm lão tổ thành Thông Thiên, sau một lúc mới cười lạnh, nói:

- Lão bất tử. Ngươi cùng là cảnh giới Địa Tiên, gia gia ta cùng vậy. Tần Lập này tàn nhẫn thị sát như thế. từ xuất đạo đến nay. môn phái bị hẳn tiêu diệt nhiều không đếm xuể. Hôm nay tiêu diệt ô Long Sơn. ngày mai không chừng đến phiên thành Thông Thiên ngươi. Người như thế, gia tộc lánh đời chúng ta quyết không thể để mặc tiếp tục hoành hành.

Nói xong, Thiết Hùng nhìn Tần Lập, gằn từng từ:

- Nếu ngươi hiện tại tự phế võ công, ba nhà chúng ta hôm nay tha ngươi một mạng, môn phái Viêm Hoàng ngươi chúng ta cũng không ra tay hủy diệt. Nếu không, Tần Lập, hôm nay là ngày môn phái Viêm Hoàng ngươi khai sơn, cũng sẽ trở thành ngày hủy diệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui